WN

Chương 31: Cô công chúa càn được chăm sóc

2025-10-09

2

Khi đang đánh răng, tôi nghe thấy tiếng “cạch” — giống như có ai đó mở khóa cửa.

Có lẽ là Luna hoặc Aira-chan ra ngoài chăng.

Họ quên gì sao?

Tôi vừa đánh răng vừa nghĩ mấy chuyện ngớ ngẩn như thế, thì lại nghe thấy tiếng “leng keng” nữa vang lên.

Lần này chắc là tiếng khóa cửa rồi.

Sau khi đánh răng xong, tôi đi về phía phòng ngủ.

“–Tớ… tớ vào được chứ?”

Tôi gõ cửa ba lần, rồi gọi vào bên trong.

Dù đây là phòng của tôi, nhưng vẫn nên xác nhận trước khi vào.

Trong mấy bộ romcom, kiểu tình huống này thường dẫn đến cảnh bắt gặp nữ chính đang thay đồ — lúc chẳng ai ngờ tới nhất.

Luna thì chắc sẽ tha thứ cho tôi nếu chẳng may thấy gì đó, nhưng nếu Aira-chan ở cùng thì nên cẩn thận thì hơn.

“V-Vâng… mời vào…!”

Từ trong phòng, tôi nghe thấy giọng Luna cao lên một chút.

…Cô ấy đang căng thẳng sao?

Dù trước giờ chúng tôi vẫn ngủ cùng nhau bình thường mà?

Tôi vừa nghĩ thế, vừa mở cửa ra—

“C-Chúng em đợi cậu đó… nya~?”

— Luna, trong căn phòng chỉ còn ánh trăng xuyên qua cửa sổ, đang ngồi trên giường trong tư thế đáng yêu như một cô gái nhỏ.

Hai tay cô ấy khum lại như vuốt mèo, đầu hơi nghiêng một bên, và trên đầu — vì lý do nào đó — xuất hiện thêm đôi tai mèo.

Ờ… cái gì cơ?

“L-Luna…?”

Tôi ngây người trước cảnh tượng không ngờ đến này, chỉ biết tròn mắt nhìn.

Khuôn mặt Luna đỏ bừng, rồi cô quay sang nhìn Aira-chan đang đứng ở cạnh giường.

[T-Thấy chưa! Cậu ấy vẫn ngạc nhiên đó! Chị đã bảo là chuyện này kì cục lắm mà…!]

Rồi cô bắt đầu nói một tràng tiếng Anh, tất nhiên tôi chẳng hiểu gì hết.

[Theo nghiên cứu của em, hơn 90% đàn ông Nhật thích tai mèo và muốn con gái bắt chước mèo đấy.]

Aira-chan nghiêng đầu bình thản đáp lại.

…Chắc là do cô ấy bày ra vụ này rồi.

[Cái thông tin đó ở đâu ra thế hả?!]

[Đây chẳng phải là tình tiết thường thấy trong manga hay anime mà Luna-sama thích sao? Khi nữ chính hóa trang thành mèo, nam chính lúc nào cũng hưng phấn cả. Em tin rằng Seito-sama cũng đang vui trong lòng, chỉ là cố tỏ ra bình tĩnh thôi.]

[Người mà vui thì không có biểu cảm “bị sốc” thế này đâu! …!]

Aira-chan liên tục trêu đùa, còn Luna thì càng lúc càng đỏ mặt, vừa xấu hổ vừa tức giận.

Tôi thì vẫn bối rối, nhưng nhờ Aira-chan mà tôi lại được ngắm thứ dễ thương thế này, cũng đáng mà.

Do thấy cô ấy cũng đáng thương, nên tôi quyết định giúp cô ấy một chút.

“Luna, cậu thích mèo à?”

Tôi mỉm cười hỏi, bước lại gần cô nàng vẫn đang ngồi trên giường.

