◆
Thành thật mà nói, có lẽ việc để bản thân quá tham vọng vào Bakumatsu Event là một sai lầm.
Giờ đây, Hợp Chúng Quốc Bữa Tối - United States of Dinner đã lớn mạnh đến mức có thể sánh vai tranh bá cùng các cường quốc, đủ để thị uy với các nước lân cận. Ngồi trong thư phòng của Dinh Tổng Thống, lưng tựa sâu vào ghế, tôi không thể không nghĩ như vậy.
「Thưa Tổng thống, sứ giả của Bộ Tộc Du Mục Shanarasta xin được yết kiến.」
「Phải thôi, lẽ nào họ lại phớt lờ được trong khi đất của chúng ta kề sát ngay đại thảo nguyên mênh mông…」
・Tỏ thái độ thân thiện
・Tỏ thái độ thù địch
・Đuổi về
「Hãy tiếp đãi họ bằng tất cả tấm lòng, vì United States này luôn chào đón những ai đến với thiện ý」
「Đã Rõ ạ!」
So với hồi mới gặp, Rice-chan nay đã mặc quần áo trông chỉnh tề hẳn lên. Tôi mỉm cười tiễn cô rời phòng, rồi khẽ thở dài một hơi.
「Tôn giáo thật vĩ đại nhỉ…」
Càng lúc càng thấy rõ kusogenium của game này… Nói ngắn gọn thì, game này đặt độ khó khá lỏng lẻo. Mà vốn dĩ chiến đấu đã dễ ẹc, trong nội chính thì chỉ cần chọn vài lựa chọn nhất định thì độ khó tụt thẳng xuống đáy.
Chuyện đại khái là thế này. Khi sức mạnh quốc gia đạt đến mức nhất định, Thánh quốc Arflent sẽ phái sứ giả đến. Gọi là giáo phái Palfion hay gì ấy, bạn sẽ nhận được một lời mời gia nhập và sống dưới sự bảo hộ của Thánh Quốc, nhưng trên thực tế đó chẳng qua chỉ là một bản hợp đồng trở thành nô lệ tôn giáo.
… Nhưng ở thời điểm đó, tuỳ lựa chọn, người chơi trong vai Tổng thống có thể trực tiếp đi đến Thánh quốc.
Nếu lúc đó thuyết phục thành công Thánh nữ Fionare, thì có thể ký kết liên minh với Thánh quốc Arflent. Và trong trường hợp đó thì độ khó của game… sẽ trở nên siêu dễ.
Khi Hợp Chúng Quốc vốn đang trên đà bành trướng lớn mạnh như vũ bão lại còn có thêm chỗ dựa tôn giáo, thì cả đám tiểu quốc sẽ thi nhau xin thần phục. Các nước chọn Palfion giáo làm quốc giáo cũng tự động tăng độ hữu hảo. Thả gián điệp xúi giục đối thủ gây chiến với đồng minh, chờ họ suy yếu rồi sáp nhập vào Liên Hiệp… ừ thì, đúng kiểu match-pump (vừa châm dầu vừa dập lửa).
Nếu phải nói thì điểm bất tiện chính là việc kiểm tra chỉ số phe mình, ra mệnh lệnh, rồi gặp mặt các lãnh đạo vùng này vùng nọ, vân vân mây mây… toàn những rắc rối làm nổi bật mấy mặt phiền toái của lối chơi nội chính.
Thế nhưng, phương châm của quốc gia của United States of Dinner chúng ta là “mọi người cùng hoà hợp”, nên dẫu có gặp mấy lão già của những tiểu quốc vô dụng như cục phân đi nữa, thì bổn phận của Tổng thống vẫn là ôm lấy bằng tất cả tấm lòng.
「Thưa Tổng thống! Đám của Tân Đế quốc Garkart xuất hiện rồi! Kẻ dẫn đầu là Tướng Quân Luyện Ngục!!」
「Lại là hắn nữa à…」
Bị tẩn cho lên bờ xuống ruộng cỡ năm lần rồi mà vẫn chưa chán sao… chết tiệt, sau khi trải qua trận chiến với Raid Boss ở Bakumatsu Event, thì mọi yếu tố chiến đấu trong Fuun Purejiden đều chỉ toàn là cực hình.
