hồi 6 - Hỡi rồng thiên, hỡi rồng vĩ đại! Nơi chúng ta tiến bước chính là tận cùng của khát vọng (371 - 475)

Chương 398 - Mở rộng vòng tròn bạn bè

2025-09-28

6

Những bạn đã nhắn tin 「Để tôi giúp tổng hợp số liệu nhé!」. Nó đã khiến tôi rất xúc động, và sau khi kiểm xác nhận lại thì quả thật 1000 phiếu có nhiều điểm bất thường.

Tôi định sẽ trả lời riêng từng người sau, nên xin phép được viết ở đây trước.

Cảm ơn các bạn rất nhiều! Cũng đã có người gửi cho tôi bản kết quả tổng hợp sẵn rồi và điều đó giúp tôi rất. rất nhiều! Thật sự, thật sự cảm ơn mọi người!

Ngoài ra, về việc sáng tác fanfic Shangri-La Frontier thì hoàn toàn không có vấn đề gì đâu, chỉ cần không vi phạm quy định của Naro thì tôi cũng không có gì để phàn nàn cả. Thậm chí bạn có thể tập trung viết xoay quanh game rác cũng được đấy nhé!

_____________________________________________________________

Quả nhiên, dù ở thời đại nào thì 「sức mạnh to lớn đến mức chính người sử dụng cũng không kiểm soát nổi」 vẫn luôn có sự lãng mạn riêng của nó. Nếu không thì làm sao mà những thanh ma kiếm bị nguyền rủa hay yêu đao lại thường xuất hiện trong các tác phẩm sáng tác chứ. Con người vốn ghét bị tổn thương, nhưng chính vì vậy mà họ lại ngưỡng mộ hoặc sợ hãi những kẻ dám tiến lên dù có phải chịu tổn thương.

Và giờ thì có thể nói chính tôi đã trở thành phía bị người khác sợ hãi.…… bởi lẽ bản thân tôi còn nghĩ mình mới là thằng nguy hiểm nhất cơ mà.

「Hoàn toàn chẳng có cảm giác có thể kiểm soát nổi」

Lần hồi sinh thứ mười tám, chỉ sổ của tôi đã trở nên cực kì tệ hại vì death penalty, nhưng nếu tính đến lợi ích mà kỹ năng đó mang lại thì ngay cả chỉ số level 1 vẫn còn thừa. Nói thật thì cái phần thừa đó đủ để mua một chiếc xe hơi luôn.

「Dù sao thì, vấn đề liên kết cũng đáng phải suy nghĩ đấy nhỉ……」

Ra là thế, kỹ năng này kinh khủng thật. Gọi nó là phá vỡ cân bằng cũng không sai. Thành thật mà nói, trong PvP thì chỉ cần kỹ năng này cũng đủ tiềm năng để trở thành bất khả chiến bại, dù có bị nerf thì tôi cũng có thể cười mà chấp nhận kiểu「Ờ, cũng phải thôi」.

Nhưng mà game này nói cho cùng vẫn đặt trọng tâm vào việc chiến đấu với quái vật. Vì chủ đề là khai phá thế giới nên dĩ nhiên không thể nói rằng xung đột giữa người chơi với nhau hay với NPC là không cần thiết, nhưng cũng chẳng phải thứ mà nhà phát triển game khuyến khích cho lắm.

Đúng là nó có sức mạnh khủng khiếp thật….nhưng ngược lại cũng có thể nói đây là một chiến hạm chỉ tập trung tăng cường mỗi khẩu pháo chính. Nếu chỉ cần đại bác là có thể quyết định tất cả thì phi cơ trở thành vô dụng. Kiểu build dồn hết vào một chỉ số (extreme build) vốn dĩ thường chỉ nằm trong phạm trù build cho vui, ít khi trở thành chiến lược thực tế.