“Ể… ừm, thích chứ…”

“Vậy à. Hợp với cậu lắm đấy, rất dễ thương nữa chứ.” [note81756]

Luna vốn đã dễ thương sẵn rồi, nên kiểu gì trông cũng đẹp cả.

Tai mèo và áo sơ mi rộng của tôi hơi “táo bạo” tí, nhưng độ đáng yêu thì vô đối.

Tôi muốn xoa đầu cô ấy, nhưng vẫn chưa đủ can đảm nếu chưa được cho phép.

[—!? Dễ… dễ thương sao…!]

Lời khen khiến Luna đỏ mặt tía tai, hai tay che má, rồi lại lắp bắp nói gì đó bằng tiếng Anh — có lẽ do quá xấu hổ.

Dù được khen chắc chẳng lạ gì, nhưng phản ứng dễ thương thế này thì đúng là khiến tim tôi đập nhanh thật.

Tôi vốn là vị hôn phu của cô ấy rồi, nên cũng chẳng cần ngại mà nói thẳng suy nghĩ của mình đâu…

Mà nếu chỉ cần vài lời khen có thể khiến Luna vui thế này, thì tôi sẵn lòng nói mãi.

[Hừm… hóa ra cậu ta cũng không đến mức “ăn cỏ” như minh nghĩ. Ghi thêm điểm vậy.]

Aira-chan, người đang lặng lẽ quan sát từ nãy, khẽ gật đầu đầy hài lòng.

Cô ấy biểu lộ cảm xúc rõ ràng hơn tôi tưởng đấy chứ.

Chẳng lẽ bình thường Aira-chan cố giấu cảm xúc đi sao?

[Muu… lại nhìn Aira nữa kìa…!]

Khi tôi còn đang phân tâm, Luna – giờ đã bình tĩnh hơn – lại chu môi phụng phịu, rồi ôm chặt lấy tay tôi.

“Luna…?”

Tôi nhìn cô ấy, không hiểu ý định là gì.

Rồi—

“M-Master, xin hãy chăm sóc Luna… nya~…”

“?!!”

Tôi lập tức đỏ mặt.

…Chuyện này rõ ràng là trò của Aira-chan rồi.

“Luna,.. nói vậy ngượng lắm đấy…”

Mà thật ra, cái kiểu nói “nya~” đó dễ thương quá, tôi cũng chẳng nỡ ngăn.

“Cậu… không thích à…?”

Luna ngẩng lên, nhìn thẳng vào tôi, giọng khẽ run.

“Ờm... đâu có… chỉ là,... tớ đâu phải chủ nhân của cậu đâu.”

Dù hình ảnh Luna đang giả làm mèo siêu dễ thương, nhưng nếu phải nhập vai luôn thì… hơi ngại thật.

Tôi chỉ muốn ngắm thôi chứ không muốn tham gia vào vai diễn này cho lắm.

“Nhưng mà bây giờ tớ là mèo mà… nya~…”

Có vẻ Luna không định dừng lại đâu.

Cô ấy xấu hổ lúc tôi mới vào, mà giờ thì nhập tâm luôn rồi kìa.

“T-Tớ vẫn có thể chăm sóc cậu nhưng,...làm ơn đừng gọi tớ là "master" có được không…?”

Tôi cố tránh để cô ấy gọi thế, nên nhẹ nhàng đề nghị một cách khác.

Nghe vậy, Luna mừng rỡ, dụi má vào cánh tay tôi như mèo con.

“Nếu cậu chăm sóc tớ… thì tớ sẽ làm mọi điều cậu muốn…”

Có vẻ cô ấy gọi tôi là “master” chỉ vì muốn được chiều chuộng thôi.

Ừ thì… dễ thương thật, nhưng mà…

…Xấu hổ chết mất thôi.

Tôi bị cuốn theo Luna trong cơn đáng yêu ấy, rồi cùng cô ấy lên giường.

—Và trong lúc đó, Aira-chan đã lặng lẽ trải futon dưới sàn.

Có vẻ như tối nay cô ấy cũng sẽ ngủ trong phòng này.

Ghi chú