Một tiếng hét thất thanh vang vọng khắp tầng hầm. Bị cơn đau xé ruột ập đến, Ex gục ngã. May mắn thay, cậu vẫn giữ được ý thức.
‘Tự dưng sao lại tấn công mình…!’
Cơn đau dữ dội đến mức cậu cảm thấy não mình như đang bốc cháy, khiến cậu bối rối. Nhưng đánh giá tình hình là ưu tiên hàng đầu.
“Cô đang làm gì…! Cô đã lên kế hoạch này ngay từ đầu…!”
“Tôi có hứng với cậu.”
“…Xin lỗi?”
“Tôi không rảnh rỗi đến mức tiếp tục nghe cậu nói dối đâu. Lần này, hãy nói sự thật. Nếu cậu nói dối lần nữa, tôi sẽ thiêu cậu thật đấy.”
Cậu bèn nhìn vào cánh tay trái, nó vẫn còn nguyên vẹn một cách đáng ngạc nhiên dẫu cho cậu cảm thấy đau đớn. Cậu nhận ra đó là một thần chú chích điện dùng để tra tấn.
‘Vậy cũng tức là cô ta ít nhất cũng là một pháp sư cấp 4…!’
Rẹt—Rẹt!
Tia điện xanh lam kêu lách tách trong lòng bàn tay của người đeo mặt nạ thỏ quá đáng sợ để chỉ dùng cho tra tấn. Đôi mắt mờ ảo có thể nhìn thấy sau mặt nạ cho thấy cô ta nghiêm túc.
‘Mình không có gì để giấu hết, nhưng…’
Chuyện cậu không biết đối thủ là ai cứ làm cậu bận tâm.
Nếu cô theo đuổi Chất Xúc Tác Quỷ Hóa từ kịch bản đã bị thay đổi này, chuyện sẽ trở thành một thảm họa. Vị trí của cô sẽ hoàn toàn đối lập với cậu, người muốn loại bỏ nó.
Chỉ có một cách để tìm hiểu.
“Cô sẽ làm gì sau khi biết?”
Về mặt logic, cô sẽ không tiết lộ sự thật, nhưng nếu cô tin rằng mình chiếm thế thượng phong, cô có thể sẽ thẳng thắn hơn.
Người đeo mặt nạ thỏ suy nghĩ một lúc rồi trả lời.
“Tùy thuộc vào sự thật từ miệng cậu. Nếu nó thực sự nguy hiểm, tôi sẽ đốt hết.”
“Đó… cũng là ý kiến của tôi.”
“Vậy nó hẳn là một vật phẩm nguy hiểm nhỉ?”
May mắn thay, câu trả lời của cô khiến cậu thấy an tâm.
Ex cẩn thận lựa lời, đảm bảo cậu không khiêu khích cô trong khi nói.
“Tôi ở đây để xử lý vật phẩm này, giống như cô vậy, Mặt nạ thỏ.”
“Vậy tôi có thể xử lý nó thay cậu, đúng chứ? Cậu phản đối cái gì?”
“Nếu phương pháp không đúng, tất cả chúng ta có thể chết!”
Trộn lẫn một chút sự thật vào mọi câu nói có thể giúp cậu lừa dối cô. Xem ra chuyện này đã có tác dụng.
“Giải thích đi.”
Người đeo mặt nạ thỏ yêu cầu cậu giải thích.
Ex bình tĩnh giải thích.
“Loại thuốc này có ma thuật bị bóp méo, vậy nên nếu cô kích thích nó một cách bất cẩn, nó sẽ phát nổ. Giống như thuốc súng vậy.”
“Vậy thì vứt nó đi?”
“Cô không thể cứ vứt nó xuống đất hoặc xuống cống. Thế cũng chỉ tạo ra nạn nhân thứ hai mà thôi.”
Cậu đã nghe nói rằng các chất hóa học thực sự được xử lý theo cách như vậy. Trước lời giải thích có lý, người đeo mặt nạ thỏ tỏ vẻ bị thuyết phục.