Khi một chỗ được nhô lên rất sắc nhọn thì chỗ khác sẽ bị thụt lại, đó là quy luật tự nhiên. So với việc nắm giữ một sức mạnh khổng lồ mà chẳng biết dùng, thì việc thành thạo nhiều thứ lại vượt trội hơn về mặt tiện dụng.

Xét theo góc nhìn đó thì có thể nói kỹ năng liên kết đã từ bỏ sự đa dạng để hiện thực hóa một cực hạn duy nhất. Đó là nước đi sáng suốt hay sai lầm, thì còn tùy vào người sử dụng…… Hơn nữa, xét đến chi phí thì cũng không phải thứ có thể tùy tiện dùng bừa bãi được. Nhưng việc hủy hoặc tái liên kết thì cần phải suy nghĩ cẩn thận.

「Trước mắt, phạm vi sử dụng cực kỳ hạn chế…… nhưng sức mạnh cở đạn pháo cảm tử thì như đã đặt chân đến ngưỡng cực hạn rồi nhỉ……?」

Ngoài lề một chút, dường như tôi còn có khả năng sử dụng một 「bí pháp」khác nữa.

Cảnh tượng mà Elke trong trạng thái kiệt sức gợi ý đó là kiếm kỹ tối thượng………… Dù rất hứng thú, nhưng xem chừng là có giới hạn một ngày một lần nên chắc để lần tới vậy.

「Này Emul, mũi tôi có bị lệch không?」

「………? ……???」

Qua lớp mặt nạ tôi hỏi thế, Emul nhìn tôi bằng ánh mắt như nhìn một sinh vật kỳ lạ. Nhưng mà tính ra tôi cũng đã ‘dính chưởng hóa thành vết bẩn trên tường’ hơn chục lần rồi…Cho dù mỗi lần respawn thì cơ thể được reset lại, nhưng tôi vẫn thấy lo lắng.

「Thôi kệ, chỉ còn cách thực chiến thôi nhỉ…..Emul, có thể đưa tôi đến Tân Lục Địa được không?」

「Được thôi, nhưng mà dạo này Sunraku-san cứ hay để em trông nhà lắm ấy ạ desuwa……」

「Thì tôi là Nhà Khai Phá mà……giống như tự sát một cách vui vẻ ấy. Hơn nữa

…」

「Hơn nữa…?」

「Có khi vừa đặt lên đầu là nhóc bị thổi bay luôn rồi」

「Em không muốn trở thành vết bẩn trên tường đâu desuwa」

Tôi cũng chẳng muốn đâu, nhưng kết quả thành ra như thế thì biết làm sao được.

Khu rừng. Trong khu rừng ma quái nơi có cảm giác mùi máu tanh thay thế cả ion âm, hôm nay cũng lại diễn ra cuộc cạnh tranh sinh tồn khốc liệt, trong đó có cả những người loài người mới tham gia.

「Này, nó nhanh hơn hẵn so lời đồn đấy!」

「Nhìn chẳng khác nào Triceratops lai ngựa ấy, giống con hươu tập gym bú thêm steroid khiến cơ bắp cuồn cuộn thì đúng hơn!?」

「Ơ, khoan, b…bughee!」

「H… Healer gục rồi!」

Hmm, xem người khác chơi từ vùng an toàn đúng là thú vị thật. Vì có thể nhìn cảnh quái vật từ phía sau đang áp sát mà coi như chuyện cháy nhà hàng xóm thôi.

Mà nói gì thì nói, một khi healer mà party phụ thuộc vào để hồi máu bị hạ gục thì cũng đã hiểu kết quả rồi. Xin chia buồn, chúc may mắn lần sau.

「Hử?」

Hả? Mày nhìn cái gì, tính chơi khô máu à? Hả? Tao level hơn 130 đấy, không thấy Vết Khắc Lycaon à? Hảaa?

