Với chiếc Khiên Riêng Tư mới được nâng cấp, ba người nhanh chóng rời khỏi cái nhà kho qua cái lỗ mà Lucky đã cắt ban nãy. Họ bỏ lại đám lính đánh thuê vũ trang hạng nặng phía sau đang chia thành nhóm để lần theo mục tiêu của chúng. Nghe tiếng chửi rủa inh ỏi sau lưng, rõ ràng là bọn chúng đang hoang mang không hiểu tại sao Ves và hai anh chị họ của cậu lại có thể biến mất không một dấu vết.
Trong lúc đang ba chân bốn cẳng chạy trốn đến một nơi khác an toàn hơn, Ves lại cảm thấy một cơn ớn lạnh lướt qua cái giác quan thứ sáu của mình. Nó đến và đi như một cơn gió, nhưng vẫn làm cậu sợ đến toát cả mồ hôi hột. Không lẽ tên bắn tỉa lại có thể dùng chính giác quan của hắn để lần ra vị trí của ba người họ sao?
Bỗng nhiên, cơn gió đó lại thổi mạnh lên hẳn!
Một tiểng nổ đoàng liền vang lên giữa đường xá khi một viên đạn điện từ bắn tới vị trí mà ba anh chị em họ vừa đứng. Toàn bộ vỉa hè lõm xuống thành một cái hố sau khi viên đạn truyền cái động năng kinh hoàng ấy xuống mặt đất. Ai mà xui xẻo ăn trúng viên đạn ấy sẽ không có cửa sống sót.
Cả đám Larkinson ngay lập tức chạy trối chết!
Ves nhớ lại cái chức năng của bộ nâng cấp tàng hình cho cái khiên của cậu. Cái miêu tả chung chung ấy không có nói bản nâng cấp tạm thời kia có thể chặn các giác quan phi vật lý của kẻ khác. Ves đã luôn nghi ngờ rằng lý do mà Hệ Thống đã đẩy cậu đi theo hướng nghiên cứu Yếu Tố X là vì chính nó cũng chẳng hiểu rõ cái thứ đó hoạt động như thế nào nữa.
Đó cũng có thể là một trong những lý do mà Cây Kỹ Năng đã loại bỏ mọi chi tiết liên quan đến Yếu Tố X. Mặc dù nhiều người khác đã có thể lần ra được một chút manh mối, nhưng hiện tại thì vẫn chưa có ai tiên phong lập ra một hệ thống nghiên cứu để tìm hiểu cái lĩnh vực mơ hồ này.
Mà thực ra thì Cây Kỹ Năng vẫn còn thiếu một số phạm trù khác mà nó đáng lẽ ra phải có. Ves để ý thấy có một vài lĩnh vực chuyên môn của một vài bậc thầy nổi tiếng lại không được đưa vào danh sách của nó.
Dù sao thì, cậu tiếp tục thúc cả nhóm chạy qua một vài dãy nhà để tẩu thoát. Anh Melkor có vẻ như đang dẫn mọi người đi đến một trạm kiểm soát an ninh nào đó. Đó là một tòa nhà một tầng nhỏ bé thường hay có một vài cảnh sát túc trực vào thời điểm này.
Tuy nhiên, họ chỉ thấy một khung cảnh hoang tàn đầy chết chóc. Nơi này đã bị cày nát bởi súng đạn và lửa địa ngục. Thi thể của một vài cảnh sát đã hy sinh nằm trên mặt đất bị bỏ mặc lại như rác rưởi vậy.
Ves cúi xuống nhìn cái máy liên lạc. Họ chỉ còn bốn phút nữa thôi là cái tàng hình mất hiệu lực. Cậu dáo dác nhìn xung quanh và phát hiện thấy ở bên kia đường là một khu nhà kho chứa hàng khổng lồ chiếm trọn cả một dãy phố.
Đó hẳn là nơi mà mấy con tàu vận chuyển vũ trụ cỡ lớn giao những cái thùng hàng khổng lồ để cho nhân viên mặt đất tiếp nhận và chở chúng đến người nhận cuối cùng.
Cậu mặc kệ những cái thùng hàng đồ sộ chồng chất lên nhau mà hướng mắt nhìn sang nửa tá chiến cơ bốc vác công nghiệp đang đứng ở một bên. Có lẽ thợ điều khiển đã đậu chúng ở đó rồi bỏ chạy để tìm nơi an toàn sau khi nghe tiếng còi báo động vang lên.
