Tập 2 - Người cám dỗ

Chương 31 - Kinh đô của ảo tưởng

2025-10-04

1

[note81387]

Kinh đô Albernaria.

Người ta nói rằng Vương quốc Alberan bắt nguồn từ một bộ tộc nhỏ sống trong rừng.

Điều làm họ nổi bật hơn so với những bộ tộc khác, chính là sự khéo léo và khả năng xây dựng thành thạo.

Trong thời đại mà sức mạnh là tất cả, họ đã xây dựng nên những thành lũy và pháo đài kiên cố. Tuy không phải là những chiến binh mạnh mẽ, bộ tộc sau này được gọi là Vương quốc Alberan vẫn có thể khuất phục những bộ tộc xung quanh bằng trí tuệ, dù không sở hữu sức mạnh quân sự to lớn.

Họ càng trở nên hùng mạnh hơn sau khi phát hiện ra tro từ dãy núi phía Tây Nam.

Loại tro ấy được phát hiện ra một cách tình cờ, và họ nhận ra rằng khi được nén chặt, nó sẽ trở nên vô cùng bền chắc. Họ nghiên cứu, nắm vững nguyên lý và từ đó phát triển Đá Rèn.

[note81390]

Nhờ loại vật liệu này, họ xây nên vô số thành lũy kiên cố, những bức tường vững chãi, tạo nên nhiều pháo đài và thành trì chắc chắn.

Không còn ai trong vùng có thể sánh kịp với họ.

Nhà vua tuyên bố bản thân là hậu duệ của thần――Alberan, và xây dựng kinh đô Albernaria ngay trung tâm đất nước, biến nó thành nền tảng sức mạnh của Vương quốc.

Kinh đô chính là biểu tượng quyền lực của nhà vua.

Albernaria được bao quanh bởi những bức tường khổng lồ tạo thành từ Đá Rèn, lâu đài và các công trình khác trong thành cũng được xây dựng từ cùng loại đá.

Thành phố trắng tuyệt đẹp nằm giữa đồng bằng rộng lớn, lấp lánh dưới ánh mặt trời.

Bởi vẻ ngoài ấy, Albernaria còn được gọi là Thành Phố Trắng.

Đoàn người đi qua thị trấn bao quanh tường thành rồi tiến qua những cánh cổng khổng lồ. Krische ngây người trước hàng loạt ngôi nhà làm từ Đá Rèn, tất cả trông đều vô cùng vững chắc.

Không có thành phố nào khác sử dụng nhiều Đá Rèn như nơi đây.

Bởi lẽ tường gỗ hay tường đất dễ xây dựng và cũng ít tốn kém hơn nhiều. Do đó, những ngôi nhà làm từ gạch hoặc Đá Rèn chỉ được sở hữu bởi những thợ thủ công thường xuyên làm việc với lửa hoặc giới thượng lưu. Thế nên, tuy thỉnh thoảng vẫn có thể thấy, nhưng hiếm khi được chứng kiến cảnh cả một dãy nhà trắng nối tiếp nhau như ở kinh đô.

Vừa ngắm những mái nhà đủ sắc màu――khác hẳn với cái tên “thành phố trắng” của nó――Krische vừa theo thói quen quan sát, nghĩ rằng việc thiêu rụi thành phố này sẽ rất khó khăn.

So với dòng thương nhân nhộn nhịp bên ngoài, bên trong tường thành yên tĩnh hơn hẳn, và đa số người đi đường đều ăn mặc sang trọng.

Họ băng qua thành phố, lướt qua khu chỉ toàn những tòa dinh thự rộng lớn, rồi tiến đến cổng lâu đài trên một ngọn đồi nhỏ.

Từ đây trở đi chính là lãnh thổ hoàng gia.

Ngay cả quý tộc cũng không được bước qua cổng lâu đài nếu không có sự cho phép.

Họ tạm biệt đội hộ vệ của mình, rồi cùng người đánh xe tiến vào bên trong.

Đằng sau cánh cổng là một khu vườn rộng lớn. Nước được dẫn từ con sông gần đó để tạo thành một con sông nhân tạo nhỏ chạy quanh vườn.

Khu vườn được thiết kế sinh động với nhiều đài phun nước.

Những người hiếm hoi có mặt――rõ ràng đều là quý tộc――liền đứng thẳng dậy, đặt bàn tay phải lên ngực trái khi nhìn thấy họ.

Đó là nghi thức của quân đội, mang ý nghĩa “tôi hiến dâng mạng sống này cho ngài.”

Selene và Gallen cũng đáp lại bằng động tác chào tương tự, trong khi Bogan thì dùng ngón cái của tay phải đâm nhẹ vào ngực.

Đó là cách đáp lễ của cấp trên, mang nghĩa “lòng trung thành của ngươi sẽ trở thành máu thịt của ta”.

Tướng quân――cấp bậc chỉ xếp dưới Thống Chế, vị trí vốn thuộc về hoàng tử. Điều đó có nghĩa Bogan hiện đang nắm giữ địa vị cao hơn tất cả quý tộc có mặt ở đây.

