Tập 2

Chương 4: Mọi câu chuyện rom-com tuyệt vời đều từng bị cho là không thể.

2025-08-17

3

Tôi trở về nhà trong trạng thái như người mất hồn, rồi trao món quà, hai chiếc cốc mà tôi mua cùng Yuzuki và Hidaka Mikoto, cho bố mẹ như một cách bày tỏ lòng biết ơn.

Chúng tôi đã chọn hai chiếc cốc cùng mẫu nhưng khác màu, và tặng cho họ. Bố tôi thì vô cùng hào hứng, còn mẹ thì mỉm cười dịu dàng và nói lời cảm ơn.

Nhân tiện, tôi, Yuzuki, và cả Hidaka cũng mua mỗi người một chiếc cốc. Thế là trên giá đựng bát đĩa trong nhà giờ có thêm năm chiếc cốc mới xếp cạnh nhau.

Vì quá phấn khích, bố tôi đã vô tình làm rơi chiếc cốc của mình, nhưng mẹ tôi đã chụp lấy nó vừa kịp lúc. Ngay sau đó, bố bị mẹ mắng một trận ra trò.

Những chiếc cốc tượng trưng cho mối dây gắn kết gia đình, nhưng về bản chất, chúng có thể vỡ tan chỉ với một va chạm nhẹ.

Sau bữa tối ở nhà, tôi cùng với Yuzuki tiễn Hidaka ra ga, rồi trở về nhà.

Cuối cùng tôi cũng có được chút thời gian một mình. Nhờ vậy, tôi có thể bình tĩnh suy nghĩ về tương lai.

Amada Teruhito đã quay lại trường Hirasaka.

Từ khoảnh khắc đó, tôi đã dự cảm được sẽ có chuyện phiền phức xảy ra, nhưng thực tế còn tồi tệ và phiền phức hơn nhiều so với tưởng tượng.

Amada Teruhito định chuyển trường. Nhưng hắn ta không định đi một mình.

Hắn dự tính kéo theo cả người bạn thuở nhỏ, cũng là cô gái hắn ta yêu, Hidaka Mikoto, chuyển trường cùng mình.

Bằng cách lợi dụng vụ việc liên quan đến stalker của Hitsujitani Miwa, giống như những gì từng xảy ra trong kiếp trước của tôi.

Tuy nhiên, dù cho những suy đoán của tôi có đúng đi nữa, liệu kế hoạch đó có thực sự thành công như chúng mong đợi?

Thật lòng mà nói, chuyện đó nghe có vẻ bất khả thi.

Trước hết, ép buộc Hidaka chuyển trường là việc cực kỳ khó khăn.

Dù Amada và Hidaka đã gần nhau trong thời gian dài với tư cách là bạn từ nhỏ, nhưng trong suốt quãng thời gian đó, Hidaka chưa từng mở lòng với Amada.

Hidaka là một cô gái có ý chí rất mạnh mẽ (theo nhiều nghĩa). Tôi không tin cô ấy sẽ dễ dàng đưa ra quyết định chuyển trường chỉ vì chịu áp lực từ Amada.

Hơn nữa, ngay cả khi Amada và Hidaka thực sự chuyển đi, liệu có dễ dàng để cả hai tình cờ được nhận vào cùng một ngôi trường khác không?

Khả năng đó cực kỳ thấp. Trừ phi may mắn đứng về phía hắn, chuyện đó là không thể. Nhưng, suy nghĩ theo logic bình thường là không đủ.

Dù không muốn thừa nhận, nhưng nếu trên đời này tồn tại một vị thần rom-com, thì Amada chắc chắn là đứa con cưng tên thần đó.

Bởi vậy, nếu Amada thực sự gài bẫy được Hidaka, thì mọi chuyện sẽ diễn ra trôi chảy, và hai người họ sẽ được nhận vào cùng một trường.

Thay vì loại bỏ kẻ cản đường là tôi, hắn sẽ tránh xa khỏi tôi và kéo theo nữ chính cùng với mình.

Tất nhiên, tất cả những điều này có thể chỉ là suy đoán quá xa, hoặc là sự hiểu lầm từ cơ bản.

Dù là con của vị thần rom-com, nhưng so với kiếp trước, sức ảnh hưởng của Amada hiện giờ đã suy yếu rõ rệt.

Vị thế của hắn ta thì còn thảm hại hơn nhiều.

Hơn nữa, mối quan hệ giữa Amada Teruhito và Hidaka Mikoto hiện tại còn tệ hơn cả ở kiếp trước.

Bằng chứng là, kể từ khi quay lại trường, Amada vẫn chưa một lần bắt chuyện với Hidaka. Vì thế, cũng có khả năng ở kiếp này, sẽ không xảy ra vụ stalker nào cả.

Có thể chỉ đơn thuần là một câu chuyện rom-com bình thường giữa Amada Teruhito và Hitsujitani Miwa, hai người bạn thuở nhỏ.

Nếu đúng như vậy, thì đó là kết quả lý tưởng nhất.

Dù tôi chẳng có tí thiện cảm nào với Amada hay Hitsujitani, trớ trêu thay, tôi có thể sẽ là người mong họ hạnh phúc bên nhau nhất. Tuy nhiên, tôi không thể chỉ ngồi yên mà cầu nguyện.

Bởi vì đối thủ của tôi là Amada Teruhito.

Tên cặn bã mà dù bị Hidaka Mikoto từ chối hết lần này đến lần khác, vẫn luôn lý giải mọi chuyện theo ý mình và không bao giờ từ bỏ.

Hơn hết là, hắn không hề có chút ý thức về đạo đức hay luân lý nào. Chỉ cần chưa bị pháp luật trói buộc, hắn sẵn sàng tước đoạt mạng người không chút do dự.

Kiếp trước là minh chứng cho điều đó. Vì thế, tôi phải luôn chuẩn bị cho tình huống tồi tệ nhất. Nhưng... thật không may, với điều kiện hiện tại của tôi, tôi hầu như chẳng thể làm gì.

Cũng giống như trước kia, khi Amada dựng lên vở kịch trừng phạt giả tạo đó, tôi cũng chẳng thể ra tay trước.

Bởi vì, ngay cả khi mọi nghi ngờ của tôi đều đúng, thì hiện tại cả Amada lẫn Hitsujitani vẫn chưa làm gì cả.

Nếu tôi hành động lúc này, tôi sẽ chỉ trở thành kẻ tự dưng gây chuyện. Bên bị động lúc nào cũng yếu thế.

Vì vậy, tôi phải lường trước âm mưu của Amada và ngăn chặn nó từ trong trứng nước. Thế nhưng, thông tin tôi có quá ít, đến mức chẳng thể nghĩ ra được chiến lược nào hữu hiệu.

Điều tốt nhất tôi có thể làm bây giờ... là luôn ở bên cạnh Hidaka.

「Haaah... Sao mình lại phải lo mấy chuyện thế này cơ chứ...」

Một học sinh cao trung bình thường chắc chắn không cần phải mang nặng những nỗi lo như vậy. Đương nhiên, đôi lúc vẫn sẽ gặp rắc rối này nọ, nhưng không nghiêm trọng đến mức thế này.

Rom-com, vốn dĩ, là những phép lạ chẳng bao giờ xảy ra ngoài đời thật.

Thế mà sao phép lạ ấy lại xảy ra ngay bên cạnh tôi, và còn đang đe dọa phá hủy cuộc sống của tôi nữa chứ?

◇ ◇ ◇

「Làm ơn! Làm ơn, xin hãy cho tớ mượn sức mạnh của mọi người!」

Sáng thứ Hai, Amada Teruhito cúi gập người thật sâu trước toàn thể mọi người trong lớp tôi. Bước mở đầu cho một bi kịch.

Đứng bên cạnh Amada là Hitsujitani Miwa, nhân vật nữ chính của vở kịch lần này, với vẻ mặt có phần lo sợ.

Tsukiyama, Iba và Ushimaki đứng cạnh Hitsujitani với vẻ mặt nghiêm túc.

「Tớ biết… tớ hiểu là mọi người không còn tin tưởng tớ nữa. Nhưng nếu cứ để yên như thế này… thì Miwa sẽ…」

Ban đầu, các bạn cùng lớp không mấy hứng thú, nhưng khi nghe đến cái tên Hitsujitani, biểu cảm của họ lập tức thay đổi, đặc biệt là đám con trai.

「Hitsujitani làm sao vậy?」

Người hỏi là Yoshikawa, tên từng nghĩ mình ngầu lòi khi Hitsujitani hiểu lầm là hắn có bạn gái vào ngày cô ta mới chuyển đến.

Chỉ cần là vì Hitsujitani, họ sẵn sàng ra tay giúp đỡ. Không cần lời nói, ánh mắt họ đã thể hiện rõ điều đó.

Amada nhìn Hitsujitani bằng ánh mắt có phần phức tạp.

「Miwa, tớ sẽ nói nhé?」

Nghe vậy, Hitsujitani khẽ lắc đầu.

「Không, để tớ tự kể.」

Rồi, Hitsujitani bắt đầu kể toàn bộ sự việc với các bạn trong lớp.

Rằng thật ra cô ta đang hoạt động với tư cách là một Vtuber.

Rằng do một sai sót trong buổi phát trực tiếp, có một fan nam đã biết được địa chỉ nhà cô. Rằng gã đó sau đó đã trở thành stalker, khiến cô cảm thấy bị đe dọa đến mức phải chuyển trường. Nhưng dù đã chuyển đi, hắn vẫn lần ra được địa chỉ mới của cô.

Một vài người đã biết đến Vtuber tên Hanatori Miyabi tỏ ra vô cùng bất ngờ khi phát hiện đó chính là Hitsujitani Miwa, nhưng sự ngạc nhiên đó cũng chỉ kéo dài trong chốc lát.

Nhóm con gái thì thể hiện sự sợ hãi trước sự tồn tại của một stalker, còn đám con trai thì thể hiện sự phẫn nộ. Nhưng phần lớn chỉ là thứ công lý giả tạo.

