Duck: Mấy con vợ vẽ ác quá :D Có mùi không thơm :D
Nhớ tim, cmt và vote 5 sao ủng hộ trans nhé :D
Enjoy!!
--------------------------------------------------------
Akira thả mình trong làn nước nóng, mặc cho hơi ấm bao phủ toàn thân và thở ra một hơi đầy dễ chịu. Bên cạnh cậu, Alpha – người vẫn đang tắm cùng như mọi khi mỉm cười nhẹ.
[Akira. Dùng bồn tắm lớn của toà nhà chẳng phải tốt hơn sao?]
Bồn tắm mà Akira đang dùng là một loại tương đối nhỏ được lắp đặt sẵn. Trong lúc ngâm mình, cậu hướng ánh mắt về phía Shiro – người đang ở phía bên kia bức tường qua tầm nhìn mở rộng.
[Không, giờ lôi cậu ta sang cái bồn to đằng đấy thì.... Chắc là giấu được thôi, cơ mà cẩn thận thì vẫn hơn.]
Akira không định để Shiro lại trong phòng rồi một mình chạy tới chỗ bồn tắm lớn. Cậu không tin tưởng Shiro đến mức đó. Ngay cả khi đang tắm, Akira vẫn để bộ đồ gia cường giờ đang trống rỗng đứng canh ngoài kia dưới sự điều khiển của Alpha.
Không phải Akira nghĩ Shiro sẽ nhân cơ hội bỏ trốn, nhưng cậu chắc mẩm rằng Shiro sẽ bất ngờ biến mất để đi cứu Haruka. Vì lẽ đó nên Akira mới dùng kiểu giám sát này.
[Vậy à. Thôi, nếu Akira thấy như thế vẫn ổn thì cũng không sao. Dùng bồn tắm này chí ít cũng không phải lo việc Sheryl bất ngờ chạy vào nữa nhỉ.]
[...Ừ. Đúng vậy.]
Cũng bởi có Shiro ở đây nên Akira đã nhờ Sheryl không cho bất cứ ai tự tiện vào phòng. Bên cạnh đó, cậu cũng không chắc liệu bản thân lúc này đủ tự tin để thẳng thừng từ chối Sheryl nếu cô muốn vào tắm chung mà không bị bối rối hay không.
Biểu cảm lộ ra đôi chút suy nghĩ ấy của Akira khiến Alpha mỉm cười nói:
[Akira. Tôi cũng yêu cậu đấy, cậu biết không?][note81193]
[Vậy à, cảm ơn.][note81194]
Cho rằng bản thân đang bị trêu, Akira chỉ đáp qua loa như vậy rồi tiếp tục tận hưởng bồn tắm.
Ngay sau đó Alpha đưa mặt lại gần và hôn cậu.[note81195] Nhưng vì cô chỉ tồn tại trong tầm nhìn mở rộng nên dù môi có chạm vào nhau đi nữa thì cậu hoàn toàn không có cảm giác gì. Trông cả hai lúc này như chỉ đang dí sát mặt vào nhau vậy, và Akira giờ cũng chẳng còn bận tâm về chuyện đó nữa.
[Cô làm gì vậy?]
Alpha mỉm cười trêu chọc.
[Hừm.... Đúng là không chạm được thì chẳng có tác dụng gì ha?]
[Ừ, đúng thế.][note81196]
Như muốn nói rằng bản thân không còn mắc mấy trò trêu chọc kiểu này nữa, Akira nở nụ cười đầy tự tin.
Alpha cũng mỉm cười đáp trả. Nụ cười ấy trông khá giống mọi khi, nhưng trong tình huống này, nó lại mang một ý nghĩa hơi khác.
_*_*_*_
Trong phòng, Shiro đưa mắt nhìn về phía phòng tắm rồi quay sang bộ đồ gia cường trống rỗng của Akira đang đứng đó trước khi nhìn lại về phía trước.
[Haruka. Nói chuyện một chút có được không?]
Với lời gọi ấy, hình ảnh Haruka xuất hiện trong tầm nhìn mở rộng của Shiro.
[Chuyện gì vậy?]
[Anh muốn bàn trước về kế hoạch sau khi cứu được em. Lúc ta nói chuyện ở toà nhà Seranthal, anh định sẽ ở cạnh em cho đến khi em bắt đầu được một cuộc sống mới. Nhưng anh không nghĩ Akira sẽ cho chúng ta nhiều thời gian đến vậy.]
Shiro nghĩ rằng thời gian ấy ngắn nhất chắc cũng chỉ kéo dài cho đến khi cậu cứu được Haruka khỏi căn cứ. Shiro không bàn cụ thể với Akira về thời gian này, bởi cậu biết nếu nói ra thì nó sẽ bị đặt ở mức ngắn nhất. Thậm chí nếu đàm phán không khéo, Akira có thể lấy việc giao Shiro cho Sakashita Heavy Industries ngay lập tức để đe doạ, và khi đó cậu sẽ không thể từ chối.