[note81388]

Krische quan sát cảnh vật bên ngoài ô cửa sổ nhỏ của xe ngựa, trong khi Berry chỉnh trang lại trang phục cho cô, cho đến khi cổ xe dừng lại.

Điểm dừng chân của họ không phải là tòa cung điện trắng sừng sững, mà là một căn dinh thự nhỏ.

Họ sẽ cất hành lý và chuẩn bị ở đây.

Nhưng đó chỉ là tạm thời. Sau đó họ sẽ được cấp cho một dinh thự bên ngoài tường thành.

“Fufu, hoàn hảo rồi. Nào, chúng ta đi thôi.”

“Vâng.”

Berry nhìn Krische một lượt rồi mỉm cười hài lòng, sau đó bước xuống xe ngựa.

Cô quay lại đưa tay đỡ Krische xuống.

Vì có rất nhiều quý tộc đang quan sát, Berry thận trọng hơn thường ngày.

Luôn có những người sẽ lan truyền tin đồn ác ý vì bất cứ chi tiết nhỏ nhặt nào.

Vậy nên, để tránh những lời đồn thổi như vậy, hôm nay Berry hành động giống như một người hầu gái hơn mọi ngày khi dìu Krische xuống xe ngựa.

Krische cũng cư xử đúng mực hơn thường lệ.

Cô đặt tay mình vào tay Berry, và đứng thẳng lưng.

Vì đã ít nhiều tìm hiểu trước khi rời khỏi dinh thự, nên lúc này Krische còn ra dáng quý tộc hơn cả nhiều quý tộc khác.

Trước cửa dinh thự có cả chục người hầu và một lão quản gia mặc vest đen đang cúi đầu.

Người quản gia ngẩng đầu lên và mỉm cười khi nhìn thấy Bogan.

“Chào mừng ngài, Bá tước Christand. Tôi là Orzal, người phụ trách dinh thự Erune. Chúng tôi sẽ phục vụ ngài chu đáo trong thời gian ngài lưu lại đây.”

Anh em ruột và những người thân trực hệ của nhà vua là Đại Công tước.

Những thân thích xa hơn sẽ là Công tước.

Dưới Công tước là Bá tước biên cương, nghĩa là Bogan hiện có địa vị cao nhất trong hàng ngũ quý tộc bình thường.[note81391]

Trừ những trường hợp đặc biệt, các vị tướng bảo vệ biên giới vương quốc thường là một Bá tước biên cương.

Sau đó lần lượt là Bá tước, Nam tước, và cuối cùng là Hiệp sĩ.

[note81389]

Những tước hiệu này là tàn dư từ thời đại của các lãnh chúa với quyền lực lớn mạnh, hiện nay vẫn được sử dụng để biểu thị lãnh địa và trách nhiệm được giao phó.

“... Lưu lại? Không phải ở dinh thự bên ngoài, mà là ở đây sao?”

“Vâng, đó là những gì tôi được căn dặn. Xin phép thất lễ.”

Orzal tiến lại gần Bogan và thì thầm điều gì đó.

Bogan khẽ gật đầu, tỏ ý đã hiểu.

“Ta hiểu rồi. Vậy xin nhờ các ngươi chăm sóc. Ta sẽ đi xung quanh chào hỏi mọi người.”

“Vâng, thưa ngài. Nếu ngài cho biết người muốn gặp, tôi có thể giúp sắp xếp lịch trình.”

Trong lúc hai người trò chuyện, một cô hầu trẻ với mái tóc đen búi gọn phía sau, mặc bộ váy tạp dề, tiến lại gần Krische và Berry.

“Xin hãy để tôi mang hành lý, Argan-sama.”

Cô nhận lấy hành lý từ tay Berry, cúi người hành lễ, gọi Berry bằng họ dù Berry chưa hề tự giới thiệu.

“Cảm ơn rất nhiều. Rất hân hạnh được giúp đỡ. Mong được cô quan tâm.”

Berry cũng khẽ cúi đầu đáp lại, thầm ấn tượng bởi họ thậm chí còn biết rõ xuất thân hầu gái của khách.

Về cơ bản, phần lớn hầu gái đều là con gái của các quý tộc hoặc gia đình giàu có, được gửi đi học việc để học tập lễ nghi.

Để tránh bị ám sát hoặc gián điệp, các hầu gái của quý tộc phải có xuất thân rõ ràng.

Thường dân không được thuê làm người hầu, và thông thường các quý tộc cấp thấp sẽ giao con gái của mình cho các quý tộc cấp cao hơn làm hầu gái.

Một phần là để cho các tiểu thư này học hỏi lễ nghi của giới quý tộc, phần khác đây được xem như là một cơ hội để những người này trở thành vợ hoặc tình nhân của một quý tộc cấp cao.

Hôn nhân là sợi dây liên kết các gia tộc. Quý tộc cấp cao hầu như không bao giờ kết hôn với quý tộc cấp thấp hơn. Tuy nhiên, đôi khi các quý tộc cấp cao có thể nảy sinh tình cảm với hầu gái của mình.