Tất nhiên, cũng có một vài người thật sự lo lắng cho Hitsujitani, nhưng chỉ là thiểu số. Phần còn lại chỉ muốn trở nên đặc biệt trong mắt cô ta bằng cách giúp đỡ, hoặc do tự hào vì là bạn của một người nổi tiếng, dù chính bản thân họ chắc nổi thêm được chút nào.

「Vậy nên, tớ muốn xin mọi người giúp đỡ. Nhưng việc này khá nguy hiểm, nên nếu cảm thấy không tiện thì──」

「Tất nhiên là chúng tớ sẽ giúp rồi!」

Trước khi Hitsujitani kịp nói hết lời, Yoshikawa đã hét lên như thể bản thân là nhân vật chính.

Dù nhân vật chính thật sự là Amada, người bạn thuở nhỏ đang đứng cạnh Hitsujitani.

Sau đó, các nam sinh khác (trừ tôi) cũng đồng loạt hứa sẽ hỗ trợ hết mình. Trong khi các nữ sinh thì nói sẽ giúp trong khả năng, nhưng hy vọng đừng trông mong quá nhiều. Có lẽ nỗi sợ hãi trước stalker đã lớn hơn tinh thần quyết tâm của họ.

Hitsujitani không trách họ.

“Tớ hiểu mà. Chỉ cần mọi người vẫn xem tớ là bạn, vậy là đủ để tớ thấy mạnh mẽ hơn rồi”, cô ta nói, như thể đang xiềng chặt họ bằng sợi xích mang tên tình bạn.

Tất cả điều này có cảm giác như là kiếp trước đang lặp lại. Chỉ có một sự khác biệt là: lần này tôi không thuộc nhóm nam sinh đầy nhiệt huyết kia, và Kanie cũng không còn trong nhóm của Amada nữa.

Dù sao thì, trong kiếp trước, Kanie cũng không phải kiểu người hay chen lên tuyến đầu trong mấy tình huống thế này, nên có hay không cũng không tạo khác biệt gì.

Và thế là, các nam sinh lớp 1-C (trừ tôi) đã đoàn kết lại. Tất cả là để bảo vệ cô gái tên Hitsujitani Miwa khỏi một tên stalker giả mạo.

「……Haa.」

Tôi đã lường trước được chuyện này, nhưng khi thấy tận mắt, cảm giác bực bội vẫn dâng trào.

Cuối cùng thì, sự kiện stalker của Hitsujitani vẫn diễn ra.

Đây là một kịch bản cực kỳ bất lợi đối với tôi.

Nếu có thể thì tôi muốn phanh phui tất cả ngay bây giờ.

Rằng Hitsujitani đang nói dối. Rằng cô ta đồng lõa với gã đàn ông kia. Rằng tất cả chuyện này chỉ là vở diễn để cô ta tiến lại gần Amada hơn.

Nhưng cho dù tôi có nói ra, cũng chẳng ai tin. Tôi không có đủ sức ảnh hưởng để thuyết phục ai cả.

「Cảm ơn mọi người. Vậy thì, về kế hoạch sắp tới… Hime, nhờ cậu nhé?」

Sau khi cảm ơn đám con trai, Amada quay sang phía Iba.

「Cứ để tớ lo. Có vẻ như kẻ bám đuôi đó đã phát hiện Miwa-san học ở đây. Nên khi tan học, chúng ta sẽ phân chia nhiệm vụ──」

Iba điềm tĩnh giải thích chiến lược đối phó với stalker.

Cô ta mới vừa đánh mất vị trí trong lớp, vậy mà chỉ sau khi Amada quay lại, cô ta đã lập tức lấy lại vai trò lãnh đạo.

Đúng là nữ chính chỉ có thể toả sáng khi có nhân vật chính bên cạnh.

Vừa lắng nghe giọng nói của Iba, tôi vừa mở smartphone mà không hề nhìn vào cô ta. Thứ tôi mở là khung chat nhóm từng được dùng hàng ngày trước khi Amada trở lại.

Thành viên gồm: tôi, Hidaka, Tsukiyama, Ushimaki, và Iba.

[Ishii, hè này cậu rảnh không? Muốn đến biệt thự của gia đình tớ ở Okinawa không?]

[Không. Mà dù sao thì nó cũng không phải của cậu, mà là của bố cậu. Đừng quá dễ dàng phụ thuộc vào cha mẹ.]

[Ouji-kun, cái kiểu nói chuyện của cậu ấy. Nhưng mà đi cùng cả nhóm chắc sẽ vui lắm đó!]

[Tsuki, cậu đúng là bất cẩn. Tớ còn phụ thuộc vào lịch câu lạc bộ, nhưng chắc là đi được.]

[Sao ai cũng mặc định là sẽ đi vậy?]

[Giống như Kazupyon nói đấy. Chỉ có tớ và Kazupyon đi thôi.]

[Làm ơn đừng bỏ qua tớ như thế chứ!? Biệt thự đó là của nhà tớ mà!?]

Đó là tin nhắn cuối cùng, đúng một ngày trước khi Amada quay lại trường. Kể từ hôm đó, không ai gửi thêm gì nữa.

「…………Khỉ thật.」

Tôi thì thầm một tiếng, không thể kìm nén được cảm xúc bên trong.

◇ ◇ ◇

Giờ nghỉ trưa. Ngay khi tiết học kết thúc, đám con trai trong lớp lập tức dồn đến chỗ Hitsujitani.

Về mặt hình thức, lý do là để thảo luận về vụ stalker. Nhưng thực chất, họ chỉ muốn có cơ hội được tiếp xúc với cô ấy.

Trong chớp mắt, Hitsujitani đã bị bao vây bởi hầu hết nam sinh trong lớp.

Amada cũng lại gần để tham gia cuộc thảo luận, nhưng giống như một nam chính trong truyện rom-com, hắn ta bị đẩy ra rìa và phàn nàn “Rõ ràng người nhờ giúp là mình cơ mà...”

Chắc hẳn hắn nghĩ rằng khi xung quanh có quá nhiều con trai như vậy, nhiệm vụ đích thực của một nam chính là hành xử như một nhân vật phụ.

Trong khi tôi lờ đi những kẻ đó mà chẳng buồn tỏ vẻ quan tâm, thì Tsukiyama đến gần chỗ ngồi của tôi.

「Này, Ishii. Nói chuyện chút được không—」

「Tôi từ chối.」

「Tớ còn chưa nói gì mà!」

「Nếu không phải chuyện hỏi ý kiến về vụ Hitsujitani hay rủ rê giúp đỡ thì tôi sẵn sàng nghe.」

Tsukiyama lộ rõ vẻ mặt chua chát. Mà cũng đúng, ngoài chuyện đó thì còn gì khác để nói nữa. Nhưng cậu ta vẫn không bỏ cuộc mà tiếp tục.

「Ít nhất cũng cho tớ nghe ý kiến của cậu chứ? Ý tớ là, cậu suy nghĩ rất sắc bén…」

Tôi không phải kiểu người đầu óc linh hoạt. Chỉ là tôi đã buộc mình phải suy nghĩ đến mức khổ sở, bởi vì ở kiếp trước, tôi đã mất mạng, cũng như cả gia đình.

「Làm ơn đi, tôi cầu xin cậu đấy…」

Tsukiyama có thể không có ý xấu, nhưng hành động của cậu ta thật sự gây phiền phức.

Có lẽ mọi người trong lớp sẽ không có vấn đề gì khi tôi quyết định không tham gia vụ của Hitsujitani. Nhưng nếu tôi cứ từ chối thẳng thừng những lời như của Tsukiyama, sẽ dễ nảy sinh nghi ngờ.

「Liệu cậu ta có lý do nào đó nên mới không chịu giúp đỡ?」

Tất nhiên, hiện tại thì vẫn chưa có ai nghĩ đến điều đó, kể cả mấy bạn nữ không tham gia. Nhưng nếu sau này Hidaka bị dựng lên làm vật tế? Nếu tôi ra mặt bảo vệ cô ấy?

Họ hoàn toàn có thể nghĩ “À, thì ra cậu ta biết từ trước nên mới không chịu tham gia”. Lúc đó, chẳng còn ai tin tưởng tôi nữa.

「Nếu Hitsujitani đang gặp rắc rối, tớ cũng muốn giúp. Nhưng tớ không nghĩ mình sẽ có ích cho lắm...」

Đây là lời thỉnh cầu chân thành từ Tsukiyama, không chút kiêu căng như hồi chúng tôi từng cãi nhau. Đó là thay đổi lớn ở Tsukiyama trong kiếp này, tên con trai duy nhất thật sự hành động vì chính nghĩa.

Tại sao chứ? Tại sao Hitsujitani lại đổ Amada mà không phải Tsukiyama? Rõ ràng Tsukiyama tốt hơn nhiều.

Tôi thầm than thở trong lòng.

「Nếu biết mặt tên bám đuôi, chúng ta có thể chia người theo dõi. Như vậy sẽ giúp phần nào tăng sự an toàn.」

Không còn lựa chọn nào khác, tôi đưa ra chút gợi ý.

「Ồ! Đúng thật đấy!」

「Nếu sau này biết mặt hắn, hãy liên lạc với tôi và Hidaka.」

「Ừ! Cảm ơn cậu, Ishii!」

Có vẻ như Hitsujitani cũng nghe được cuộc đối thoại đó. Cô ta lộ vẻ hơi khó chịu. Bởi vì đây không đơn thuần là lời góp ý. Đây là hình thức phản kháng âm thầm của tôi.

Tôi có một lợi thế nhỏ: tôi đã gặp tên stalker. Và Hitsujitani cũng biết điều đó. Vì tôi đã thấy họ cùng nhau đi mua sắm.

Chính vì vậy, cô ta không muốn tôi biết mặt hắn. Bởi nếu tôi tiết lộ, thì sẽ có thể gây rắc rối.

