Quyển 1: Gặp gỡ, Hợp tác, Chạy trốn!

Chương 27

2025-11-05

11

Yulina siết chặt cuộn giấy nhiệm vụ thu thập Hoa Nhật Nhụy, men theo con đường đất bên ngoài thị trấn vội vã đi về phía nam. 

Gió thu thổi qua khiến chiếc áo dài mỏng manh dính sát vào chân, lạnh đến mức cô vô thức lại tăng nhanh bước chân. Sau khi biến thành bộ dạng này, rõ ràng dùng là nguyên tố Băng, kết quả cơ thể dường như lại sợ lạnh hơn lúc thân nam. Gió thu lá rụng quất vào mặt và người, lạnh đến mức cô bất giác run lên.

Cô cúi đầu nhìn chân mình, đôi giày cô mang lúc thân nam sớm đã không cánh mà bay, từ sau khi rời khỏi Thị trấn Redwood, thân nam đều dùng giày bện bằng cỏ để đi tạm.

Nhưng bây giờ rõ ràng là không thể đi đôi giày cỏ cỡ lớn như vậy, lúc này chân trần giẫm trên con đường đất toàn đá vụn, không chú ý giẫm phải đá sỏi là đau điếng.

“Xem ra phải nghĩ cách mua một bộ quần áo mới và giày mới thôi…” Cô lẩm bẩm, thử điều động ma lực trong cơ thể, muốn ngưng tụ một lớp băng mỏng ở lòng bàn chân làm “giày”.

Ma lực chảy qua lòng bàn tay lóe lên ánh sáng xanh, từng luồng sương băng men theo mắt cá chân quấn xuống, rất nhanh liền ngưng tụ thành một đôi giày băng dày bằng nửa ngón tay ở lòng bàn chân.

Giày băng vừa vặn với đường cong của lòng bàn chân, mép giày còn lấp lánh vân băng li ti, lúc giẫm trên đất lại không phát ra chút tiếng động nào, ngay cả cảm giác đau điếng do đá vụn cũng giảm đi không ít, ngoại trừ việc cục băng này đông đến mức cô có hơi khó lòng chịu đựng, thì những cái khác cũng coi như tạm chấp nhận được.

Cử động ngón chân, giày băng cũng biến dạng theo một chút, nhưng vẫn luôn bọc chặt lấy lòng bàn chân. Cô thử chạy hai bước, cơ thể nhẹ nhàng hơn tưởng tượng, lúc chân đáp đất thậm chí có thể trượt về phía trước một đoạn ngắn. Chỉ là trọng tâm không vững, suýt nữa thì lảo đảo ngã.

“Cơ thể nhẹ quá…” Cô vịn thân cây bên cạnh đứng vững, nhìn sương băng còn sót lại trên đầu ngón tay, đột nhiên nhớ lại cảm giác lúc dùng kiếm băng chiến đấu.

Lúc cơ thể này điều khiển nguyên tố Băng, dường như cũng đơn giản như lúc cô thân nam điều khiển nguyên tố Hỏa, dễ dàng như chỉ tay bảo cánh tay. Nhưng không phải tất cả nguyên tố đều cuồng bạo khó khống chế như nguyên tố Hỏa, cho nên cô cũng không để chuyện này trong lòng, chỉ coi đó là thiên phú trác việt đi kèm sau khi biến thân mà thôi.

Men theo con đường đất đi khoảng nửa canh giờ, phía trước mơ hồ xuất hiện một con suối, trong khe đá ven suối lác đác nở mấy đóa hoa màu vàng kim, cánh hoa và mép nhụy hoa lấp lánh vầng sáng vàng nhạt.

Nhìn bề ngoài này, chắc là Hoa Nhật Nhụy được viết trên đơn ủy thác.

Yulina nhanh chân đi tới, ngồi xổm bên tảng đá quan sát tỉ mỉ. Rễ của Hoa Nhật Nhụy bám rất sâu, kéo theo cả mấy đóa xung quanh cùng chung một bộ rễ, mọc lan tràn trong khe đá đầy đất.

Ngoài ra, rễ của nó còn có không ít lớp dây leo bảo vệ, gai góc bên trên nếu không chú ý sẽ rạch ra từng vết trên da người hái.