“Đằng kia kìa.” Cậu nói, nhưng rồi sực nhớ ra cái từ trường tàng hình của cậu cũng tắt luôn giọng nói của mình. Thay vào đó, cậu chạm vào vai hai anh chị họ của cậu rồi chỉ về phía những con chiến cơ công nghiệp kia.
Cả hai đều hiểu ý Ves. Chị Raella trông có vẻ hoài nghi nhưng anh Melkor thì gật đầu đồng ý. Họ liền băng qua đường rồi dừng lại trước một cánh cổng kiên cố của khu nhà kho. Sau khi Ves ra hiệu, Lucky liền rạch một cái khe hẹp cho ba người đi qua. Ngay đúng lúc họ bước vào sân trước, Ves lại cảm thấy cơn ớn lạnh lại xuất hiện.
Tay bắn tỉa chắc chắn đã nhận ra cái vết cắt ấy ngay sau khi cả bọn mang Khiên Riêng Tư di chuyển khỏi chỗ đó.
Với thời gian hiệu lực sắp sửa cạn kiệt, cả bọn liền lao về phía những chiếc chiến cơ công nghiệp kia. Khác với những chiến cơ thông thường, thì chiến cơ công nghiệp được thiết kế chú trọng vào khả năng tiết kiệm chi phí và tăng cường sức nâng của chúng để khuân vác những lô hàng nặng kí mà không cần dựa vào các bệ nâng hạng nặng đắt đỏ khác.
Một chiến cơ công nghiệp tuy có thể tốn kém hơn một chút khi mua ban đầu, nhưng đổi lại thì nó không có ngốn năng lượng nhiều như mấy cái bệ nâng chẳng khác gì một thằng nghiện rượu bị nhốt trong hầm rượu vậy. Bên cạnh đó, chiến cơ cũng có tứ chi để thực hiện những động tác chính xác khi cần thiết.
Những con chiến cơ tại bãi kho này nặng hơn chiến cơ hạng trung và có những bộ phận cả trong lẫn ngoài cực kì chắc chắn. Tuy chúng không thể chạy nhanh hơn một chiếc xe bay, nhưng với cánh tay và đôi chân nặng nề kia, chúng có thể nâng những khối hàng khổng lồ mà không làm quá tải bộ khung của nó.
Từ trường tàng hình chợt tắt ngúm ngay đúng lúc bọn họ chạy tới cái thang dây cáp để đưa họ lên buồng lái. “Hết thời gian rồi! Chúng ta không còn tàng hình nữa. Anh Melkor, anh có hack được mấy con chiến cơ này không?”
“Anh nghĩ mình có thể làm được, nhưng có thể cần em giúp. Đôi khi bọn chủ của mấy con chiến cơ kém cỏi này lại lắp đặt khóa bảo vệ đặc biệt cũng nên.”
Chị Raella gõ ngón tay lên bề mặt trầy xước và bẩn thỉu của cái cỗ máy công nghiệp kia. “Vậy là tụi mình thật sự đi cướp một con chiến cơ công nghiệp hả? Chúng nó thậm chí còn không có giao diện thần kinh, chứ nói gì đến áo giáp có thể chịu nổi súng điện từ chống bộ binh nữa!”
“Nếu em tìm ra được một chiến cơ khác quanh đây thì cứ tự nhiên!”
Anh Melkor nói một câu làm Raella câm nín. Anh ấy nhanh chóng đặt chân lên cái bàn đạp rồi nó lập tức kéo dây cáp nâng thang lên đưa anh ấy tới buồng lái. Cái thang liền hạ xuống để Ves đi theo sau người anh họ của mình.
Hiện tại thì có vẻ như tên bắn tỉa vẫn chưa đuổi kịp bọn họ. Ves nhanh chóng lách vào cái buồng lái chật hẹp và phân tích mọi thứ xung quanh. Không có giao diện thần kinh khiến cho người lái phải điều khiển nhiều thứ thủ công hơn hẳn. Cậu không rảnh để tìm hiểu từng cái nút bấm dùng để làm gì, mà tập trung tìm cách ép con chiến cơ khởi động càng nhanh càng tốt.
