Tập 02 (Đang tiến hành)

Lời bạt

2025-09-11

5

Cảnh báo: Đoạn sau có tiết lộ một số tình tiết trong game Final Fantasy X và XII.

Đã một tập trôi qua rồi nhỉ? Tôi rất vui khi lại được gặp “các bạn”. Tôi là tác giả, Yukitsugu Kurokawa. Nhờ mọi người đã đón đọc tập một, nên lần này chúng ta mới có mặt ở tập hai thế này.

Vậy thì bắt đầu ngay thôi nhé? Mọi người có hay chơi game không? Tôi thì từng chơi rất nhiều hồi còn là học sinh, nhưng từ khi đi làm thì hầu như không còn động vào nữa. Gần đây thì đặc biệt không có thời gian, ngoại trừ Blue Archive – một game di động mà bạn tôi rủ chơi thử.

Từ trước tới giờ tôi luôn thích RPG, tôi còn nhớ ngày xưa đã chơi Dragon Quest và Final Fantasy. Gia đình tôi hồi đó không phải kiểu sẽ mua game cho con, thế nên tôi phải dành dụm từng đồng tiền tiêu vặt để mua lại những bản game cũ rẻ hơn mà chơi.

Trong số những trò tôi từng chơi, Final Fantasy XII để lại ấn tượng sâu đậm nhất. Đây chính là tựa Final Fantasy đầu tiên tôi chạm tới, mà lại còn là phần tiếp nối của tuyệt phẩm Final Fantasy X.

Tôi từng nghe nói mỗi phần Final Fantasy là một câu chuyện riêng biệt, nên đã vô tình bắt đầu ngay từ phần tiếp theo. Cũng tại tôi không tìm hiểu kỹ, chỉ nghĩ: “Muốn thử chơi Final Fantasy” rồi tiện tay mua mà chẳng nhìn số thứ tự. Vì đây là phần tiếp theo, nhưng nhiều nhân vật mới xuất hiện mà lại trông cứ như “lâu ngày gặp lại” vậy. Tôi thì cứ trưng ra cái dấu hỏi chấm trong đầu, nhưng rồi cũng nghĩ “chắc là thế thôi” và vẫn tận hưởng trò chơi. Dù chẳng có kiến thức gì về bản gốc (phần chính), nhưng vì vốn là Final Fantasy nên chất lượng game rất cao, nhiều chỗ không hiểu vẫn thấy thú vị. Sau đó tôi mới chơi Final Fantasy X, và đúng là một kiệt tác như lời đồn.

Bởi vì Final Fantasy XII là “cội nguồn” của tôi, nên tác phẩm Repeat Vice lần này chịu ảnh hưởng rất nhiều. Từ chiếc phi thuyền đỏ, cho đến bầu không khí gắn kết như gia đình của bọn không tặc. Nếu để ý, bạn sẽ thấy nhiều yếu tố lấy cảm hứng từ series Final Fantasy. Việc lấy thế giới game làm bối cảnh cũng bắt nguồn từ niềm đam mê game mãnh liệt của tôi.

Final Fantasy X... Có lẽ thế hệ trẻ bây giờ không quen thuộc lắm, nhưng lúc phát hành thì từng gây tiếng vang rất lớn. Vào thời PS2, đồ họa đẹp đến mức khó tin và chân thực như phim. Cốt truyện xúc động cuốn hút biết bao người chơi. Nhân vật đầy sức hút, và những thú triệu hồi cực ngầu. À nhân tiện, thú triệu hồi tôi thích nhất là Anima. Nếu chưa biết, bạn hãy thử tìm hình ảnh mà xem. Đó là thần thú có tạo hình tuyệt vời, vừa rùng rợn vừa tuyệt mỹ mang vẻ đẹp nghệ thuật hiếm có.

Cốt truyện của Final Fantasy X kể về hành trình của một triệu hồi sư cùng các hộ vệ, chu du khắp thế giới để thu phục nhiều thú triệu hồi nhằm đánh bại Sin – quái vật mang tai ương toàn cầu. Trong suốt hành trình, nhiều yếu tố như xung đột chủng tộc, tôn giáo được đan cài, khiến các nhân vật trưởng thành theo nhiều nghĩa. Quả thực, đó là một câu chuyện vô cùng sâu sắc.

