1-100

Chương 82: Hoài nghi

2025-09-06

6

Trong hang động mờ tối, một con quái vật tám chân đáng sợ đang bò trên vách đá.

Mái tóc dài rũ xuống từ cái đầu nó giống như phụ nữ nhân loại, vô số con mắt đỏ rậm rạp nhìn thẳng vào đoàn người bên dưới, cái miệng màu đen chiếm gần nửa khuôn mặt liên tục run rẩy, phát ra tiếng kèn kẹt.

Bội Lan nắm chặt mặt dây chuyền trong tay đi ở đằng trước, hơn hai mươi người sống sót run rẩy theo sau cô ta, cô bé tên Yok Jao ôm chặt cánh tay Bội Lan, đôi mắt không ngừng liếc nhìn con quái vật trên đầu.

- Chị ơi, nó... thật sự sẽ không ăn thịt chúng ta chứ?

Giống như Yok Jao, trong mắt của những người sống sót khác đều có chung nỗi sợ hãi và bất an.

Ánh mắt Bội Lan tối sầm lại, thật ra cô ta cũng không chắc chắn.

Có lẽ vì không biết phương pháp chính xác để sử dụng thánh vật, nên dù đã cầm mặt dây chuyền, cô ta cũng chỉ có thể ra lệnh cho quái vật một vài chỉ thị đơn giản.

Hơn nữa, cô ta có thể cảm nhận rõ sự lạnh lùng và chút phản kháng mơ hồ trong ánh mắt của Tam Thất.

Dù vậy, Bội Lan vẫn kiên định nói: 

- Không đâu, nó sẽ không ăn thịt chúng ta.

Ngay lúc này, từ phía trước truyền đến ánh sáng rực rỡ, gần đó chính là lối ra.

- Mọi người dừng lại một chút.

Bội Lan lên tiếng, ngăn bước chân của cả nhóm.

- Các người hãy trốn ở đây, tôi đi xem thử.

Bội Lan quay lại nói với Yok Jao, trong số những người này chỉ có cô bé là biết tiếng Hán.

Yok Jao gật đầu, kêu gọi mọi người trốn đi.

Bội Lan lấy mặt dây chuyền ra, ra lệnh cho Tam Thất đi theo.

Lối ra của hang động nằm ở giữa vách đá, nhìn xuống dưới, nơi này cách mặt đất ít nhất 10m, mà ở bên cạnh chính là bức tượng Phật Bốn Mặt khổng lồ.

Phật Bốn Mặt yên lặng ngồi ngay ngắn trên mặt đất, bốn khuôn mặt hoàn toàn khác nhau quay về bốn hướng, không nhúc nhích, trông chẳng khác gì một bức tượng chân chính.

Vị trí này vừa hay có thể nhìn thấy, nửa thân dưới của nó thế mà lại là đám dây leo đỏ chi chít, dây leo dọc theo mặt đất và vách đá lan rộng ra xung quanh, vươn ra mọi hướng.

Ngoài những sợi dây leo gần đó có màu đỏ máu, đám dây leo càng xa tượng Phật thì màu càng xanh, khi dây leo hoàn toàn chuyển thành màu xanh, nó liền hòa vào trong sương trắng.

Bội Lan khẽ nhíu mày, cô ta đột nhiên nhớ ra, sau khi vào khu ô nhiễm, đâu đâu cũng có thể nhìn thấy những sợi dây leo như vậy, chúng bò đầy cây cối, xanh tươi mơn mởn, hòa mình vào toàn bộ rừng rậm nguyên thủy.

Vậy xem ra, hẳn là dây leo có liên quan mật thiết đến sự hình thành của sương trắng.

Kèn kẹt!

Bên tai bất thình lình vang lên âm thanh kỳ quái, Bội Lan giật mình, mồ hôi lạnh đầy đầu, cô ta nhìn con quái vật đột nhiên ghé sát bên cạnh.

Nhưng Tam Thất không nhìn cô ta, vô số con mắt đỏ rậm rạp đều nhìn thẳng vào Phật Bốn Mặt trên vách đá.

Theo hướng ánh mắt của nó, trên đầu Phật Bốn Mặt khổng lồ, giữa trán mỗi khuôn mặt đều khảm một viên đá quý màu tím đậm.

- Đó là?...

Bội Lan cau mày.

Tuy vì khoảng cách mà không thể nhìn rõ, nhưng nếu quan sát kỹ, mấy thứ kia, hình như không phải là đá quý...

Vì đá quý sẽ không đập như trái tim.

Thịch!

Bội Lan đột nhiên cảm thấy tim đập nhanh, áp lực nặng nề khiến cô ta ngã ngồi xuống đất.

Nhìn kỹ lại, đôi mắt vốn đang nhắm nghiền của Phật Bốn Mặt bất chợt mở ra, con ngươi khổng lồ cao bằng nửa người không hề chớp nhìn chằm chằm vào bọn họ.

Lông tơ toàn thân quái vật tám chân Tam Thất dựng đứng, nó phát ra tiếng rít bén nhọn về phía tượng Phật.

Giây sau, không đợi Bội Lan ra lệnh, nó liền lao thẳng người vào khuôn mặt của Phật Bốn Mặt!