Với các hầu gái có vẻ ngoài xinh đẹp, đó sẽ là một lợi thế giúp họ lọt vào mắt xanh của các quý tộc quyền lực.

Nếu tạo dựng được những mối quan hệ như vậy thì con đường thăng tiến sẽ rộng mở. Vì thế, các gia tộc quý tộc cấp thấp đua nhau đưa con gái mình đến làm hầu gái cho các quý tộc thượng lưu, do đó các quý tộc cấp cao không bao giờ thiếu người hầu.

Đó là cách một hệ thống như thế được tạo ra.

Những người hầu phục vụ trong lãnh thổ hoàng gia ―― nơi lui tới thường xuyên của các quý tộc cấp cao ―― tự nhiên cũng có xuất thân cao hơn. Và đa phần đều có địa vị cao hơn Berry, người vốn chỉ là thành viên của một gia tộc Nam tước. Nhưng hầu gái của khách sẽ được đối xử như người có địa vị cao hơn.

Dù biết quy tắc này, Berry vẫn thật sự ngạc nhiên khi họ biết về xuất thân của mình.

Cô đã rất ấn tượng với những người hầu hoàng gia, nghĩ rằng họ thực sự rất tuyệt vời, nhưng đây là một trường hợp cực kỳ đặc biệt.

Thông thường, ngay cả người hầu hoàng gia cũng không thường điều tra hầu gái mà khách mang đến.

Trong vài trường hợp, một số quý tộc mang theo hàng chục người hầu bên cạnh. Muốn điều tra từng người một vừa tốn công, và cũng không thể phân biệt được ai là ai khi họ đều mặc trang phục giống nhau.[note81392]

Nhưng lần này thì khác.

Những người hầu làm việc trong lãnh thổ hoàng gia biết đủ loại tin tồn xoay quanh giới quý tộc.

――Bogan đã mất vợ, nên dĩ nhiên có rất nhiều quý tộc muốn gửi con gái của họ đến làm hầu gái cho ông.

Tước hiệu đã được ban tặng hiếm khi bị tước bỏ, nên dù Christand chỉ vừa mới trở thành một Bá tước, ông vẫn là đối tượng kết hôn tốt.

Thế nhưng Bogan đã từ chối tất cả.

Ông không muốn có tình nhân ―― một điều khá hiếm thấy

Bogan từng thề vợ ông sẽ là người bạn đời duy nhất của mình, và không có ý định tái hôn. Và vì hầu gái của gia tộc Christand, Berry, là người cực kỳ có năng lực nên Bogan không gặp bất tiện nào khi sống ở dinh thự.

Bản thân Berry cũng không cần người hỗ trợ, hơn nữa Bogan là một người ghét lãng phí.

Vậy nên không có lý do gì để tuyển thêm người hầu, vì thế ông đã từ chối tất cả lời đề nghị được gửi đến ―― nhưng với những người không biết hoàn cảnh của Bogan, lại nghĩ theo cách khác.

Một Bá tước biên cương thường có hàng chục người hầu.

Vậy nên cũng dễ hiểu khi người ta nghĩ rằng hẳn phải có lý do sâu xa nào đó khiến Bogan chỉ có một người hầu duy nhất, nhất là khi người hầu đó lại là em gái của người vợ đã khuất.

―― Bởi vậy, không ngạc nhiên khi nhiều người nghi ngờ rằng Berry chính là tình nhân của Bogan.

Sẽ chẳng hay ho gì khi cưới em gái của vợ ngay sau khi cô ấy mất, vậy nên họ vẫn chưa chính thức kết hôn. Nếu đúng là vậy, thì Berry thực ra là phu nhân Christand.

Vì thế, việc họ dành sự chú ý đặc biệt cho cô là điều dễ hiểu.

Gia tộc Christand ban đầu vốn chỉ là một gia tộc quý tộc nhỏ yếu, nhưng giờ đây đã là một Bá tước biên cương.

Chẳng ai nghĩ gia chủ của một gia tộc như vậy chỉ có một cô con gái, Selene, là người kế vị duy nhất. Vì vậy, cũng dễ hiểu khi người ta nghĩ rằng ông đang chờ thời điểm thích hợp để cưới Berry và sinh ra một người thừa kế khác.

Vẫn có những nữ quý tộc đứng đầu gia tộc, nhưng sinh nở lại là chuyện cực kỳ nguy hiểm.

Có những trường hợp các nữ gia chủ lấy chồng, rồi bị sẩy thai hoặc qua đời vì sốt hậu sản mà không kịp sinh con.

Cũng bởi lẽ đó, con trai thường được chọn làm người thừa kế.

Người thừa kế là nữ không hề bị kỳ thị, nhưng cũng không được chào đón.