Đúng lúc đó, từ bên hông một con quái khủng long với cái đầu trơn láng sáng lóa nhìn là biết cứng như thép (theo nghĩa đen) lao vào như một viên đạn, húc bay hai con quái đang lườm tôi.

「Fugororororoooo!!」

「Ờ… ừm… mặt cũng ngầu đấy, nhỉ?」

Kiểu này chắc là loại từ bỏ lý trí để đổi lấy sức mạnh rồi? Quên tên mất tiêu, nhưng cái con khủng long đầu đội mũ bảo hiểm đó hình như là loài ăn cỏ thì phải. Thôi nào, tao là protein mà. Về mặt dinh dưỡng thì tao với mày có thể hiểu nhau mà, đúng không?

Nhưng xem ra bên kia đến đây chỉ để gây sự, với đôi mắt của loài bò sát sáng rực nhìn chằm chằm tôi, nước dãi văng ra từ miệng, tư thế khom người đưa đỉnh đầu ra phía trước sẵn sàng lao vào.

Kích thước tầm bằng một chiếc xe hơi nhỏ, rõ ràng là loại quái tập trung hoàn toàn vào cú húc đầu vật lý. Nếu ăn trọn cú lao đó thì giáp giấy như tôi chắc chắn sẽ bị nghiền thành bụi.

「Hê, được thôi, ngon thì nhào vô」

Tôi thủ thế, trang bị Quyền Găng Đỏ Rực Regarex Cestus. Gặp quái trâu bò đúng là kẻ thù không đội trời chung trong việc farm, nhưng lần đầu gặp thì lại là thứ gia vị làm game thêm hấp dẫn.

「Round one, tao sẽ knock out mày trước cả khi chuông kịp vang lên!」

Tôi né đòn húc đầu lao tới, rồi tung cú phản đòn thẳng mặt. Nắm đấm của tao cũng cứng lắm đóoooo!!

Q. Đòn tấn công không hiệu quả thì làm thế nào để thắng?

A. Đấm cho đến khi nó chết thì nó sẽ chết thôi.

「Haa… haa……」

Những đòn đánh liên hoàn dồn dập, tôi đã dùng cạn stamina và để lộ sơ hở…… nhưng không có phản công.

「Buoro, rorororo………」

Rầm — Mr. Ironhead đổ gục, máu dội lên. Tôi đã định tận lực nghiền nát hộp sọ nó bằng cách mở khóa gauge để vô hiệu hóa phản lực…… vậy mà chẳng nứt được lấy một đường, tốn nhiều công sức hơn tôi tưởng.

「Thu thập nguyên liệu đã…… chậc, lần sau gặp thì chuồn cho nhanh」

Đã trâu bò, lại thêm mấy cú húc đầu xen kẽ với step này nọ, quả thật là một đấu sĩ đa dạng…… ờ thì? Ơm, gì nhỉ? Hộp Sọ Cứng Cáp Draculus Dinopachycephalu…… dài dòng quá, gọi Thằng Hói Đầu Sắt là đủ rồi.

Tốn quá nhiều thời gian rồi, thôi thì lấy lại tinh thần…… đi tiếp nào. Chuyến marathon xuyên lục địa mà Akitsu Akane định làm, cuối cùng lại phải bỏ dở vì đụng phải cục event flag khổng lồ mang tên Noirlind…… nhưng với tôi bây giờ thì có lẽ—

「……Rồi」

Không chỉ quản lý stamina, mà do hiệu ứng Vết Khắc Lycaon nên encounter gần như chắc chắn sẽ là mấy con level cao hơn. Nếu ngay khoảnh khắc chạm trán mà lại kiệt sức thì đúng là trò cười, nên phải để ý cả chuyện đó…… nào, marathon xuyên lục địa thôi.

Đích đến thì tôi cũng đã nhắm đại khái rồi.

Akitsu Akane đã Perfect Communication với Noirlind, nhưng việc đối tượng là quái vật có thể bay đã mang đến một lợi thế ngoài mong đợi.