Cô giơ tay về phía dây leo, ma lực đầu ngón tay cuộn trào, một lưỡi dao băng chuẩn xác chém về phía gốc dây leo, làm đông cứng đất xung quanh rễ. Kèm theo tiếng “Rắc” giòn tan, dây leo mất đi điểm tựa, kéo theo cả mấy đóa Hoa Nhật Nhụy từ từ ngã xuống.

Yulina hài lòng nhếch khóe miệng, lại ngưng tụ ra một cái xẻng băng nhỏ, lưỡi xẻng mỏng mà sắc bén, lúc đào không làm văng lên chút tạp chất nào, rất nhanh liền đào được mấy cây Hoa Nhật Nhụy một cách hoàn chỉnh.

Nhìn Hoa Nhật Nhụy còn nguyên vẹn trong tay, cô lại đứng dậy đi đào một khóm nhỏ khác cách đó không xa. Khi cô dùng cách tương tự thu hết toàn bộ Hoa Nhật Nhụy ở gần đây vào túi, cô phủi phủi bụi đất trên tay, xoa xoa bàn tay nhỏ bé đã bị đông đến đỏ bừng.

“Phù… đợi ủy thác này xong, phải đi giải quyết vấn đề quần áo cho mình và Riel mới được.” Cô vỗ vỗ túi vải, vừa định đứng dậy, một luồng phong nhận sắc bén đột nhiên bay ra từ bụi cỏ bên phải.

Đó là ma pháp bản nguyên của Phong Lang, Phong Nhận Cát Liệt.

Tuy chỉ là ma pháp do ma thú hạ giai phóng ra, nhưng độ sắc bén của phong nhận đủ để rạch xuyên giáp da của lính đánh thuê bình thường. Cộng thêm việc chúng không chỉ có tốc độ nhanh, mà còn là ma vật sống theo bầy đàn, một người mà đụng phải thì muốn giải quyết hay thoát thân đều là chuyện khá đau đầu.

Gần như là phản xạ thần kinh, Yulina đột ngột giơ cánh tay trái lên, ma lực trong cơ thể lập tức dồn đến cẳng tay, hóa thành một tấm khiên băng hình bán nguyệt.

“Keng” một tiếng giòn tan, phong nhận đâm vào khiên băng chấn động khiến cánh tay cô tê rần, bề mặt khiên băng nứt ra mấy khe hở, một đòn này đã tiêu hao hết nửa thành ma lực của cô.

Lòng Yulina thắt lại, con Phong Lang này không chỉ nhanh, mà uy lực cũng mạnh hơn cô tưởng, hơn nữa thời cơ đánh lén vô cùng chuẩn xác, e là đã nhìn chằm chằm cô một lúc rồi.

Không đợi cho cô thở dốc, ba con Phong Lang có kích thước vừa phải chui ra từ bụi cỏ, tạo thành hình tam giác vây cô ở giữa. Con Phong Lang cầm đầu có lông màu sẫm hơn, trên trán có một vết sẹo nhạt, đôi mắt màu xanh biếc ngập tràn vẻ hung ác, miệng chảy nước dãi, phát ra tiếng gầm gừ trầm đục.

Con Phong Lang bên trái có vóc dáng nhỏ hơn một chút, nhưng lại vô cùng linh hoạt, không ngừng chạy vòng quanh, móng vuốt cào cào đất, như đang tìm kiếm kẽ hở để tấn công. Luồng phong nhận vừa rồi chắc là do nó phóng ra, dao động ma lực trên móng vuốt nó vẫn chưa tan hết, lúc này đã đang tích tụ sức mạnh cho đòn tấn công tiếp theo.

Con Phong Lang bên phải thì nằm rạp trên đất, cổ họng phát ra tiếng “Ư ư”, ánh mắt nhìn chằm chằm vào túi vải trong tay cô, chắc là coi Hoa Nhật Nhụy là con mồi. Dù sao thì Hoa Nhật Nhụy là một trong những dược liệu để luyện chế thuốc trị thương, đây cũng là lý do cô chọn ủy thác này.