Berry, với xuất thân và địa vị của mình, việc có người nghĩ cô sẽ trở thành Bá tước phu nhân là điều hiển nhiên. Mặt khác, Bogan cũng kiên quyết không cho bất kỳ người hầu ― người phụ nữ nào ― bước vào dinh thự. Điều đó càng làm người ta suy đoán rằng Berry chính là nguyên nhân, rằng cô là một người phụ nữ ghen tuông cực độ.

Vì những điều này, những người hầu hoàng gia xem Berry là cá nhân cực kỳ nguy hiểm. Là người mà họ không được phép tỏ ra vô lễ.

Nhưng bản thân Berry lại không hề hay biết sự dè chừng ấy.

Mặc dù biết về lễ nghi của giới quý tộc, nhưng vì cơ thể yếu ớt, lại không được ra ngoài nhiều như chị gái, vậy nên kiến thức về giới thượng lưu của Berry rất hạn chế.

Cô hoàn toàn không biết trong mắt họ mình là người thế nào, chỉ cảm thấy ấn tượng bởi thái độ phục vụ chuyên nghiệp, nghĩ rằng bản thân nên học hỏi từ đối phương.

◍◍◍◍⁠◍✿✿✿◍◍◍◍◍

Dinh thự họ được dẫn đến còn xa hoa hơn hẳn dinh thự Christand.

Tranh vẽ xếp đầy hai bên tường, đồ trang trí bày kín trên kệ.

Một chiếc đèn chùm lộng lẫy treo ngay trên trần tiền sảnh ―― Krische nghĩ việc lau dọn hẳn rất vất vả, trong khi được Berry nắm tay dẫn lên phòng ở tầng hai.

“Đây sẽ là phòng của Krische-sama. Còn phòng của Argan-sama thì…”

“Chuyện đó tính sau. Hành lý của Krische-sama.”

“Vâng.”

Cô hầu gái ―― Anne liếc qua hành lý của Berry, nhìn vào những loại trái cây bên trong, rồi cúi đầu.

Cô tự hỏi liệu họ có thật sự thích trái cây đến thế không. Trong lúc ấy, Anne chợt nhận ra Berry đã cầm lấy áo choàng của Krische và bắt đầu hoảng sợ.

Dù có là hầu gái đi chăng nữa, thì đây tuyệt đối không phải việc nên để Bá tước phu nhân làm.

Cô vội vàng nhận lại chiếc áo choàng đã được Berry gấp gọn, rồi bỏ nó vào chiếc giỏ quần áo trong góc phòng.

“Berry sẽ ở phòng khác sao?”

“Eh, ư, ưm… vâng, vì tôi là hầu gái nên…”

Krische ghé sát thì thầm vào tai Berry. Berry cũng nhỏ giọng đáp lại.

Một thiếu nữ khoác chiếc váy đen thêu chỉ bạc, mái tóc bạc mỏng óng ánh như tơ phủ quanh gương mặt xinh đẹp tựa tiên nữ ―― Krische.

Đi bên cạnh là một người phụ nữ tóc đỏ gọn gàng ngang vai, sở hữu gương mặt trẻ trung nhưng đầy nữ tính ―― Berry.

Anne đỏ mặt khi trông thấy cảnh tượng họ đứng sát gần nhau.

Cô từng nghe đồn rằng hai tiểu thư nhà Christand cùng hầu gái của họ cực kỳ xinh đẹp.

Nhưng thực tế còn vượt xa những gì cô tưởng tượng.

Anne cảm thấy thật ngớ ngẩn khi nghĩ rằng mình là người khá dễ thương. So với cô, trông họ chẳng khác nào những nhân vật bước ra từ trong truyện cổ tích.

Cô chỉ có thể thở dài ngưỡng mộ.

Hơn nữa, khoảng cách giữa hai người họ toát lên chút gì đó không đứng đắn.

Anne vội vàng ngăn chặn dòng suy nghĩ đang bay cao bay xa của mình.

Krische mới chỉ đang ở giữa độ tuổi thiếu niên.

Thân hình mảnh khảnh, nhỏ nhắn nhưng vẫn sở hữu nét nữ tính. Ở độ tuổi của cô, đã có những cô gái kết hôn và sinh con.

Berry nhận thức rõ điều này và cố gắng giữ khoảng cách với Krische, người luôn dựa dẫm vào cô.

Nhưng những thói quen thường ngày giữa họ thì khó mà có thể che giấu.

Dù giữ khoảng cách, cả hai vẫn nghiêng người về phía nhau.

Krische đặt tay lên cánh tay Berry, trông chẳng khác nào đang nép sát vào người cô.

Một tiểu thư xinh đẹp đang ở độ tuổi kết hôn và người hầu của mình――khoảng cách quá gần đủ khiến người ta cảm thấy có gì đó vô đạo đức ở họ.

Berry nghĩ rằng hai người đang giữ khoảng cách đúng mực, nhưng thực tế thì hoàn toàn không phải vậy. Rõ ràng khoảng cách giữa cô và Krische chỉ là nửa bước chân, chứ không phải một bước chân như Berry đã nghĩ. Nếu là hai năm trước, chắc hẳn Berry đã nhận ra điều đó, nhưng giờ nhận thức về khoảng cách giữa cô và Krische đã trở nên tê liệt.

