Âm Thầm Nhìn Lén (52-88)

Chương 52: Phó bản C9

2025-11-04

10

Từ Minh Vọng lại một lần nữa chân thành gửi lời mời.

“Sau khi cô vượt qua phó bản này, nếu lần tới vẫn chỉ cách bảy ngày là vào lại, thì chứng tỏ phán đoán của tôi là đúng. Khi đó cô thật sự cần một công hội, bởi người mới mà vào phó bản với tần suất cao như này, sớm muộn gì cũng sẽ chết.”

Bạch Trà khẽ gật đầu.

“Tôi sẽ cân nhắc.”

“Vậy nhé, chúc cô may mắn! Hẹn gặp lại!”

Từ Minh Vọng tiễn Bạch Trà ra khỏi công hội, dõi theo cho đến khi cô được dịch chuyển trở lại thế giới hiện thực, rồi mới quay người rời đi.

Cậu lễ tân đang trực ca tò mò bước lại gần.

“Hội trưởng, cô ấy là ai mà anh lại đối xử đặc biệt như vậy?”

“Cậu thì biết gì chứ?” Từ Minh Vọng đẩy cậu ta ra.

“Trên người cô ấy ẩn giấu một bí mật khổng lồ đấy.”

……

【Ting—— Đến giờ vào trò chơi rồi nha~】

Bạch Trà nghe thấy thông báo đó khi đang ngủ vào ban đêm.

Cô chỉ vừa mới tỉnh lại một chút đã cảm thấy khung cảnh xung quanh mình thay đổi.

【Chào mừng người chơi đến với phó bản Âm Thầm Nhìn Lén.】

【Phó bản hiện tại: cấp C9, số người tham gia: 10.】

【Chế độ chơi của phó bản này: Nhập vai nhân vật.】

【Hãy nhập vai thật tốt, giữ kín thân phận của mình và cố gắng sống sót trong bảy ngày. Sau bảy ngày, người chơi còn sống sẽ vượt qua phó bản này!】

【Chúc mọi người có trải nghiệm vui vẻ!】

Cùng với những âm thanh vang lên bên tai, Bạch Trà cũng đã nhìn rõ khung cảnh xung quanh.

Cô đang ngồi trong một phòng làm việc, có lẽ là ở một công ty trong tòa nhà văn phòng nào đó.

Lúc này ngoài trời đã tối, có thể nhìn thấy ánh đèn rực rỡ từ những tòa cao ốc xa xa.

Trong văn phòng dường như chỉ còn lại mình cô, cũng chỉ có ngọn đèn phía trên đầu cô là còn sáng.

Bạch Trà đang ngồi trước máy tính, tay gõ liên hồi trên bàn phím.

Lúc cô vừa xuất hiện, trên màn hình máy tính vẫn còn một câu đang gõ dở.

[Mẹ nó, cái thằng quản lý ngu xuẩn phiền chết…]

Chữ tiếp theo hẳn là ‘người’, vì phím R vừa được nhấn ra.[note83288][note83289]

Đó là cửa sổ trò chuyện WeChat với một người khác.

Bạch Trà bình tĩnh gõ nốt dòng chữ, rồi nhấn gửi.

Người này có biệt danh là Vũ Kỳ thân thân, chắc là bạn thân… nhỉ.

Trong lúc bên kia vẫn đang gõ tin nhắn, Bạch Trà lướt lên xem lại đoạn trò chuyện trước đó.

Đồng thời, cô cũng nhìn thấy gương mặt của mình phản chiếu trên màn hình máy tính, trông không giống với bản thân cô ngoài hiện thực.

Khuôn mặt này trông tiều tụy và vàng vọt, là dáng vẻ của một nhân viên công sở hói đầu đã bị cuộc sống mài mòn đến kiệt quệ. Ngũ quan vẫn còn nét thanh tú, nhưng vì sắc mặt quá kém nên giảm đi hẳn vẻ ưa nhìn, trên sống mũi còn đeo một cặp kính gọng tròn.

Nhập vai nhân vật… Khi hệ thống vẫn chưa đưa ra bất kỳ gợi ý nào, người chơi chỉ có thể tự mình lần tìm manh mối thôi.