Tôi có thể nói, “Tôi đã thấy cô ấy đi mua sắm với gã kia”. Nhưng kể cả khi tôi nói ra, cũng chẳng có mấy tác dụng.

Chỉ cần Hitsujitani nói, “Là người khác trông giống vậy thôi”, thì mọi chuyện sẽ kết thúc. Với tình hình hiện tại, trí nhớ mơ hồ từ tôi không đủ để thắng nổi cô ta.

Con người luôn chọn lấy phương án dễ chịu hơn là sự thật. Họ muốn trở thành anh hùng cứu lấy Hitsujitani Miwa. Họ muốn Hitsujitani Miwa chỉ là một cô gái đáng thương. Chính khao khát đó khiến họ từ chối đối mặt với sự thật không có lợi cho bản thân.

Một đám thối nát.

“Vậy thì, trước tiên tớ sẽ hỏi Hitsujitani về tên stalker... Sau đó phân vai, ai chịu trách nhiệm theo dõi gì”, Tsukiyama nói mà chẳng hề nhận ra ý đồ đằng sau lời khuyên của tôi.

Cậu ta trông rất vui vì nhận được lời khuyên của tôi.

Tên này là kẻ duy nhất muốn giúp đỡ một cách chân thành.

「Chuyện này có thể sẽ nguy hiểm thật, nên mấy người quen đánh nhau sẽ phù hợp hơn.」

「Phải rồi. Mấy người như Tsukiyama mà có xảy ra chuyện gì thì người ta cũng không cảm thấy tội lỗi lắm.」

「Cuối cùng vẫn là bị xúc phạm à! Nhưng… cảm ơn nhé.」

Nói xong, Tsukiyama rời khỏi chỗ tôi, nhập vào nhóm con trai đang vây quanh Hitsujitani.

Hiện tại vẫn chưa có hành động cụ thể, nhưng tình hình rõ ràng đang xấu đi.

◇ ◇ ◇

Tình huống này đúng là như hiệu ứng domino, từng quân ngã đổ chỉ vì một sự kiện nhỏ.

Ngay sau khi kết thúc tiết học, Iba và Fuuka đến lớp 1-C và bắt chuyện với Hidaka.

「Này, Hidaka-san. Cậu có thể nói chuyện chút không—」

「Không.」

「Gì mà từ chối thẳng thừng vậy chứ!」

Cảm giác như bị déjà vu từ giờ nghỉ trưa trước đó.

Ushimaki vừa lên tiếng đã bị lạnh lùng từ chối bởi phiên bản nữ hoàng băng giá của Hidaka. Ushimaki trông như sắp khóc đến nơi. Ngay lập tức, Iba thế chỗ Ushimaki tiếp tục cuộc trò chuyện.

「Xin lỗi vì đã làm phiền. Nhưng bọn tớ có chuyện rất quan trọng muốn hỏi Hidaka-san. Cậu có thể dành chút thời gian nói chuyện với bọn tớ không?」

「Chuyện gì?」

Cuối cùng Hidaka cũng tỏ ý muốn lắng nghe, khiến Ushimaki than phiền, “Tại sao là tớ thì lại không được chứ...”

Nếu là Hidaka trước kia, chắc chắn Iba cũng sẽ bị từ chối ngay mà chẳng cần nghe lời giải thích. Nhưng hiện giờ, thái độ của Hidaka đã thay đổi.

Dù vẫn nghiêm khắc với Ushimaki, cô ấy bắt đầu dịu lại với Iba, thỉnh thoảng còn chịu lắng nghe.

Từ góc nhìn của tôi, với những gì từng xảy ra trong kiếp trước, tôi sẽ cảnh giác với Iba hơn cả Ushimaki, nhưng có vẻ cách nghĩ này không áp dụng với Hidaka. Tôi cũng chẳng rõ lý do.

「Tớ và Mooka-san cũng sẽ tham gia hỗ trợ vụ việc của Hitsujitani-san đấy. Nhưng tớ thì không hợp với những việc bạo lực, nên trong tình huống như phải đối đầu với stalker không mảnh vải che thân chẳng hạn, thì tớ giao lại cho Mooka-san nhé.」

「Tớ cũng không điên đến mức làm thế đâu!」

Như thường lệ, con mắm này vẫn điên theo cách của nó. Thôi, bỏ qua trò đùa đó đi.

Vấn đề là, tại sao họ lại tiếp cận Hidaka?

「Đi thẳng vào vấn đề nhé. Trước đó, Hidaka-san và Ishii-san đã từng đến trường cùng với Hitsujitani-san đúng không?」

「Cô ta tự đi theo thôi. Tôi chỉ đi với Kazupyon và Yuzu-chan.」

「Lúc đó, cậu đã biết Hitsujitani-san là Hanatori Miyabi rồi à?」

「Biết.」

Chết tiệt! Tệ quá! Đúng là Iba, phiền phức như mọi khi!

Nghe câu trả lời của Hidaka, Iba lẩm bẩm.

「Vậy là Ishii-san, Hidaka-san, và em gái của Ishii-san đều biết chuyện đó từ đầu rồi à.」

Thật sự tệ hại khi chuyện này bị nhắc đến trước lớp.

「Lúc đó, các cậu có thấy người đàn ông nào khả nghi không? Ví dụ như một gã cứ dán mắt vào Hitsujitani-san chẳng hạn?」

「Không biết. Tôi cũng chẳng để ý.」

Cuộc hội thoại này, thật ra, không phải là trọng tâm. Điều quan trọng nằm ở phần trước đó.

Như thường lệ, Hidaka luôn là trung tâm của mọi ánh nhìn trong lớp. Ngay cả khi mọi người đang nghiêm túc bàn chuyện liên quan đến Hitsujitani, ánh mắt họ vẫn hướng về cô ấy.

Nói cách khác, Iba đã khiến cả lớp nhận ra, một cách gián tiếp, rằng Hidaka biết rõ danh tính thật sự của Hitsujitani là Hanatori Miyabi.

Đây là một bước chuẩn bị. Vì đã biết, nên Hidaka có thể là người tiết lộ thông tin cho stalker. Iba đang cố gieo vào đầu mọi người suy nghĩ đó.

「Nhân tiện thì, nghe nói Hidaka-san có một người bạn rất thích streamer, đúng không?」

「Có. Rồi sao?」

Hidaka đáp lại bằng ánh mắt sắc như dao.

Thật là, Iba đúng là loại người rắc rối mà.

Việc Iba đang làm lúc này là tạo ra một cái gọi là "động cơ gây án". Hidaka thân với Kitami Sae, một cô gái thích streamer và thậm chí bản thân cô ấy còn làm một streamer bán chuyên, dù không được thành công.

Thế nên, có thể lập luận rằng, vì Kitami, Hidaka muốn tìm cách triệt hạ Hitsujitani, một streamer nổi tiếng hơn hẳn.

Mọi người trong lớp đều biết rằng nếu Hidaka đã yêu quý ai thì cô ấy có thể làm mọi thứ vì người đó. Nói cách khác, lý do này hoàn toàn hợp lý để trở thành một động cơ.

Trước mặt cả lớp, Iba đang xây dựng một câu chuyện, dựa trên sự thật, để biến Hidaka thành kẻ khả nghi.

「Không có gì đâu, chỉ là nói vu vơ thôi. Nhưng nếu bạn của cậu gặp rắc rối, đừng ngần ngại nói với bọn tớ nhé. Bọn tớ chắc chắn sẽ scố hết sức để giúp đỡ.」

Với một nụ cười khó chịu, Iba cùng Ushimaki quay lại chỗ Amada.

Vì vụ stalker lần này vẫn chưa ngã ngũ, nên họ chưa thể lập tức gài bẫy Hidaka. Nhưng từng bước một, cái bẫy đang được thiết lập.

Nếu tôi cứ để chuyện này tiếp diễn và không làm gì...

◇ ◇ ◇

「Hidaka, đi thôi.」

Giờ nghỉ trưa, tôi gọi cô ấy, và Hidaka nhìn tôi bằng đôi mắt mở to tròn.

Cô ấy chớp mắt liên tục, như để chắc chắn rằng chuyện này là thật, rồi trầm ngâm một lúc trước khi lại nhìn tôi lần nữa. Ánh mắt đó khiến tôi có phần bối rối.

Tôi thật sự không hiểu vì sao cô ấy lại bất ngờ đến thế.

Dù gì thì suốt thời gian ở trường (và gần như cả ngày), chúng tôi vẫn luôn đi cùng nhau.

Cả lớp thì đang bận rộn bàn chuyện stalker của Hitsujitani, nên chẳng ai chú ý đến chúng tôi. Ngoại trừ Amada, kẻ cứ liếc nhìn chúng tôi với ánh mắt căm thù... Xem ra hắn vẫn chưa từ bỏ.

「Không muốn đi à?」

Vì không nhận được phản hồi, tôi hỏi lại. Bất ngờ, khuôn mặt cô ấy đỏ bừng.

「Đ-được, T-Tớ... ừm... sẽ đi...」

Với những cử động cứng đờ như một con búp bê bị lỗi, Hidaka đứng dậy.

Cô ấy vốn dĩ đã xinh đẹp, nhưng bây giờ lại càng quyến rũ hơn bởi vẻ ngượng ngùng đó.

Thái độ này là sao vậy nhỉ?

Khi tôi còn đang tự hỏi chuyện gì đã xảy ra, Hidaka ghé sát môi vào tai tôi và thì thầm.

「Đây là lần đầu tiên Kazupyon chủ động mời tớ đi đấy. Tớ hạnh phúc lắm.」

...Chỉ vì chuyện đó thôi sao!?

Sự xấu hổ hòa lẫn với cảm giác tội lỗi dội thẳng vào tôi, khiến tôi bắt đầu bước chậm lại để đi cùng tốc độ với Hidaka, người đang bước chậm hơn bình thường.

