"Thế nào?"
Giang Nhiên thu lại vẻ khoa trương, khả năng diễn xuất co duỗi nhịp nhàng.
Bẹp bẹp bạch bạch...
Tiếng vỗ tay rời rạc vang lên:
"Đẹp trai quá!", "Hơi làm màu, nhưng vẫn hơn hội trưởng hội học sinh nhiều."
"Được rồi, làm việc chính thôi. Đừng mở sâm panh giữa chừng, hy vọng càng lớn thất vọng càng nhiều."
Giang Nhiên xua tay, đi đến trước tấm bảng đen nhỏ, chỉ vào hình vẽ trên đó:
"Điều kiện để tạo ra hố đen thời không vô cùng phức tạp, cũng vô cùng khắt khe, thời cơ cần phải nắm bắt một cách hoàn hảo."
"Vậy thì, trước khi thí nghiệm bắt đầu, chúng ta hãy xác nhận lại quy trình một lần nữa."
"Đầu tiên là phân công nhiệm vụ, Tần Phong phụ trách vận hành pháo positron, tôi phụ trách đến bên tủ điện gửi tin nhắn, Mộng Tuyết phụ trách liên lạc đếm ngược ở bên cửa sổ."
Anh nghiêm túc giải thích từng bước.
Mấy ngày nay, Tần Phong đã nắm vững cách sử dụng pháo positron.
Nhưng do lỗi thiết kế, hoặc là do một vài vấn đề còn tồn đọng của linh kiện cốt lõi sao đó, khiến cho pháo positron sau khi khởi động chỉ có thể hoạt động trong【0.7】giây.
Sau 0.7 giây thì tụ điện sẽ bị nổ, đồng thời toàn bộ pháo positron sẽ rơi vào trạng thái quá tải. Đến lúc đó sẽ cần phải ngắt điện để yên trong【20 giờ】, rồi thay tụ điện mới thì mới có thể sử dụng lại.
Tần Phong thẳng thắn nói rằng vấn đề này không thể giải quyết, trừ khi cho phép cậu ta tháo dỡ linh kiện cốt lõi của pháo positron, tức ống tia cathode CRT đã được tiền bối khóa trên sửa đổi.
Nhưng cái thứ có nguyên lý không rõ ràng, chắp vá lung tung này, tốt nhất không nên tháo ra động vào lung tung.
Chẳng ai biết rõ thứ này vận hành như thế nào, tháo ra chắc chắn không sửa lại được, dù chính người tạo ra nó đến cũng bó giò.
Dù sao thì tụ điện cũng không đắt, cứ coi như là vật phẩm tiêu hao một lần đi.
Ngoài ra, Tần Phong còn lắp thêm một ổ cắm cầu chì, đảm bảo dù bảng mạch có bị đoản mạch cũng không làm hỏng đường dây điện của tòa nhà, tránh việc thiết bị điện trái quy định lại bị hội học sinh tịch thu.
"Pháo positron chỉ có thể khởi động 0.7 giây, có nghĩa là chùm tia positron chỉ có thể bắn ra trong 0.7 giây, đồng thời... thời gian tồn tại của【hố đen thời không】, cũng chỉ có 0.7 giây."
Giang Nhiên tiếp tục nói:
"Việc tôi cần làm, chính là đến gần tủ điện biến áp nhất có thể, sau đó trong 0.7 giây này, gửi tin nhắn đi."
Việc này không có gì khó.
Tin nhắn có thể soạn sẵn từ trước, thời gian 0.7 giây đủ để nhấn nút gửi.
Bởi vì thí nghiệm lần này chỉ là kiểm tra và xác minh đơn giản, nên nội dung tin nhắn không cần có ý nghĩa thực tế gì, chỉ có bốn chữ "Thử nghiệm, thử nghiệm."
Nếu mọi chuyện thuận lợi.
Tin nhắn này, sẽ giống như tin nhắn xuyên không thời gian trước đó, được gửi đến ba ngày trước.
Lịch sử, sẽ vì họ mà thay đổi.
...
Triển khai lần cuối hoàn tất.
Thí nghiệm chính thức bắt đầu.
Tần Phong chĩa pháo positron về phía tủ điện ngoài cửa sổ, cắm điện, rồi ra dấu OK.
Giang Nhiên chạy ra khỏi phòng sinh hoạt, ra khỏi tòa nhà, đi một vòng, vòng đến bên cạnh tủ điện biến áp, ra dấu OK với cửa sổ câu lạc bộ.
"Đã nhận!"
Trình Mộng Tuyết ngồi vắt vẻo trên cửa sổ, bên ngoài nhìn Giang Nhiên, bên trong nhìn Tần Phong:
"Vậy tôi bắt đầu đếm ngược nhé! Đếm đến 0, Tần Phong khởi động pháo positron trước, sau đó Giang Nhiên gửi tin nhắn ngay lập tức!"
Cô hít sâu một hơi:
"5!"
Gió nhẹ thổi qua, ve sầu râm ran, thế giới trở nên yên tĩnh.