“Vậy cậu định làm gì?”
“Tôi sẽ chuyển nó đi. Tôi sẽ xử lý nó ở một nơi an toàn, không phải ở đây.”
“Cậu định chuyển chúng đi như thế nào? Cậu có nhiều tay à?”
Quan điểm của người đeo mặt nạ thỏ là hợp tình hợp lý. Tuy mỗi lọ thuốc đều nhỏ, nhưng chúng có tận hơn một trăm lọ. Đóng chúng vào hộp sẽ rất cồng kềnh.
Nhưng Ex đã chuẩn bị.
“Quan trọng là bên trong. Tôi đã mang theo một vật chứa để mang chúng đi.”
Ex lôi ra chai thuốc 1 lít mà cậu đã đổ đầy thuốc Mandrake. Cái chai này đủ chắc chắn để chịu được sự chấn động, do vậy mà nó phù hợp để vận chuyển loại thuốc này.
Tất nhiên, cậu cũng phải trả lời câu hỏi tiếp theo.
“Bên trong có gì?”
“…Đây là một loại thuốc làm cho cô đổ bệnh. Nếu thuốc bên trong đột ngột biến mất, chúng ta sẽ rất khó để trốn thoát. Nó gây nôn mửa, tiêu chảy, và nhiều thứ khác…”
Đó là tác dụng thực sự của thuốc Mandrake, vậy nên đâu không phải là dối trá.
Sau khi suy ngẫm về câu trả lời của Ex, người đeo mặt nạ thỏ bèn hỏi một câu khác.
“Vậy, những lọ thuốc này là gì?”
Đây là câu hỏi mà cậu hy vọng tránh bị hỏi. Nếu cô thực sự có thể phân biệt được thật giả, câu hỏi này rất nguy hiểm.
‘Mình có nên thử nói dối không?’
Không có bằng chứng nào cho thấy cô có thể phân biệt được thật giả. Cho đến nay, cô dường như đã bị lừa bởi những lời nói dối của cậu.
‘Nhỡ đâu cô ta đang diễn kịch thì sao?’
Cậu phải xem xét khả năng cô đang nói dối, giống như cậu. Trong trường hợp xấu nhất, cậu sẽ chết, và ma tộc sẽ tràn lan trên khắp thế giới.
Cậu cân nhắc rất sâu sắc, nhưng đã nhanh chóng đưa ra quyết định.
“Đây là ‘Chất Xúc Tác Quỷ Hoá’. Đây là một vật phẩm vô lý có thể biến người uống nó thành quỷ.’
Ex quyết định nói sự thật.
Đánh giá qua hành động của người đeo mặt nạ thỏ cho đến nay, thật khó để nghĩ cô là một nhân vật phản diện.
Nếu thuốc là mục tiêu của cô, cậu đã bị giết ngay khi bị phát hiện rồi. Nhưng cậu đã không bị giết. Thay vào đó, cậu nhận được cô giúp đỡ trong giây phút ngàn cân treo sợi tóc.
Sau khi bình tĩnh suy xét lại, hành động của người đeo mặt nạ thỏ chỉ có một nguyên tắc.
‘Mình đang làm gì?’
Cơn tò mò của cô xem ra chỉ tập trung vào mục đích và ý định của Ex.
‘Nếu tất cả chỉ là một vở kịch, thì mình không còn lựa chọn nào khác ngoài việc bị lừa.’
Theo phán đoán đó, cậu quyết định nói sự thật.
Sau khi nghe Ex nói, người đeo mặt nạ thỏ im lặng một hồi lâu. Đôi mắt cô qua mặt nạ trông sâu xa và bình tĩnh.
Thời gian trôi qua, và cơn im lặng cũng kết thúc.
“Hầy…”
Cô thở dài, xua tan đi luồng ma thuật điện đáng ngại, và lẩm bẩm.
