Vol 1

Chương 01

2025-09-29

2

‘Huh, mình ngủ quên trước khi đăng xuất à’, Kagami nghĩ.

Anh ngước lên trời, dụi đôi mắt cho tỉnh ngủ. Anh không biết mình đã ngủ bao lâu, nhưng chắc là cũng chưa lâu lắm. Kiểu gì đứa em gái cũng phải xông vào phòng để đánh thức anh dậy rồi nên cùng lắm cũng chỉ vài phút trôi qua mà thôi.

Ngồi dậy, ngáp dài vươn vai các thứ, anh thấy mình đang ở sâu trong một khu rừng. Xung quanh điểm thêm vài bông hoa dưới những tán cây đang đung đưa theo gió, phía xa loáng thoáng có thể thấy những dãy núi uốn lượn. Và dưới chân những đỉnh núi cao chót vót đó, có các tòa tháp màu bạc, sáng chói dưới ánh mặt trời.

Kagami chống cằm ngắm nhìn khung cảnh hùng vĩ ấy, trong đầu dần liên kết lại những sự kiện vừa qua.

Thứ nhất, tại sao anh lại bất tỉnh khi đang chơi game? Chuyện này khá hiếm nhưng không phải là chưa từng xảy ra. Khi người chơi ngủ quên, game tự nhận dạng AFK khi avatar đang ngừng di chuyển. Thường thì chỉ sau vài phút AFK là game tự đăng xuất người chơi ra luôn, anh chưa bao giờ nghe nói có ai tỉnh dậy ngay trong game cả.

Thế nhưng, giờ anh lại ở đây, hoàn toàn tỉnh táo nhìn vào Ngân Tháp Liên Hoàn, ngôi nhà của Cửu Hiền Nhân. Không sai được, anh đang ở trong AEO. Có thể đây chính là lỗi game, và đây là lần đầu anh gặp lỗi game.

Nhưng có một thứ khác đáng lo ngại hơn nhiều. Anh có thể ngửi! Mùi hương đầy đặc trưng của khu rừng già qua bao mùa sinh trưởng phảng phất qua mũi anh theo làn gió thoáng. Tuy VR có thể tái tạo xúc giác nhưng vị giác và khứu giác vẫn còn nằm ngoài giới hạn kỹ thuật. Anh hít một hơi dài, tận hưởng một cảm giác mới mẻ khó tả này.

Anh cần thử nghiệm thêm chút, bứt lấy nắm cỏ rồi cho vào mồm nhai. Vị đắng, chát của cỏ liền tràn ngập khoang miệng, anh ngay lập tức nhổ ra rồi lấy tay lau miệng. Cái vị kinh khủng đó làm anh chảy cả đống nước miếng, đã thế nước miếng cũng được tái tạo lại một cách tỉ mỉ cơ.

Theo sau sự ngạc nhiên và đầy thắc mắc, anh chả hiểu sao động vật ăn cỏ có thể nuốt được thứ đó. Anh cúi xuống nhìn kĩ lại những ngọn cỏ, rồi tiếng kim loại ma sát, đập vào nhau chói tai vang lên theo những tán cây. Dưới chân anh, mặt đất đang rung chuyển, âm thanh của trận chiến vang vọng khắp khu rừng.

Đây mới là AEO mà Danblf biết!

Mà cũng dễ hiểu thôi, anh ra biên giới để diệt một bầy quái nhưng có lẽ đã có người không may đụng độ chúng trước. Hoặc là có một Hiền Nhân khác đã tới để hoàn thành nhiệm vụ tối qua anh bỏ.

“Hộc hộc! Không thể nào đâu nhỉ,” anh cười thầm, chạy về phía tiếng ồn.

Giờ cảnh rừng đã hết, trước mắt anh là một đồng cỏ xanh với một hiệp sĩ đang kiêu hãnh giơ cao một huy hiệu quen thuộc. Hiệp sĩ đó toàn thân là giáp dương cao thanh kiếm rồi chém một sinh vật nhỏ màu xanh lá cầm dao. Thấy đồng bọn ngã xuống, hai hay ba con goblin nữa cũng lao vào.