Yulina vô thức lùi lại một bước, chân phải giẫm lên bùn ướt ven suối, suýt nữa thì trượt ngã. Cô vội vàng điều chỉnh lại tư thế đứng, tay phải nhanh chóng điều động ma lực, một thanh kiếm băng dài ba thước ngưng tụ thành hình trong lòng bàn tay.

Thân kiếm này dài hơn lúc đối đầu với lính đánh thuê, lưỡi kiếm lóe lên ánh sáng xanh lạnh lẽo, trên sống kiếm khắc những vân băng đan chéo. Lúc cầm trong tay, cảm giác lạnh lẽo men theo lòng bàn tay lan đến cánh tay, hơi xua đi cảm giác tê dại do bị phong nhận chấn động lúc nãy.

“Vết sẹo kia, chắc chắn là con đầu đàn, phải xử lý nó trước!”

Trong lòng cô đã có kế hoạch, ánh mắt gắt gao nhìn con Phong Lang có sẹo trên trán. Con Phong Lang có sẹo như nhận ra ý đồ của cô, đột ngột cong người, chân sau đạp đất, như mũi tên rời cung bổ nhào tới, móng vuốt mang theo tiếng xé gió, vồ thẳng về phía cổ cô.

Yulina muốn nghiêng người né, nhưng cơ thể này thực sự quá nhẹ, căn bản không có khả năng kiểm soát cơ thể mạnh mẽ như lúc vừa biến thân.

Vừa cử động thì trọng tâm liền lệch sang trái. Mắt thấy sắp ngã xuống đất, Yulina vội vàng dùng kiếm băng chống đất, mượn lực chống của thân kiếm ép mình đứng vững.

Chỉ trong khoảnh khắc trì hoãn đó, móng vuốt của Phong Lang đã đến ngay trước mắt. Yulina nghiến răng, giơ ngang kiếm băng trước ngực.

“Keng” một tiếng, móng vuốt Phong Lang đâm vào kiếm băng, lực đạo cực lớn khiến cô trượt về sau hai bước, gót chân đập vào tảng đá ven suối, đau đến mức cô hít một hơi khí lạnh.

Nhưng khí lạnh của kiếm băng cũng men theo móng vuốt Phong Lang lan lên, con Phong Lang hú một tiếng, móng vuốt kết một lớp băng mỏng, lúc đáp đất suýt nữa thì đứng không vững.

Yulina nắm lấy kẽ hở này, xông về phía trước hai bước, kiếm băng đâm về phía sườn eo Phong Lang. Nhưng sức mạnh của cơ thể này rõ ràng không đủ, tốc độ lại không chênh lệch quá lớn so với Phong Lang.

Kiếm băng chỉ rạch rách da lông nó, để lại một vệt máu nhạt. Hạt máu nhỏ giọt xuống đất, lập tức bị khí lạnh từ kiếm băng tỏa ra đông thành hạt trân châu đỏ.

“Chết tiệt, sức yếu quá!” Yulina thầm than trong lòng, vừa định thu kiếm về, con Phong Lang linh hoạt bên trái đột nhiên bổ nhào tới, mục tiêu là túi vải trong tay cô.

Động tác của nó cực nhanh, mõm sát mặt đất mà lao tới, răng gần như sắp cắn trúng dây đeo của túi vải. Yulina vội vàng nghiêng người, đồng thời tay trái ấn xuống đất, ba cây gai băng dài nửa thước đâm lên từ bùn đất trước mặt Phong Lang, mũi băng nhọn hoắt chĩa thẳng vào bụng của nó.

Con Phong Lang sợ hãi nhảy dựng lên, nhưng vẫn bị gai băng ở phía trước rạch rách đùi sau, máu tươi chảy ra theo vết thương.

Nó “ư ư” kêu rên, nhưng không chọn tạm thời lùi lại, ngược lại còn trao đổi ánh mắt với con Phong Lang đầu đàn, hai con Phong Lang một trái một phải, lại một lần nữa phát động tấn công.

Con Phong Lang đầu đàn thu hút sự chú ý của cô, con Phong Lang bên trái thì vòng ra sau lưng, định đánh lén bắp chân cô.

Lần này Yulina đã có phòng bị, cẩn thận lắng nghe động tĩnh sau lưng. Khi nghe thấy tiếng móng vuốt lướt trên đất, cô đột nhiên xoay người, kiếm băng quét ngang.