Vì vậy Shiro cố tình giữ thời hạn quay trở lại Sakashita một cách mơ hồ. Akira cũng cố ý kéo dài việc hoàn thành yêu cầu từ Sakashita dù cho cậu đã có thể làm xong, điều này cho thấy Akira đã nhượng bộ rất nhiều. Nếu đòi hỏi thêm thì khả năng cao Shiro sẽ mất trắng những lợi điểm hiện tại. Cậu đang cố gắng cứu Haruka trong tình thế cân não này.
Trước mắt, Shiro dự định sẽ đưa cho Haruka thông tin về một nơi trú ẩn an toàn mà cậu đã chuẩn bị sẵn, cùng với một khoản tiền Aurum đủ để sống tạm thời. Nếu cậu vẫn sống sót sau khi quay trở lại Sakashita và có thể liên lạc từ xa với Haruka thì cậu sẽ hỗ trợ cô qua Cựu thế giới. Shiro giải thích như vậy.
Nghe xong, Haruka lo lắng hỏi:
[...Còn Shiro thì sao?]
[Anh hả? Anh sẽ xoay sở được thôi. Em đừng lo. Sakashita biết rõ năng lực của anh mà. Nếu để anh tiếp tục làm việc thì họ sẽ không đối xử tệ với anh đâu. Nhưng chắc chắn khi ấy anh sẽ bị giám sát chặt chẽ hơn cả giam lỏng nên việc bỏ trốn lần nữa gần như là điều không thể.]
Shiro nói với giọng lạc quan và mỉm cười. Nhưng Haruka dễ dàng nhận ra rằng nụ cười ấy không phải vì lạc quan, mà là cậu không muốn cô phải lo lắng.
[...Anh không thể bỏ trốn cùng em sao?]
[Không được đâu. Sau khi cứu em thì anh sẽ phải quay về Sakashita. Đó là thoả thuận mà.]
Shiro cười buồn, rồi cậu tiếp tục với vẻ nghiêm túc:
[Nếu làm vậy thì Akira sẽ thực sự truy sát cả anh và em. Nên không được đâu.]
[...Vậy ư.]
Vì thế họ không thể nào bỏ trốn cùng nhau được. Về điểm này, cả Shiro và Haruka đều đồng tình, dù cho mức độ thuyết phục của mỗi người là khác nhau. Tuy nhiên, lý do dẫn đến sự đồng tình ấy lại có sự khác biệt lớn.
Và Shiro đã nói ra điều phát sinh từ sự khác biệt này.
[Nếu thực sự muốn cùng nhau bỏ trốn thì anh cần một nơi có thể tiếp nhận cả hai chúng ta. Trong phạm vi chịu sự chi phối của Liên hiệp thì không có chỗ nào như thế cả. Nói thật thì anh cũng không có ý định trở thành người theo chủ nghĩa Kiến Quốc đâu. Hơn nữa, một nơi vừa an toàn, vừa tránh được cả Akira lẫn Sakashita Heavy Industries thì... ừm, anh chỉ nghĩ được một chỗ thôi.]
[Ở đâu?]
[Khu vực quản lý của Tsubaki. Nếu là lãnh địa của Cựu thế giới thì ngay cả Sakashita cũng khó mà có thể nhúng tay vào.]
[Em không nghĩ nhân cách quản lý ấy chịu tiếp nhận chúng ta đâu....]
[Thường thì đúng là vậy. Nhưng với tình thế hiện giờ, chúng ta có thứ để đàm phán. Đầu tiên là Akira. Nếu nhờ cậu ấy làm trung gian thì chí ít chúng ta cũng có thể ngồi vào bàn.]
Vì lý do nào đấy mà Tsubaki có ấn tượng tốt với Akira. Nếu nhờ cậu đứng ra làm trung gian thì ít nhất họ sẽ có cơ hội đàm phàn. Về phần Shiro thì trên hình thức, cậu sẽ quay lại Sakashita Heavy Industries trước rồi mới được phái đến chỗ Tsubaki.
Nếu vậy thì Akira sẽ hoàn thành yêu cầu, còn Sakashita Heavy Industries sẽ có mối quan hệ với Tsubaki thông qua cậu. Đôi bên đều sẽ hài lòng. Đó là điều Shiro nghĩ.
[Tiếp theo là cái này.]
Shiro vừa nói vừa hiển thị một khối lập phương màu bạc trong tầm nhìn mở rộng.
[Nếu đem cái này ra trao đổi thì chẳng phải Tsubaki sẽ chấp nhận chúng ta sao?]
Đó là thứ mà Haruka đã lấy được khi định trốn thoát khỏi Khu vực sâu thứ ba cùng Shiro. Một di vật vô cùng quý giá của Cựu thế giới được gọi là “Cube”.
Đúng như tên gọi, đa số chúng đều có dạng hình lập phương. Kích thước thì trải dài từ khối nhỏ chỉ khoảng 1 cm chiều dài cho tới những khối lớn dài hơn 100 mét. Khi khởi động, Cube sẽ mở ra hoặc triển khai theo một số điều kiện nhất định và tạo nên thứ gì đó của Cựu thế giới. Từ đồ dùng sinh hoạt, vũ khí tự động, thú cưng, vũ khí sinh học cho đến cả Thành phố của Cựu thế giới – những thứ Cube có thể tạo ra là vô vàn.