"4!"
Thời gian dường như cũng chậm lại, tiếng dòng điện xì xì của máy biến áp vang như sấm bên tai.
"3!"
Trong đầu Giang Nhiên lóe lên hình ảnh đồng hồ quay ngược, hoàng hôn đi ngược chiều.
"2!"
Cá vây thùy bò lên khỏi mặt nước, vượn người đứng thẳng dậy từ mặt đất!
"1!"
Trái Đất, đã mở mắt.
"0!"
Pháo positron khởi động! Phát ra tiếng gầm!
Giang Nhiên nghiến chặt răng, nhấn nút gửi...
Ong!
Ong!
Ong!
Trời đất quay cuồng, tầm nhìn mơ hồ, đầu nặng chân nhẹ.
Đến rồi!
Cảm giác choáng váng quen thuộc đến rồi!
【Biến động thời không】đã xảy ra!
Đau đầu ù tai, cơ thể không ngừng nghiêng ngả, bầu trời đang đảo lộn.
"A!"
Giang Nhiên chống tay phải xuống đất để giữ vững cơ thể.
Hai giây sau, mọi cảm giác khó chịu biến mất, thế giới trước mắt không còn rung lắc.
Anh đứng dậy, nhìn về phía cửa sổ câu lạc bộ:
"Biến động thời không đã xảy..."
Lời nói nghẹn lại trong cổ họng.
Không có ai.
Vừa rồi anh định báo tin vui cho Trình Mộng Tuyết đang ngồi trên bệ cửa sổ, nhưng trước mắt... Cửa sổ câu lạc bộ đang đóng.
Xem ra, dòng lịch sử đã thay đổi.
Trên dòng thời gian mới, trong lịch sử mới, hôm nay họ không hề làm thí nghiệm tin nhắn thời không.
"Vậy rốt cuộc cái tin nhắn thời không kia đã gửi xong chưa?"
Phải nhanh chóng xác nhận!
Cửa sổ câu lạc bộ không kéo rèm, Giang Nhiên nhón chân nhìn vào trong... Tần Phong đang mày mò khẩu pháo positron trên bàn, Trình Mộng Tuyết ngồi trên ghế sofa may quần áo cho Mèo Rhine.
"Trí nhớ không đồng bộ như này thật sự quá bất tiện."
Lần biến động thời không này vẫn đúng y như dự đoán, bản thân anh vẫn rất đặc biệt khi giữ lại được ký ức ban đầu, và vẫn không hề biết gì về lịch sử đã thay đổi.
Không biết Tần Phong và Trình Mộng Tuyết thì thế nào.
Anh chạy một mạch, vào tòa nhà sinh hoạt câu lạc bộ, đẩy mạnh cửa phòng câu lạc bộ máy ảnh phim:
"Các cậu nhận được tin nhắn thời không chưa!"
Hai người ngẩng đầu lên, ngơ ngác nhìn anh.
"Cậu đang nói gì vậy, chẳng phải ba ngày trước đã nhận được rồi sao?"
Ba ngày trước.
Giang Nhiên thở phào nhẹ nhõm.
Tốt lắm.
Tin nhắn vẫn được gửi đến ba ngày trước, nhận được đúng như hẹn.
Tái hiện hoàn hảo!
Thành công mỹ mãn!
"Tốt quá rồi!"
Nụ cười hiện lên khóe môi:
"Lý thuyết của chúng ta là đúng, tin nhắn thời không gửi về quá khứ... Chúng ta cuối cùng cũng thành công rồi!"
...
Trong phòng yên tĩnh.
Tần Phong và Trình Mộng Tuyết hoàn toàn không theo kịp nhịp của Giang Nhiên, không thể phối hợp với màn trình diễn của anh.
"Cái đó... Không phải ba ngày trước đã thành công rồi sao? Chúng ta còn mở tiệc ăn mừng rồi, cậu vẫn chưa ngủ tỉnh à?"
Trình Mộng Tuyết nghiêng đầu:
"Ba ngày trước, điện thoại của tôi nhận được tin nhắn thử nghiệm, mà cậu lại không thừa nhận là cậu gửi, điều này rõ ràng cho thấy... Tin nhắn này cũng giống như tin nhắn trước đó, đều đến từ một ngày nào đó trong tương lai."
"Không sai."
Tần Phong ngẩng đầu:
"Điều này chứng tỏ, những suy đoán của chúng ta về tin nhắn thời không đều chính xác, chỉ cần đợi tôi sửa xong pháo positron, chúng ta cũng có thể gửi tin nhắn về quá khứ."
Tốt lắm.
Giang Nhiên thầm mừng trong lòng.
Xem ra mọi thứ đều bình thường, phát triển đúng như dự kiến.
Chỉ là Tần Phong và Trình Mộng Tuyết vẫn không có ký ức trước khi biến động thời không xảy ra, người đặc biệt chỉ có mình anh.