Nhưng con Phong Lang sau lưng vô cùng xảo quyệt, thấy cô xoay người, lập tức nhảy về sau, đồng thời bắn ra một luồng phong nhận, chém thẳng về phía mặt cô.

Yulina vội vàng cúi đầu, phong nhận sượt qua mái tóc bạc của cô bay đi, chém đứt vài sợi tóc, rơi lên tảng đá phía sau để lại một vết hằn không khác gì bị lưỡi kiếm chém.

“Hít… nguy hiểm thật!”

Cô hít sâu một hơi, chia ma lực làm hai, một phần duy trì kiếm băng, phần còn lại thì ngưng tụ ra một lớp băng trơn bóng dưới chân. Con Phong Lang bên trái lại bổ nhào tới, chân vừa giẫm lên mặt băng liền mất thăng bằng, “Bịch” một tiếng ngã sõng soài trên đất, trượt đến bên chân cô.

Chưa đợi nó kịp lấy lại thăng bằng, ánh mắt Yulina lóe lên vẻ tàn nhẫn, hai tay cầm kiếm băng dốc toàn lực vung ra, một kiếm chém đứt cổ Phong Lang.

Khí lạnh của lưỡi băng lập tức đóng băng mạch máu của Phong Lang, con Phong Lang kia ngay cả kêu thảm cũng không kịp liền duỗi thẳng, lập tức không còn hơi thở.

Giải quyết xong một con, Yulina vừa định thở phào thì sau lưng đột nhiên truyền đến cơn đau dữ dội, là con Phong Lang bên phải nằm rạp trên đất đã đánh lén.

Nó nhân lúc cô đối phó với con Phong Lang bên trái, đã vòng ra sau lưng cô, cắn một phát vào vai cô.

“——!”

Yulina đau đến hít một hơi khí lạnh, răng nanh sắc nhọn xuyên qua chiếc áo sơ mi vải lanh mỏng manh và da thịt, máu tươi ấm nóng chảy dọc theo cánh tay xuống, nhỏ giọt lên mặt băng, ngưng tụ thành hạt băng màu đỏ sẫm.

Cô trở tay đâm kiếm băng ra sau nhưng bị nó né được. Con Phong Lang kia cắn chặt vai cô không buông, đầu lắc mạnh, như muốn xé toạc cánh tay cô.

Yulina nén đau, tay trái ngưng tụ ra một con dao găm băng, đâm mạnh ra sau, dao găm băng đâm thẳng vào mắt Phong Lang.

Nó phát ra tiếng kêu thảm thiết, nhả miệng lùi về sau, móng vuốt cào loạn xạ lên mắt, máu tươi chảy ra từ hốc mắt, nhuộm đỏ bộ lông của nó.

Yulina nhân cơ hội xoay người, lại một lần nữa hai tay siết chặt kiếm băng chém mạnh xuống, thân kiếm hoàn toàn ngập vào cổ nó, dừng lại ở giữa. Khí lạnh men theo vết thương nhanh chóng lan ra toàn thân Phong Lang.

Con Phong Lang co giật dữ dội mấy cái, liền ngã rạp trên đất không động đậy nữa, bề mặt cơ thể ngưng tụ một lớp sương băng mỏng manh bao phủ lên bộ lông.

Lúc này, chỉ còn lại con Phong Lang đầu đàn. Nó nhìn thi thể của hai đồng bọn, trong mắt ngập tràn vẻ điên cuồng, nhưng cũng nhiều thêm vài phần sợ hãi.

Nó lượn vòng quanh Yulina, cổ họng phát ra tiếng gầm gừ đe dọa, nhưng không dám dễ dàng xông lên.

Yulina ôm bả vai đang chảy máu, cơn đau từ vết thương khiến trán cô rịn ra mấy giọt mồ hôi lạnh, ma lực trong cơ thể cũng đã tiêu hao gần ba thành, thể lực cũng tiêu hao quá nửa. Nhưng, cô không định cho con Phong Lang đầu đàn trước mặt có cơ hội suy nghĩ.

Cô chủ động tấn công, cầm kiếm băng xông về phía Phong Lang. Lần này Phong Lang không lụa chọn viẹc né tránh nữa, ngược lại còn bổ nhào về phía cô.

