“Em xin đính chính là em tự nguyện đến đây đấy nhé. Không có ai ra lệnh cho em đâu nha.”
Chiếc [Caliburn-Revive] vừa quay trở lại chiến trường thì Valentina nói như vậy. Kisei phải tốn rất nhiều sức mới lái được chiếc striker này một cách đàng hoàng khi phải ngồi lên đùi người đẹp này nhưng Valentina có vẻ chẳng mấy bận tâm.
“Đến cả chị em, tư lệnh của cuộc xâm lăng này hay bất kì lính đế quốc cũng không biết em ở đây đâu. Biết về chuyện này chỉ có một vài cấp dưới báo cáo trực tiếp cho em thôi.”
“...... thật ra chúng ta cũng chẳng có cách nào để chứng minh lời cô nói là thật cả.”
Schleer cay đắng nói. Valentina thì nheo mắt lại như đã nghĩ đến câu trả lời.
“Vậy thì sẽ không có vấn đề gì hết. Tôi đến đây đâu để phản bội Tổ quốc hay gia nhập các cô đâu. Tôi đích thân xuất hiện ở đây chỉ để nói với các cô một lời cảnh báo quan trọng thôi.”
“Một lời cảnh báo? Cô muốn chúng tôi nhanh chóng đầu hàng sao?”
“Kukuku, đầu óc các cô có vẻ hạn hẹp nhỉ. Tôi biết thừa làm gì có chuyện các cô đầu hàng một cách dễ dàng như vậy chứ. Tôi đâu phải một đứa ngốc như các cô.”
“Ra là vậy. Cô đến tận đây để gây sự chứ gì. Được thôi, để tôi đáp lễ cô cho phải phép.”
“M-Mọi người mau bình tĩnh! Cả cô Valentina nữa, làm ơn đừng có khiêu khích họ như vậy. Không thì cuộc nói chuyện này sẽ chẳng đi đến đâu đâu.”
Schleer vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh nhưng cô ấy đã bắt đầu thấy khó chịu rồi. Kisei không thể để họ lăng mạ nhau ngay lúc này. Việc các binh sĩ Nored không biết đến sự hiện diện của Valentina có vẻ là đúng sự thật vì ngay lúc này đây các striker phe địch vẫn lao đến tấn công cậu không ngớt. Hiện tại cậu chỉ biết né đòn và chờ thời cơ phản công.
“Á, em xin lỗi mà, tình yêu của em. Fufu, anh nói đúng đấy. Chúng ta phải hành xử cho đúng với phép tắc của một quý cô chứ.”
Valentina nở một nụ cười ranh mãnh.
“Với cả anh không phải dùng kính ngữ với em đâu. Mối quan hệ của chúng ta mặn nồng hơn thế mà.”
“Tôi thì không thấy vậy lắm…”
Saki chen vào ngay.
“Đ-Đợi một chút! Có phải cậu gọi cô ta là Valentina không? Cô ta, cô ta là…”
“Cô đoán đúng rồi đó, Samurai.”
Valentina trả lời với một cú búng tay trước chiếc striker cầm katana của Saki.
“Hứ! Sao cô vào được đó chứ?!”
“Đúng rồi đấy! Cậu cho cô ta vào hả? Như vậy là quá nguy hiểm mà!”
“Ý tôi là, tôi không thấy cô ấy có mưu đồ gì cả…”
Nếu cậu cảm thấy thì đã không cho cô ta vào. Tuy nhiên, đến [I-con] của cậu cũng không phát hiện được gì.
“Chính xác! Tình yêu của em nói chuẩn lắm. Chúng mình đúng thật là được liên kết với nhau rồi, cả về thể xác lẫn linh hồn.”
“Cô đừng đùa nữa đi, cô Valentina.”
“Ơ kìa, em đã dặn anh đừng dùng kính ngữ với em rồi mà. Phải phạt anh mới được.”
“Uwah!”