“Chúc mừng. Nếu cậu nói dối, tôi đã giết cậu ngay tại đây rồi. Nhưng cậu đã nói sự thật.”
Ex cảm thấy nhẹ nhõm trước phản ứng của cô. Đáng ngạc nhiên là, người đeo mặt nạ thỏ thực sự có thể phân biệt được thật giả.
‘Không nhiều người làm được chuyện này đâu…’
Trong thế giới này, có nhiều cách để xác định sự thật. Ma thuật, ma cụ, thánh tích… Một số võ sĩ có thể biết bằng cách quan sát những thay đổi trong nhịp tim của đối thủ. Đó là một thiết lập mà ít người có thể dùng được do tính phức tạp của nó.
Khi cậu thư giãn và cố gắng cảm thấy nhẹ nhõm, người đeo mặt nạ thỏ lại hỏi một câu khác.
“Vậy làm sao cậu biết về nó?”
“Tôi thực ra là thành viên của một hội kín…”
“Tôi đã nói với cậu là tôi có thể phân biệt thật giả rồi mà?”
“Tôi đã…”
“…Được rồi. Tôi biết cậu không có ý định làm điều gì xấu.”
Người đeo mặt nạ thỏ quay đi và đi ra khỏi tầng hầm. Cô xóa dấu vết thăm dò bằng những cử chỉ đơn giản và nói với Ex.
“Tốt hơn là cậu nên nhớ kỹ chuyện xảy ra hôm nay đi. Trên thế giới này không thiếu tai mắt, vậy nên việc theo dõi cậu rất dễ dàng. Cô
Vả lại cũng có giới hạn cho việc cậu có thể tránh các tình huống bằng những lừa lọc.”
“…Tôi hiểu rồi.”
“Vậy làm chuyện cậu cần làm đi.”
Khi người đeo mặt nạ thỏ chuẩn bị rời khỏi tầng hầm.
‘Chờ đã, người có thể phân biệt thật giả và phá giải được ma thuật golem…’
Và còn cả vóc dáng này. Theo như Ex biết, trên đời này chỉ có một người như vậy.
“…Circe?”
Nghe vậy, người đeo mặt nạ thỏ bỗng dừng lại.
Cô đứng đó một lúc và búng ngón tay.
“Cậu cũng có chút sáng suốt đấy.”
Ex cảm thấy có gì đó biến mất khỏi lưng mình. Cậu theo bản năng biết đó là một loại ma thuật nào đó.
“Khoan đã, cô…”
Khi cậu nhìn về phía trước một lần nữa, người đeo mặt nạ thỏ đã biến mất.
Cậu có rất nhiều câu hỏi, nhưng trước tiên, cậu có một việc cần kiểm tra.
『[Xóa “điểm tác giả”] Điểm yêu cầu: 0 điểm』
‘Điểm không thay đổi?’
Nếu người đeo mặt nạ thỏ đó là Circe, cậu đáng lẽ phải nhận hình phạt khi đề cập đến Chất Xúc Tác Quỷ Hoá. Thế nhưng, cậu đã không nhận hình phạt, và điểm tác giả cũng không thay đổi.
‘Chuyện gì đang xảy ra vậy…’
Thật khó hiểu, nhưng dù sao đó cũng là một điều tốt. Cậu quyết tạm gác lại chuyện này.
‘Mình vẫn còn việc phải làm.’
Thời gian không đứng về phía cậu. Cậu vội vã chuẩn bị cho nhiệm vụ.
Cậu chuyển tất cả Chất Xúc Tác Quỷ Hoá vào một cái bát rộng gần đó và rồi đổ đầy thuốc Mandrake vào các lọ rỗng.
Cậu niêm phong lại hoàn toàn các lọ rỗng sau khi chuyển Chất Xúc Tác Quỷ Hoá. Giờ, chuyện còn lại cần làm chỉ là nhanh chóng trốn thoát.
