Âm Thầm Nhìn Lén (52-88)

Chương 53: Thu thập thông tin

2025-11-05

6

Bạch Trà chưa từng làm chăm sóc khách hàng, khó mà biết phải xử lý thế nào, nhưng cô vẫn nhanh chóng trả lời.

[CSKH – Tiểu Đồng: Dạ, em đã chuyển yêu cầu của mình qua bên xử lý đổi trả rồi ạ. Vì hôm nay bên đó đã tan ca, nên ngày mai bên em sẽ liên hệ lại với mình nha.]

[Khách hàng: Tốt nhất là làm nhanh lên đấy, con tôi còn đang chờ để chơi!]

[CSKH – Tiểu Đồng: Dạ vâng ạ.]

Cô trả lời thêm vài tin nhắn nữa, rồi mới mở lại cửa sổ chat với với Vũ Kỳ thân thân.

[Vũ Kỳ thân thân: Cậu khổ thật đấy, nhưng sắp tan ca rồi, cố thêm chút nữa đi.]

[Vũ Kỳ thân thân: À đúng rồi, thứ Bảy tuần này cậu được nghỉ đúng không? Mình ra ngoài ăn đồ nướng đi?]

Đây là tin nhắn mà đối phương vừa gửi tới, Bạch Trà vẫn chưa xem.

[gbx: Vừa nãy có khách, bực quá, kể cậu nghe này, tớ vừa gặp phải một thằng ngáo.]

Bạch Trà đã tự nhiên nhập vai, bắt chước giọng điệu của nhân vật để gửi tin nhắn.

[gbx: Sao lại có người mua một món đồ chơi giá 5 tệ 9, chơi nửa năm rồi hỏng mà còn đòi đổi mới? Chơi suốt nửa năm đấy!]

[Vũ Kỳ thân thân: ???]

[Vũ Kỳ thân thân: Vô lý vãi! Bảo sao nãy giờ cậu không trả lời, gặp phải loại người như thế đúng là xui xẻo thật.]

[Vũ Kỳ thân thân: Thứ Bảy này cậu có được nghỉ không?]

Bạch Trà làm sao mà biết mình có được nghỉ hay không.

Nhưng cô vẫn nhanh chóng trả lời lại.

[gbx: Tớ cũng không chắc, trong nhóm có con bé hôm nay không đi làm, giờ vẫn chưa biết có chuyện gì này.]

[Vũ Kỳ thân thân: À… thôi được rồi, cậu khổ thật đấy.]

[gbx: Thôi, không nói nữa, còn mười phút là tan ca, tớ còn phải mang tài liệu sang cho quản lý.]

[Vũ Kỳ thân thân: Ừ, nhớ cẩn thận khi về nha.]

Đến lúc này, Bạch Trà cuối cùng cũng được yên tĩnh một chút.

Trên màn hình lại xuất hiện thêm vài tin nhắn từ khách hàng, nhưng Bạch Trà không trả lời.

Tuy cô chưa từng làm nhân viên chăm sóc khách hàng, nhưng quả thật cô cũng từng mua đồ vào nửa đêm, và không phải nhân viên nào cũng sẽ trả lời vào lúc đó.

Trong tình huống như vậy, khách hàng thường mặc định rằng nhân viên chăm sóc khách hàng đã tan ca, cũng sẽ không để ý chuyện phải được trả lời ngay trong đêm, thậm chí có khi chỉ là tiện tay nhắn một tin trước khi đi ngủ mà thôi.

Bạch Trà vẫn còn nhớ rõ lời của quản lý, sáng mai anh ta phải nhìn thấy tài liệu.

Qua cuộc trò chuyện với Vũ Kỳ, Bạch Trà dễ dàng nhận ra nhân vật mình đang nhập vai là kiểu người suốt ngày than phiền, chửi rủa công ty với bạn bè, nhưng cuối cùng vẫn phải ngoan ngoãn cắm đầu đi làm.

Hơn nữa lại đang thiếu tiền, nên càng không thể nghỉ việc, chỉ đành cắn răng mà chịu đựng.

Ồ, tất nhiên rồi, tám phần là công việc của cô cũng chẳng khác gì vậy.

Thậm chí có khi còn thảm hơn, vì cô vốn đã có bệnh, sức khỏe không tốt.