Điều này hoàn toàn có thể trở thành chủ đề bàn tán trong giới quý tộc, nhưng Anne đã kìm lại và tự thuyết phục bản thân rằng họ chỉ đơn giản là rất thân thiết.[note81396]

Bản thân Anne vốn rất thích những câu chuyện, và cũng tự nhận thức được trí tưởng tượng quá mức phong phú của mình. Cô tự nhắc nhở bản thân rằng chính vì hai người kia quá xinh đẹp nên mới khiến cô nghĩ đến những viễn cảnh không nên nghĩ đến như vậy mà thôi.

Anne vẫn chưa biết rằng chính tính cách ấy sẽ mang đến cho cô vô số rắc rối trong thời gian ở dinh thự này.

Krische hơi bĩu môi, còn Berry thì cười gượng gạo rồi đề nghị cùng nhau uống trà.

Anne vội vã bước tới khi thấy Berry định chạm vào ấm trà.

Anne là một người chăm chỉ, nhưng hơi chậm chạp――đây một trong nhiều khuyết điểm của cô.

“T, trà đen ạ? Xin hãy để việc nhỏ nhặt này cho tôi lo liệu.”

“Eh? À… xin lỗi, suýt nữa tôi lại xen vào mất.”

“Không, ờ, ổn mà…”

Vừa nói xong, Anne liền tự trách bản thân, “Ổn mà cái quái gì chứ!?”

Berry hơi ngạc nhiên nhưng khẽ mỉm cười.

Nụ cười ấy rất tao nhã, không mang chút khinh thường nào, ánh mắt tràn đầy sự dịu dàng.

Cách cô ấy cúi đầu và nói “Rất hân hạnh được giúp đỡ.” lúc họ gặp mặt thật sự đẹp đến ngỡ ngàng, từng cử chỉ đều mềm mại, thanh cao.

Chỉ thế thôi cũng đủ để Anne tin chắc rằng Berry vượt trội hơn mình rất nhiều trong vai trò của một hầu gái.

Khi nghe tin khách sẽ ghé qua, Anne đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng. Mọi thứ đều hoàn hảo.

Cô kiểm tra phòng bảy lần và thay nước nóng mỗi giờ.

Anne biết rõ rằng nước vừa đun sôi là tốt nhất để làm nổi bật hương thơm của lá trà.

Thế nhưng khi cô tiến đến ấm, một âm thanh ùng ục vang lên.

Hơi nước đang phun ra liên tục từ ấm.

“Ôi trời, nước trong ấm vẫn đang để sôi.”

“Ah…”

Anne chết lặng.

Berry liền đưa tay chạm vào ma thạch và truyền ma lực vào bên trong.

Tiếng ùng ục tắt dần khi mặt Anne đỏ bừng.

Nước vừa được đun.

Nhưng để sôi quá lâu là điều tối kỵ.

Sự hoàn hảo Anne dày công chuẩn bị đã sụp đổ cùng với sự bình tĩnh của cô.

Dễ bị căng thẳng và chịu áp lực kém là một điểm yếu khác mà cô luôn tự ý thức được.

“T, tôi sẽ thay nước…”

“Ể? Không cần đâu.”

“Không, không sao.”

“Không sao” cái gì nữa vậy hả!?

Anne lại tự mắng bản thân, rồi chợt nhận ra Berry đang nhìn chằm chằm vào mình. Cô lập tức cứng người, chỉ biết nhìn lại trong hoảng loạn.

Mái tóc được rẽ lệch nhẹ theo tỉ lệ bảy–ba.

Đơn giản, nhưng mái tóc đỏ mảnh và suôn mượt lại toát lên một cảm giác sạch sẽ lạ thường.

Đôi mắt dịu dàng với mí đôi rõ ràng, tô điểm bởi hàng lông mi dài và đôi chân mày thanh mảnh.

Sống mũi thẳng tắp, đôi môi hồng hào, đường nét khuôn mặt cân đối và đẹp — tất cả hòa lại tạo nên nét quyến rũ trưởng thành.

Có lẽ là nhờ dáng người vô cùng nữ tính của cô.

Bộ ngực đầy đặn đối lập với vòng eo thon gọn.

Anne chưa từng nghĩ cùng một bộ váy hầu gái lại có thể khác biệt đến thế.

Đẹp, dễ thương, tuyệt vời.

Chiếc tạp dề trên người Berry trắng tinh như mới.

Rồi cô đột nhiên mỉm cười.

Anne lại một lần nữa bị hút hồn bởi nụ cười ấy.

“Xin đừng quá căng thẳng. Krische-sama không quá câu nệ lễ nghi, và tôi cũng vậy. Xin hãy cư xử như thường ngày.”

“V, vâng…”

Sau khi tặng Anne thêm một nụ cười, Berry bắt đầu pha trà với những động tác thuần thục.

Anne bị ấn tượng bởi từng cử chỉ uyển chuyển, nhẹ nhàng, đầy sự tinh tế của Berry.