「Hôm nay là một ngày tốt, một ngày thật tuyệt vời. Tớ nghĩ ta nên chọn nó làm ngày kỷ niệm lời mời đầu tiên.」

「Cậu không cần phải vui đến mức đó đâu... Ý tớ là, tớ sẽ còn rủ cậu nữa mà.」

「Kazupyon, vậy nghĩa là cậu muốn tạo thật nhiều ngày kỷ niệm cùng tớ sao...」

「Không phải vậy! Nếu cứ lấy những chuyện nhỏ như thế làm kỷ niệm thì ngày nào cũng thành ngày kỷ niệm mất!」

「Đúng vậy. Thật ra, mỗi ngày ở bên Kazupyon đều ngập tràn hạnh phúc và xứng đáng để kỷ niệm.」

「Đâu có gì mới mẻ đến mức ấy đâu chứ!?」

「Nhưng với tớ, mỗi ngày bên Kazupyon đều là một trải nghiệm mới.」

...Cô ấy thật sự đứt phanh rồi.

Tệ hơn, cô ấy lại còn mỉm cười ngọt ngào đến mức tôi không thể nào chịu nổi.

Việc tôi rủ Hidaka hôm nay không phải vì chuyện gì vui vẻ cả, mà là để nói với cô ấy về vụ của Hitsujitani.

Tôi có hơi lo khi phải nói ra những điều có thể bị coi là lo quá xa, nhưng tôi biết nếu không nói gì thì sẽ còn tệ hơn.

Tôi phải hành động để Hidaka không trở thành nạn nhân.

Chỉ vì tôi thắng một lần, không có nghĩa là tôi có thể tự tin rằng lần thứ hai cũng sẽ dễ dàng.

Hơn thế nữa, lần này mục tiêu không phải tôi, mà là Hidaka. Nghĩa là, việc cô ấy tự bảo vệ mình cũng là tuyệt đối cần thiết.

Một lần nữa, harem của Amada lại được hình thành. Lực lượng kẻ địch lần này là Amada, Tsukiyama, Iba, Ushimaki và Hitsujitani.

Tuy nhiên, vai trò của Tsukiyama trong phe địch vẫn còn chưa rõ. Vì Tsukiyama là người hành động dựa trên chính nghĩa, cậu ấy có thể là đồng minh hoặc là trở ngại cho Amada.

Dù có là bạn thân với Amada, Tsukiyama sẽ không nhúng tay vào tội ác. Tuy nhiên, vì bản tính ngây thơ và dễ bị thao túng, có khả năng cậu ta sẽ bị lừa bởi lời ngon tiếng ngọt và làm những việc gây bất lợi cho chúng tôi, như chuyện hồi giờ nghỉ trưa.

Tiếp đến, là Ushimaki và Iba. Nhìn việc họ vừa cài cắm lý do để nghi ngờ Hidaka trong vụ của Hitsujitani, có thể chắc chắn họ đã đứng về phe địch.

Nếu suy nghĩ bình thường, sau chuyện xảy ra trước đó, tình cảm của họ dành cho Amada lẽ ra đã không còn nữa. Thế nhưng, đối thủ lại là Amada Teruhito, nhân vật chính được thần rom-com ưu ái.

Chắc hẳn Amada đã tìm được cách nào đó mà tôi không tưởng tượng được để khôi phục tình cảm của họ... hay đúng hơn là, chắc chắn hắn đã làm rồi.

Nếu không thì chẳng có lý nào hai người đó vẫn còn đứng về phía hắn. Bên cạnh đó, cả hai là những đối thủ cực kỳ rắc rối.

Dù vị thế của họ đã thấp hơn so với kiếp trước, nhưng không có nghĩa là năng lực của họ sẽ yếu đi. Đặc biệt là Iba, cô ta cực kỳ nguy hiểm.

Sau khi bị tôi đánh bại thê thảm, rất có khả năng cô ta đã gia tăng cảnh giác và thậm chí còn trở nên mạnh hơn.

Hơn nữa, dù không tệ như Amada, nhưng quan niệm đạo đức của Iba cũng khá lệch lạc. Cô ta thuộc kiểu người sẵn sàng làm những việc điên rồ mà không chút do dự...!

Cuối cùng là Hitsujitani. Cô ta cũng là một kẻ với năng lực rất khó chịu.

Về sức hút và khả năng lôi kéo người khác, cô ta là mạnh nhất trong dàn harem hiện tại của Amada. Điều đáng sợ hơn nữa là tầm ảnh hưởng của Hitsujitani ra ngoài phạm vi trường học.

Cô ta là một Vtuber nổi tiếng, một vị trí cực kỳ quyền lực. Thực tế là, trong kiếp trước, chính cô ta đã dồn bố tôi và Yuzu vào đường cùng.

Vì thế, tôi muốn cảnh báo Hidaka để cô ấy cảnh giác hơn…

「Nhưng, từ giờ trở đi mình không còn là Hidaka Mikoto nữa mà là Ishii Mikoto! …Tuyệt quá! Tuyệt vời, tuyệt vời, tuyệt vời!」

Với gương mặt rạng rỡ như thể đã cưới được tôi trong tưởng tượng, cô ấy bước vào trạng thái hạnh phúc vô hạn, khiến tôi khó mà mở lời được.

Hiện tại, vì vẫn còn thời gian nghỉ trưa, tôi quyết định đợi cô ấy bình tĩnh lại trước khi nói chuyện—

「Vậy, cái thứ hợp chất độc hại vô nhân tính đó đang âm mưu chuyện gì thế?」

「Sao cậu đổi chế độ nhanh thế hả?!」

Mới có một giây trước cô ấy còn hớn hở, giờ đã chuyển sang nghiêm túc. Có phải cậu có hai nhân cách không vậy?

「Bởi vì nếu Kazupyon gọi riêng tớ, chắc chắn là có chuyện quan trọng rồi, đúng không? Chắc hẳn là liên quan đến cái thứ đó rồi.」

「Ừ, thật ra thì đúng là vậy...」

Quả là người chăm chỉ một cách chủ động, sự nhạy bén của cô ấy thật đáng sợ.

「Vậy thì, tớ sẽ nghe câu chuyện một cách nghiêm túc trước. Sau đó mới đến hôn và những chuyện vui vẻ khác nhé~」

「Khoan đã, có phải tớ vừa nghe thấy mấy phần hơi lạ trong kế hoạch không?」

「Sao? Chẳng phải cậu có chuyện nghiêm túc cần nói à?」

「Vấn đề không phải ở đó!」

Hôn... cô ấy định hôn tôi ngay ở chiếc bàn ngoài căn tin này đấy à? Chuyện đó phải làm ở nơi kín đáo và yên tĩnh chứ, không phải… khoan đã, tôi đang nghĩ cái gì vậy!?

「Dù sao thì, ăn xong rồi hãy nói chuyện. Tớ cũng đói lắm rồi.」

「Được thôi. Cậu muốn được đút ăn không?」

「Không, cảm ơn.」

Tôi dứt khoát từ chối, và Hidaka phụng phịu nhìn tôi với vẻ không hài lòng. Tôi lờ cô ấy đi và tiếp tục ăn trưa.

Sau khi ăn xong, cuối cùng tôi cũng kể cho Hidaka nghe những suy đoán của mình dựa trên ký ức từ kiếp trước.

Rằng Amada Teruhito đã từng nói với tôi rằng hắn ta sẽ chuyển trường.

Rằng vụ stalker của Hitsujitani lần này thực chất chỉ là một màn kịch do chính Hitsujitani dựng nên.

Rằng sau khi vụ việc được giải quyết, sẽ có một người bị đổ tội là kẻ tiết lộ thông tin cho stalker. Và người đó không phải là tôi, mà là Hidaka.

Cùng với nghi ngờ rằng Amada đang có ý định khiến Hidaka chuyển trường cùng hắn, để họ có thể học chung ở một trường khác.

Nếu là người bình thường, khi nghe những chuyện như vậy chắc chắn họ sẽ nói rằng tôi quá đa nghi và không thèm nghe một cách nghiêm túc. Nhưng Hidaka đã lắng nghe mọi điều tôi nói.

「Ra là vậy... Đúng là không thể nói chắc rằng sẽ không xảy ra…」

Tôi thầm cảm ơn trong lòng vì cô ấy chịu lắng nghe.

Hidaka không phải kiểu người dễ dàng gật đầu trước mọi điều tôi nói.

Ngay cả trước đây, khi tôi hành xử sai với Kitami, chính cô ấy là người đã nhẹ nhàng chỉnh tôi lại. Chính vì thế, tôi thật sự rất mừng vì lần này cô ấy đã tin tưởng tôi.

「Có vẻ như chuyện trong giờ nghỉ, việc Iba và những người khác tiếp cận cậu cũng là một phần trong kế hoạch này. Có thể là để chuẩn bị lý do giả cho việc cậu bày trò với Hitsujitani.」

「Ể? Thật sao?」

「Ừ, khả năng cao là vậy.」

「Hmmm... Nhưng mà mấy đứa đó…」

「Có gì khiến cậu băn khoăn à?」

「Hiện tại thì không. Nhưng điều khiến tớ quan tâm hơn là, nếu tớ là mục tiêu, thì dù có bị ép thế nào đi nữa, bản thân tớ cũng không bao giờ đồng ý chuyển trường. Tớ không thể nào chấp nhận việc phải rời xa Kazupyon.」

Nghe Hidaka nói dứt khoát như thế, tôi có phần xấu hổ nhưng cũng chưa thể bình tâm trở lại.

Tôi biết rất rõ rằng tinh thần của Hidaka vô cùng mạnh mẽ.

Dù bị Amada Teruhito đeo bám suốt từ nhỏ, cô ấy vẫn kiên quyết từ chối đến cùng. Nên chỉ một chút áp lực thì chẳng thể làm cô ấy dao động được.