Từng tồn tại trường hợp Cube đã tái hiện lại thứ được cho là một phần của cơ sở quân sự thuộc Cựu thế giới và gây thiệt hại nghiêm trọng cho cả một khu vực. Tuy nhiên sau khi vô hiệu hoá cơ sở ấy, công nghệ Cựu thế giới thu về từ nó đã mang lại lợi ích vượt xa thiệt hại và góp phần làm thay đổi cả Khu vực phía Đông.
Vì những trường hợp như vậy nên Cube được xem là cực kỳ nguy hiểm và cần được xử lý vô cùng nghiêm ngặt. Nhưng nếu không sử dụng đúng cách, nó có thể mang lại sức mạnh đủ để thay đổi trật tự của toàn phía Đông, khiến Cube được phân loại và đối xử đặc biệt so với các di vật khác.
Khi gặp lại Shiro ở Khu vực sâu thứ ba của tàn tích Kuzusuhara thì Haruka đã có Cube trong tay.
Shiro không biết cô đã lấy nó bằng cách nào và cậu cũng không hỏi. Trước trận chiến với Akira, Haruka đã nhờ Shiro giữ hộ và cậu cầm nó luôn từ lúc ấy. Chẳng lẽ những kẻ theo chủ nghĩa Kiến Quốc xuất hiện ở Khu vực sâu thứ ba kia là vì thứ này? Và có lẽ Haruka đã được tổ chức ra lệnh mang nó trở về? Shiro đã suy đoán như vậy.
Nếu Haruka thực sự định phản bội tổ chức thì việc giao nó cho Tsubaki cũng không vấn đề gì. Shiro cũng không dám bảo cô đang nói dối, nhưng vì Cube là một di vật quý giá như thế nên có thể cô sẽ không giao nó cho cậu. Shiro nghĩ vậy và hỏi Haruka.
Nghe đề xuất của Shiro, Haruka lộ vẻ khó xử. Cậu lo lắng tự hỏi liệu có phải cô thực sự không định phản bội tổ chức không, nhưng nguyên do đằng sau biểu cảm ấy lại là một điều khác.
[Shiro. Anh nói là nhờ Akira thì có thể đàm phán với Tsubaki.... Nhưng em không nghĩ vậy đâu.]
Shiro thở phào khi nhận ra nguyên do ấy. Cậu mỉm cười lạc quan và nói:
[Không sao đâu. Chắc là em không biết, nhưng thực ra ở Khu vực sâu thứ ba, Tsubaki đã....]
[Em biết.]
[Hả?]
[Chuyện Tsubaki cư xử thân thiện với Akira một cách bất thường so với một nhân cách quản lý hệ thống trị khi cậu ấy lần đầu tới Khu vực sâu thứ ba đúng không? Em đã nhìn thấy điều đó qua đám quái vật tấn công đội của cậu ta rồi.]
[Ra là vậy.... Thế thì tại sao?]
[Những con quái vật ở Khu vực sâu thứ ba nằm dưới sự kiểm soát của em, nhưng đấy không phải kiểm soát hoàn toàn và rất sơ sài nên chúng đã tấn công cả Tsubaki. Tuy không biết lý do vì sao, nhưng Tsubaki đã không rời đi ngay mà ở gần đó một lúc. Vì vậy em đã đích thân đến xin lỗi cô ấy.]
Lúc đó Tsubaki nghĩ rằng nếu nán lại thì Akira – người đang gặp khó khăn đằng kia có thể sẽ tìm đến để cầu cứu nên cô đã chờ, nhưng cuối cùng điều đó đã không xảy ra. Tuy nhiên trong khoảng thời gian ấy, một cô gái đã đến gặp Tsubaki. Đó chính là Haruka.
[Chắc anh cũng nhận ra rồi nhỉ. Việc bọn em dễ dàng vào được Khu vực sâu thứ ba là nhờ có cô ấy dẫn đường. Em không biết tổ chức đã giao dịch với Tsubaki bằng cách nào, và tiện lúc tới xin lỗi thì em cũng đã xác nhận một chuyện với cô ấy là liệu mình có được phép giết Akira hay không.]
Ban đầu Haruka nghĩ Akira chỉ là một Thợ săn bình thường, vậy mà Tsubaki lại cố tình lộ mặt và cư xử thân thiện. Nếu Akira là một nhân vật quan trọng với Tsubaki thì việc giết cậu sẽ khiến mối quan hệ hợp tác kia sụp đổ. Vì lẽ đó nên Haruka đã xác nhận lại với Tsubaki.
Nếu cô bảo Haruka không được giết Akira thì Haruka định sẽ không động đến cậu, dù Udajima có muốn thế nào đi chăng nữa.
[Nhưng cô ấy không ngăn cản em.]