Đúng vậy, đó chính là thông tin bản đồ Tân Lục Địa, được tiết lộ bởi tồn tại gần như không có giới hạn di chuyển mang tên Noirlind.

Nhờ ánh sáng rực rỡ thuộc tính quang của Akitsu Akane mà đối phương đã buột miệng nói ra, dù chỉ là nhận định mơ hồ mang tính chủ quan, nhưng cũng đã hé lộ đôi chút tình hình Tân Lục Địa.

Trước tiên, tiền đề cơ bản là: Chủng Tộc Á Nhân ở Tân Lục Địa tập trung nhiều về phía bên phải của lục địa, tức phía gần Lục Địa Cũ.

Tại sao ư? Đơn giản thôi, bởi vì càng đi về phía sau thì kích thước quái vật càng khổng lồ.

Những sinh vật khổng lồ cao bằng tòa tháp chọc trời chỉ có thể xuất hiện trong game, vì đã trải nghiệm qua một game quái vật khác nên tôi đại khái nắm được thế giới quan của Tân Lục Địa.

Nói ngắn gọn, quái vật thế giới này được cân bằng theo hướng từ phải sang trái: từ rìa phải Lục Địa Cũ tức Firstia, đến tận cùng phía trái của Tân Lục Địa.

Cho nên…… cho nên…… ừ, nói ngắn gọn thì.

「Cuối cùng thì người chơi sẽ có thể đủ sức đấu với những con quái to ngang tòa nhà sao?」

Không hẳn là bất ngờ. Ngay cả Disaster Beast hạng mạnh nhất trong Thrilling Farm cũng có thể bị solo đánh lui trong trạng thái nửa chết nửa sống, miễn là chuẩn bị ở mức coi như bỏ luôn việc clear game. Giết hoàn toàn thì đến giờ vẫn chưa có ai thành công. Người ta có đồn rằng nếu có thêm ba quả bom hạt nhân mà trong game chỉ có thể chế một quả duy nhất thì chắc giết được…… dĩ nhiên là dùng bom hạt nhân thì ruộng sẽ bị ô nhiễm và tự động game over.

Vậy nên việc có thể hạ quái khổng lồ thì không phải chuyện lạ, nhưng với hệ thống của Shangri-La Frontier mà làm được á? Đây mới là chỗ tôi thấy băn khoăn.

「Không…… ra là vậy」

Là Chiến Thuật Cơ Giới Thú.

Đã có Ngoại Tiêu Chuẩn thì cũng đồng nghĩa là tồn tại Trong Tiêu Chuẩn. Giả sử là trang bị bộ binh đi nữa, nhưng nếu có người chơi mặc power suit thì có lẽ vẫn còn cơ hội. Với lại cũng không thể giả định chúng là quái farm số lượng lớn.

Ồ, lại lạc đề rồi. Trong số thông tin mà Noirlind tiết lộ qua trung gian Akitsu Akane, có một thứ làm tôi chú ý.

Ở gần trung tâm của vùng đất này, có một vương miện pha lê đổi màu dưới ánh mặt trời và mặt trăng. Những loài côn trùng bò trên mặt đất bị lũ rất và nhện ngạo mạn dẫm nát, việc thưởng thức ánh sáng lấp lánh ấy là đặc quyền của ta……

Tóm lại là: 「Có một khu vực pha lê phát ra ánh sáng hai màu được bảo vệ bởi mấy con quái vật mạnh khủng khiếp. Và ta là kẻ có thể ung dung chiêm ngưỡng nó — SUGEEE!!!」 —là pha lê… đúng, pha lê.

「Người bạn tri kỷ mà tôi chưa từng gặp, đang ở đó……!!」

Đồng minh của ta, Bọ Cạp Pha Lê - Crystal Scorpion.

Đối thủ đáng gờm của ta, Bọ Cạp Vàng - Goldie Scorpion.