Kiểu tăng ca đến tận 11 rưỡi đêm như thế này, đủ để tiễn cô xuống mồ.

Bạch Trà lật xem bản kế hoạch quảng bá đó.

【Kế hoạch quảng bá – Công ty TNHH Thương mại Kim Mộc】

Nội dung đại khái là về việc quảng bá sản phẩm, vì sắp đến Tết rồi. Đợt lễ Tết này, bên thương mại điện tử có thể kiếm được không ít tiền.

Công ty này hoạt động theo mô hình trung gian, kiếm lời từ phần chênh lệch giá.

Đầu tiên họ tìm link bán hàng trực tiếp của nhà sản xuất, rồi đăng lại lên cửa hàng mình với giá tăng gấp rưỡi đến ba lần. Khi có người đặt mua, họ lại vào link gốc để đặt hàng và điền địa chỉ của khách vào.

Vì vậy, những nhân viên này tuy được gọi là chăm sóc khách hàng, nhưng đồng thời cũng là chủ cửa hàng của riêng mình. Công ty phân cho mỗi người một gian hàng, hàng trong đó bán được thì họ sẽ nhận hoa hồng, đồng thời còn kiêm luôn việc chăm sóc khách hàng.

Bản kế hoạch này là muốn quảng bá qua livestream, vì dạo này livestream bán hàng đang rất thịnh hành.

Trong đó có nhắc đến vài nhân viên, có lẽ là muốn để họ thử livestream bán hàng.

Giữa những cái tên ấy, có một người tên là Cố Bách Tuyết, gbx.[note83330]

Bạch Trà dừng lại một lát ở cái tên đó, rồi đọc nốt phần còn lại của bản kế hoạch quảng bá, cuối cùng đặt nó xuống, liếc nhìn đống điện thoại bên tay phải của mình.

Đây chính là lý do vì sao lúc nãy cô không cầm điện thoại lên ngay.

Tổng cộng có năm chiếc điện thoại.

Bạch Trà bật sáng từng chiếc một, trong đó, bốn chiếc chắc là điện thoại của công ty, màn hình nền đều giống hệt nhau, với dòng chữ in hoa: “Ngật đắc khổ trung khổ, phương vi nhân thượng nhân.”[note83331]

Chiếc điện thoại còn lại có hình nền là một bức ảnh mạng.

Bạch Trà thử mở khóa, trước tiên là quét vân tay của mình.

Hay lắm, không mở được.

Sau khi thử hết mấy ngón tay thường dùng, điện thoại đã hiện lên ô nhập mật khẩu.

Bạch Trà trầm ngâm suy nghĩ.

Nếu đây thật sự là điện thoại của cô, mà cô lại không mở được, thì chỉ có một khả năng, thân phận này có vấn đề.

Dù diện mạo của cô đã thay đổi, nhưng cúi xuống nhìn kỹ, cô thấy đó vẫn là cơ thể của chính mình, chỉ là dáng người hơi khác một chút.

Bạch Trà lại mở danh sách trò chuyện trên máy tính ra xem.

Người cô thường trò chuyện, ngoài Vũ Kỳ thân thân ra, còn có một nhóm bốn người, không biết có phải là nhóm bạn cùng phòng thời đại học hay không.

Nhưng Vũ Kỳ thân thân lại không có trong nhóm đó.

Nhân vật mà cô nhập vai dường như là một người khá tinh tế, biết quan tâm đến cảm xúc của mọi người, thậm chí là hơi có thói quen lấy lòng người khác. Cô ấy gần như ghi chú ngày sinh nhật cho tất cả những người quen biết ngoài đời.

Những người không có ghi chú thì chỉ có mỗi tên, chắc là bạn trên mạng.

Còn Vũ Kỳ thân thân…

Bạch Trà bấm mở Vòng bạn bè ra xem.

Phần này có khá nhiều bài đăng, trong lúc lướt xem, Bạch Trà nhanh chóng tìm thấy thông tin mà cô muốn nhất.

Ngày sinh nhật.

Nhân vật mà cô đang nhập vai sinh ngày 28 tháng 12.

Cô nhìn ngày tháng trên máy tính.

Hôm nay là ngày 27 tháng 12 năm 2021.