Khi ra khỏi tầng hầm, Ex nhận thấy những gì Circe đã làm.
‘Cô ấy đã khôi phục mọi thứ về bình thường sao?’
Các con golem bị vô hiệu hóa đang đứng ngây ra ở vị trí ban đầu. Con golem trước cửa tầng hầm cũng vậy. Tên hầu đã ngã xuống không thấy đâu.
‘Circe đã dọn dẹp sao?’
Với khả năng của cô, chuyện che giấu cơn ồn ào là đơn giản. Tuy là tính cách của cô khó ưa, nhưng may thay cô là một nhân vật tốt.
‘Hầu hết mọi việc đã được giải quyết.’
Giờ đây, chỉ còn lại một mục tiêu.
‘Công chúa Beatrice… Lừa dối con Quỷ Andras.’
———
‘Sử ma bị tấn công sao?’
Quản gia trưởng Eren xác nhận rằng tầm nhìn chung của sử ma đã bị cắt đứt. Thứ cuối cùng hắn thấy là mục tiêu giám sát đang dẫn một tên hầu ra ngoài biệt thự.
‘Lẽ ra chúng không thể nhận ra sự hiện diện của sử ma chứ? Là kẻ nào đã làm điều này…?’
May mắn thay, sử ma theo dõi mục tiêu còn lại vẫn còn nguyên vẹn. Mục tiêu đó hiện đang ở cùng các nữ quý tộc.
‘Phân bổ quá nhiều nhân lực cho ‘chó săn’ là vấn đề sao? An ninh nơi đây đầy rẫy lỗ hổng. Cứ đà này…’
“Quản gia, có chuyện gì sao?”
Trong khi Eren đang mải suy nghĩ, ai đó đã ngắt lời hắn. Nếu một sinh vật cấp thấp hơn làm điều này, hắn đã thiêu rụi nó ngay lập tức rồi, nhưng đối phương là người mà hắn không thể làm vậy.
“Không, thưa Công chúa.”
Bên cạnh Eren là Công chúa Beatrice, đang đeo mặt nạ.
Beatrice đang ngồi trong khu vực VIP trên tầng hai, nhìn xuống sảnh và đang hờn dỗi.
“Ngươi quên ta đang đeo mặt nạ à? ‘Plaurous’.”
“Tất nhiên, ta không quên, ‘Andras’.”
Con quỷ ‘Plaurous’ cứng nhắc trả lời. Con quỷ ‘Andras’ mỉm cười ranh mãnh trước phản ứng đó.
“Hãy kiên nhẫn. Sau ngày hôm nay, nơi đây sẽ là thế giới của chúng ta.”
“Ta biết. Sắp tới, vị thần của chúng ta sẽ giáng trần.”
Không giống như Andras, người tiếp tục mỉm cười, Plaurous không thể nở một nụ cười. Rõ ràng là tất cả các hành động của Andras đều nhằm mục đích khiêu khích hắn.
“Khi thời điểm đó đến, ngươi sẽ được công nhận vì những đóng góp của mình và được thăng lên cấp ba. Cuộc sống ở vực thẳm chẳng phải rất đáng mong đợi sao?”
“Ta rất mong chờ điều đó.”
“Tất nhiên, khi ngươi trở thành cấp ba, ta sẽ được thăng lên cấp hai. Ngươi có thể làm gì chứ? Ngươi chỉ có thể tự trách mình vì xếp hạng thấp hơn ta. Không đúng sao, 64? Kuhuhu…”
“…”
Ánh mắt rực lửa của Plaurous hướng về Andras. Andras khịt mũi và nhìn xuống sảnh tầng một.
“Vậy tại sao ngươi lại trông như đang nhai đá vậy?”
“...Hình như như có kẻ đột nhập.”
“Kẻ đột nhập?”
Plaurous giải thích các tình huống đáng ngờ. Sử ma được dùng để giám sát đột nhiên biến mất, và một trong các mục tiêu giám sát đang hành động đáng ngờ.