「Nhưng cậu biết mà, đối thủ của chúng ta là Amada. Có khả năng hắn ta sẽ làm những chuyện vượt quá sức tưởng tượng của chúng ta.」

「Ừ... Nhưng mà, cũng khó mà đoán trước được. Dù chúng có thể thêu dệt động cơ, nhưng làm giả bằng chứng là việc rất khó.」

「Đó chính là vấn đề.」

Trong vụ lần này, điều khiến tôi đau đầu nhất chính là chuyện đó. Ở lần trước, vì những chuyện xảy ra đều là những gì tôi từng trải qua ở kiếp trước, tôi biết Amada (cùng với Iba) đã cố gài tôi vào vụ chụp lén để trừng phạt tôi.

Vì vậy, tôi đã đề phòng bằng cách tráo điện thoại với Tsukiyama. Nhưng lần này thì khác.

Tôi biết rằng ở kiếp trước, Kitami đã bị gài bẫy thành kẻ tiết lộ thông tin. Nhưng tôi không biết chúng đã làm cách nào để buộc tội cô ấy như vậy.

Tôi đoán là có thể cô ấy bị bắt quả tang hoặc bị chụp ảnh lúc nhận tiền hay gì đó, nhưng làm sao chúng có thể tái hiện điều đó với Hidaka Mikoto?

「Này, Hidaka. Cậu từng bị người lạ mặt đến bắt chuyện bao giờ chưa?」

「Tớ luôn lờ đi hết. Người đàn ông duy nhất tớ nói chuyện là Kazupyon thôi.」

Tsukiyama bị loại thẳng khỏi danh sách đàn ông một cách không thương tiếc, nhưng đó không phải chuyện cần quan tâm lúc này.

Hidaka, khi không có tôi ở bên, thường tỏ ra lạnh lùng và xa cách như một Nữ hoàng Băng Giá. Vì vậy, ngay cả khi ai đó cố tiếp cận cô ấy khi tôi không ở đó, khiến cô ấy chịu mở miệng nói chuyện thôi đã gần như là bất khả thi.

Chiêu từng dùng với Kitami không thể áp dụng cho Hidaka.

「Giống lần trước, nếu chúng lén lấy điện thoại của Hidaka… chắc cũng khó nhỉ…」

「Tớ cũng không nghĩ là hắn ta sẽ lặp lại một chiêu đã thất bại.」

「Phải rồi. Tớ cũng nghĩ vậy.」

Hồi đó, Amada đã lợi dụng tiết thể dục, lúc tôi không giữ điện thoại bên mình, để đưa ảnh chụp lén Ushimaki vào máy tôi.

Nhưng tôi đã đề phòng trước bằng cách tráo máy với Tsukiyama.

Nếu muốn gài Hidaka, có thể chúng sẽ lại nhắm vào tiết thể dục, cố tiếp cận điện thoại cô ấy và ngụy tạo bằng chứng rằng Hidaka có liên hệ với stalker. Nghe thì hợp lý, nhưng như Hidaka nói, khả năng thành công là rất thấp.

Vì đó là cách giống hệt lần trước. Dù các nam sinh trong lớp đứng về phía Hitsujitani, nếu Amada lại dùng chiêu cũ, hắn ta sẽ bị nghi ngờ ngay, và có thể bị cả lớp lên án vì là “tên khốn đã lợi dụng Hitsujitani”.

Tôi không nghĩ Amada Teruhito sẽ liều lĩnh đến thế. Nhưng dù vậy, không phải vì thế mà tôi được phép lơ là, nên tôi nói với Hidaka: “Dù gì thì vẫn phải cẩn thận đấy.”

Gật đầu nhẹ, Hidaka mở miệng.

「Hơn nữa, tớ cũng nghi ngờ liệu Hitsujitani có chịu hợp tác không.」

「Ý cậu là sao?」

「Sau cùng thì, Hitsujitani chuyển trường để được ở bên cái thứ đó, đúng không? Nếu vậy, cô ấy có chịu giúp một việc mà có thể khiến hắn phải chuyển trường đi chứ?」

「Nghĩ lại thì, hồi đó Iba và mấy người kia cũng chịu giúp mà…」

「Vì họ có lợi ích rõ ràng.」

Nghĩ kỹ thì đúng thật.

Nếu kế hoạch cáo buộc tôi là kẻ chụp ảnh lén thành công, có thể tôi sẽ bị đuổi học, nhưng Amada thì không.

Thêm nữa, nếu Amada vì chuyện đó mà rung động rồi tỏ tình với Hidaka, thì đó sẽ là tiến triển có lợi nhất cho các nữ chính khác.

Amada tin tưởng mù quáng rằng cuối cùng hắn và Hidaka sẽ đến được với nhau, nhưng thực tế thì không như thế. Hidaka chắc chắn sẽ từ chối lời tỏ tình ấy, và khi đó, các nữ chính khác sẽ có cơ hội lớn.

Vậy thì, lợi ích nào đang chờ Hitsujitani lần này đây?

「Có lẽ chúng ta cần điều tra thêm về chuyện đó.」

Nghe có vẻ hơi quá nếu gọi đó là động cơ gây án, nhưng nếu biết được vì lý do gì mà Hitsujitani giúp đỡ Amada, có thể chúng tôi sẽ nghĩ ra được một chiến lược khác.

◇ ◇ ◇

Tan học, các học sinh nam sẽ cùng nhau hộ tống Hitsujitani về nhà với lý do bảo vệ cô ấy khỏi stalker.

Số lượng của họ nhiều đến mức gây chú ý, nhưng với từng ấy người vây quanh, có vẻ như stalker cũng chẳng thể làm được gì.

Sau khi chắc chắn rằng Amada, Hitsujitani, và những người khác đã rời khỏi lớp, tôi gọi một nữ sinh.

「Kanie, có thể cho tôi chút thời gian không?」

「…! Có chuyện gì vậy?」

Chỉ cần gọi tên thôi mà Kanie đã run rẩy. Các nữ sinh xung quanh nhìn tôi với ánh mắt như muốn nói: “Nếu cậu làm gì xấu với Koro, chúng tôi sẽ không tha cho đâu.”

Tôi gọi Kanie vì muốn tìm manh mối cho câu hỏi “Tại sao họ lại sẵn sàng hợp tác với Amada?”, điều tôi đã bàn với Hidaka trong bữa trưa.

Trước đây, những người từng cộng tác để thực hiện âm mưu của Amada là Ushimaki, Iba, và Kanie.

Ushimaki và Iba thì đã hoàn toàn đứng về phía Amada, nên dù tôi có hỏi cũng chẳng moi được gì. Nhưng Kanie thì khác.

Cô ấy hẳn đã không còn chút hứng thú nào với Amada nữa. Vì vậy, tôi nghĩ mình có thể tìm được manh mối nếu hỏi cô ấy.

「Nhưng mà, trông Koro sợ cậu lắm đó nha?」

Thành thật mà nói, tôi mới là người sợ hơn. Các thủ lĩnh của nhóm con gái trong lớp đang nhìn tôi với ánh mắt đe dọa.

Sau tất cả, chính tôi mới là người tạo cơ hội để giúp họ kết bạn với Kanie mà, ít ra cũng cho tôi chút đặc ân đi chứ, tôi tự nghĩ vậy dù biết cũng chẳng giúp được gì.

「À… Tôi không có ý dọa cô ấy đâu, xin lỗi nhé. Tôi chỉ muốn hỏi Kanie một chút…」

「Nếu vậy thì hỏi ở đây luôn đi.」

Tôi cũng đoán là thế. Tôi thực ra cũng không phiền nếu cuộc trò chuyện bị nghe thấy, nhưng nếu có quá nhiều người ở đó, Kanie có thể sẽ không nói thật. Vì với Kanie, mọi chuyện liên quan đến Amada đều là quá khứ muốn quên đi.

Khi tôi còn đang bối rối không biết phải làm gì, thì sự giúp đỡ lại đến từ hướng không ngờ tới.

「À, không sao đâu. Ừm, chuyện này chắc là để nói riêng hai người thì hơn, nhỉ?」

Không ngờ chính Kanie lại nói ra câu đó với tôi.

Các nữ sinh khác nhìn cô ấy đầy lo lắng, nhưng Kanie chỉ mỉm cười đáp lại.

「Cảm ơn các cậu đã lo lắng.」

Từ lúc đó đến giờ, mối quan hệ giữa tôi và Kanie chỉ dừng lại ở bạn cùng lớp. Nhưng… có lẽ Kanie đã vượt qua được bản tính nhút nhát và tự mình giải quyết vấn đề?

「À. Nếu được thì tôi muốn nói riêng. Tất nhiên là tôi sẽ không làm chuyện gì kỳ quặc đâu.」

「Nếu có gì xảy ra thì chắc Hidaka-san sẽ nổi giận với tôi mất.」

Tới mức còn có thể đùa như vậy, đúng là rất bất ngờ. Sau đó, Kanie đứng dậy, nói “nhanh lên nha”, rồi bước ra khỏi lớp cùng với tôi.

Chỗ chúng tôi đến không xa, chỉ là hành lang thôi. Vì tôi chỉ muốn nói chuyện riêng, nên chỉ cần không ai nghe được nội dung là đủ, đúng hơn là còn tốt hơn nếu có mọi người có thể nhìn thấy.

Từ nãy đến giờ, từ phía sau cánh cửa lớp, vài nữ sinh đang lén nhìn chúng tôi… và trong số đó, tất nhiên có cả Hidaka.

Nhận ra những ánh nhìn đó, Kanie cũng không hề tỏ ra khó chịu mà cất lời.

「Chuyện này liên quan đến Amada đúng không?」

Ánh mắt lạnh lùng của cô ấy khác hẳn với vẻ sợ hãi khi nãy. Qua lời nói và thái độ, tôi chắc chắn, Kanie đã vượt qua được sự nhút nhát của mình.