Sau một hồi mày mò, anh Melkor liền lên tiếng. “Anh bẻ được mã số rồi, nhưng nó vẫn không khởi động. Chắc chủ nó đã lắp khóa phần cứng nào rồi!”
Ves liền tiếp quản phần còn lại. Cậu lướt mắt qua mấy cái bảng điều khiển cho đến khi tìm thấy một ổ khóa đơn giản nằm phía dưới màn hình chính. Dùng khóa cơ học truyền thống là một cách tiết kiệm để bảo vệ chiến cơ công nghiệp. Ít nhất thì nó cũng ngăn người ta lái bừa ở khắp nơi. Ngay cả một thợ máy chiến cơ cũng có thể tự lắp một thứ đơn giản như thế này.
Cậu liền cạy ổ khóa trong vòng ba mươi giây. Một cơ chế đơn giản như vậy thì sao có thể làm khó được Ves. Khi chiếc chiến cơ bắt đầu khởi động, hai anh em nhà Larkinson đi xuống đất bằng cái thang dây cáp ban nãy.
“Chị Raella, lên con chiến cơ này và đứng canh cho bọn em!”
“Chị biết rồi!”
Cô nàng lao vút lên cái thang rồi chui vào con chiến cơ đang khởi động kia.
“Tốt nhất là hai người nên chui vào một con chiến cơ khác trước khi bọn chúng đuổi kịp đấy!” Cánh cửa sập buồng lái liền đóng lại. Như vậy thì chị ấy cũng có chút giáp bảo vệ trước những viên đạn điện từ kia, mặc dù Ves không nghĩ lớp giáp phế vật này có thể chịu nổi phát bắn đó.
“Bọn chúng đang tới.” Anh Melkor nghiêm mặt đáp cộc lốc, trong khi hai người trèo vào buồng lái của một chiếc chiến cơ khác. “Chúng ta không có thời gian để bẻ khóa chiếc thứ ba đâu, nên là chuẩn bị yên vị đi Ves.”
Dù họ có mở kịp đi nữa thì Ves cũng chắc chắn mình sẽ bổ nhào con chiến cơ ngay tắp tự. Kể cả một chiến cơ công nghiệp thì người ta cũng cần phải huấn luyện kha khá mới có thể lái một cách thuần thục. Một người bình thường chưa qua đào tạo lái chiến cơ như cậu chẳng có lý do gì để biến mình thành một mối nguy hại cho người khác cả.
Sau khi cả hai đã vô hiệu hóa các lớp khóa, họ cố thu mình ngồi trong cái không gian chật chội ấy. Ves phải nép sang một bên để chừa đủ chỗ cho anh Melkor điều khiển cái cỗ máy này.
Những màn hình trước mắt hiển thị đủ loại thiết lập mà anh Melkor đang tinh chỉnh lại theo ý mình một cách thuần thục. Sau khi anh ấy đã thay đổi cài đặt, con chiến cơ nặng cân ấy mới từ từ di chuyển.
Về phần chị Raella, chị ấy đã quay con chiến cơ về hướng bọn địch đang truy đuổi họ. Đám lính đánh thuê ban nãy vốn định bao vây cả ba người trong nhà kho giờ đây đã đuổi kịp họ đến tận nơi này. Đằng sau bọn lính đánh thuê trang bị đến tận răng kia là cả một băng đảng du côn mặt mũi bặm trợn đang lăm lăm súng lục lẫn súng máy ở trên tay.
“Nhìn con chiến cơ đó đi! Nó đang chạy kìa!”
“Tụi nó ở trỏng đó!”
“Bắn mấy con rỉ sét đó ngay!”
Trong khi bọn lính đánh thuê lách sang hai bên, thì đám du côn chỉ đơn giản là chọn lấy chỗ nấp gần nhất rồi bắt đầu khai hỏa về hướng hai con chiến cơ công nghiệp kia. Phần lớn đạn dược của chúng chỉ va chạm vào lớp giáp của con chiến cơ kêu lên lách cách hoặc chỉ tạo ra một vài vết cháy xém trên bề mặt của nó mà thôi.
Ves nắm chặt lấy tay vịn của cái ghế bên trong buồng lái. Lượng hỏa lực đang bắn vào họ chẳng khác gì đang xả súng vào đám đông vậy, thế nhưng lại chẳng có gì xảy ra ngoài một vài vết xước trên lớp giáp của chiến cơ họ cả.