Sau khi nghe giải thích, Andras bật cười một cách khó tin.
“Chẳng phải ngươi được cử đến để giám sát biệt thự sao?”
“Nhưng đã có vấn đề với việc phân bổ nhân lực. Đột nhiên, nhân lực được giao cho ‘chó săn’…”
“Ngươi đang nói rằng ta đã phạm sai lầm khi ra lệnh đó à? Thật thú vị. Tiếp tục đi.”
“…Không, đó là sơ suất của ta.”
“Nếu chuyện này gây ra vấn đề, ta sẽ báo cáo với đại quỷ. Hãy chắc chắn rằng không có gì sai sót nào.”
Andras ép hắn xuống bằng quyền uy trong khi vẫn mỉm cười. Cảnh tượng đó thật đáng ghê tởm đối với Plaurous, người đã nuốt hoả ngục vào trong lòng.
‘Một ngày nào đó, ta sẽ biến ngươi thành nô lệ và khiến ngươi phải chịu dày vò vĩnh viễn.’
Plaurous lên kế hoạch cho một cuộc nổi loạn trong trí tưởng tượng của mình khi kìm nén cơn giận. Thế rồi, một tên hầu chợt tiến đến gần.
“Quản gia, một gã hầu yêu cầu được diện kiến cùng tin khẩn cấp.”
“Tin gì?”
“Nó liên quan đến ‘tầng hầm’, và hắn ta khăng khăng muốn nói chuyện trực tiếp…”
“Cái gì cơ, tầng hầm?”
Tầng hầm là cơ sở nơi cất giấu cốt lõi của tất cả các kế hoạch.
‘Phải chăng ta đã quá tự mãn khi thay thế an ninh bằng golem?’
Thật không may, do không có nhân lực mà hắn đã thay thế an ninh bằng golem. Có những thứ mà ‘con người’ không nên thấy, vì vậy golem là lựa chọn duy nhất.
‘Nếu hắn ta khăng khăng muốn nói chuyện trực tiếp… Vậy hắn ta có thể đã thấy những gì trong tầng hầm. Mình cần phải đi và xử lý hắn…’
“Mang tên hầu đến đây.”
Andras mỉm cười nói.
Plaurous, cảm nhận được ý định của cô, không thể che giấu cơn thịnh nộ của mình.
“Chủ nhân! Xin hãy rút lại mệnh lệnh của ngài! Ta sẽ tự mình đến và giải quyết hắn…”
“Ngồi đây quá đỗi nhàm chán. Ta sẽ nghe trực tiếp những gì đã xảy ra.”
“Hự… Mang hắn ta đến!”
Tên hầu đưa tin lập tức quay lại. Khi chỉ còn lại hai người, Plaurous gần như không kìm nén được cơn giận và phản đối.
“Chuyện này là thừa thãi. Mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát. Không cần phải báo cáo điều này với đại quỷ.”
“Ta sẽ tự mình phán xét điều đó. Hay sao? Ngươi đang lên kế hoạch nổi loạn à?”
“Andras…!”
“Kuhuhu… Nếu ngươi định tức giận, thì cẩn thận vào. Chỉ cần một tiếng hét của ta là ngươi tiêu đời.”
Trong khi Plaurous đang bị đùa giỡn bởi những trò hề của Andras, tên hầu mang tin tức từ tầng hầm đến gần.
“Ngài cho gọi tôi?”
Plaurous kiểm tra khuôn mặt của nạn nhân hiến tế để trút giận. Và khi thấy được, hắn có phần ngạc nhiên.
“Ngươi là kẻ đã ở cùng với mục tiêu giám sát phải không?”
Hắn ta thực sự là tên hầu đã ở cùng với mục tiêu giám sát. Plaurous thấy tình huống này khá may mắn.
‘Mình có thể nghe câu chuyện từ tên khốn này và sau đó thiêu rụi hắn để trút giận.’
