[note79916]
“Chắc là mấy bông này phải không nhỉ?”
“Đúng rồi! Chính nó đấy!”
Khi tôi hỏi Leon về Harujion, Himejoon và Housenka, cậu ấy chỉ lặng lẽ quay về phòng, rồi mang ra đủ cả ba loại hoa đưa cho tôi.
Không lẫn vào đâu được, đúng là những bông hoa tôi biết. Chỉ dựa vào đặc điểm và vài nét phác thảo mà nhận ra ngay, đúng là thiên tài thực vật mà.
“…Nhưng sao cậu lại có sẵn mấy bông này thế?”
Tôi buột miệng hỏi điều mình thắc mắc. Tình cờ mà có sẵn ba loại hoa này thì cũng hơi kỳ lạ nhỉ? Mà thôi, với một cậu nhóc cuồng cây cỏ như Leon thì cũng chẳng phải không thể, nhưng mà… ủa, cả rễ lẫn đất còn nguyên luôn kìa?
“Tớ vốn thích sưu tầm hạt giống của hầu hết các loài cây mình gặp. Còn bông này là tớ vừa gieo từ hạt balsam thôi.”
Leon cầm bông Housenka lên giải thích. Ra là ở đây gọi Housenka là balsam à… ơ không, lạc đề rồi.
“Nhưng mà, gieo hạt thì sao nở hoa nhanh thế được?”
“À, tớ dùng ‘Chậu Thúc Đẩy’ mà.”
“‘Chậu Thúc Đẩy’?”
“Là pháp khí gia truyền nhà Troymerei bọn tớ. Hễ gieo hạt vào chậu ấy là nó lớn vèo vèo, nở hoa luôn. Balsam này cũng vừa trồng xong đấy.”
À há! Đúng rồi, từng có vật phẩm như thế mà! Gia bảo nhà Troymerei – chỉ cần gieo hạt vào là bất kể mùa nào cũng mọc mầm, ra hoa liền, cực kỳ tiện lợi.
Còn nhớ trong game có sự kiện Leon dùng nó trồng hoa xuân giữa mùa đông để tặng Estelle nữa.
Tuy là “mọi loại cây đều trồng được”, nhưng nghe nói nếu rễ mọc đầy chậu thì cây sẽ ngừng lớn. Nên mấy loại cây to, hoặc củ như khoai tây thì chịu.
“Cậu định làm gì với mấy bông này?”
“Bông này thì nghiền cánh lấy màu nhuộm, dùng sơn móng tay.”
“Sơn… móng tay? Hình như tớ từng nghe ở một số bộ tộc phương Bắc có phong tục đó thì phải. Ý cậu là vậy?”
“Ờ… chắc vậy.”
Ra là thế. Thật ra trên thế giới cũng có nhiều nơi làm như vậy mà. Vậy thì chắc khó mà độc quyền kiếm lời? Nhưng không sao, chỉ cần mẹ – biểu tượng thời trang vương đô – và hoàng hậu dùng thử, đảm bảo quý bà quý cô đều mê tít!
“Còn bông này thì sao?”
“Loại này để làm nước hoa hồng dưỡng ẩm, giúp da mềm mịn.”
“Bông này có tác dụng ấy thật à…?”
Ồ, vụ này hình như Leon cũng chưa biết. Đến cả “mọt thực vật” như Leon mà còn ngơ ngác, chắc mình có cửa rồi!
“À, cho tớ xem cách làm được không? Nếu là bí quyết gia truyền công tước thì thôi…”
‘Gift’ của Leon là [Chế Tạo Dược Phẩm] – chỉ cần hiểu quy trình và có đủ nguyên liệu là cậu ấy có thể tạo ra thuốc ngay lập tức, kiểu như luyện kim sư vậy.
Nghĩa là nếu để Leon xem, cậu ấy cũng sẽ làm được y hệt.
Nhưng mà, bí quyết gì đâu, chỉ là ngâm hoa với rễ vào rượu mạnh thôi mà…
À, mà chắc ở lãnh địa khác khó kiếm được rượu mạnh độ cao. Nhà mình thì nhờ [Triệu Hồi Cửa Hàng] gọi rượu thoải mái.
Mà muốn có hoa để thử nghiệm thì vẫn phải nhờ Leon lo. Nếu chỉ mình mình bán loại nước hoa hồng này, e là dễ bị dị nghị.
Dù sao nhà Troymerei cũng là vùng chuyên dược liệu, chắc họ cũng có thể trồng đại trà Harujion, Himejoon.