Chiến trường là một mớ hỗn loạn của sắc bạc và xanh lá. Các Ma Hiệp Sĩ xông lên với tiếng hô xung trận. Họ chính là lực lượng tinh nhuệ của Vương quốc Alcait, như một làn sóng, họ tràn lên lao vào bầy goblin.

Nhìn vào cảnh trước mặt, Danblf nhận ra có vẻ là mình đã ngủ hơi sâu. Hiệp sĩ chỉ được điều động khi anh mất quá nhiều thời gian. Đến muộn mà không giúp sức thì không hay lắm nên là anh sẽ niệm một câu chú.

[Triệu Hồi: Hắc Hiệp Sĩ]

Dưới bãi cỏ, một cánh cổng đen mở ra, theo đó là một bóng hình to lớn, toàn thân là giáp trồi lên. Một hiệp sĩ với bộ giáp đen tuyền, tỏa ra hắc hỏa, tạo nên một cảm giác ớn lạnh. Nó không hề có mặt, chỉ có duy nhất 2 đốm sáng đỏ tại nơi từng là mắt. Hắc Hiệp Sĩ đã đến.

Bọn quái liền dừng lại, hét lên đe dọa vật triệu hồi của Danblf. ‘Lạ thật, bọn chúng không nên như vậy.’ Goblin chỉ là bia đỡ đạn, chúng không thể nhận thức được nguy hiểm sẽ xảy ra. Dù thế nào chũng cũng sẽ đâm đầu vào đánh bất kể thắng bại. Nhưng những con goblin này lại có thể kêu lên những tiếng rõ ràng là sợ hãi.

‘Không sao.’ Để vụ cơ chế game qua một bên, giờ phải tập trung vào vấn đề trước mắt đã. Danblf ra lệnh cho Hắc Hiệp Sĩ hành động.

Trận chiến trở thành một cuộc thảm sát. Thanh kiếm khổng lồ của vật triệu hồi chém vào không khí như sấm sét. Mỗi cú vung kiếm dữ dội biến một nhúm goblin thành đống bầy nhầy đẫm máu. Trong vài giây, những tiếng hò hét xung trận của lũ quái vật gần đó đã trở thành những tiếng la hét tuyệt vọng. Mặc dù chúng cố gắng chạy trốn hoặc đầu hàng, cơn thịnh nộ của Hắc Hiệp Sĩ vẫn không hề khoan nhượng.

Sau khi quét sạch những sinh vật trong phạm vi gần, Hắc Hiệp Sĩ di chuyển để chặn một nhóm goblin lớn hơn mặc giáp. Bình thường thì chúng khá trâu bò, nhưng trước lưỡi kiếm của Hắc Hiệp Sĩ, những nhát chém như xuyên qua lớp giáp hòa quyện với tiếng la hét kinh hoàng của bầy goblin. Có những con chen vào giữa những con lớn hơn, nghĩ rằng sẽ an toàn nhưng lưỡi kiếm kia chém xuyên cả có giáp và không giáp. Tinh thần của chúng liền sụp đổ, cả bầy dần tan rã, chạy trốn khỏi cơn khát máu vô độ của Hắc Hiệp Sĩ kia.

Chỉ trong vài khoảnh khắc, toàn bộ bầy goblin đã tan tác. Một lúc sau, trên chiến trường chỉ còn lại xác chúng, mặt đất đã đen màu máu.

Kết thúc rồi. Trong hai màu sắc từng trang hoàng cho chiến trường, màu xanh lá đã tan vỡ và màu bạc tập hợp lại thành đội hình. Những người lính đứng thẳng nhưng vẫn cảnh giác với Hắc Hiệp Sĩ.

‘Chắc phải có gần một trăm con goblin đấy’, Danblf nghĩ. Anh liếc nhìn qua các thi thể để xác nhận công việc đã hoàn thành và hủy triệu hồi Hắc Hiệp Sĩ khỏi chiến trường.