Móng vuốt nó đột ngột vung lên, một luồng phong nhận còn dày hơn cả lúc đánh lén, bay ra trước nó một bước, lao thẳng về phía Yulina.

Yulina dựng đứng kiếm băng trước người, đồng thời điều động ma lực còn sót lại, ngưng tụ ra một lớp vỏ bên ngoài bề mặt kiếm băng, định ép mình đỡ đòn tấn công này rồi phản sát, giống như lúc phản sát tên lính đánh thuê dùng dao găm đâm mình.

“Keng”

Phong nhận đâm vào kiếm băng, lớp giáp băng trên kiếm băng nứt ra, nhưng không vỡ.

Ngay lúc trong mắt Phong Lang đầu đàn lộ ra vẻ kinh ngạc, Yulina tung người nhảy lên, hai tay cầm kiếm băng chém xuống đỉnh đầu Phong Lang. Nó muốn né, nhưng bị mặt băng trên đất làm trượt, động tác chậm mất nửa nhịp.

“Phụt.”

kiếm băng chém trúng hộp sọ, khí lạnh lập tức đóng băng đại não, cơ thể con Phong Lang lập tức cứng đờ tại chỗ. Vài giây sau, cơ thể nó dần bị đóng băng thành một bức tượng băng, không còn chút hơi thở nào.

Lúc Yulina đáp đất không đứng vững, lảo đảo ngồi xuống đất, vết thương trên vai vẫn còn đau, hai cánh tay vì vung kiếm quá nhiều mà mỏi nhừ. Dù đã hai tay cầm kiếm dốc hết sức, lại ngay cả hộp sọ Phong Lang cũng chém không đứt, sức của mình đúng là nhỏ đến đáng thương.

Cô nhìn ba cái xác Phong Lang còn coi như nguyên vẹn, lại nhìn thanh kiếm băng trong tay.

Thân kiếm dính đầy máu bẩn, nhưng lại không bị máu ăn mòn, ngược lại theo dòng chảy ma lực của cô, vết máu bẩn dần bị lớp băng bao phủ, cuối cùng bong ra, để lộ thân kiếm sạch sẽ.

Yulina thở hổn hển, giơ tay lau mồ hôi lạnh trên trán, điều động ma lực còn sót lại trong cơ thể ngưng tụ một lớp băng mỏng lên vết thương trên vai. Khí lạnh khiến cảm giác đau đớn giảm đi không ít, cũng giúp cô cầm được máu.

“Lúc trước chém lính đánh thuê… rõ ràng không yếu thế này mà? Hít… đau quá, không biết lần sau biến về vết thương này có hồi phục không…”

Nghỉ ngơi một lát, cô đứng dậy, đi đến bên suối dùng nước lạnh rửa qua vết máu bẩn trên mặt, rồi lại kiểm tra Hoa Nhật Nhụy trong túi vải.

May mà lúc chiến đấu vừa rồi đã bảo vệ được túi vải, Hoa Nhật Nhụy không hỏng một đóa nào. Yulina đeo túi vải lên, cầm kiếm băng, cảnh giác nhìn bụi cỏ xung quanh. Xác định không còn con Phong Lang nào khác, mới men theo đường cũ quay về.

Trên đường, cô thử điều chỉnh lại bước chân, thích ứng với cảm giác nhẹ bẫng của cơ thể này. Đã sức yếu chém không nổi người ta, vậy thì chỉ tăng cường về mặt tốc độ.

“Vậy mình có lẽ nên thử các loại kiếm khác. Hoặc là… vũ khí giống như kiếm tây[note83356]? Ừm… kiếm tây à, cảm giác cũng không tệ nhỉ?” Yulina lẩm bẩm, bước chân dần tăng nhanh.

Ghi chú

[Lên trên]
Trong văn học Trung Quốc hiện đại, kiếm tây thường chỉ các mỏng nhẹ, hoặc cái loại kiếm bộ môn Fencing như Sabre hay Rapier
Trong văn học Trung Quốc hiện đại, kiếm tây thường chỉ các mỏng nhẹ, hoặc cái loại kiếm bộ môn Fencing như Sabre hay Rapier