Cô không ngờ rằng việc pha trà có thể ấn tượng đến vậy.

Anne có một ưu điểm là dễ xúc động. Đồng thời cô cũng nghĩ đó là một khuyết điểm.

Berry chỉ pha trà rồi quay trở lại bên Krische, ngồi xuống cạnh cô ấy trên ghế sofa.

Khoảng cách giữa họ thật sự rất gần.

Krische nép sát vào người Berry hơn nữa, thả cơ thể vào lòng cô hầu gái tóc đỏ, đồng thời chăm chú nhìn Anne với vẻ thích thú bằng đôi mắt vô cảm rồi hỏi.[note81398]

“... Cô ấy sao thế?”

“Không có gì, chỉ là trông cô ấy có vẻ hơi căng thẳng. Có lẽ cô ấy đang lo lắng cho Krische-sama và tôi.”

Anne đặt tách trà vừa mới pha lên khay và chậm rãi tiến về phía họ.

Dù được pha bằng nước sôi, nó vẫn trong như một tác phẩm nghệ thuật.

Đôi tay Anne run rẩy khi đặt tách lên đĩa, rồi cẩn thận rót trà.

Áp lực từ những ánh mắt dõi theo càng khiến tay cô run hơn.

Krische cuối cùng cũng nhận ra cô ấy đang xấu hổ vì sự vụng về của mình.

Ai cũng sẽ cảm thấy xấu hổ khi người khác nhìn thấy mặt thiếu trưởng thành của bản thân.

Krische nhớ lại cô đã cảm thấy thế nào khi Gorka chứng kiến cảnh tượng đáng xấu hổ của mình khi săn thỏ.[note81401]

Krische vui mừng vì cô đã có thể đồng cảm với một người xa lạ, và hớn hở ghé sát mặt lại gần Berry.

“Krische hiểu rồi. Cô ấy đang lo lắng vì dáng vẻ đáng xấu hổ của bản thân bị trông thấy."

“Hii—”

Một vài giọt trà bắn lên cao, rồi rơi xuống đĩa.

“T, tôi xin lỗi, tôi xin lỗi…”

“K, Krische-sama, người không nên nói những điều như thế…”

“Uuu, nhưng bị người khác quan sát như vậy thì xấu hổ lắm…”

“Dừng lại.”

“Umu…”

Anne đang hối hả lau vết trà đổ thì bắt gặp cảnh tượng Berry đặt ngón tay lên môi Krische.

Đó đã trở thành một thói quen của Berry.

Cô nhìn thẳng vào mắt Krische, mũi của họ gần như chạm vào nhau.

“Nói ai đó vụng về trong khi họ đang cố gắng sẽ chỉ khiến họ căng thẳng hơn… Hãy thử tưởng tượng nếu món ăn mới mà Krische-sama đã rất cố gắng để hoàn thành bị nói là dở tệ đi, người sẽ cảm thấy thế nào?”

“... Như thế, không tốt.”

“Đúng vậy. Cân nhắc trước khi nói ra điều mình nghĩ rất quan trọng. Những thứ nhỏ nhặt như vậy cũng có thể làm tổn thương người khác, xin hãy chú ý điều đó.”

“Vâng…”[note81402]

Krische đảo mắt đi, Berry mỉm cười trước cảnh tượng đó rồi vuốt ve má, sau đó khẽ lướt ngón tay lên môi cô và nói rằng mình không hề giận.

Krische gật đầu, rúc vào gần hơn, khoảng cách gần đến mức môi họ như sắp chạm vào nhau. Nhưng vì hiện tại không chỉ có hai người họ, Krische đành phải lùi lại khi Berry khẽ thì thầm “Không phải lúc này” với vẻ khó xử, rồi rút tay lại.

Anne vô tình nhìn thấy cảnh tượng ấy khi đang lau dọn.

Họ định hôn nhau sao?――Khuôn mặt cô đỏ bừng khi tưởng tượng ra điều gần như là sự thật.

Nhưng Anne nhanh chóng lắc đầu và gạt suy nghĩ ấy sang một bên.

Với từng đó sai sót, cô chẳng có dư dả thời gian để mơ mộng nữa.

“Đây có vẻ là lá trà Glabellus nhỉ. So với trà Almarei mà tôi vẫn thường uống thì hương thơm của nó nhẹ nhàng, thanh thoát hơn hẳn.”

Berry dường như không để ý đến biểu cảm của Anne nên đã thay đổi chủ đề.

Krische cảm thấy nhẹ nhõm vì Berry vẫn cư xử dịu dàng như mọi khi, có vẻ không thật sự tức giận. Cô ngửi thử hương trà rồi đáp:

“Cảm giác giống Asem hơn là Jillian…”

“Vâng. Khác với Almarei đã được ướp hương, loại này giữ nguyên mùi thơm tự nhiên của lá trà. Theo nghĩa đó thì nó giống với Jillian và Asem, và đúng như Krische-sama nói. Đây là loại trà ‘chị em’ với Asem. Hương vị của nó còn thanh nhẹ hơn Asem, nên thường được uống nguyên chất hoặc pha với chanh.”