・Ta sẽ đích thân xuất trận!
・Giao cho thuộc hạ
・Cử sứ giả hữu nghị
Còn lâu mới mắc lừa nữa! Bao nhiêu lần phái sứ giả đến Garkart rồi, toàn bị chặt đầu rồi quay về bằng đường chuyển phát thôi chứ được gì.
「Để ta ra trận!」
・
・
Slash, Beam, Presiden!!!
「Được cái kinh nghiệm kiếm được lại khá ngon chứ……」
Bộ giáp của Tướng Quân Luyện Ngục, đây đã là cái thứ sáu rồi đấy… Vì là vật phẩm đảm bảo sẽ rớt nên cũng chẳng mạnh mấy, thôi thì cho từng binh sĩ trong Đội Cận Vệ Tổng Thống mà tôi build riêng từng người mặc vào vậy.
「Cần bốn bộ nữa à..」
Mục tiêu là Đội Cận Vệ Tổng Thống 「Quân đoàn Luyện Ngục」 chăng? Trông cũng khả thi thật nên càng thấy khó nói.
・
・
・
Thời gian trôi qua, sang ngày hôm sau.
「Xuất kích! Đội Cận Vệ của ta 「Đại Đội Luyện Ngục」! Quét sạch kẻ thù! Xung phong charge! Xung phong charge! Xung phong charge!!」
Chiếm luôn xưởng rèn giáp của Tướng Quân Luyện Ngục rồi loot đống giáp theo quy mô cả đại đội thì đúng là trò hề, tôi cười đau cả bụng luôn...
Cảnh tượng hàng trăm bộ giáp series Luyện Ngục dậm bước đều, xếp hàng tiến lên, dồn ép chính chủ Tướng Quân Luyện Ngục trông chẳng khác nào cuộc phản loạn của nhân bản trong kinh dị sci-fi.
Dù gì thì vẫn là hàng tướng quân dùng, nói trắng ra vẫn là trang bị mạnh. Nên khi cho Đội Cận Vệ được trang bị full set vào trận, tỉ lệ thương vong của binh lính giảm hẳn, khiến game đã easy nay thành super easy mode.
Nói chung, United States of Dinner nay đã gia nhập hàng ngũ cường quốc, kẻ thù thực sự chỉ còn lại đúng một quốc gia.
Tân Đế quốc Garkart, cường quốc tự xưng là hậu duệ chính thống của Đại Đế Quốc từng hưng thịnh trước cả phần prologue của game.
Khác với các tiểu quốc khi tướng lĩnh đều dùng chung model nhân vật (phân biệt bằng kiểu râu), thì đế quốc này lại được ưu ái hẳn graphic riêng cho các binh sĩ cấp cao, toát ra khí chất bề thế.
Đặc biệt là cái đám gọi là Tứ Tướng Quân, kiểu như tứ thiên vương vậy, khá là phiền phức. Nếu để quân lính tự đánh mà không có người chơi điều khiển, dù rèn luyện cỡ nào thì vẫn có khoảng 20% khả năng thua trận.
「Tạm thời thì với Tướng Quân Luyện Ngục xem như đã có cách bắt bài rồi… nhưng Tướng Quân Hắc Ám thì phiền phức thật.」
Tên nghe như sẽ có ATK cực cao, thế mà toàn làm mấy trò mưu hèn kế bẩn. Khi hắn tập kích bất ngờ vào vùng trồng lúa gạo và kho lương thục, lúc đó tôi đã thực sự toát mồ hôi lạnh.
Tuy sau đó cũng phản công lại đánh cho quân địch nát một nửa, nhưng mà… con game này ấy, chưa đến chương sự kiện thì tướng địch bất tử, binh lính như mọc từ ruộng lên vậy, tổn thất chẳng đáng kể.
「Trước hết, kéo thù hận của Tướng Quân Luyện Ngục về phía mình, rồi gửi viện binh đến nước đang bị mấy tướng khác tấn công… à nhưng cũng phải canh cho vừa trễ một chút, để họ bị mài mòn bớt đã…」
President Beam.