Kisei ré lên vì bị cắn một cú vào tai. Dĩ nhiên, chuyển động của striker cậu lái cũng bị ảnh hưởng.
“Cô đừng làm vậy giữa lúc chiến trường được không, nguy hiểm lắm!”
“Không sao đâu mà, đã có em ở đây rồi. Nếu anh thấy nguy hiểm thì em có thể lái thay cho anh.”
“Chết tiết! Con lăng loàn đó dám làm gì Kisei của mình vậy hả?!”
“Bệ hạ! Dù ngài có đang tức giận thì cũng đừng coi Kisei là của ngài chứ! Dù sao thì, con khốn đó làm tôi điên tiết quá!”
Schleer và Saki nhanh chóng nổi khùng. Valentina nghe được tiếng gào thét của họ qua bộ đàm thì cũng chỉ cười cợt.
“Fufufu, xem lũ thua cuộc đó khóc lóc kìa.”
“Sao cũng được, cô mau nói đến trọng tâm đi!”
Không muốn bị quấy rối tình dục thêm nữa, Kisei ngừng tỏ ra lịch sự và yêu cầu Valentina nói ra mục đích của mình.
“À, phải rồi. Em xin lỗi nhé, tình yêu. Chỉ là ở bên cạnh anh em vui quá.”
“Ờ, phải rồi. Thế?”
“À, thật ra… một ả đàn bà vô cùng nguy hiểm đã để mắt đến anh, Em đến đây ngày hôm nay để nói với anh như vậy.”
“Ể…”
Kisei bất giác thốt lên. Ước gì cậu không phải dính líu tới mới chuyện rắc rối như này.
“Chính xác! Cái ả đàn bà đó đang ngồi trong striker của Kisei chứ đâu!”
“Không, không, tôi đâu có nói về bản thân đâu. Cô ta nguy hiểm hơn tôi nhiều, cái con ả đó.”
“..... Cô ta là ai?”
Trong thâm tâm cậu cũng chẳng muốn biết đó là ai, nhưng cô ta sớm cũng sẽ tìm đến cậu nên đành phải hỏi cho chắc.
“Diaroze Vista Argarine. Chị hai của em và là người sẽ kế thừa ngai vàng của Nored—”
“Uwah…..”
Kisei cảm thấy bất ngờ.
“K-Khoan đã nào! Chẳng phải cô ta là tổng tư lệnh của kẻ địch sao? Sao một kẻ tai to mặt lớn như vậy lại để mắt đến cậu ấy chứ?!”
“Đáng nhẽ anh không nên phá hủy chiếc [Ortho Kratzer] cùng phi đội của em. Cô ta đã để mắt đến anh từ lúc đó.”
“Đó 100% là lỗi của cô!”
“Tôi biết, đó là lỗi của tôi mà.”
Valentina đáp lại không do dự.
“Chị của em là một kẻ bạo dâm chính hiệu. Cô ta sẽ muốn một chàng trai mạnh mẽ như anh phải quỳ gối phục tùng cô ta.”
“Vậy ra cô ta là loại người như vậy sao… đúng là loại tồi tệ nhất mà.”
Trên Trái Đất, hoàn cảnh hiện tại của Kisei sẽ giống các binh sĩ nữ khi đạt được quá nhiều thành tích trong môi trường quân đội toàn đàn ông. Từ góc nhìn của lũ biến thái, cậu chẳng khác nào miếng mồi ngon đối với chúng.
“Còn nữa, chị của em là loại sẵn sàng nhúng chàm để có điều mình muốn. Cô ta sẽ không từ thủ đoạn nào để có được anh cho bằng được.”
“Ẹc… cô ta cũng là kẻ đã ra lệnh cho cuộc rải bom thanh trừng đó. Không có chuyện cô ta tiếp cận Kisei một cách đường đường chính chính đâu.”
Nghe Valentina nói, thì Schleer, lúc này đã bình tĩnh trở lại, bắt đầu nói với một giọng cay đắng.