Tuy nhiên Tsubaki không ngăn nhóm Haruka. Vì thế nên cô tiếp tục hợp tác với Udajima như bình thường.
[Cũng có thể vì cô ấy nghĩ bọn em không đủ sức giết Akira nên mới không làm vậy. Và thực tế là Akira đã một mình đánh bại Relagros – điều ấy chứng tỏ cậu ta mạnh đến mức nào. Nhưng em lại có cảm giác như cô ấy đang nghĩ nếu Akira chết cũng chẳng sao vậy. Vì vậy nên em không đồng tình lắm với ý tưởng chỉ cần nhờ cậu ta làm trung gian thì việc đàm phán với Tsubaki sẽ suôn sẻ đâu.]
Tất nhiên cũng có khả năng mọi chuyện sẽ diễn ra suôn sẻ, Haruka hiểu điều đó. Nhưng đối tác giao dịch của Tsubaki là cả một tổ chức, còn bản thân cô thì lại đang ở thế phản bội tổ chức ấy. Nếu xảy ra sơ suất, Tsubaki có thể sẽ chỉ giả vờ đồng ý với kế hoạch của Shiro để cướp lấy Cube và sau đó giao nộp cô cho tổ chức.
Giả sử kể cả thời điểm đó Akira đã phá huỷ được trụ sở chính thì điều ấy không có nghĩa là tổ chức đã hoàn toàn sụp đổ. Khi nghĩ đến nỗi sợ này, Haruka không thể chấp thuận phương án của Shiro.
Trong khi đó, Shiro không thể giấu nổi sự kinh ngạc. Nếu những gì Haruka nói là đúng thì cậu đã phạm một sai lầm nghiêm trọng trong việc đánh giá nhận thức của Tsubaki đối với Akira. Kế hoạch lợi dụng việc ban ơn cho Akira để chiếm ưu thế trong đàm phán với Tsubaki giờ hoá ra chẳng còn mấy ý nghĩa.
Hơn nữa trong tình huống này, Shiro không nghĩ Haruka lại nói dối mình. Thế chẳng lẽ Akira là kẻ nói dối? Shiro thoáng nghĩ vậy, nhưng cậu ngẫm lại Akira chưa từng khẳng định rằng nếu bản thân làm trung gian thì việc đàm phán với Tsubaki sẽ thuận lợi. Cậu chỉ nói Shiro chưa đủ “nợ” để được cậu giới thiệu Tsubaki cho mà thôi.
Akira đồng ý giới thiệu Tsubaki cho Shiro, nhưng sau đó thế nào thì cậu không chịu trách nhiệm. Nếu cuộc đàm phán gặp trục trặc thì cùng lắm cậu chỉ giúp Shiro chạy thoát mà thôi. Có lẽ mọi chuyện chỉ dừng lại ở mức ấy đối với Akira.
Suy nghĩ rằng Akira có mối quan hệ cực kỳ thân thiết với Tsubaki chỉ là phán đoán viển vông dựa trên thiên kiến của cậu? Shiro vốn nghĩ bản thân đã quen với việc đàm phán, nhưng liệu sự vội vã đã làm thui chột khả năng ấy? Hay cậu đã vô thức đưa ra những quyết định nghiêng về mong muốn chủ quan trong lúc tìm kiếm hy vọng và kỳ vọng quá mức? Nghĩ vậy, Shiro không khỏi lộ vẻ căng thẳng.
[Shiro. Ngay bây giờ em muốn hỏi anh. Anh tin tưởng Akira đến mức nào?]
[...Anh chỉ có thể tin thôi. Ít nhất thì hiện tại, anh không nghĩ ra cách nào để giúp được em ngoài việc dựa vào Akira.]
Sau khi nghe câu chuyện của Haruka, lòng tin của Shiro đã lung lay và khiến cậu không thể quả quyết rằng bản thân hoàn toàn tin tưởng Akira. Nhưng Shiro nhận ra rằng nếu cứ giữ mãi thái độ này, cậu sẽ chỉ làm Haruka thêm lo lắng. Tự nhủ phải bình tĩnh lại, Shiro mỉm cười và nói với giọng tự tin hơn:
[Dù sao thì anh cũng chưa quen biết Akira quá lâu. Nhưng trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, bọn anh đã trải qua nhiều chuyện. Anh có ấn tượng rất mạnh rằng cậu ta là người trọng chữ tín. Cả gã tên Shijima đó cũng nói rồi mà, đúng không? Rằng Akira là một kẻ giữ lời ấy. Anh cũng nghĩ như vậy. À còn nữa, anh có một ông sếp tên Sugadome, là nhân vật cộm cán ở Sakashita Heavy Industries và cực kỳ có năng lực. Người như ông ta còn trả trước thù lao cho Akira thì chứng tỏ ý thức tuân thủ hợp đồng của cậu ấy gần như là tuyệt đối. Không sao đâu, chúng ta có thể tin tưởng Akira được mà.]