Có lẽ tốt nhất là hợp tác phát triển cùng Troymerei – vừa có “bình phong”, vừa tránh bị dòm ngó…
“Được thôi. Nhưng đừng có đi rêu rao lung tung nhé. Biết đâu đây sẽ thành đặc sản của lãnh địa nhà tớ đấy.”
“Yên tâm, tớ không làm vậy đâu.”
Có lẽ Leon chỉ đơn giản tò mò muốn biết, còn tôi thì đã toan tính tận dụng luôn cả nhà Troymerei phía sau cậu ấy.
Bụng dạ đen tối? Ừ thì tôi là “ác nữ” mà, lo gì!
◇◇◇
“Chỉ… chỉ có vậy thôi sao…?”
“Chỉ vậy thôi.”
Leon nhìn tôi kiểu “đùa nhau à?”. Nhưng thực sự chỉ cần ngâm hoa và rễ vào rượu mạnh là xong mà.
Hai bông Harujion và Himejoon lơ lửng trong hai bình rượu trên bàn.
Dĩ nhiên, không phải làm phát là dùng được ngay – bình thường phải ngâm ít nhất ba tháng, nhưng nhà công tước có “vũ khí bí mật”.
“Mẹ ơi, ra tay đi ạ!”
“Rồi, để mẹ.”
Bình hoa trong tay mẹ tôi bỗng tỏa ánh sáng dịu nhẹ.
Tôi thấy rõ rượu trong bình từ trong suốt chuyển dần sang màu vàng nhạt, hoa bên trong cũng đổi màu theo.
Đó là ‘Gift’ của mẹ: [Thúc Đẩy Thời Gian].
[Thúc Đẩy Thời Gian] là năng lực thúc đẩy thời gian của bất cứ vật thể nào trong phạm vi một mét. Có thể tăng tối đa một năm, tùy ý điều chỉnh. Không dùng được lên sinh vật sống, nhưng dùng để ủ rượu, lên men phô mai thì vô tư – nghĩa là vẫn tác động được đến vi sinh vật.
Cắt hoa khỏi rễ thì có thể khiến nó héo nhanh, nên thịt ủ chín cũng làm được luôn.
Nghe nói một vật thể chỉ được tăng thời gian một lần, không cộng dồn kiểu tăng mười lần thành mười năm được.
Bình thường, đã tăng thời gian thì không thể đảo ngược… nhưng nhờ ‘Gift’ của cha – [Phục Nguyên Vật Thể] – thì một số thứ lại có thể phục hồi như cũ. Đúng là cặp đôi hoàn hảo!
“Chắc thế này là ổn rồi.”
Tôi nhận lại bình rượu đã đổi màu từ mẹ. Trông có vẻ đã ngấm đều.
Tôi mở nắp, dùng khăn vải lọc bỏ bã hoa và cặn nhỏ.
Tiếp đó, nhỏ thêm chút tinh dầu hoa hồng để át mùi rượu. Cuối cùng, rót vào mấy lọ xịt mini mua ở tiệm mô hình… Thế là xong!
Tôi xịt thử lên mu bàn tay rồi xoa nhẹ. Ừm, không bị rát, chắc ổn.
Harujion và Himejoon vốn chứa thành phần dưỡng trắng da, làm dịu, giảm melanin – hiệu quả tùy cơ địa từng người – nhưng với làn da trẻ con như tôi thì cũng khó cảm nhận rõ. Da tôi vốn đã mịn màng rồi mà.
Có lẽ với người lớn tuổi như bà nội sẽ thấy khác biệt hơn.
Tôi liếc nhìn bà, bà chỉ mỉm cười dịu dàng.
“Sakuraliel? Đôi khi ánh mắt còn nói nhiều hơn lời đấy, con nhớ giữ ý nhé?”
“D-dạ vâng ạ!”
Á á! Bị đọc ý nghĩ rồi! Đúng là Hoàng thái hậu một nước, không thể lơ là được!
Khi tôi còn đang run rẩy trước ánh nhìn xuyên thấu ấy, bà đã nhanh tay cầm lọ xịt trên tay tôi, xịt lên mu bàn tay và xoa đều.
“Cái này…! Da thay đổi rõ rệt thật sao…!?”
“Ơ?”
Bà nhìn mu bàn tay mình đầy kinh ngạc. Đến mức ấy luôn á?