“Chính xác. Đừng mong sự chính trực từ cô ta. Chưa kể cô ta còn có một bộ óc sắc bén. Cô ta đã tự tay loại bỏ các chị gái của em và trở thành người tiếp theo ngồi trên ngai vàng.”
“... phải, tôi cũng nghe kể rồi. Tôi nghe nói họ còn gọi cô ta là Công chúa Bất Khả Bại nữa…”
Schleer chỉ biết thở dài.
“Dù sao thì, em cần anh phải cẩn thận. Em nghĩ anh vẫn sẽ an toàn khi ở bên trong chiếc striker này, nhưng chỉ cần bước ra ngoài thì anh chỉ là một chàng trai hiền lành, đẹp trai thôi.”
“Tôi biết mình không khoẻ mạnh nhưng mà…”
Nói dối thì cũng đâu có chết ai đâu? Kisei buồn rầu.
“Fufu, em xin lỗi mà. Mà này, Schleer Henrietta. Tuy chúng ta có nhiều bất hòa, nhưng chúng ta vẫn đồng quan điểm với việc bảo vệ tình yêu của tôi đúng không?
“….nghe rất chướng tai, nhưng cô nói đúng. Tôi sẽ cử thêm vệ sĩ đi với cậu ấy.”
“Rất tốt. Tôi thì chả muốn dây dưa gì với cô đâu, nhưng vì tình yêu của tôi đang gặp nguy nên tôi mới phải làm thôi.”
Valentina thở hắt ra sau khi nói xong.
“Em nói vậy là xong rồi. Tình yêu à, anh có thể kiếm chỗ nào ít người rồi thả em ra không? Cấp dưới của em đang đợi ở gần đây rồi.”
“Phải, phải. Tôi hiểu rồi.”
Cứ bị quấy rối như thế này thì Kisei cũng khó mà chiến đấu cho đàng hoàng được. Nãy giờ cậu chỉ biết phòng thủ. Mong muốn tháo bỏ một gánh nặng, cậu di chuyển chiếc striker của mình.
“Chết tiệt, đành vậy rồi. Trung uý Makishima, mau yểm trợ họ đi.”
“Haaa… đã rõ. Nhưng chúng ta có thể đợi cô ta rời khỏi đó rồi bắn bỏ cô ta không?”
“Tôi hiểu cảm giác của cô nhưng như vậy thật không đáng mặt binh sĩ."
”Đáng ghét thật…”
Cả hai chiếc striker nắm chặt lấy Zweihander và Katana của mình rồi xông phi về phía địch. Sau khi chắc chắn kẻ địch đã chuyển sang tấn công hai người họ, Kisei mới di chuyển đến một khu vực toàn núi đá rồi mở cửa buồng lái ra.
“Cảm ơn anh. Gặp lại được anh em vui lắm, tình yêu của em.”
Nói xong, Valentina bỏ chiếc kẹo mút ra khỏi miệng rồi dùng tay sờ lấy má Kisei. Sau đó, cô đưa mặt mình lại gần rồi hôn lên trán Kisei. Mùi nước hoa thơm phức của cô khiến mũi Kisei giật giật.
“Vậy nhé, hẹn gặp lại anh sau.”
Nói xong, cô vung vẩy chiếc kẹo mút trên tay rồi rời khỏi buồng lái. Với Kisei, với hai con mắt cá chết, cậu đưa tay sờ vào trán mình. Một nụ hôn lên trán là cách thức bày tỏ tình cảm sâu đậm nhất cho một người khác giới trong xã hội người Vuld.
Thông thường, phụ nữ Vuld chẳng mấy khi hôn lên môi ai đó vì nước bọt của họ có chứa chất kích dục. Vì vậy nếu như không phải trên giường, thì một nụ hôn được họ coi là vô cùng dâm dục.
“…. quay lại với chiến trường thôi.”
Kisei đóng cửa buồng lái lại.