Thời gian ở đây không giống với thời gian ngoài hiện thực.

Bạch Trà nhập mật khẩu là ngày sinh, và điện thoại liền mở ra.

Sau khi mở được điện thoại, cô có thể tra ra thêm rất nhiều thông tin, ví dụ như từ thông tin thanh toán có thể xem được tên, số căn cước, nói chung mọi dữ liệu cá nhân đều có thể tra được.

Cố Bách Tuyết, nữ, sinh ngày 27 tháng 12 năm 1996, người địa phương, tốt nghiệp đại học, đã đi làm được ba năm.

Nơi này là thành phố A.

Cố Bách Tuyết học chuyên ngành thiết kế sản phẩm, cũng từng làm việc ở những công ty tương tự. Khoảng tháng 3 đầu năm nay, cô ấy quay về thành phố A và tìm được một công việc chăm sóc khách hàng trong ngành thương mại điện tử, làm đến bây giờ, vì đang nợ khá nhiều tiền.

Hóa đơn trả góp thẻ tín dụng mỗi tháng của cô ấy là 1.980 tệ, gần 2.000 tệ rồi.

Mật khẩu thanh toán cũng là ngày sinh của cô ấy, nhập vào là có thể xem được nhiều thông tin giao dịch hơn.

Nhưng Bạch Trà không tiếp tục xem nữa.

Sau khi nắm được những thông tin cơ bản, như địa chỉ nhà hiện tại, cô liền đứng dậy đi tìm chỗ của quản lý. Lúc đó đã gần 11 giờ 30, chỉ còn ba phút nữa thôi.

Cho đến giờ cô vẫn chưa thấy phó bản này có gì bất thường, nhưng chỉ dựa vào đoạn chat với Vũ Kỳ thân thân thôi, cũng có thể nhận ra một vài điều.

Gần đây, Cố Bách Tuyết thường xuyên nhận được một số thứ kỳ lạ, những thứ mà cô ấy gọi là rác rưởi, chẳng hạn như thịt thối.

Thật ra, tên của phó bản này đã nói lên khá rõ rồi.

Có lẽ Cố Bách Tuyết đang bị ai đó âm thầm theo dõi.

Tóm lại, điều đó có nghĩa là nguy hiểm.

Bạch Trà đi một vòng quanh phòng.

Dựa vào bản kế hoạch lúc nãy có thể thấy, công ty này không lớn, chắc chỉ có mỗi văn phòng này thôi. Phòng thì cũng khá rộng, chia thành ba khu nhỏ, một hẳn là của ông chủ, một là của giám đốc.

Cái còn lại rất có khả năng là của quản lý.

Cô đẩy cửa ra, bên trong là hai chiếc bàn kê cạnh nhau, mỗi bàn đều có một cái máy tính giống hệt, tất cả được sắp xếp gọn gàng, ngăn nắp.

Bạch Trà tiện tay bật cả hai chiếc máy tính lên.

Sau đó cô bấm mở WeChat.

Đăng nhập thì tất nhiên là không được, nhưng vẫn có ảnh đại diện hiện ra.

Tốt lắm, chiếc máy bên kia có ảnh đại diện giống hệt của quản lý.

Bạch Trà đặt tập tài liệu lên bàn.

Cùng lúc đó, điện thoại của cô vang lên tiếng chuông báo, 11 giờ 30, nhắc cô đã đến giờ tan ca.

Cùng với tiếng chuông báo thức vang lên, toàn bộ công ty bỗng chìm vào bóng tối.

Ghi chú

[Lên trên]
Pinyin: 顾柏雪 (Cố Bách Tuyết): gù bǎi xuě; Viết tắt là gbx.
Pinyin: 顾柏雪 (Cố Bách Tuyết): gù bǎi xuě; Viết tắt là gbx.
[Lên trên]
Câu này khuyên răn rằng chỉ khi có thể kiên trì chịu đựng được những gian khổ, thử thách khắc nghiệt nhất, người ta mới có thể rèn luyện bản thân để đạt được thành công và địa vị vượt trội.
Câu này khuyên răn rằng chỉ khi có thể kiên trì chịu đựng được những gian khổ, thử thách khắc nghiệt nhất, người ta mới có thể rèn luyện bản thân để đạt được thành công và địa vị vượt trội.