「Nếu cậu hứa là sẽ không lôi kéo bạn bè của tôi vào chuyện này, thì tôi sẽ nghe cậu nói.」

「Bạn bè thực sự rất quan trọng với cậu nhỉ.」

「Tất nhiên rồi. Chính họ là người đã bảo vệ tôi khỏi bọn con trai phiền phức.」

Ra là vậy. Kanie đã thay đổi bản thân theo hướng này. Hình ảnh như thú nhỏ rụt rè trong lớp trước đây đúng là thật, nhưng giờ thì đã khác, đó chỉ còn là vỏ bọc.

Kanie đã vượt qua tính nhút nhát của mình và, dù là tốt hay xấu, cũng đã trở thành một cô gái lạnh lùng hơn.

Dù vậy, cô ấy vẫn không để lộ khía cạnh đó ra ngoài vì muốn tiếp tục gắn bó với nhóm bạn gái của mình.

Bởi vì cô ấy cảm thấy thoải mái trong nhóm đó, và không muốn đánh mất môi trường đó.

「Tất nhiên là tôi không định kéo ai vào cả. Cả cậu cũng vậy, Kanie.」

「Vậy thì nhanh lên và kết thúc đi. Chỉ nghe nói về Amada thôi đã phát bực rồi.」

Việc gọi “Amada” trống không, không hề có kính ngữ có lẽ là cách mà Kanie thể hiện thái độ của mình. Cô ấy không còn là một nữ chính của Amada nữa. Thậm chí, có thể nói là căm ghét hắn ta.

「Nhân tiện, để tôi nói trước, tôi không muốn dính líu gì đến Amada nữa đâu. Và nếu được thì tôi cũng không muốn tránh dây dưa với Ishii-kun càng nhiều càng tốt. Tôi sợ sẽ lại vướng vào rắc rối lần nữa.」

Cô ấy nói với một nụ cười gượng.

「Vậy thì tại sao vẫn chịu nói chuyện với tôi?」

「Coi như là chuộc lỗi và trả ơn đi. Trước đây tôi đã định gài Ishii-kun, vậy mà Ishii-kun lại giúp tôi. Môi trường hiện tại của tôi tốt hơn nhiều so với lúc còn ở bên Amada. Tôi biết ơn vì điều đó. Dù là… cứ nhớ lại chuyện tôi từng bị cậu gài thì vẫn thấy bực mình.」

「Đó là lỗi của cậu vì đã định gài tôi trước đấy chứ.」

Với vẻ không hài lòng, Kanie lẩm bẩm, “Ít nhất thì cũng nhẹ tay với tôi một chút chứ”, nhưng tôi đâu phải loại người sẽ ngọt ngào chỉ vì một cô gái xinh đẹp. Những cảm xúc kiểu đó, tôi đã chôn vùi cùng với kiếp trước rồi.

「Vậy, cậu muốn hỏi gì?」

「Nếu như bây giờ Kanie lại muốn hợp tác với Amada, cậu nghĩ sẽ có thể được lợi gì từ chuyện đó?」

「Không đời nào tớ muốn hợp tác, nhưng… có thể là để được gần cậu ta hơn?」

À phải, Kanie vẫn chưa biết chuyện này. Mà cũng dễ hiểu thôi, vì họ đâu có liên hệ gì với nhau.

「Nghe cậu ta nói rằng sắp chuyển trường rồi.」

「Ể!? Thật á!?」

9c775ee3-7938-4834-ae76-77b43901bfc9.jpg

Ngạc nhiên thật. Tôi không ngờ nụ cười rạng rỡ nhất trong ngày lại xuất hiện vào lúc này…

Có thể không bằng tôi hay Hidaka, nhưng có vẻ như Kanie cũng cực kỳ căm ghét Amada.

「Ừ thì, chắc là nói dối thôi, dù gì cũng là lời của cậu ta mà.」

「Gì chứ…」

Chỉ trong chớp mắt, biểu cảm rạng rỡ kia trở lại lạnh lùng như cũ. Tôi cũng mong Amada nhanh chóng chuyển trường thật.

「Vậy thì, giả sử Amada có chuyển trường thật, còn có lý do gì để giúp cậu ta không? Vì nếu cậu ta đi rồi thì mong muốn của cậu cũng không thể thành hiện thực, đúng chứ?」

「Có thể không đạt được mục tiêu, nhưng ít nhất cũng tạo ra một khả năng.」

「Ý cậu là sao?」

「Ừm, đây cũng là suy nghĩ của tôi hồi đó thôi…」

Có vẻ như nhớ lại quá khứ vẫn khiến Kanie cảm thấy khó chịu. Gương mặt cô ấy hiện lên một biểu cảm phức tạp.

「Đầu tiên là, Ishii-kun đang suy nghĩ quá nặng nề về việc chuyển trường đấy. Chuyển trường không có nghĩa là cắt đứt mọi liên lạc. Nếu thực sự thân thiết, có khi vẫn gặp nhau, còn nhiều hơn cả bạn học chung lớp nữa ấy. Tất nhiên, còn tùy khoảng cách nữa.」

「Giờ nghĩ lại thì, cũng đúng thật…」

Với Hidaka thì, dù cô ấy có chuyển trường thật đi chăng nữa, cô ấy vẫn sẽ đến nhà tôi mỗi sáng mà chẳng bận tâm gì. Nếu khoảng cách không quá xa thì thật sự chẳng có vấn đề gì. Những gì Kanie nói rất có lý.

「Xuất phát từ quan điểm đó, thì đầu tiên, có thể họ nghĩ rằng nếu cố gắng, họ sẽ được quý mến. Và thứ hai… họ không muốn bị ghét bỏ.」

「Hả?」

「Được người mình thích quý mến thì quan trọng rồi. Nhưng quan trọng hơn là không để bị ghét. Ngay cả khi biết rằng có thể sẽ không được đáp lại,họ vẫn sẽ cố gắng để duy trì mối quan hệ hiện tại. Vì bị ghét… thì sẽ đau lòng lắm.」

「Cố gắng chỉ để không bị ghét bỏ à…」

Ra là vậy… Tôi nghĩ mình có thể hiểu được cảm giác đó.

Cũng có những người như Hidaka, không bận tâm đến suy nghĩ của những người xung quanh và hành động theo ý mình, nhưng kiểu người đó thì hiếm.

Thực tế là, ngay chính tôi, khi bắt đầu lại cuộc đời lần hai này, tôi đã cư xử một cách dè dặt để không bị nhắm đến, để bảo vệ mạng sống của gia đình, để không bị Amada và bạn bè trong lớp ghét bỏ.

Vậy thì Hitsujitani cũng vậy sao? Không chỉ cô ấy… mà cả Iba, Ushimaki nữa…

「Thông tin này giúp ích được gì không?」

「Có chứ. Rất hữu ích. Cảm ơn, Kanie.」

「Vậy là chúng ta huề rồi nhé.」

「Cậu vẫn còn nợ tôi bảy mươi phần trăm đấy.」

「Coi như giảm giá đặc biệt cho gái xinh đi.」

Nói rồi, Kanie quay về với nhóm bạn nữ đang lén nhìn từ cửa lớp.

Cô ấy nở một nụ cười dễ thương như một con thú nhỏ, giơ nắm đấm nhỏ bé lên và nói “Tớ đã cố gắng hết sức rồi”, khác hẳn với khuôn mặt vô cảm khi nói chuyện với tôi.

Mấy cô bạn kia khen ngợi “Koro giỏi quá” rồi xoa đầu cô ấy. Có vẻ đó là cách Kanie sống cuộc đời mới của mình.

Tôi đứng lặng lẽ, mơ hồ nghĩ về điều đó.

◇ ◇ ◇

Sau khi nói chuyện với Kanie, tôi cùng Hidaka đi làm thêm.

Trước khi hàng về, công việc của chúng tôi chỉ là thu ngân, xếp hàng lên kệ và chiên đồ ăn.

Theo một nghĩa nào đó, đây là khoảng thời gian mà tôi có thể thả lỏng đầu óc trong lúc làm việc, và tôi bắt đầu suy nghĩ.

Tình hình vẫn vô cùng bất lợi.

Dù Kanie đã hoàn toàn tách khỏi Amada, thì giờ đây Hitsujitani, lại đứng về phía Amada, và cả Tsukiyama, Iba, Ushimaki, những người từng ở bên cạnh tôi, cũng quay lại phe Amada.

Hơn nữa, Iba và Ushimaki giờ đây đã tạo ra một động cơ để Hidaka có thể bị nghi ngờ là người hãm hại Hitsujitani.

Nếu Hidaka bị gài bẫy và chứng cứ giả được tạo ra, tôi sẽ thua hoàn toàn. Tình thế hiện tại thật sự rất nguy cấp.

Dù tôi có xét đến lời khuyên của Kanie, rằng họ “muốn giữ môi trường hiện tại”, “để không bị ghét bỏ” hay “cố gắng để được yêu thích”, thì cũng vẫn chưa tìm được cách nào để tận dụng điều đó.

「Cho tôi một gói Maise Super Light.」

Một người đàn ông trung niên bước tới quầy thu ngân, như thường lệ gọi tên loại thuốc lá không bày ở trên kệ.

Nhưng tôi đã quen rồi. Dù chỉ là học sinh cao trung, tôi đã thuộc hết tên các loại thuốc lá, nên lập tức lấy đúng hàng và hoàn tất thanh toán nhanh chóng.

Trong lúc đó, ở quầy bên cạnh, Hidaka đang bị một người đàn ông khác làm phiền.

「E-ehm, nếu được thì… cho anh xin số liên lạc nhé…」

「Còn khách đang đợi phía sau.」

「Ugh!」

Trước đây, Hidaka từng bối rối vì có quá nhiều người đàn ông đến quầy của cô ấy, nhưng sau khi quản lý phát hiện điều đó, một hệ thống xếp hàng tuần tự đã được áp dụng. Nhờ vậy, giờ không còn cảnh các anh chàng tụ tập ở quầy của Hidaka nữa.