"Tần Phong, có phải tiệc ăn mừng của chúng ta đã làm chậm trễ việc cậu sửa pháo positron không?"
"Ý cậu là gì."
"Trong dòng lịch sử ban đầu, tiến độ sửa chữa không chậm như vậy đâu."
Giang Nhiên mỉm cười:
"Trong dòng lịch sử ban đầu, sáng nay cậu đã sửa xong pháo positron rồi. Nếu không chúng ta làm thí nghiệm kiểu gì."
?
!
Tần Phong mở to mắt, đột nhiên bừng tỉnh:
"Thì ra là vậy! Giang Nhiên, có phải cậu vừa gửi tin nhắn xong, sau đó trải qua biến động thời không, mà vẫn giữ lại ký ức của dòng lịch sử ban đầu không?"
Trình Mộng Tuyết cũng vội vàng đứng dậy:
"Nói cách khác, trong dòng lịch sử ban đầu, chúng ta vừa mới tiến hành thí nghiệm tin nhắn thời không! Tin nhắn đã gửi thành công đến ba ngày trước, dòng lịch sử ban đầu lại thay đổi rồi!"
Giang Nhiên gật đầu.
Đúng là sinh viên giỏi của Đại học Đông Hải, nói một hiểu mười.
Anh vừa rồi đã nghĩ thông logic thời không.
Trong dòng lịch sử ban đầu, sáng ngày 25 tháng 3, Tần Phong sửa xong pháo positron, buổi chiều họ tiến hành thí nghiệm, thành công gửi tin nhắn thử nghiệm đến ba ngày trước, tức là ngày 22 tháng 3.
Sau khi ba người của ngày 22 tháng 3 nhận được tin nhắn thử nghiệm, họ lập tức nhận ra tin nhắn này đến từ tương lai. Thí nghiệm đã thành công nên liền tổ chức tiệc ăn mừng ngay.
Việc tổ chức tiệc ăn mừng thuộc về lịch sử đã thay đổi, làm chậm trễ thời gian sửa pháo positron của Tần Phong.
Do đó dẫn đến trong lịch sử đã thay đổi, tức là dòng thời gian hiện tại vào chiều ngày 25 tháng 3, pháo positron vẫn chưa được sửa xong.
Tuy nhiên, những điều đó không còn quan trọng nữa.
Điều quan trọng là...
【Họ đã nắm vững khả năng gửi tin nhắn về quá khứ! Cuộc đời hack game sắp lên hương rồi!】
"Các cậu tổ chức tiệc ăn mừng sớm thật, cũng không biết đợi tôi." Giang Nhiên phàn nàn.
"Cậu ăn cũng không ít đâu." Trình Mộng Tuyết trêu chọc.
"Nhưng tôi làm gì có ký ức về tiệc ăn mừng."
Giang Nhiên nhún vai:
"Ôi, không có ký ức về ba ngày sau biến động thời không này thật phiền phức, lần nào cũng phải hỏi các cậu để đồng bộ thông tin, cứ như mở hộp mù vậy."
Anh ngồi xuống ghế sofa:
"Được rồi được rồi, đừng nói chuyện khác nữa, hai cậu mau kể cho tôi nghe, từ lúc nhận được tin nhắn ba ngày trước cho đến hôm nay đã xảy ra chuyện gì."
Tần Phong ngồi đối diện:
"Chúng tôi nhận được hai tin nhắn thử nghiệm cậu gửi vào lúc bốn giờ lẻ sáu phút chiều ngày 22 tháng 3."
"Ừm."
!
"Hả?"
Giang Nhiên đột ngột ngẩng đầu, sống lưng lạnh toát:
"Cậu nói gì?"
"Có vấn đề gì sao?" Tần Phong thắc mắc.
Giang Nhiên nhìn chằm chằm cậu ta:
"Cậu nói nhận được mấy tin nhắn?"
"Hai tin!"
Tần Phong có chút mông lung:
"Không phải đều do cậu gửi à?"
"Sao có thể là hai tin được!"
Giang Nhiên không thể ngồi yên được nữa, lập tức đứng dậy:
"Tôi rõ ràng chỉ gửi một tin nhắn thử nghiệm! Sao các cậu lại nhận được hai tin!"
"Thì, thì là hai tin mà..."
Trình Mộng Tuyết ngây thơ chớp mắt, đưa điện thoại của cô qua:
"Cậu xem đi, đều nhận được cùng một lúc."
Giang Nhiên từ từ nhận lấy điện thoại.
Anh cảm thấy có gì đó không ổn, dường như bị thế giới này tách rời.
Mở trang tin nhắn.
Ba ngày trước, điện thoại của Trình Mộng Tuyết quả thật đã nhận được hai tin nhắn.
Người gửi đều là chính anh.
Tin thứ nhất, là tin nhắn thử nghiệm có bốn chữ "Thử nghiệm, thử nghiệm."
Còn tin thứ hai khi mở ra.
Là một dãy số hoàn toàn xa lạ,
Lại vô cùng kỳ dị...
【289269426494642】