Cho dù mấy cỗ máy này không hề tích hợp nguyên liệu ngoại lai bên trong lớp kim loại của nó, nhưng chúng vẫn hầu như chẳng gặp hề hấn gì cả.
Cuối cùng thì ba anh chị em nhà Larkinson mới phản công. Bọn ly khai bắt đầu chùn bước khi nhìn thấy hai con chiến cơ bị hack đang nhanh chóng lao tới gần. Chiến cơ của chị Raella chạy với một tư thế lạ lùng giúp cô nàng tăng tốc độ vượt quá mức tối đa, vốn chỉ có một phi công cực kì thiện nghệ mới có thể điều khiển tứ chi chiến cơ theo kiểu đó. Mặc dù cách di chuyển đó cũng khiến cỗ máy phải chịu áp lực nặng, nhưng mà chị ấy đâu có sở hữu nó đâu mà lo.
Trong khi chị Raella áp sát bọn phản động, thì anh Melkor lại giữ khoảng cách và cầm lấy một vài thùng hàng ở gần đó.
Chiến cơ của anh ấy ném mấy thùng hàng ấy vào tụi ly khai đang bắn loạn xà ngầu kia. Bằng cách nào đó, cái thùng hàng nặng cả tấn ấy rơi thẳng vào giữa đám đó, nghiền nát bốn tên chết tại chỗ.
Chiến cơ của chị Raella suýt vấp ngã vì sốc khi nhìn thấy cảnh tượng đó, nhưng cô nàng nhanh chóng lấy lại thăng bằng rồi áp sát đám người ở gần nhất. Chiến cơ cô rút một cái ống thép từ một chồng vật liệu ở gần đó rồi vung nó như một cây giáo cùn vậy.
Trong khi anh Melkor tiếp tục ném đủ thứ rác rưởi về phía bọn tội phạm đang hoảng loạn, thì chị Raella lại tả xung hữu đột bón hành cho lũ phản động dám tấn công ba người họ. Mặc dù chị ấy không thể vung vũ khí nhanh như mình muốn, nhưng cô nàng vẫn không ngừng gieo rắc nỗi kinh hoàng sau mỗi cú quật, để lại đằng sau không biết bao nhiêu là thi thể tan xương nát thịt.
Bỗng nhiên, một phát súng điện từ bất ngờ bắn trúng chị Raella. Lần này Ves không nhận được cảnh báo nào cả, bởi vì tên bắn tỉa không ngắm vào chiến cơ của cậu. Viên đạn điện từ lao thẳng đến chiến cơ của chị Raella, đục một lỗ nhỏ nhưng đầy sát thương xuyên qua phần thân. Nhờ một phản xạ phi thường, chị ấy tránh bị trúng đạn vào buồng lái trong gang tấc.
Nội phát bắn đó thôi cũng đã khiến chiến cơ của chị ấy chậm đi hai mươi phần trăm rồi.
“Chúng ta phải xử lý tên bắn lén đó ngay!” Chị ấy gào lên khi chiến cơ của chị ấy gần như phát điên. Cái cỗ máy ấy di chuyển lắc lư như một thằng say rượu khi cô nàng phát huy tối đa kỹ năng điều khiển chiến cơ của mình để làm cho tên bắn tỉa ấy khó ngắm vào buồng lái của mình hơn. Cái ống thép méo mó của chị ấy đã quật chết không ít tên phản động. Sĩ khí của bọn chúng đã bắt đầu tụt dốc không phanh.
Tay súng ấy lại bắn trúng chiến cơ của chị, nhưng lần này hắn lại nhắm thẳng vào chân. Chiếc chiến cơ liền mất gần hết chút cơ động ít ỏi của nó do cái chân không còn chịu nổi trọng lượng cơ thể nữa mà buộc phải quỳ gối trên mặt đất.
“Tụi mình sắp chết tới nơi rồi! Phải chờ bao lâu nữa hả?!”
“Viện quân sắp tới rồi!” Ves nói sau khi liếc nhìn thời gian. “Cho dù Bentheim có bị thiêu rụi đi nữa, thì đáng lẽ ra giờ này họ cũng phải cử một nhóm chiến cơ đến rồi chứ!”