Quái vật tám chân đập mạnh vào đầu tượng Phật, nhanh chóng bò về phía đá quý, sức mạnh khổng lồ khiến đầu tượng Phật nghiêng đi.

Ngay sau đó, một trong những cánh tay của Phật Bốn Mặt vung tới, túm lấy quái vật tám chân, muốn kéo nó xuống.

Nhưng sức mạnh của quái vật tám chân lớn ngoài dự đoán, tám cái chân dài của nó bám chặt vào mặt Phật, mũi chân nhọn như lưỡi dao cắm sâu vào tượng Phật, những vết nứt kia thế mà lại rỉ ra chất lỏng màu đỏ sền sệch.

Bùm!

Quái vật tám chân cuối cùng vẫn bị kéo ra, Phật Bốn Mặt ném mạnh nó xuống đất, làm bay lên một mảnh lá rụng.

Khuôn mặt kia của tượng Phật đã biến dạng hoàn toàn, phủ đầy những vết nứt màu đỏ máu.

Qua những vết nứt có thể nhìn rõ các khối thịt lúc nhúc ở bên trong, chúng cứ như được ghép từ vô số cục thịt vụn.

Vị trí của Bội Lan cho phép cô ta thấy rõ các khối thịt đó, không ngờ chúng lại giống như đống tay chân cụt và nội tạng của con người!

Đây... thật sự là Đọa Chủng sao?

Nỗi hoang mang tột độ bao trùm lấy Bội Lan.

Bên này, dường như Phật Bốn Mặt bị quái vật tám chân chọc giận, tất cả đôi mắt của nó đều mở ra, tám cánh tay luân phiên vung vẩy, năm cái đầu rắn dựng đứng, phát ra tiếng xì xì.

Ken két!

Quái vật tám chân rơi xuống đất cũng không chịu yếu thế, nó lại đứng dậy, vô số con mắt đỏ rậm rạp bộc phát ra tia sáng dữ tợn.

Giây sau, thân hình của quái vật tám chân bắt đầu ngọ nguậy một cách quỷ dị, chẳng mấy chốc đã to thêm một vòng.

Toàn bộ hình dạng trở nên đáng sợ hơn, phần bụng khổng lồ của nó mọc ra hàng tá cái răng nanh, lớp lông trên những cái chân dài trở nên cứng như dao, miệng nhô ra như hai cái lưỡi hái dài, hình dáng của nó đã không còn liên quan gì đến con người nữa.

Bội Lan lúc này mới nhận ra, trên một khuôn mặt của bức tượng Phật Bốn Mặt, viên đá quý màu tím đậm kia đã biến mất.

Những viên đá quý màu tím đậm ấy, dường như là Lõi cấp B.

Sau khi cắn nuốt một cục Lõi của Đọa Chủng cấp B, sức mạnh của quái vật tám chân trở nên mạnh mẽ hơn.

Nó di chuyển liên tục quanh Phật Bốn Mặt, né tránh các đòn tấn công từ tám cánh tay và năm cái đầu rắn của bức tượng đó, tốc độ nhanh như một tia chớp.

Vì Phật Bốn Mặt không thể rời khỏi vị trí ban đầu, nên quái vật tám chân né tránh rất dễ dàng, nhưng nó lại không tài nào phá vỡ được vòng vây tấn công của Phật Bốn Mặt, lần nữa cướp đi viên đá quý khác.

Trong lúc đó, Bội Lan không nhịn được cẩn thận quan sát bức tượng Phật Bốn Mặt uy nghiêm này.

Vừa nhìn, cô ta liền phát hiện ra nhiều điểm bất thường hơn.

Ban đầu, bọn họ đều nghĩ bức tượng Phật Bốn Mặt này chính là con Đọa Chủng cấp A mà họ đang tìm kiếm, sự thật chứng minh năng lực của con Đọa Chủng này đúng là rất đáng sợ.

Thứ nhất, nó có thể tạo ra một khu vực cấm dị năng tuyệt đối trong phạm vi 500m, toàn bộ Người Thức Tỉnh vào đó đều bị vô hiệu hóa dị năng hoàn toàn, trở thành những con dê chờ bị làm thịt.

Thứ hai, những sợi dây leo ở phần dưới của nó vươn ra mọi hướng, trực tiếp bao phủ toàn bộ khu ô nhiễm, dây leo tạo ra sương trắng, tất cả các thiết bị điện tử trong sương trắng đều mất tác dụng, không thể định vị chính xác, còn tạo ra hiệu ứng mê cung khiến người ta không tìm được phương hướng.

Thứ ba, nó còn có thể mọc ra hạt giống, sử dụng cơ thể con người làm nơi ươm mầm cho hạt giống phát triển, thứ mọc ra còn quay lại nuốt chửng cơ thể mẹ, thay thế cơ thể mẹ.

Nhìn sao cũng thấy năng lực của Phật Bốn Mặt quá phức tạp và đa dạng, dù có là một Đọa Chủng cấp A thì cũng không nên sở hữu nhiều dị năng như vậy.

Hơn nữa, giữa mỗi loại năng lực lại liên kết chặt chẽ với nhau, mục tiêu cuối cùng đều nhắm thẳng vào Đào Nhân, cứ như thể được thiết kế có chủ đích vậy...

Ánh mắt Bội Lan chợt ngưng lại, đúng vậy, được thiết kế có chủ đích!