Và bậc phụ huynh của chúng, Trưởng Lão Bọ Cạp Pha Lê - Elder Crystal Scorpion.

Bọ Cạp Vàng vẫn là kẻ thù mạnh với level hiện tại. Nói thật thì do giáp của tôi chẳng hề nâng cấp, nên chỉ cần ăn một đòn là chết chắc, cộng thêm tỉ lệ chạm trán vốn đã thấp, thành ra trong lòng tôi nó vẫn thuộc hàng đối thủ cỡ Lycaon.

Nhưng bọn chúng… là nguồn kiếm tiền cực tốt. Gần đây tôi thu thập được nguyên liệu từ Trưởng Lão Bọ Cạp Pha Lê nên bỗng nhiên hiểu khá rõ về tập tính sinh thái của chúng và chính vì vậy tôi phát hiện được vài điều.

Bọn chúng có lẽ vốn là sinh vật sống ở biển. Có lẽ sau khi tiến lên mặt đất thì do tập tính ăn uống mà đứng trước nguy cơ diệt vong, rồi sau thời gian tiến hóa đã tìm ra cách tự cung tự cấp, và đó chính là cách mà Vách Đá Tổ Pha Lê được hình thành.

Thì ra vậy, giống như Bakumatsu. Chúng chỉ có thể sống ở chỗ đó, không ăn thịt, cũng không ăn cỏ, tài nguyên khoáng sản thì có hạn. Nếu vậy thì đồng bằng pha lê kia chính là vùng sinh tồn duy nhất của chúng.  Việc chúng không cho phép bất kỳ kẻ xâm nhập nào đặt chân là điều hoàn toàn dễ hiểu.

Nhưng chính vì thế tôi thấy được một khả năng. Có thực sự là toàn bộ Bầy Bọ Cạp Pha Lê đã đến Lục Địa Cũ? Có thực sự tổ tiên của bọn chúng đều tiến hoá thành Bọ Cạp Pha Lê? Tôi thì không nghĩ vậy.

Gần trung tâm vùng đất này có một vương miện pha lê phát ánh xanh lam vào ban ngày, đỏ thẫm vào ban đêm… chắc chắn ở đó có Bọ Cạp Pha Lê hoặc loài bọ cạp họ hàng gần. Và điều đó nghĩ là… mỏ tiền mới đã xuất hiện!!

Vì vậy tôi phải chạy. Không phải unique, chưa ai từng đặt chân tới, chính vì thế mà có thể độc chiếm.

Hơn nữa có lẽ tôi đã từng thấy ánh sáng đó. Vào ngày bị con thằn lằn hai đầu bắt cóc khi đang tìm Tiapraten.

Chính vì vậy bước chân ta mới có thể tiến lên không do dự.

「Lợi thế là của taaaaa!!」

Ồ, kia chẳng phải chiến hữu của tôi 「Vết Thương Đỏ Thẫm — Scarlet」 sao, chào nhé, khỏe không? Gì cơ? Lần gặp tới sẽ là kẻ thù à? Không không, tình bạn của chúng ta là vĩnh cửu, đúng chứ? Vậy thì tôi có việc phải đi… uoooo bây giờ không được chết đâuーー!!

_____________________________________________________________

Draclus Dinopachycephal

Sinh vật hùng mạnh của rừng sâu, chỉ đứng sau con khủng long bạo chúa ba đầu. Người ta đồn rằng Pachycephalosaurus ngoài đời thật có thể thích khoe cơ giả, hay đúng hơn là khoe cái đầu hói. Nhưng con này thì hoàn toàn là một chiến binh hói đầu.

Lực húc của nó ngang với việc bị ô tô đâm, hội tụ vào một điểm trên đầu. Nếu Shangri-La Frontier mà gắn mác R18 thì chắc chắn avatar sẽ bị nghiền vụn như bánh quy.