Plaurous chỉnh lại vẻ mặt và với tư cách là Eren, hắn ra lệnh cho tên hầu.
“Vậy tin tức là gì? Nếu chuyện này là tầm thường, ngươi liệu chuẩn bị tinh thần đi.”
“…”
Nhưng tên hầu không trả lời. Chẳng hiểu vì sao, mà hắn ta hết nhìn mặt Eren rồi lại nhìn mặt nạ của Beatrice.
Tên hầu đã làm một điều không thể tưởng tượng được đối với một gã hầu bình thường, và Plaurous đang trên bờ vực mất trí vì tức giận.
“Ngươi đang làm gì? Mang tin tức đến ngay…”
“Chẳng phải an ninh quá lỏng lẻo rồi à?”
Tên hầu nhìn Eren và nói.
Nghe vậy, cả Eren đang tức giận và Beatrice, người đang nhìn xuống tầng một, đều mở to mắt và nhìn chằm chằm vào tên hầu.
Tên hầu thở dài và than thở mà chẳng mấy quan tâm.
“Ta không biết phải báo cáo điều này với đại quỷ như thế nào nữa. Kế hoạch kéo dài hàng thế kỷ sắp xảy ra, vậy mà kế hoạch quan trọng nhất lại lỏng lẻo thế này…”
Dưới con mắt kinh ngạc của hai con quỷ, tên hầu chiễm chệ ngồi xuống trước mặt Beatrice.
Trong số hai con quỷ không hiểu được tình hình, Plaurous là người hành động đầu tiên.
“Ngươi đang làm gì? Ngươi có biết mình đang làm gì không?”
“Ta biết rất rõ. ‘Andras’, ‘Plaurous’.”
Nghe hai cái tên ấy, đôi mắt của Plaurous run lên dữ dội.
“N-Ngươi đang nói gì vậy…!”
“Im lặng chút đi.”
Lần đầu tiên, Andras lên tiếng. Nghe giọng nói đầy nghiêm túc của cô, Plaurous bèn lập tức ngậm miệng lại.
Andras gần như không che giấu được suy nghĩ nội tâm của mình và mỉm cười. Đã đưa ra phán đoán của mình trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó, cô tự nhiên nói.
“Ngươi có thể là ai? Ta không nhớ đã mời bất kỳ vị khách nào đến bữa tiệc hôm nay.”
Andras giả vờ như không có vị khách quý tộc nào đang tận hưởng bữa tiệc ở tầng một. Tên hầu, không rõ danh tính, bèn gật đầu như thể đó là chuyện hiển nhiên và nói.
“Tất nhiên là không có. Đây là một ‘cuộc thanh tra đột xuất’.”
“Một ‘cuộc thanh tra đột xuất’…?”
“Ngươi chưa bao giờ nghe nói về nó à? Cũng tức là ta đến để kiểm tra xem mọi việc có được thực hiện đúng cách hay không. Rốt cuộc, hôm nay là một ngày quan trọng.”
Andras nhìn Plaurous như thể hỏi hắn có biết không. Và tất nhiên là hắn không biết, vậy nên hắn lắc đầu.
Andras gần như không thể trấn tĩnh tâm trí bối rối của mình và hỏi lại.
“Ta có thể hỏi tên ngài không…?”
“Ồ, việc ngươi không biết là điều tự nhiên.”
Tên hầu giơ Nhẫn Bẫy Linh Hồn trên ngón trỏ trái ra và tự giới thiệu.
“Ta là Công Tước của Vực thẳm, chỉ huy của 26 quân đoàn. Thân là một con quỷ hạng hai, ta đóng vai trò ‘Thanh tra viên’ trong lần này. Ta còn được biết đến với cái tên ‘Berith’, con quỷ xếp hạng 28.”
Tên hầu, Ex, nói với một nụ cười.
“Rất mong được làm việc cùng các ngươi.”
Tất nhiên, tất cả đều là dối trá.