Dù vậy, vẫn có một vài người cố tình lượn qua lượn lại trong cửa hàng, tìm cơ hội để được thanh toán tại quầy của Hidaka. Họ lấy hết can đảm để bắt chuyện… rồi bị từ chối ngay tức khắc.

Vừa rồi cũng vậy, và vẫn còn vài người khác đang lảng vảng trong cửa hàng. Đặc biệt có một gã từ nãy đến giờ cứ nhìn Hidaka với ánh mắt ghê rợn, cố gắng đến gần quầy của cô ấy rồi lại quay đi.

Hắn có vẻ hơi nguy hiểm, chắc tôi phải ra tay.

「Y-yo, Ishii-kun…」

Và đúng lúc đó, một vị khách phiền toái khác xuất hiện, Hitsujitani.

Giỏ hàng của cô ta đầy ắp. Có vẻ như cô ta cố tình mua thật nhiều đồ chỉ để có lý do nói chuyện với tôi lâu hơn.

Dù miệng thì nói đang bị một stalker đeo bám, mà vẫn đi lại thong dong một mình thế này sao─ à quên, chuyện đó vốn là bịa đặt mà. Miễn là không để ai ở trường biết, thì cũng chẳng sao cả.

「Cậu có cần túi nilon không?」

「Có, làm ơn. À, và… cậu có thể nghe tớ nói một chút được không? Tớ có chuyện muốn nói.」

Tôi chẳng đáp lại lời Hitsujitani, chỉ tiếp tục quét mã sản phẩm. Trong khi đó, với biểu cảm hơi yếu ớt, cô ta vẫn tiếp tục nói.

「Cảm ơn vì đã không tiết lộ…」

Ra là vậy. Lời cảm ơn này có lẽ cũng nhằm để bịt miệng tôi.

Có thể cô ta thực sự biết ơn, nhưng khi nói ra điều đó, đồng thời cũng là cách để chắc chắn rằng tôi sẽ không mở miệng. Dù sao thì, tôi cũng đang chờ thời điểm thích hợp.

Ở kiếp trước, gã đàn ông đó đúng là đã bị bắt với tội danh theo dõi. Nhưng ở kiếp này, tôi đã gặp hắn trước khi hắn bị biến thành stalker.

Hơn nữa hắn còn bị bắt gặp khi đi cùng Hitsujitani nữa. Đối với cô ta, đây là tình huống cực kỳ bất lợi.

「Để tớ làm rõ, anh ấy chỉ là người giúp tớ trong các buổi stream, không hơn.」

Thực ra là cô định biến hắn thành stalker kia mà. Miệng lưỡi ngọt ngào thật. Để nhắc nhẹ cô ta một chút, tôi đáp.

「Tôi cứ tưởng anh ta là stalker đấy.」

Sao nào, Hitsujitani? Câu đó có khiến cô khó chịu không?

Tôi biết cô đang âm mưu điều gì──

「Ể? Không phải đâu. Người đó chắc chắn không phải là stalker.」

「…Gì cơ?」

Ngay khi Hitsujitani nói vậy, tay tôi bất giác đánh rơi món hàng đang xử lý. Cô ta cười khúc khích rồi trách.

「Ishii-kun, đừng làm rơi onigiri chứ?」

「X-xin lỗi…」

Khoan, khoan đã. Ý cô ta là sao đây? Ở kiếp trước, rõ ràng hắn là tên stalker bị bắt tại trận. Vậy mà giờ chính miệng Hitsujitani lại nói hắn không phải stalker?

「Như tớ đã nói, anh ấy chỉ là một fan tớ quen biết gần đây vì một vài chuyện. Anh ấy chỉ giúp tớ điều hành stream thôi.」

Tôi liếc nhìn hàng đợi──không có ai khác. Vậy thì có thể nói chuyện một chút.

「Cậu là VTuber hoạt động độc lập mà, đúng không?」

「Ừ, nhưng đâu phải cái gì cũng tự làm một mình. Từ khi tớ bắt đầu nổi tiếng, có vài fan tình nguyện giúp đỡ.」

「Vậy là cậu cũng tiếp cận những người đàn ông khác à?」

「Đừng dùng từ dễ gây hiểu lầm thế chứ~」

Cô ta phồng má, trừng mắt nhìn tôi trách móc nhưng vẫn giữ vẻ đáng yêu.

Nếu đúng là không có gì, vậy tại sao cô lại đến tìm tôi? Nếu gã kia thực sự không phải stalker, thì cũng đâu cần phải giải thích?

「Tớ với anh ấy chỉ là bạn bình thường thôi. Nhưng vì chỉ có tụi tớ biết điều đó, người ngoài có thể hiểu nhầm.」

「Đúng vậy. Người ta dễ hiểu lầm lắm.」

Hay đúng hơn là, cho dù cô không có tình ý gì, thì gã kia chắc chắn có. Và dĩ nhiên, Hitsujitani cũng thừa biết điều đó ngay từ đầu.

「Đó là lý do! Dù chẳng có gì khuất tất, tớ vẫn giấu chuyện bọn tớ quen biết nhau. May mà người nhìn thấy là Ishii-kun, người sẽ không hiểu lầm.」

「Vào thẳng vấn đề chính đi.」

Tôi đã dừng tay không quét mã nữa. Cô ta thực sự muốn nói gì?

「Tớ không muốn Teruchi hiểu nhầm… nên làm ơn, đừng nói với cậu ấy, được chứ?」

Ra là chuyện đó. Hitsujitani không muốn để Amada hiểu lầm, không muốn bị cậu ta ghét. Vì vậy cô ta đến xin tôi giữ kín chuyện này.

「Được chứ?」

Ánh mắt cầu xin ấy, với người thường thì chắc đã mềm lòng ngay.

Nhưng tôi không phải kiểu người như vậy. Ngay cả lúc này, tôi vẫn đang ép bản thân phải tiếp tục suy nghĩ.

Gã mà ở kiếp trước là stalker, giờ đây chính Hitsujitani Miwa lại nói là không phải.

Vậy thì ai mới là stalker thật sự?

Chúng định gài bẫy Hidaka bằng cách nào?

「Được thôi. Tôi hứa, tôi sẽ không nói với ai cả.」

「Thật sao!? Cảm ơn nhiều lắm, Ishii-kun! Cậu đúng là người tốt!」

Hay là… Hitsujitani thực sự không có ý định đi xa hơn? Vụ stalker này chỉ là một mánh khóe để thắt chặt mối quan hệ giữa cô ta và Amada.

Chỉ cần dựng ra một stalker giả đã là một rủi ro lớn, nên có thể cô ta nghĩ không cần mạo hiểm thêm nữa.

「Cậu thực sự thích Amada đến vậy à?」

「Ừ! Vì tớ mang ơn Teruchi nhiều lắm mà.」

Chỉ với câu nói đó, mọi giả định đẹp đẽ trong đầu tôi sụp đổ.

Không, chuyện cô ta chùn tay là không thể. Hitsujitani chắc chắn đang hành động vì Amada.

Nghĩa là──

「Vậy tớ đi trước nhé! Xin lỗi đã làm phiền lúc cậu đang làm việc!」

「Đi đường cẩn thận.」

「Fufu. Cảm ơn nha!」

Cô ta rời khỏi cửa hàng với nụ cười rạng rỡ và một cái nháy mắt.

Ngay sau đó, gã đàn ông đã nhìn Hidaka bằng ánh mắt đáng ngờ lúc nãy cũng rời đi.

Ra là vậy...

Thì ra là thế...

「Cuối cùng mình cũng hiểu rồi...」

Này, Hitsujitani.

Cô quên rồi sao? Những trò lừa gạt kiểu đó không có tác dụng với tôi đâu.

Gần đây, cô luôn như vậy, đúng không? Thường xuyên tỏ ra yếu đuối trước tôi, người vốn tỏ rõ là lãnh đạm, để khơi dậy sự đồng cảm.

Như thể chỉ có tôi là người duy nhất hiểu con người thật của cô, cô luôn cư xử theo kiểu đó, đúng không?

Cô nghĩ tôi sẽ cảm động sao? Tiếc thật, cô đã đoán sai hoàn toàn. Tôi chỉ giả vờ để lấy thông tin từ cô, và để bảo vệ Hidaka cùng gia đình tôi.

Hôm nay, lý do Hitsujitani đến cửa hàng tiện lợi là để xác nhận và bịt miệng tôi.

Cô ta muốn biết tôi tin cô ta đến mức nào. Nhưng cô không nhận ra à? Rằng cô vừa phạm một sai lầm nghiêm trọng. Với điều này, tôi có thể ngăn chặn kế hoạch của cô, Hitsujitani. Tôi có thể phá hỏng nó.

Tuy nhiên, không phải bây giờ. Vì tôi còn đang làm việc, và quan trọng hơn là…

「Kazupyon vừa tỏ ra thân thiện với cô gái khác ngoài mình…」

Bên cạnh tôi, Hidaka đang bày ra vẻ mặt cực buồn bã, nên tôi đành phải ưu tiên dỗ dành cô ấy trước.

◇ ◇ ◇

「Ah! Ishii-kun, cậu đã xong việc rồi nhỉ! Tớ có chút chuyện muốn nhờ, được không?」

「Lẽ ra cậu nên về nhà rồi chứ? Sao còn quay lại?」

Ngay khi tôi và Hidaka bước ra khỏi cửa hàng tiện lợi sau ca làm, cô ta xuất hiện. Là Hitsujitani.

Đã 9 giờ tối. Đây không phải là thời điểm thích hợp để một cô gái đang bị stalker theo dõi đi lang thang một mình.

Nhưng cô ta vẫn đến, bởi vì đây là cơ hội lớn.

Ishii Kazuki đã tin tưởng cô ta.

Nếu là lúc này, cô ta có thể tạo ra chứng cứ để gài bẫy Hidaka.