Những lý do Shiro tự nghĩ ra đó bất ngờ giúp cậu lấy lại bình tĩnh. Cậu mỉm cười với Haruka, và đó là một nụ cười thật lòng.
Tuy nhiên tác động của những lời nói ấy lên Haruka lại không mấy đáng kể. Với vẻ nghiêm nghị, cô nói:
[Shiro. Tầm khoảng một lúc trước khi anh gặp em ở toà nhà Seranthal ấy, Akira đã chiến đấu với một kẻ giả mạo do em hỗ trợ. Khi đó anh có giúp gì cậu ta không?]
[Không. Anh không giúp gì cả.]
[...Vậy à. Chắc anh cũng biết rồi, nhưng lý do kẻ giả mạo đó đánh bại được đội Phòng vệ Thành phố Kugamayama phần nhiều là nhờ sự hỗ trợ của em. Em đã xâm nhập và hệ thống và làm giảm sức mạnh chiến đấu của họ.]
[Ra là vậy. Hèn gì họ thua dễ thế.]
Với khả năng của Haruka thì chuyện đó cũng không có gì lạ nên Shiro không quá ngạc nhiên. Nhưng những lời tiếp theo của cô lại khiến cậu không thể giữ được sự bình thản ấy.
[Em cũng đã làm điều tương tự với Akira nhưng không thành. Không chỉ bị chặn đứng xâm nhập thôi đâu mà em còn bị mồi nhử đánh lừa nữa. Em đã thất bại hoàn toàn.]
[...Cái gì?]
[Shiro. Liệu Akira có giỏi đến mức không chỉ vượt trội trong chiến đấu mà còn có thể đánh bại em trong lĩnh vực ấy không? Nếu đúng là vậy thì anh biết điều đó chứ?]
[...Không, không thể nào....]
Phản ứng đầy bất ngờ của Shiro chính là bằng chứng rõ ràng nhất cho Haruka thấy rằng cậu thực sự không hề biết. Điều đó khiến cô cảm thấy nhẹ nhõm và tiếp tục nói:
[Nếu là Akira của bây giờ thì em còn hiểu được. Vì sau khi nhận yêu cầu từ Sakashita Heavy Industries thì cậu ta có thể đã được hỗ trợ mảng đó. Thêm nữa, trang bị của Akira cũng thuộc dòng HBTN dành cho tiền tuyến. Hệ thống bảo mật của những thiết bị đó vốn dùng để đối phó với quái vật biết tấn công mạng nên tiêu chuẩn của chúng cũng đạt chất lượng tiền tuyến. Nhưng lúc ấy thì khác.]
Nếu là Akira hiện tại thì cậu có thể thông qua chính kết nối của bản thân – một Người kết nối với Cựu thế giới, hoặc hệ thống liên lạc tương thích với Cựu thế giới trên trang bị và sử dụng năng lực tính toán của cơ sở Sakashita để ngăn chặn các tác nhân xâm nhập hệ thống.
Nhưng trong trận chiến ở toà nhà Seranthal thì điều đó là không thể. Khi ấy Akira chưa nhận yêu cầu từ Sakashita, trang bị của cậu cũng chỉ là hàng rẻ tiền và chúng hoàn toàn không thể chịu được một cuộc tấn công mạng ở mức đó.
Vậy cậu đã ngăn chặn cô bằng cách nào? Từ đó, Haruka bắt đầu đưa ra nhiều giả thuyết về những bí mật đằng sau con người mang tên Akira ấy rồi lần lượt nói cho Shiro nghe:
[Shiro. Việc Akira nhận yêu cầu từ Sakashita thật sự là chỉ vừa mới hôm qua thôi sao? Liệu có khả năng nào cậu ta đã bí mật nhận từ trước rồi không? Theo điều tra của bên em thì việc hạng của Akira tăng vọt từ 55 lên 70 một cách bất thường như vậy có liên quan đến Sakashita. Liệu giữa họ có mối liên hệ gì không?]
[Không, cái đó chỉ là... kết hợp với việc điều chỉnh thứ hạng Thợ săn thôi....]
Nói đến đây thì Shiro bỗng nghẹn lại. Cậu không thể phủ nhận giả thuyết ấy. Tuy thoáng nghĩ rằng biết đâu, nhưng rồi cậu lại lắc đầu thật mạnh.
[Không không không. Nếu thế thì việc cậu ta chiến đấu với Harmers ở tàn tích Mihazono đâu có hợp lý. Nếu lúc ấy Akira đã về phe Sakashita rồi thì cậu ta chẳng có lý do gì để cứu anh cả.]
[Nhưng anh thử nghĩ mà xem? Dù Akira có nợ anh đi chăng nữa, nhưng chỉ vì nguyên nhân ấy thôi mà lại đi đối đầu với Sakashita thì thật vô lý. Bình thường sẽ không có bao giờ có chuyện đó đâu. Mà cứ cho Akira là kẻ khác thường đi, thì phản ứng của Sakashita đối với cậu ta cũng dễ dãi hơn em tưởng. Đơn độc tiêu diệt Relagros vốn đã là chuyện bất khả thi rồi, thế mà tội lỗi khi đối đầu với Sakashita lại được tha thứ chỉ với điều kiện nhỏ nhặt ấy thì em vẫn thấy khó tin.]