Cày vẫn cứ là cày, dù có tìm ra cách farm hiệu quả thì phiền toái vẫn cứ là phiền toái.
Thay đổi chút pattern: bắn President Beam bằng chân trong tư thế lộn ngược, nhìn nó nổ đoàng đoàng rồi kết quả như mọi khi.
「Yare yare…」
「Ngài đã vất vả rồi, thưa Tổng thống, ngài có bị thương chỗ nào không?」
「À, Rice-chan, hôm nay tiếp tục thắng lớn rồi.」
「… Thế thì tốt quá, để mừng chiến thắng tôi sẽ nướng cho ngài một chiếc bánh pie nhé.」
Ừm, may mà đã tăng độ thiện cảm với Rice-chan rồi. Có vẻ như họ chuẩn bị khá nhiều biến thể, lời thoại hầu như không trùng lặp làm tôi vô thức mỉm cười. Thú thật chất lượng vị giác thì chẳng thể so sánh với ShanFro được, nhưng khi thấy món ăn hoành tráng thì cũng vui lòng lắm.
「Có lẽ vì chơi game kiểu cày lặp đi lặp lại… nên lại thấy được chữa lành một cách kỳ lạ.」
Rice-chan tuyệt vời quá nhỉ? Ừm, chương tiếp theo cũng cố gắng nào…
「Ha!?」
Chẳng lẽ, đây chính là lý do game này ít được phát hành sao …? Sau khi chồng chất cả đống yếu tố rác rồi để nhân vật thư ký đột ngột dere sẽ tạo hiệu quả vượt ngoài tưởng tượng… Chẳng lẽ, mấy thứ tệ hại trước đây đều là để làm nổi bật việc này…!?
Không, nếu nghĩ như vậy thì lại thấy có nhiều điểm hợp lý một cách kỳ lạ. Vì là game chiến thuật mô phỏng nên tôi bỏ qua, nhưng chỉ riêng nhân vật thư ký lại có vô số kịch bản đối đáp khác nhau, cả đồ họa nhân vật cũng được trau chuốt (so với mấy NPC thì khác hẳn)… cái engine nhân vật này, theo thời điểm phát hành Fūun Prejiden thì có phải là engine mới nhất không nhở?
「Không thể nào… hi sinh tất cả cho một đòn quyết định sao…?」
・
・
・
・
Không, thế chẳng phải mục đích bị đảo ngược rồi sao.
Kiểu như vì muốn gom nguyên liệu ngon nhất cho một tô ramen thì họ đã hy sinh cả nước dùng và sợi mì ấy.
Thôi thì đưa topping ra bán riêng đi, tôi không muốn ăn ramen với nước dùng chỉ làm cho có để kèm theo. Dù sao còn hơn là cả sợi mì, nước dùng và topping đều có độc…đúng không nhỉ, Fea rác.
Dù sao việc dồn tâm huyết vào nhân vật thư ký nói nôm na là kiểu vai trò người vợ cùng đồng hành cũng không hẳn là xấu. Hầu hết thời gian bạn sẽ chán nhìn mãi gương mặt của mấy nhân vật dẫn truyện, nên nếu tiến sâu vào cốt truyện và thấy được khía cạnh mới của họ thì dù là game cày lặp đi lặp lại cũng có thể khiến người chơi chịu chơi tiếp.
Mà nhìn chung đồ họa các nhân vật khác hơi chán nên chỉ có nhân vật thư ký là chỗ dựa tinh thần… thôi được, nếu cô ấy là nhiên liệu để tiếp thêm động lực thì cũng là chuyện tốt.
「Thôi thì, chơi tiếp chương này nào.」
Flag là phải chiếm cứ sào huyệt của Tướng Quân Luyện Ngục, phải không nhỉ... Nhưng nếu tôi chủ động gây hấn thì uy tín quốc gia sẽ giảm… được rồi, tôi sẽ cài gián điệp vào mấy tiểu quốc đang có bất mãn với Hợp Chủng Quốc … fuhahaha, ngươi sẽ là vật hiến tế cho tiến trình route chính nghĩa này…!!