Nhân vật mà cô đang nhập vai có lẽ là kiểu người mỗi ngày đều xóa lịch sử trò chuyện, vì trên máy tính, tin nhắn chỉ bắt đầu từ 7:30 sáng nay, lúc vừa vào làm.

Lúc đó cũng là nhắn với người tên Vũ Kỳ này.

[gbx: Tớ tới công ty rồi. Dạo này bực muốn điên, trước cửa nhà lại có đứa ném rác, nguyên cả một thùng thịt thối, mẹ nó!]

[Vũ Kỳ thân thân: Hả? Có phải ai đó cố ý làm vậy không? Cậu có định báo cảnh sát không?]

[gbx: Tớ cũng muốn chứ, nhưng phiền quá, ngày nào cũng tăng ca, có thời gian đâu?]

[Vũ Kỳ thân thân: Thế thì cậu mua cái camera giám sát đi, xem rốt cuộc là ai làm. Báo bên quản lý khu chung cư cũng được, nhưng mà cái chỗ tồi tàn đó của cậu thì…]

[gbx: Haiz, đừng nhắc nữa, quản lý đến rồi, tớ phải đi họp đây.]

Sau đó, tin nhắn tiếp theo được gửi đi vào lúc 11:42.

[gbx: Mẹ nó, trưa nay bị quản lý giữ lại 10 phút, giờ mới được đi ăn.]

[Vũ Kỳ thân thân: Khổ ghê luôn, thôi mau ăn đi, chẳng phải 12:30 cậu lại phải bắt đầu làm rồi sao?]

[gbx: Aaa! Phiền chết đi được!]

Tiếp đó, là tin nhắn vào lúc 7:31 tối.

[gbx: Mẹ nó, hôm nay con bé trong nhóm không biết sao lại không đi làm, lẽ ra là trực chung, mà giờ lại phải gánh cả phần của nó.]

[Vũ Kỳ thân thân: Hả? Vậy chẳng phải là tận 11 rưỡi đêm mới được về nhà à?]

[gbx: Ừ, ban đầu tớ còn định sau khi tan làm thì đi mua cái camera, nhưng thôi đặt online cho rồi, mong là mai nó giao đến.]

[Vũ Kỳ thân thân: Vậy lúc cậu về nhớ cẩn thận nhé, chỗ cậu ở khá vắng đó. Mà tớ thấy sau này cậu nên chuyển sang một nơi khác an toàn hơn đi.]

[gbx: Tớ cũng muốn chứ, nhưng phải có tiền đã.]

[Vũ Kỳ thân thân: Xoa đầu.jpg]

Và rồi là đến hiện tại.

11:01 tối.

[gbx: Mẹ nó.]

[Vũ Kỳ thân thân: ?]

[gbx: Mẹ nó, cái thằng quản lý ngu xuẩn phiền chết đi được.]

[Vũ Kỳ thân thân: Sao thế? Lại giao thêm việc cho cậu à?]

Bạch Trà vẫn chưa trả lời.

Cô lướt qua danh sách trò chuyện, rồi dừng lại ở tài khoản có biệt danh là ‘Quản lý’.

【Quản lý 12.3】

10:49 tối.

[Quản lý 12.3: Cô vẫn đang ở công ty phải không? In file này ra cho tôi.]

[Quản lý 12.3: In xong thì để lên bàn tôi, sáng mai tôi phải thấy nó đấy.]

[Quản lý 12.3: <Kế hoạch quảng bá – 57.34 KB – Đã tải xuống>]

[gbx: Vâng, em nhận được rồi.]

Bạch Trà lướt nhanh qua tài liệu một lượt, đồng thời trả lời tin nhắn của Vũ Kỳ thân thân.

[gbx: Tự dưng lại gửi cho tớ cái file, bắt tớ đi in, tớ vừa mới xong thôi, bực quá.]

Gửi xong tin nhắn, Bạch Trà đưa mắt quan sát bàn làm việc của mình.

Bản kế hoạch quảng bá nằm ngay bên cạnh tay cô, chắc là chưa kịp đặt lên bàn của quản lý, dù sao cũng chỉ mới trôi qua mười phút.