[Không, là vì anh đã nhờ Akira nên có thể xem đấy là vấn đề nội bộ rồi....]
Shiro lại dừng lời. Dù quá trình có thế nào thì cuối cùng Akira vẫn được Sakashita tha thứ. Nếu nói đó là sự nương tay thì đúng là cậu không thể phủ nhận hoàn toàn.
Và Shiro bắt đầu nghĩ. Việc Akira tấn công Harmers có lẽ chỉ là do anh ta không được thông báo trước, còn thực chất đấy lại là một phần trong kế hoạch của Sakashita Heavy Industries. Việc Harmers tìm được chỗ Shiro khi đó phải chăng cũng là vì Sakashita đã luôn biết rõ tung tích của cậu?
Phải chăng cậu đã bị họ thao túng ngay từ đầu? Akira được cho là kẻ giữ lời, trung thực với hợp đồng và các món nợ. Nhưng việc Akira hợp tác với Shiro trong khi phải trì hoãn việc hoàn thành yêu cầu của Sakashita Heavy Industries như vậy liệu có phải là Akira đang thiếu trung thực không? Dù không phản bội nhưng điều đó vẫn nằm trong phạm vi hợp đồng? Hơn nữa, tuy thông qua Shijima nhưng chính Akira mới là người chủ động hợp tác với cậu. Nghĩ kỹ lại thì tình tiết đúng là có phần khá bất thường.
Nhưng nếu tất cả chúng đều nằm trong yêu cầu của Sakashita Heavy Industries thì mọi thứ sẽ trở nên hợp lý. Cậu đã bị thao túng và Akira là kẻ giám sát. Shiro không khỏi nghĩ đến khả năng đó.
Bất chợt Shiro giật mình tỉnh ngộ và lắc đầu nguầy nguậy.
(Không không không! Khoan đã! Suy nghĩ này nguy hiểm quá! Đi tìm lý do để nghi ngờ Akira lừa mình là sao chứ? Giờ mà nghi ngờ Akira cũng có được gì đâu? Dù thế nào đi nữa, nếu không hợp tác với cậu ta thì mình không thể cứu Haruka được.)
Điều quan trọng là phải cứu được Haruka, đó mới là việc cậu cần dồn toàn lực. Những bí mật của Akira giờ chỉ là thứ yếu. Tự nhủ như vậy, Shiro cố gắng kìm nén những nghi hoặc bủa vây.
Haruka cũng nhận ra tâm trạng của Shiro. Cô tự trách mình vì đã để lộ nỗi bất an và khiến tình hình thêm căng thẳng. Cô cố nở nụ cười lạc quan và nói.
[Mà thôi, biết đâu người hỗ trợ Akira là Tsubaki cũng nên.]
[Cô ấy ư?]
[Vâng. Em không rõ lý do vì sao, nhưng dường như Tsubaki khá có thiện cảm với Akira, đến mức cô ấy còn chủ động đến chào hỏi cậu ta cơ mà. Chuyện này cũng không phải là không thể đúng không? Hơn nữa, nếu được Tsubaki hỗ trợ thì việc chặn được cuộc tấn công của em cũng không có gì lạ.]
Lời nói ấy chẳng có mấy căn cứ, nhưng khi nói ra, Haruka chợt nghĩ ra thêm một lý do khác.
Lúc hỏi Tsubaki xem có thể giết Akira được không, việc cô không ngăn cản có thể là vì bản thân Tsubaki không tin đối tượng được mình hỗ trợ lại có thể bị giết. Còn thái độ kiểu “nếu chết cũng chẳng sao” khi ấy có lẽ là bởi trong trường hợp Haruka giết được Akira thì Tsubaki sẽ quay sang chọn phe của cô. Nếu thế thì mọi thứ cũng hợp lý. Nghĩ vậy, Haruka củng cố thêm cho giả thuyết vừa nảy ra.
Nghe Haruka nói, Shiro lại có một phỏng đoán khác.
[...Không. Nếu vậy thì người hỗ trợ Akira có thể lại là Tập đoàn Lion’s Tail cũng nên.]
[Hả? Sao lại là bọn họ? Ừ thì đấy cũng là một Tập đoàn lớn và không lớn bằng Ngũ đại Tập đoàn, nhưng họ đủ tiềm lực để lọt vào Thập đại Tập đoàn nên việc có thể chặn được em cũng chẳng có gì lạ, nhưng.....]
[À không phải, ý anh là của Cựu thế giới cơ.]
Có lẽ chính các thực thể của Cựu thế giới mới là bên đang hỗ trợ Akira. Lời nói mang tính suy đoán hơi đột ngột ấy của Haruka khiến Shiro nhớ đến những câu chuyện khác về Cựu thế giới.