Buồng lái của anh Melkor bắt đầu réo còi báo động. Một toán lính đánh thuê đã lén lút áp sát từ phía sau rồi phóng cả chục lựu đạn plasma vào phần lưng dễ bị tổn thương của chiến cơ anh. Chiếc chiến cơ công nghiệp xoàng xĩnh ấy không thể nào chạy kịp để né tránh ngọn lửa nóng chết người kia.
Thế nhưng, chiến cơ anh bắt đầu xoay phần thân của nó, đồng thời vung cánh tay đang cầm một thùng quặng ra đằng sau. Phân nửa số lựu đạn đập trúng cánh tay hoặc cái thùng hàng, khiến nó chìm trong những quả cầu lửa dữ dội làm tê liệt toàn bộ cái chi đó.
Những quả lựu đạn còn lại thì bay trượt khỏi chiến cơ hoặc phát nổ trúng phần thân. Chiến cơ của anh Melkor giật khựng lại khi các đường dây đột ngột bị ngắt đứt tạm thời.
Đám lính đánh thuê bắt đầu thò người khỏi chỗ nấp rồi bắn vào những cái lỗ thủng mà đống lựu đạn đã gây ra. Vũ khí hạng nặng của chúng đủ sức gây sát thương nghiêm trọng lên các bộ phận bên trong chiến cơ công nghiệp. Anh Melkor cố quay chiến cơ để né tránh làn đạn ấy hết mức có thể, nhưng bọn lính kia đã giăng lưới bao vây xung quanh để khiến cho phương kế đó trở nên vô dụng.
Hai chiến cơ công nghiệp đang bị bọn lính bắn hạ từng chút một cho đến khi không còn trụ nổi được nữa. Một ngọn lửa bùng lên ở phần thân dưới của chiến cơ chị Raella, trong khi chiến cơ anh Melkor thì công suất hoạt động đang giảm dần cho đến khi hỏa lực dồn dập của địch biến ruột gan bên trong chiến cơ thành một đống phế liệu.
Ngay đúng lúc họ sắp sửa từ bỏ mọi hy vọng chiến thắng, thì bỗng nhiên có ba chiếc chiến cơ không biết từ đâu đáp xuống ngay giữa bọn họ. Cả đám lính đánh thuê lẫn bọn phản động còn sống sót đều loạng choạng mất thăng bằng do cơn chấn động đến từ cú đáp của ba cỗ máy kia.
Tất cả chiến cơ không kích vừa hạ cánh đều mang họa tiết ca rô màu xanh đen của Lực Lượng Phòng Vệ Hành Tinh Bentheim. Cả ba đều được trang bị một tấm khiên và một cái máy phun chất lỏng đặc biệt trông như súng phun lửa vậy.
“HẠ VŨ KHÍ XUỐNG!” Một chiến cơ Vệ Binh liền gầm vang. “TRẬN BẠO ĐỘNG NÀY KẾT THÚC TẠI ĐÂY!”
Đám lính dưới mặt đất đều tìm cách bỏ chạy. Như thể đã lường trước phản ứng này, ba chiến cơ Vệ Binh liền tản ra ba hướng và kích hoạt máy phun chất lỏng của họ.
Một chất nhầy nhớp nháp trông rất kinh tởm liền bắn ra từ các vòi phun và bám lấy khắp đám phản động đang cố gắng tháo chạy. Hai trong số ba chiến cơ Vệ Binh tiếp tục truy bắt bọn lính đang chạy trốn. Cho dù bọn chúng có xuất phát trước đi chăng nữa, thì cũng chẳng thể nào chạy nhanh hơn một chiến cơ to bằng cả một tòa nhà đâu.
Chiếc còn lại không đuổi theo lũ chuột nhắt ấy mà đi về phía chiến cơ đang cháy bừng bừng của Raella. Nó liền mở máy phun chất lỏng dập lửa cho chị ấy, rồi sau đó quay sang nhìn chiến cơ của Melkor.
“Chị xin lỗi vì đã đến hơi muộn nhé. Mong là mấy đứa không bị thương tích gì quá nghiêm trọng.”
“Chị Melinda?!”
Đám Larkinson cuối cùng mới hạ cảnh giác. Chính bà chị họ của ba người đã tới cứu nguy. Với chiến cơ của chị ấy đứng gác ở đây, tay bắn tỉa có lẽ sẽ không còn cơ hội bóp cò lần nữa.
“Muộn còn hơn không. Cảm ơn chị đã cứu bọn em một mạng.”