「Xà phòng của tớ hết mất rồi. Trong cửa hàng còn hàng không?」

「Không cần phải mất công mua ở chỗ chúng tôi đâu.」

「Tớ muốn ủng hộ cửa hàng như một lời cảm ơn, với lại… tớ muốn gặp Ishii-kun mà?」

「Phần sau là thông tin hoàn toàn thừa thãi.」

「Ahaha! Đáng tiếc thật ha!」

Tôi không ngờ lại thấy một biểu cảm kiểu Tehepero ngoài đời thật. Tôi liếc sang Hidaka, và cô ấy… không còn là “Nữ hoàng băng giá” nữa, mà đã trở thành “Hoàng đế phẫn nộ từ hầm ngục băng”, với biểu cảm khủng khiếp chỉ thiếu chút nữa là bùng nổ.

「Haa… Không còn cách nào khác. Tớ sẽ kiểm tra xem còn hàng không… à, nhưng mà để Hitsujitani ở đây một mình thì nguy hiểm thật.」

「Cậu tốt bụng quá! Đúng như mong đợi từ Ishii-kun!」

「Vậy thì, Hidaka, cậu có thể vào kiểm tra giúp tớ không?」

「Ừm. Được thôi.」

「Hể?」

Hidaka lập tức nghe lời tôi và quay vào cửa hàng tiện lợi.

Hitsujitani tỏ ra ngạc nhiên vì không ngờ tôi sẽ nói như vậy, rồi lên tiếng hỏi với vẻ bối rối.

「H-Hidaka-san?」

「Cũng hợp lý thôi. Cậu đang bị một stalker đeo bám mà? Tớ không muốn để Hidaka dính vào rắc rối. Và hơn nữa, đừng có đi lang thang một mình buổi tối như thế này.」

「À, à… ừm… cảm ơn… vì đã lo lắng…」

Thật đáng tiếc nhỉ, Hitsujitani!

Cô đã thất bại! Thất bại hoàn toàn rồi!

Cô nghĩ tôi, người có thể có chút cảm tình với cô, sẽ lợi dụng cơ hội này để lấy lòng à?

Đừng có mơ!

Ngay từ đầu, tôi chưa từng có một chút cảm xúc nào dành cho một kẻ dối trá như cô. Nếu như cô thật lòng hành động vì Amada mà không pha lẫn mưu đồ cá nhân, có lẽ kế hoạch của cô đã thành công.

Nhưng cô không thể kiềm chế được cái ham muốn được trở thành nữ chính trước những người khác.

Vì thế, cô lại mở miệng nói về chuyện hay gặp gỡ nhiều chàng trai vì lý do cá nhân. Nhờ vậy, tôi đã hiểu chính xác cách cô định gài bẫy Hidaka.

Từ nãy đến giờ, có một người liên tục theo dõi chúng tôi từ xa. Chính kẻ đó, lúc tôi còn làm việc trong cửa hàng, cũng đã lảng vảng bên trong, liếc nhìn về phía Hidaka.

Ban đầu tôi tưởng hắn chỉ là một khách hàng phiền phức đang cố tìm cơ hội bắt chuyện với Hidaka, như mọi khi. Nhưng thái độ của hắn đột ngột thay đổi.

Ngay khi tôi bắt đầu trò chuyện với Hitsujitani, ánh mắt hắn đầy thù hận nhìn tôi, chính xác như gã mà tôi từng thấy ở trung tâm mua sắm.

Giờ hắn vẫn còn đang theo dõi chúng tôi từ xa.

Hắn chính là tên stalker thật sự. Là kẻ đồng lõa với Hitsujitani.

Ban đầu, kế hoạch có thể là dùng lại gã stalker trong kiếp trước của tôi, giống như trước đây.

Nhưng vì tôi đã bắt gặp hai người đó đi cùng nhau, kế hoạch đó thất bại. Thế là cô ta cần một người thay thế.

Hitsujitani là một streamer nổi tiếng. Cô ta chắc chắn có rất nhiều “fan” nam có thể bị lợi dụng tùy thích. Tìm người thay thế để đóng vai stalker không hề khó.

Chỉ còn một vấn đề, làm sao để liên kết Hidaka với tên stalker giả mạo đó?

Câu trả lời… cũng đã được chính Hitsujitani cung cấp.

Cách làm rất đơn giản, chỉ cần sắp xếp để hai người gặp nhau và giả vờ đưa tiền.

Thông thường, Hidaka không quan tâm người gọi mình là nam hay nữ, cô ấy sẽ lờ đi ngay lập tức và rời đi. Nếu muốn nói chuyện với Hidaka, phải khiến cô ấy đứng lại trước đã.

Vậy làm sao để làm được điều đó? Đó là khiến Hidaka đứng chờ tôi.

Hitsujitani cố tình nhờ tôi một việc kỳ quặc để tôi rời khỏi Hidaka. Nhờ vậy, Hidaka buộc phải đứng chờ ở một chỗ và có thể bị tiếp cận. Hắn ta có thể giả vờ đưa tiền. Không cần đối phương phải nhận. Chỉ cần tạo ra khoảnh khắc đó là đủ.

Cuối cùng thì, chúng tôi đâu phải cảnh sát hay cơ quan điều tra chính quy.

Chỉ cần có một bằng chứng để khơi dậy sự nghi ngờ với một học sinh cao trung bình thường là đủ rồi.

Thậm chí chẳng cần biết nội dung cuộc nói chuyện, chỉ cần có ảnh một người đang đưa tiền là đã có thể dùng làm bằng chứng. Đó là lý do tại sao Hitsujitani sắp xếp để tên stalker giả xuất hiện ở cửa hàng này với tư cách khách hàng, để có thể thấy mặt Hidaka.

Không chỉ vậy, cô ta còn tận dụng cơ hội này để bịt miệng tôi, đúng kiểu một mũi tên trúng ba đích.

Chỉ cần chờ tôi rời đi, tên đó sẽ tiếp cận Hidaka, và kế hoạch hoàn tất.

Thật ra, nếu Hitsujitani và tên stalker giả tách nhau ra hành động sẽ tốt hơn, nhưng xem ra điều đó không khả thi.

Nếu chỉ cần tên stalker giả tiếp cận Hidaka thì dễ, nhưng để thực hiện toàn bộ kế hoạch, cần thêm một người nữa, “người chụp ảnh” và “người khiến Ishii Kazuki rời khỏi Hidaka”.

Việc đó không thể giao cho Amada. Hitsujitani không thể để lộ bản chất xấu xa của mình cho Amada. Chắc hẳn cô ta nghĩ rằng nếu để Amada biết Hitsujitani đang làm gì, cô ta sẽ bị hắn ghét.

Việc nhờ Ushimaki hay Iba cũng không thể. Dù có thể họ đang giúp Hitsujitani, nhưng chính vì đang giúp nên lại càng khó. Vì nếu Ushimaki hay Iba xuất hiện ở cửa hàng tiện lợi, tôi sẽ lập tức nghi ngờ.

Những kinh nghiệm cay đắng trong quá khứ khiến tôi cảnh giác cao độ. Có lẽ họ cũng sợ rằng tôi sẽ đoán được kế hoạch, nên không dám hành động.

Cũng không thể nhờ người đàn ông khác được. Đám người trung thành với Hitsujitani chỉ có cảm giác vượt trội khi mình là người duy nhất sở hữu được cô ta.

Nếu cùng lúc triệu tập nhiều người đàn ông, lòng tin của họ với Hitsujitani sẽ tan vỡ, và họ sẽ không muốn hợp tác nữa.

Vì thế, cách duy nhất là tự mình hành động. Chính cô ta sẽ phải chụp khoảnh khắc Hidaka và tên stalker giả nói chuyện.

Nhưng, kế hoạch đó đã bị phá hỏng. Tôi đã để Hidaka quay lại kiểm tra hàng tồn kho. Bằng cách đó, bằng chứng không thể được tạo ra.

Dù vậy, sao cô ta không nghĩ ra một kế hoạch chu đáo hơn?

Nếu tôi và Hidaka đi làm một mình, kế hoạch này sẽ lập tức đổ bể. Dù có thêm người thứ ba ở phía Hitsujitani, thì vẫn còn nhiều kẽ hở.

Có vẻ như Iba không tham gia lập kế hoạch hay thực thi lần này. Nếu cô ta giúp Hitsujitani, chắc chắn kế hoạch sẽ tinh vi hơn rất nhiều.

Tin tưởng vào chiến thắng, tôi thì thầm một câu mà chỉ mình Hitsujitani nghe thấy.

「Này, Hitsujitani. Nãy giờ có một gã ở phía sau nhìn cậu bằng ánh mắt rất đáng ngờ đấy. Cẩn thận đi, có khi là stalker thật đấy.」

「Ể!? Ư-ừm… cảm ơn…」

Gương mặt cô ta hiện vẻ sợ hãi, nhưng trong lòng chắc chắn đang sôi sục. Không rõ là giận tôi, giận tên đó, hay giận cả hai.

「Xin lỗi nhé, Ishii-kun. Tớ sợ quá nên phải về trước đây. Nhờ cậu chuyển lời xin lỗi của tớ đến Hidaka-san nhé.」

「Được thôi.」

Với diễn xuất như thể sợ hãi tột độ, Hitsujitani vội vã rời khỏi nơi đó.

Tôi không bỏ lỡ khoảnh khắc cô ta nghiến răng trước khi quay lưng đi.

Tên kia, vờ như không có chuyện gì xảy ra, cũng nhanh chóng đuổi theo Hitsujitani.

Cuối cùng, tôi cũng đã thấy được phần nào bộ mặt thật của cô ta.

Một khi tôi đã biết cách đánh bại cô, nghĩa là tôi đã thắng. Hitsujitani, tôi sẽ tận dụng chính kế hoạch của cô để lật ngược thế cờ.

Amada, chuẩn bị tinh thần đi. Lần này cũng vậy, tao sẽ lại phơi bày bộ mặt thảm hại của mày.