[Thực ra việc Akira trở thành Người kết nối với Cựu thế giới có thể là do cậu ta đã vô thức kết nối với một thiết bị đầu cuối của bên ấy, rồi lúc đó thông tin kết nối của Lion’s Tail đã bị khắc vào não của Akira....]
Trước đó Reina từng suy đoán về chuyện Akira có được thẻ của Lion’s Tail và kể cho mọi người rằng cậu trở thành Người kết nối với Cựu thế giới là do đã vô tình kết nối với thiết bị của Lion’s Tail, rồi suýt chết vì bị quá tải băng thông. Khi đó, quyền hạn của một khách hàng VIP vốn thuộc về chủ nhân của thiết bị ấy đã tình cờ được Akira thừa hưởng lại. Olivia đưa thẻ cho cậu chính là vì lý do đó.
Shiro kể lại cho Haruka phỏng đoán của mình, xen lẫn với lời giải thích của Reina trước đó.
[Mà dĩ nhiên họ cũng chẳng hỗ trợ miễn phí đâu. Nhưng nếu Akira thừa hưởng cả điểm tích luỹ của khách hàng cũ thì tuy số điểm không lớn, nhưng việc hỗ trợ từ xa chắc cũng sẽ rẻ hơn nhiều so với việc cử thực thể trực tiếp tới hiện trường.]
Nghe vậy, Haruka gật gù đầy hứng thú.
[Có thể lắm.]
Phản ứng của cô khiến Shiro mỉm cười có phần tự đắc.
[Đúng chứ?]
Có lẽ Akira đang được Cựu thế giới hỗ trợ, và nếu vậy thì những điểm bất thường xung quanh cậu cũng sẽ trở nên dễ hiểu. Cựu thế giới vốn là thứ vượt ngoài sức tưởng tượng của con người thời nay, đối với thời đại ấy thì không gì là không thể. Nghĩ vậy, Shiro và Haruka phần nào cảm thấy thoả mãn với câu trả lời “gần đúng” này và quyết định không đào sâu thêm nữa.
Haruka lấy lại tinh thần và nói:
[À, em xin lỗi vì đã nói những điều làm anh lo lắng. Ý của em không phải vậy đâu.... Ý em là, vì Akira có những yếu tố bất định như thế nên em không thể tin cậu ta hoàn toàn được. Nhưng....]
Cô ngồi thẳng người và hơi ngượng ngùng nói với Shiro:
[Em tin Shiro. Em hoàn toàn tin anh. E-Em chỉ muốn nói vậy thôi.]
[Vậy à.... Cảm ơn em. Anh thật sự rất vui.]
[Ừm....]
Shiro từng chứng kiến vô số mặt xấu xí của con người trong những công tác tình báo mà mình tham gia, đến mức nó khiến cậu giờ chẳng khó lòng có thể đặt niềm tin vào bất kỳ ai nữa. Bởi vậy nên lời nói ấy của Haruka, rằng cô hoàn toàn tin cậu đã khiến Shiro không khỏi vui mừng đến mức hơi phấn khích.
[Haruka. Ngày mai anh cũng sẽ cố gắng hết sức. Vì vậy em hãy đợi anh nhé.]
[Vâng. Em sẽ đợi.]
Shiro và Haruka vừa nói vậy, vừa nhìn nhau rồi mỉm cười mạnh mẽ và ngắt máy. Haruka lập tức nối lại cuộc gọi.
[Khoan đã khoan đã. Em bị cuốn theo mất rồi. Còn một chuyện nữa em cần nói. Về Cube em nhờ anh giữ thì đó cũng là bảo hiểm của em nữa. Anh nhớ phải mang theo đấy nhé.]
[Anh biết rồi.]
[Với lại.... Bảo “em sẽ đợi” xong rồi nói thế này cũng kỳ, nhưng nếu đưa nó cho Sakashita Heavy Industries mà có thể cứu được anh thì anh cứ đưa cho họ nhé, không sao đâu. Ý em là phương án khác mà Akira từng nói ấy. Giao em cho Sakashita Heavy Industries trước với điều kiện họ không được động đến anh để đổi lấy lực lượng hỗ trợ.]
[Không. Anh sẽ không....]
Shiro định nói cậu sẽ không làm vậy, rằng cậu sẽ không giao phó mọi thứ cho người khác mà sẽ tự mình cứu Haruka. Nhưng cô ngắt lời cậu và tiếp tục:
[Đừng trả lời ngay. Dù có làm hay không thì đó cũng là một lựa chọn. Em sẽ để anh quyết định.]
Và cô nói với thái độ như đã chuẩn bị tinh thần:
[Em muốn được sống. Dù có phải phản bội tổ chức thì em cũng muốn sống bằng mọi giá. Đấy là suy nghĩ thật lòng của em. Nhưng em không muốn hy sinh anh để đạt được điều đó. Cả anh và em đều được cứu là tốt nhất, nhưng nếu nó bất khả thi thì ít nhất anh cũng phải sống.]
[Anh....]