Anne sững người trước lời nói của Berry.

Cô vốn đã chuẩn bị sẵn câu trả lời cho trường hợp được hỏi, chẳng hạn như:

“Đây là Glabellus. Lá trà có hương vị thanh nhẹ, nên rất thích hợp để uống nguyên chất hoặc pha với chanh ạ.”

Thế nhưng, cô nhận ra bản thân lại quên mang theo thứ quan trọng nhất — chanh.

“T, tôi có nên đi lấy chanh không?”

“Không cần đâu, tôi ổn… Krische-sama, người nghĩ sao?”

Krische do dự nhìn tách trà đang bốc khói.

Krische cũng muốn trả lời giống Berry, nhưng lưỡi cô lại quá nhạy cảm.

Thật sự không thể chịu được đồ nóng.

Berry khẽ bật cười trước tình cảnh khó xử ấy.

Cô múc một ít mật ong cho vào tách của mình, rồi cho thật nhiều vào tách của Krische.

Cô từ từ khuấy đều để trà nguội bớt rồi quay sang Anne:

“Lịch trình ngày kia như thế nào?”

“X, xin thưa, ngày kia, xin hãy đến cung điện vào tiếng chuông thứ tư của buổi sáng.”

Một ngày có hai mươi bốn giờ, bắt đầu từ lúc mặt trời mọc.

Những chiếc đồng hồ ma thuật lớn có thể cho biết thời gian chính xác, nhưng chẳng mấy nơi có loại đồng hồ này. Thời gian sẽ được tính tùy theo thời điểm mặt trời mọc và thay đổi theo mùa.

Vì vậy, thay vì nói “bảy giờ, mười giờ,...” người ta thường nói “giờ thứ mấy của buổi sáng”, “giờ thứ mấy sau khi mặt trời chạm đỉnh”, hoặc “giờ thứ mấy tính từ lúc mặt trời lặn”.

Mỗi giờ, chuông rung một lần. Vì vậy, tiếng chuông thứ tư của buổi sáng có nghĩa là giờ thứ tư kể từ lúc mặt trời mọc.

“Krische-sama, ngày kia chúng ta hãy bắt đầu chuẩn bị từ lúc mặt trời mọc bằng cách tắm rửa nhé. Vì phải làm tóc và nhiều thứ khác nữa nên sẽ khá bận rộn.”

“Vâng. Krische cần phải buộc tóc sao?”

“Vâng. Krische-sama để tóc buông thẳng thế này cũng rất đẹp, nhưng thỉnh thoảng chải chuốt gọn gàng sẽ rất tuyệt. Tôi sẽ chăm chút thật cẩn thận cho người.”[note81404]

“… Ehehe, vầng.”

Krische mỉm cười hạnh phúc.

Một nụ cười đẹp đến sững sờ, vừa rạng rỡ vừa đáng yêu.

Anne đã nghe kể rằng cô ấy là một tiểu thư xinh đẹp tựa tiên nữ, và nàng tiên ấy, Krische, toát ra cảm giác mơ hồ, kỳ ảo đúng như lời đồn. Nhưng khi cô ấy mỉm cười, thiếu nữ tưởng chừng xa vời ấy trở nên “thật” hơn bao giờ hết.

Krische ngả đầu vào Berry――khoảng cách quá gần, nhưng Anne chẳng còn cảm thấy có gì bất thường nữa.

Khung cảnh hai người đắm mình trong ánh chiều tà chẳng khác nào một bức tranh.

“Đây, mời người dùng trà, Krische-sama.”

Berry đưa tách trà ấm cho Krische và cô ấy khẽ nhấp một ngụm.

Anne chỉ biết ngẩn ngơ dõi theo, nhìn hai người mỉm cười với nhau.

Bị xao nhãng đến nỗi quên mất công việc――đó cũng là một trong những khuyết điểm khác của Anne.