Sau khi xong việc vặt đó, anh quay lại băn khoăn về những thứ kỳ lạ mà anh đã gặp trong vài phút qua: mùi, vị, và phản ứng của lũ goblin. Chỉ có một khả năng hợp lý.

Đã có một bản vá không báo trước vào đêm qua.

Thật khó tin rằng thính giác và vị giác trong VR có thể được tái tạo ở mức độ tinh vi như vậy. Anh thực sự đang trải nghiệm thế giới game bằng cả năm giác quan. Theo những gì anh biết, không có công ty nào khác phát triển được thứ gì mang tính cách mạng như thế này. Có hơi lạ khi họ ra mắt một công nghệ đột phá trong một trò chơi điện tử mà lại không có lời giải thích nào như thế này.

‘Chà, phải khen đội ngũ phát triển thôi’, Danblf quyết định. ‘Bản cập nhật có lẽ là lý do tại sao hệ thống không đăng xuất khi mình ngủ quên.’

Giải quyết xong bí ẩn đó, anh nhận thấy tiếng áo giáp lách cách đang đến gần và quay lại nhìn một hiệp sĩ mang chiếc khiên có khắc biểu tượng cây đại thụ và mặt trăng—huy hiệu của Vương quốc Alcait. Danblf biết rằng chiếc khiên đó có thể chống lại cả kiếm, phép thuật và long hỏa. Bộ giáp như gương của người hiệp sĩ tinh nhuệ phản chiếu và hòa lẫn vào môi trường xung quanh, và chiếc áo choàng đỏ của anh ta đánh dấu anh ta là đội trưởng trong số những người lính của mình.

Người hiệp sĩ giơ tay ra hiệu cho đơn vị lừng lẫy của mình dừng lại ở một khoảng cách tôn trọng trước khi một mình bước tới. Mái tóc xám vuốt ngược của anh ta điểm xuyết những sợi bạc, và một vết sẹo chéo in dấu trên khuôn mặt góc cạnh của anh ta như một huy hiệu danh dự. Anh ta thanh lịch và đẹp trai, mặc dù không bằng Danblf, nhưng người này có hơi lạ mặt.

‘Lạ thật.’ Vị Hiền Nhân này nghĩ rằng anh biết tất cả các đội trưởng cấp cao ở Alcait.

“Xin lỗi, thưa tiều thư,” vị đội trưởng nói. “Người hiệp sĩ mặc giáp đen đó, tôi cho rằng đó là một kĩ năng triệu hồi. Có phải của tiểu thư không? Chúng tôi không chắc đó có phải là quân tiếp viện hay không.”

Danblf tìm người mà hiệp sĩ kia đang nói chuyện cùng, nhưng anh không thấy ai khác trên chiến trường. Đang trêu nhau à? Hay xúc phạm đây? Liếc nhìn xung quanh, anh thấy có một cái xác lăn sang bên khác rồi có một sinh vật lạ nhảy ra, chạy vào rừng.

“Hừm, vậy là vẫn còn... địch... sống... sót sao?”

Ngay khi anh thốt ra những lời này, anh nhận ra hai thứ khó chịu

Thứ nhất là thứ đã trốn thoát kia không phải là một con goblin.

“Cái quái gì vậy?!”

Thứ hai là anh đang nói bằng một giọng cao và lảnh lót.

Danblf nhìn chằm chằm vào người hiệp sĩ, chết lặng. Hình ảnh của anh phản chiếu trên bộ giáp sáng như gương của vị đội trưởng hiệp sĩ đang đứng trước mặt. Anh di chuyển tay phải, và hình ảnh phản chiếu di chuyển tay trái. Một người phụ nữ nhìn lại anh và mở to mắt. Anh không nói nên lời.

Anh nhận ra cô ấy, mái tóc bạc xõa dài đến thắt lưng, đôi mắt xanh lanh lợi, đôi má phớt hồng, chiếc mũi nhỏ, và những đường nét tựa thiên thần. Cô ấy đang mặc trang bị của Danblf, nhưng lại rộng thùng thình.

Cô ấy là nữ chiến binh lý tưởng của Kagami mà anh đã tạo ra bằng Hộp Trang Điểm.