『Nhận lấy!』
“OORROOOoooo!!”
Dưới sự điều khiển của tôi, năm nhân bản của tôi đồng loạt lao tới con sứa từ mọi hướng. Kể cả tôi, cả sáu thanh kiếm phóng xuyên qua không khí và cùng tạo lên một vũ điệu của thép và Thần Khí.
Con boss điên cuồng kháng cự lại bằng cách vùng vẫy những chiếc xúc tu của nó. Tuy nhiên, nó không đánh trúng thanh kiếm nào cả. Nó thậm chí còn không biết phải nhắm đến thanh nào nữa.
Chưa kể nếu nó có đánh trúng thì lưỡi kiếm của những nhân bản của tôi lập tức chém đứt xúc tu của nó thành từng mảnh ngay.
Những vết thương tạo ra bởi Thần Khí không dễ gì hồi phục lại được, bởi thế mà số xúc tu của con sứa đang từng chút một giảm dần.
Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa rằng mọi thứ đều đang suông sẻ với tôi.
Chiến thuật này, tuy hào nhoáng và chết chóc, khiến tôi phải tiêu tốn một nguồn ma lực khổng lồ để duy trì.
Mặc dù đã kể cả lượng ma lực tôi đang được Thần Giới cung cấp cho với lượng ma lực tôi đang cướp đoạt từ con sứa, tôi vẫn đang phải bỏ ra nhiều ma lực hơn lượng tôi có thể hồi phục lại được.
Tôi đang sử dụng Ma Lực Cung Cấp để truyền Thần Khí đến các nhân bản của tôi, và rõ ràng là kĩ năng này không được thiết kế để làm điều đó. Hiệu quả truyền tải thật sự khá tệ.
Dù sao đi nữa, năng lực của nó là truyền tải ma lực mà, không phải Thần khí. Thế nên cưỡng ép nó để làm điều đấy đang đặt một gánh nặng khổng lồ lên toàn bộ hệ thống. Trên thực tế, hoàn toàn nhờ có khả năng thao tác Thần Khí được cải thiện trong trạng thái Giải Phóng tôi mới xoay sở ép nó làm vậy được.
Tuy những nhân bản của tôi vẫn có thể được coi là tôi, so với tôi chất lượng của chúng chẳng khác so giữa vực và trời là bao cả. Độ bền của chúng không ngừng suy giảm chóng mặt, khiến tôi buộc phải liên tục tái tạo lại chúng cũng phải bằng Thần Khí.
Thành thật mà nói nếu như tôi có thể sử dụng lượng Thần Khí mà tôi đã bỏ ra cho một đòn tấn công duy nhất, có lẽ tôi đã tiêu diệt được con sứa từ lâu rồi. Trong tương lai, nếu tôi muốn sử dụng lại chiến thuật này, tôi phải có một phương thức khác tốt hơn.
Dù sao đi nữa, quá trễ để tôi cân nhắc lại rồi. Trước mắt phải kết thúc trận chiến này cái đã!
『OOOOooooo!!』
Ngay lúc mà độ bền của những nhân bản của tôi gần cạn kiệt, tôi liền ra lệnh cho chúng đồng loạt tấn công con sứa.
『Lên nào!』
Tất cả đâm sâu vào thân thể của con sứa—rồi sau đó lập tức nổ tung. Nếu tôi không thể duy trì chúng mãi mãi thì tôi sẽ dùng chúng như bom cảm tử.
Vụ nổ chúng tạo ra không phải từ ma pháp nào hết, hoàn toàn từ hỏa thuật trong trạng thái quá tải từ chính bên trong những thanh kiếm.
Kết quả là hơn tám mươi phần trăm những chiếc xúc tu của con sứa đã bị xoá sổ, và cơ thể chính của con sứa cũng chịu thương tổn nặng nề. Chà, tự nhưng muốn tự vỗ lưng khen ngợi bản thân ghê.
Phần chuẩn bị thế là xong.
『Fran!』
“Nn. Em lên đây.”
『Ừ! Cho nó nếm mùi đi!』
Chỉ trong chớp mắt, hình dáng của Fran đã trở thành một vệt sét đen tuyền.
Trong trạng thái Thần Thú, Fran có thể sử dụng Hắc Sấm Rền Vang dễ dàng như hít thở vậy. Không cần tập trung vận động ma lực, hay chuẩn bị tư thế gì cả.
“Hm!”
“ORROoo?”
“Hây! Yaa!”
“ORUOHHhhRROOooo!?”
Con sứa ngơ ngác đến sững sờ, không hề theo kịp được hình bóng của con bé. Những gì Fran đang làm hết sức đơn giản.