Shiro định nói rằng cậu muốn cứu cô hơn cả bản thân, nhưng Haruka lại ngắt lời thêm lần nữa:
[Đừng trả lời. Tốt nhất là cả hai chúng ta đều được cứu. Trước mắt hãy cùng cố gắng để đạt được điều đó. Nhưng anh cũng đừng quên những gì em vừa nói. Vậy nhé, hẹn gặp lại anh vào ngày mai.]
Dứt lời xong thì lần này Haruka thực sự đã ngắt kết nối.
“...Ừ. Hẹn em ngày mai nhé.”
Shiro khẽ mỉm cười nói nhỏ rồi thở dài. Mọi thứ sẽ được định đoạt vào ngày mai. Nghĩ vậy, cậu mang theo cả kỳ vọng lẫn bất an và hạ quyết tâm.
Lúc đó, Akira vừa tắm xong và trở lại phòng.
“Ồ, mày xong rồi à Akira? Vậy đến lượt tao nhé.”
Shiro nhanh chóng che giấu cảm xúc, nở nụ cười thoải mái rồi đi ngang qua Akira để vào phòng tắm.
(...Dù người hỗ trợ Akira là Tsubaki hay Tập đoàn Lion’s Tail thì cậu ta vẫn là một kẻ bí ẩn. Nhưng giờ mình chỉ còn cách đặt kỳ vọng vào sự bí ẩn đó thôi.)
Nghĩ lại, Shiro nhận ra quá khứ của Akira đã luôn gắn liền với quá nhiều biến cố. Quả thực rất bất thường.
Thế nhưng, chính một trong những biến cố ấy đã cho cậu cơ hội để cứu Haruka. Nếu không có vụ náo loạn kia, tức chuyến xe liên Thành phố đến Kugamayama bị một đơn vị của những kẻ theo chủ nghĩa Kiến Quốc tấn công thì cậu đã không thể lợi dụng sơ hở trong giám sát của Sakashita Heavy Industries để trốn thoát.
Nhìn lại, việc bản thân Shiro bị điều tới Thành phố Kugamayama có lẽ cũng bắt nguồn từ chính Akira. Vụ con quái vật khổng lồ tràn ra tàn tích Kuzusuhara vì bị kích động dữ dội ấy xuất phát từ cuộc tranh giành quyền lực trong giới lãnh đạo Thành phố Kugamayama, và Akira cũng là kẻ liên quan đến việc khiến vụ đấu đá đó leo thang.
Ngày mai khả năng sẽ tiếp tục xảy ra biến cố. Không, đúng hơn là chắc chắn sẽ xảy ra, bởi lẽ Akira sẽ tấn công vào trụ sở chính của tổ chức nơi Haruka đang ở. Chuyện đó chắc chắn sẽ gây nên một vụ náo loạn khác. Nhưng nó chỉ dừng ở mức náo loạn, hay trở thành một biến cố lớn, thậm chí là biến thành sự kiện kinh khủng tới nỗi liên luỵ đến cả Sakashita Heavy Industries hay không thì cậu vẫn chưa thể biết được.
Akira là một yếu tố bất định cực kỳ lớn, và vốn dĩ đó phải là một nỗi bất an. Nhưng cũng chính bởi không thể đoán trước điều gì nên những chuyện chắc chắn không thể lại có khả năng xảy ra.
Nghĩ đến điều đó, Shiro thấy rằng cả chuyện cậu có thể đi cứu Haruka – một việc từng là bất khả thi khi cậu còn bị giam lỏng trong cơ sở của Sakashita Heavy Industries – cũng là nhờ Akira mà đã trở thành có thể.
Nếu vậy thì ngày mai cũng thế. Shiro quyết định rằng cậu sẽ đặt kỳ vọng của mình vào điều đó.
Nhìn theo Shiro vừa đi ngang qua, Akira hiện rõ vẻ ẩn ý. Alpha khi đó cũng mỉm cười và nói hộ suy nghĩ trong lòng cậu.
[Có vẻ như cậu ta vẫn còn đang nghi ngờ nhiều thứ nhỉ.]
[Ừ, mà cái đấy thì đôi bên như nhau thôi.]
Vì Haruka mà cô đã quyết góp sức để tiêu diệt chính tổ chức của mình. Vì Haruka mà Shiro đã quyết định bỏ trốn khỏi Sakashita Heavy Industries. Cả hai đều đã phản bội nơi mà mình thuộc về.
Vì cùng một lý do nên nếu họ quay sang phản bội cậu thì cũng chẳng có gì lạ, Akira nghĩ vậy. Nói cách khác, cậu cũng đang nghi ngờ Shiro và Haruka.
Những kẻ không thể tin tưởng nhau hoàn toàn đã hợp tác nên sự ngờ vực qua lại ấy là thứ không thể che giấu. Nhưng Akira cũng chẳng có ý định phê phán điều đó.
Thứ duy nhất họ có thể làm là hy vọng rằng ngày mai mọi việc sẽ suôn sẻ, để không ai phải phản bội ai. Và để đạt được nó, họ chỉ còn cách cố gắng hết sức mình.
Akira đã nghĩ như vậy.