Ghi chú

[Lên trên]
Tên chương này là 妄想の王都, không rõ dịch là Kinh đô của ảo tưởng có đúng không nữa. T không chắc tại sao lại đặt tên như vậy, mọi người biết thì giải thích bên dưới phần bình luận giúp tui.
Tên chương này là 妄想の王都, không rõ dịch là Kinh đô của ảo tưởng có đúng không nữa. T không chắc tại sao lại đặt tên như vậy, mọi người biết thì giải thích bên dưới phần bình luận giúp tui.
[Lên trên]
General of the army / 元帥 (gensui): Thống Chế. Đây là cấp bậc quân sự cao nhất, trên cả 将軍 (Tướng quân). Tương đương với “Marshal” trong tiếng Anh. Có thể gặp cách dịch khác như Thống Soái hoặc Nguyên soái, nhưng T sẽ dịch thành “Thống Chế” để tạo cảm giác quý tộc châu Âu, hợp với bối cảnh của truyện.
General of the army / 元帥 (gensui): Thống Chế. Đây là cấp bậc quân sự cao nhất, trên cả 将軍 (Tướng quân). Tương đương với “Marshal” trong tiếng Anh. Có thể gặp cách dịch khác như Thống Soái hoặc Nguyên soái, nhưng T sẽ dịch thành “Thống Chế” để tạo cảm giác quý tộc châu Âu, hợp với bối cảnh của truyện.
[Lên trên]
Margrave và Earl đều là Bá tước. Nhưng Margrave (tiếng Đức: Markgraf) ― tức quý tộc cai trị vùng biên giới, có quyền lực quân sự lớn hơn Bá tước thông thường, đôi khi gần ngang với Công tước. Earl (Anh) thường chỉ quý tộc quản lý một vùng đất, thiên về hành chính.
Margrave và Earl đều là Bá tước. Nhưng Margrave (tiếng Đức: Markgraf) ― tức quý tộc cai trị vùng biên giới, có quyền lực quân sự lớn hơn Bá tước thông thường, đôi khi gần ngang với Công tước. Earl (Anh) thường chỉ quý tộc quản lý một vùng đất, thiên về hành chính.
[Lên trên]
Đoạn miêu tả “Đá Rèn” nghe có vẻ giống như cách người La Mã cổ đại phát hiện ra pozzolana ― loại tro mà khi trộn với vôi và nước tạo ra một hỗn hợp cực kỳ bền chắc. Pozzolana chính là cái mà bây giờ ta gọi là xi măng.
Đoạn miêu tả “Đá Rèn” nghe có vẻ giống như cách người La Mã cổ đại phát hiện ra pozzolana ― loại tro mà khi trộn với vôi và nước tạo ra một hỗn hợp cực kỳ bền chắc. Pozzolana chính là cái mà bây giờ ta gọi là xi măng.
[Lên trên]
Các quý tộc bình thường ở đây là các quý tộc không phải thành viên hoàng tộc.
Các quý tộc bình thường ở đây là các quý tộc không phải thành viên hoàng tộc.
[Lên trên]
Ý là điều tra thì chỉ có họ tên, lai lịch và vài nét nhận diện cơ bản được ghi chép bằng giấy, không có ảnh chụp nên dù có biết tên thì cũng chả biết đường mà gọi.
Ý là điều tra thì chỉ có họ tên, lai lịch và vài nét nhận diện cơ bản được ghi chép bằng giấy, không có ảnh chụp nên dù có biết tên thì cũng chả biết đường mà gọi.
[Lên trên]
Vâng. Thật sự rất thân thiết.
Vâng. Thật sự rất thân thiết.
[Lên trên]
Nahhh, chả hiểu thích thú nhưng vẫn vô cảm là sao nữa :v
Nahhh, chả hiểu thích thú nhưng vẫn vô cảm là sao nữa :v
[Lên trên]
Vụ săn thỏ này diễn ra ở chương 2.
Vụ săn thỏ này diễn ra ở chương 2.
[Lên trên]
Vụ săn thỏ này diễn ra ở chương 2.
Vụ săn thỏ này diễn ra ở chương 2.
[Lên trên]
Vụ săn thỏ này diễn ra ở chương 2.
Vụ săn thỏ này diễn ra ở chương 2.
[Lên trên]
Spoil luôn, cái “Vâng” này của Krische hoàn toàn vô nghĩa. Sau này Krische sẽ “buột miệng” nói ra cả tá thứ chọc điên cả đống người .
Spoil luôn, cái “Vâng” này của Krische hoàn toàn vô nghĩa. Sau này Krische sẽ “buột miệng” nói ra cả tá thứ chọc điên cả đống người .
[Lên trên]
Ở bản Eng lẫn Jap thì đoạn này tự dưng Berry xưng “Berry” chứ không phải “tôi” như mọi khi. Không rõ tác giả có dụng ý gì không, mà bình thường Berry toàn xưng “tôi” không thôi nên giờ T cũng sẽ để “tôi” luôn cho quen mắt nhá.
Ở bản Eng lẫn Jap thì đoạn này tự dưng Berry xưng “Berry” chứ không phải “tôi” như mọi khi. Không rõ tác giả có dụng ý gì không, mà bình thường Berry toàn xưng “tôi” không thôi nên giờ T cũng sẽ để “tôi” luôn cho quen mắt nhá.
[Lên trên]
Ở bản Eng lẫn Jap thì đoạn này tự dưng Berry xưng “Berry” chứ không phải “tôi” như mọi khi. Không rõ tác giả có dụng ý gì không, mà bình thường Berry toàn xưng “tôi” không thôi nên giờ T cũng sẽ để “tôi” luôn cho quen mắt nhá.
Ở bản Eng lẫn Jap thì đoạn này tự dưng Berry xưng “Berry” chứ không phải “tôi” như mọi khi. Không rõ tác giả có dụng ý gì không, mà bình thường Berry toàn xưng “tôi” không thôi nên giờ T cũng sẽ để “tôi” luôn cho quen mắt nhá.