Trò chơi đặc biệt tập trung vào vấn đề “tôn giáo là gì”, và tôi đã học được khái niệm này thông qua nó. Trong game có một tôn giáo gọi là Yevon được rao giảng rộng khắp thế giới, với giáo lý cho rằng nền văn minh cơ khí là điều xấu. Vì vậy những chủng tộc sử dụng máy móc cũng bị phân biệt, hay đúng hơn là bị xa lánh vì lý do tôn giáo.

Nguyên nhân là vì quái vật mang tên Sin có một khía cạnh giống như Godzilla, đó là luôn xuất hiện và hủy diệt ở những nơi mà khoa học và văn minh phát triển. Thế nên máy móc bị coi là thứ sẽ dụ Sin tới, còn tộc người sử dụng chúng thì bị xem là kẻ xấu. Giáo lý ấy có đúng sự thật hay không thì chưa rõ, nhưng với những con người sống trong thế giới đó thì nó chính là chân lý. Thế nhưng, khi tiếp xúc thì thấy tộc người Al Bhed điều khiển máy móc ấy cũng có gia đình, và cũng có bạn bè vui vẻ cười nói, họ vốn chỉ là những con người bình thường. Thứ duy nhất khác biệt là tư tưởng. Ngay cả trong nhóm nhân vật chính cũng có một người hóa ra vốn thuộc tộc Al Bhed, và điều đó từng khiến mối quan hệ giữa họ trở nên gượng gạo trong chốc lát.

Sau cùng, họ đã qua những khác biệt về giá trị, tư tưởng và chủng tộc, các nhân vật chính đã trở thành đồng đội thực sự. Cảm giác vỡ òa ấy thật tuyệt diệu. Đó là một trong số ít những tựa game mà tôi ước gì có thể xóa ký ức, để rồi trải nghiệm lại từ đầu. Quảng bá đến mức này rồi nhưng xin nói rõ, tôi không hề nhận lương từ Square Enix đâu. Tôi chỉ là một fan cuồng nhiệt, đang “truyền giáo” thuần túy từ tình yêu mà thôi. …Có ổn không ta? Không biết tôi có làm biên tập của mình khó chịu vì lạc đề thế này không nhỉ?

Nói vậy thôi, dù trông như tôi cuồng Final Fantasy lắm nhưng thực ra tôi chưa chơi hết toàn bộ các phiên bản. Tôi thường chỉ đi ngang qua quầy game hợp với máy mình có, thấy cái nào hợp mắt thì mua và chơi thôi. Những phần tôi nhớ là đã chơi gồm Final Fantasy V và một số khác, ngoài ra còn VII Remake. Do chưa từng chơi bản gốc nên VII Remake hoàn toàn mới lạ với tôi. Phần Midgar cực kỳ hay. Tôi mong được chơi phần tiếp theo – Rebirth sớm nhất có thể.

Nhân tiện, hiện tôi đang để ý đến Final Fantasy XVI. Nhưng vì chưa có PS5 nên vẫn chưa thể chơi. Một ngày nào đó khi mua PS5, tựa game đầu tiên tôi sẽ chơi chắc chắn là nó. Nếu ai trong số các bạn đã chơi rồi, tôi rất muốn nghe cảm nhận và tất nhiên xin đừng spoil nhé (yêu cầu này hơi quá đáng nhỉ). Tôi sợ spoil đến mức chẳng dám xem review hay video playthrough trên YouTube. Thế nên, nếu có ai có ý kiến thì cho tôi biết với. Nếu nghe có vẻ hấp dẫn, có khi cái ví của tôi sẽ mở sớm hơn dự tính. Dù gì thì PS5 vẫn khá chát, nên tôi vẫn còn chần chừ.

Cảm ơn các bạn đã kiên nhẫn với mấy dòng huyên thuyên về Final Fantasy của tôi.

Tôi gửi lời tri ân đến “bạn”, người đã cầm quyển sách này trên tay. Mong chờ ngày được gặp lại bạn.

Yukitsugu Kurokawa