Tôi ghé lại nhìn thử – chỗ vừa xịt nước hoa hồng bóng mượt, căng mịn, sáng rực lên hẳn. Sờ vào, cảm giác khác biệt hoàn toàn – như thể chỉ riêng phần đó vừa trẻ lại.
Khoan khoan, chẳng phải đây chỉ là nước hoa hồng từ cỏ dại thôi sao!? Đâu thể hiệu quả đến mức này chứ!?
“Sakura… đây là tác dụng bình thường thật à?”
“Dạ, theo con biết thì chưa bao giờ thấy hiệu quả mạnh đến vậy…”
Tôi cố gắng trả lời mẹ như thế.
Tôi vẫn nói với mọi người rằng công thức này do bà lang dạy từ nhỏ.
Nhưng sao nước hoa hồng bình thường lại thành thần dược thế này…? Hay loại hoa này không phải Harujion bình thường…?
Tuy trông giống, nhưng hoa ở dị giới chưa chắc giống hệt hoa ở Trái Đất về tác dụng. Biết đâu còn chứa thành phần mạnh hơn hẳn?
“…Có lẽ là nhờ hiệu ứng của ‘Chậu Thúc Đẩy’.”
Tôi còn đang suy nghĩ thì Leon ngập ngừng lên tiếng. Hiệu ứng của ‘Chậu Thúc Đẩy’? Pháp khí đó còn tác dụng này nữa à?
“‘Chậu Thúc Đẩy’ hấp thụ ma lực trong không khí để thúc đẩy cây phát triển. Cha tớ nói, đôi khi hạt giống hấp thụ quá nhiều ma lực sẽ biến dị. Có lẽ bông hoa này cũng vậy…”
Ơ, tức là hấp thu ma lực quá mạnh nên biến thành “siêu Harujion” rồi hả?
“Vậy nên hiệu quả này… Quá tuyệt vời. Các tiểu thư, quý phu nhân quý tộc chắc chắn sẽ phát cuồng vì nó… Dù chỉ là tình cờ, nhưng đúng là báu vật trời cho.”
Bà nội vừa ngắm làn da mịn màng trên mu bàn tay vừa thở dài đầy mê mẩn. Khoan, khoan đã nào!?
“Bà nội!? Đây là sản phẩm hợp tác giữa nhà Philharmonie và nhà Troymerei nhé!? Hoàng thất không được chen ngang đâu đấy!”
“Á, ừm, bà biết mà… Nhưng chắc vẫn sẽ dành một ít cho hoàng thất chứ?”
Bà nội ngượng ngùng chữa cháy. Thôi, dâng tặng một ít cũng đâu có sao…
“Dù sao cũng phải ký hợp đồng chính thức với nhà Troymerei đã. Leon, cậu cũng đồng ý nhỉ?”
“V-vâng. Cha tớ chắc chắn sẽ không phản đối đâu.”
Nhà Philharmonie sẽ cung cấp rượu mạnh, Troymerei sẽ chủ trì sản xuất nước hoa hồng. Dùng ‘Chậu Thúc Đẩy’ để tạo ra dòng cao cấp, bán riêng cho giới quý tộc.
Nếu bán dưới thương hiệu hợp tác, chắc chắn sẽ thu về khoản lợi nhuận không nhỏ.
À, còn sơn móng từ Housenka cũng ra màu đỏ bóng bẩy hơn hẳn loại tôi từng biết – có lẽ cũng nhờ hiệu ứng của ‘Chậu Thúc Đẩy’, dù không rõ rệt như Harujion.
Riêng Himejoon thì gần như không đổi, nhưng hiệu quả dưỡng da vẫn tốt. Chỉ cần giữ bí mật nguyên liệu và quy trình, chỉ Philharmonie và Troymerei mới bán được.
Chỉ tiếc là… dù sản phẩm có nổi, cũng chưa chắc kéo khách du lịch về lãnh địa. Có lẽ nên bán như quà lưu niệm?
Nếu ai đến Philharmonie đều muốn mua nước hoa hồng về làm quà thì tốt quá.
Cũng phải tính đến chuyện tự sản xuất rượu mạnh, không thể dựa mãi vào [Triệu Hồi Cửa Hàng].
Phải làm chưng cất thôi. Nhờ bác Baley người lùn – thợ rèn ma kiếm – chắc sẽ giúp được. Có rượu mới, bác ấy chắc chắn sẽ hào hứng hợp tác.
Nhìn các mẹ, các bà ríu rít thử “nước hoa hồng thượng hạng”, tôi đã bắt đầu vẽ ra bao kế hoạch lớn trong đầu.