Em ấy di chuyển sử dụng Hắc Sấm Rền Vang, chém đứt một chiếc xúc tu, rồi sử dụng Hắc Sấm Rền Vang hoá lại thành tia sét để di chuyển tiếp, và lặp lại. Chém, di chuyển, chém, một vòng lặp không đứt đoạn, không cầu kì.
Tuy nhiên, mọi thứ đều diễn ra ở tốc độ thần tốc. Fran không bao giờ dừng lại dù chỉ một khoảnh khắc ngay cả khi tấn công, liên tục di chuyển và di chuyển ở tốc độ không để lại cả ảnh phản chiếu trên nền nước.
Đến Urushi và Tĩnh Hải cũng khó lòng nào theo dõi được tốc độ của Fran bấy giờ, và mọi nhát chém của con bé đều có Thần Khí, vô hiệu hoá khả năng tự tái tạo của con sứa.
Và chỉ như thế-- mọi chiếc xúc tu của con sứa đã bị chém đứt.
“Hm.”
『Sao? Em cảm thấy thế nào?』
Với con bé, đó chỉ là khởi động mà thôi. Fran cần biết trước cơ thể của mình có thể di chuyển như thế nào, và khả năng tấn công ra sao. Tất cả đều cần thiết.
Fran, sau khi nhảy lên gần chạm trần, nhìn xuống lòng bàn tay của mình đang mở ra và đóng lại với đôi mắt lấp lánh.
“Tuyệt vời.”
Và em ấy mỉm cười. Đằng sau nụ cười ấy là niềm tin tuyệt đối vào sức mạnh của chính bản thân mình.
“Chúng ta có thể đánh bại nó.”
Sau khi thủ thỉ với tôi như vậy, Fran xoay mạnh người, đầu hướng xuống đất trong lúc lòng bàn chân của em ấy lấy trần của hầm ngục làm điểm tựa.
Và từ điểm tựa đó, con bé gập đầu gối lại, giơ cao tôi quá đầu, và dồn lực. Sau khi dồn toàn bộ sức mạnh của mình vào hai chân, con bé giải phóng nó thành một cú lao mạnh mẽ, khiến cho trần hầm ngục gần như nứt toát.
“HÂYYAAAaaa!”
“HORROOOOoooo?!”
Con sứa rống lên trước tia sét đen bất ngờ ập xuống nó, hoàn toàn không tài nào có thể theo kịp được Fran.
Và như thế, để lại chỉ một chớp đen duy nhất, con sứa đã bị em ấy chém làm đôi. Đây là con ma thú có đe doạ ít nhất phải cỡ hạng A đấy.
Thế mà chúng tôi chém nó dễ dàng như đậu hũ, hoàn toàn không chút kháng cự hay vấn đề gì cả.
“Phù…”
Ngay khoảnh khắc Fran sắp sửa gần chạm đất, tôi liền dịch chuyển chúng tôi đến chỗ của Urushi và Tĩnh Hải. Fran trút ra một hơi thở dài, và cuối cùng thả lỏng cơ thể của mình.
“Nn.”
Sau khi xác nhận rằng con sứa đã bị tiêu diệt, Fran khẽ gật đầu. Đó là một cái gật đầu đầy thoả mãn trước đòn tấn công con bé vừa mới thực hiện được.
Với Fran ở thời điểm hiện tại, nó là một đòn tấn công chỉ có thể thực hiện được trong trạng thái Thần Thú. Một nhát kiếm thần tốc, cường hoá bởi cả hắc lôi và Thần khí, một kỹ thuật vượt xa cảnh giới của kiếm kĩ tối thượng Thiên Đoạn.
Và em ấy đang cố gắng ghi nhớ cảm giác của nó, không có gì phải nghi ngờ cả, để một ngày con bé có thể thoải mái sử dụng nó.
“T-Thật tuyệt vời, Fran! Chiêu thức vừa rồi là gì vậy?! Nó khiến ta nổi hết da gà!”
“Gâu gâu!”
Tĩnh Hải và Urushi trông vô cùng phấn khích. Cơ thể của cả hai không những run lên mà đuôi còn vung vẫy như chong chóng nữa. Về phần Tĩnh Hải, liệu cô ta có nổi da gà thật hay không dưới lớp lông và vảy ấy thì tôi bó tay.
“Không hổ danh Thánh Kiếm Sư, sức mạnh của tiểu nương chỉ có thể nói là choáng ngợp! Thật sự quá may mắn cho ta khi được tiểu nương trợ giúp!”
Chà, ít nhất thì thấy khách hàng thỏa mãn như vậy, tôi cũng không thể không hạnh phúc được.