Vậy thì thời điểm cô được đưa vào là ngay sau khi vừa in xong tài liệu, bây giờ phải đem nó đặt lên bàn của quản lý. Tốt lắm, quản lý ngồi ở đâu?

Cô cũng không vội mà nhìn lại màn hình máy tính.

Nhân vật mà cô đang nhập vai là một nhân viên chăm sóc khách hàng của sàn thương mại điện tử.

Trên màn hình làm việc toàn là những cửa sổ chat.

Trong đó có mấy người vẫn đang giục cô trả lời.

Bạch Trà không trả lời ngay, mà lướt qua để nắm đại khái tình hình.

Lúc này cô mới trả lời lại một khách hàng đang hối thúc, hỏi bao giờ pháo hoa mới được giao.

[CSKH – Tiểu Ngải: Dạ, bên em cũng không rõ nữa, nhà máy pháo hoa nổ rồi.]

[Khách hàng: ?]

[CSKH – Tiểu Ngải: Quý khách đừng lo ạ, bên em đã liên hệ với nhà máy pháo hoa khác rồi, ngày mai sẽ thông báo lại thời gian giao hàng.]

[Khách hàng: …Được thôi, nếu thật sự không được thì mai tôi sẽ hủy đơn.]

[CSKH – Tiểu Ngải: Dạ vâng ạ.]

Giải quyết xong một khách hàng, Bạch Trà lại chuyển sang một một đoạn chat khác, có một người đang yêu cầu hoàn tiền.

[Khách hàng: Cái này của tôi mới dùng có nửa năm mà đã hỏng rồi, đổi cho tôi cái mới đi. Hàng bên mấy người tệ thật đấy, coi chừng tôi khiếu nại bây giờ.]

Bạch Trà hơi do dự, thật ra từ cửa sổ chat này cô không thể thấy được người kia đã mua gì, có lẽ là do đơn hàng đã quá lâu rồi.

[CSKH – Tiểu Đồng: Dạ, mình gửi hóa đơn mua hàng cho em xem một chút nhé.]

Bạch Trà nhướng mày, tài khoản khác?

Cô xem kỹ phần thông tin của mấy tài khoản, đúng là khác nhau thật, mỗi tài khoản đều kết nối với một chiếc điện thoại riêng, còn cô đang dùng phần mềm điều khiển từ xa để điều khiển cùng lúc những chiếc điện thoại đó.

Thì ra trực ca là như vậy sao? Cả tin nhắn của người khác cũng phải trả lời hộ à?

Vừa nãy cô nói nhà máy pháo hoa nổ rồi... chắc không sao đâu nhỉ?

Khách hàng kia nhanh chóng gửi hóa đơn qua, lần này không phải là pháo hoa nữa, mà là một món đồ chơi.

Giá bán lẻ: 5,9 tệ.

Bạch Trà: “…”

Đồ chơi mua với giá 6 tệ, chơi nửa năm hỏng xong đòi đổi cái mới… Ừm…

Ghi chú

[Lên trên]
Để gõ chữ Trung, trước tiên cần tải bộ gõ tiếng Trung, rồi nhập phiên âm La-tinh của chữ Hán (Pinyin), sau đó một danh sách ký tự Hán có cùng phiên âm sẽ hiện ra trên màn hình, chỉ cần chọn ký tự mình muốn. Chữ 人 (người) ở đây có Pinyin là "rén".
Để gõ chữ Trung, trước tiên cần tải bộ gõ tiếng Trung, rồi nhập phiên âm La-tinh của chữ Hán (Pinyin), sau đó một danh sách ký tự Hán có cùng phiên âm sẽ hiện ra trên màn hình, chỉ cần chọn ký tự mình muốn. Chữ 人 (người) ở đây có Pinyin là "rén".
[Lên trên]
Ghép thêm "người" vào câu đang dở vừa rồi thì sẽ có 烦死人, hoặc 烦死人了, nghĩa là "Phiền chết đi được".
Ghép thêm "người" vào câu đang dở vừa rồi thì sẽ có 烦死人, hoặc 烦死人了, nghĩa là "Phiền chết đi được".