Thứ đang ở nơi đó là . . . ?! Khu rừng của Rối!

Chương 201 : Kỳ án tại ngôi làng kì hoặc

2025-09-28

6

“Tất cả người dân trong làng đều đã bị thay thế rồi hả!? Ông không nói đùa đấy chứ!?”

“Suỵt! Bà lớn tiếng quá rồi đấy! Nói nhỏ thôi!”

Sau khi hội quân với Melt và Angel, Yugo dấu Shiroi vào trong chiếc túi mà hai cô nàng mang theo và lén đưa em ấy về phòng mình.

Cứ tưởng rằng việc phòng cậu bị đặt cách xa những người khác là một chuyện xui rủi, thế nhưng Yugo và cả nhóm thầm cảm tạ trời phật vì chính sự may mắn ấy.

Tất nhiên, thứ mà cả nhóm quan tâm lúc này không phải là về sự may mắn bất ngờ này, mà là về bí ẩn kì lạ và thậm chí có phần đáng sợ đang ẩn mình bên trong ngôi làng.

Trong khi Shiroi và Phi đi tắm, Yugo chia sẻ toàn bộ thông tin mà mình biết được cho cả nhóm.

“Chuyện này thật sự rất khó tin. Mọi người trong ngôi làng đều bị thay thể bởi một ai đó khác . . .”

“Mình biết chứ, nhưng mà, chắc hẳn phải có một chuyện tồi tệ nào đó đã xảy ra mới khiến cho Shiroi sợ hãi đến thế. Một cậu bé nhỏ tuổi như vậy mà lại chọn bỏ trốn vào trong rừng thay vì ở lại làng, chắc chắn đã có chuyện gì đó xảy ra rồi mới khiến cho em ấy lựa chọn như vậy.”

“Ừ . . . Thú thật thì, dù cho họ không hành xử kì lạ hay gì cả, nhưng . . . vì lý do gì đó, mình vẫn cứ cảm thấy có gì đó không an tâm cho lắm . . .”

Cả nhóm bàn luận với nhau về trải nghiệm của Shiroi, và về ngôi làng bí ẩn này cũng với những cư dân của nó.

Dù họ đều đồng tình rằng việc toàn bộ ngôi làng đã bị ai đó thay thể thật sự rất khó tin, Yugo vẫn không nghĩ rằn Shiroi đang nói dối.

Và rồi Marcos, người mà từ nãy đến giờ vẫn đang chìm vào những suy nghĩ của mình với vẻ bối rối trên gương mặt, đột ngột ngẩng đầu lên tiếng.

“Yugo, cậu vẫn còn nhớ lúc tôi quay lại phòng cậu tối hôm qua chứ?”

“Hử? À. Nhìn như lúc đó cậu đang định nói gì về Melt thì phải?”

“Lúc đó tôi đã bỏ dửng câu nói lại, nhưng . . . thật ra thì, khi tôi trên đường quay lại đây hồi tối qua, chính mắt tôi đã nhìn thấy Melt người trần như nhộng đi vào phòng của Egos.”

“Ha- Hả!? C-c-cậu nói ai khỏa thân bước vào phòng của ai cơ!? Cậu đang nói cái quái gì vậy hả!? Tui sẽ không bao giờ làm những chuyện như vậy đâu!!”

“Bình tĩnh lại đi, tụi mình biết mà . . . Cậu nói thật chứ Marcos? Rằng cậu đã nhìn thấy Melt khỏa thân bước vào phòng của Egos ấy . . .?”

“Đến tôi cũng cảm thấy chuyện đó khó tin lắm chứ, nhưng mà, màu tóc của cô ấy thật sự quá nổi bật, người đó chắc chắn là Melt. Trước khi tôi kịp nhìn kĩ lại, cô ta đã mở cửa phòng Egos rồi cả hai bước vào trong. Nghĩ rằng Melt chắc hẳn đang dính một loại ma thuật cấm hay thuốc độc nào nó, tôi mới hớt hãi chạy đến đây để báo tin cho mọi người, nhưng rồi . . .”

“Cậu thấy Melt bước ra khỏi phòng tắm ở đây . . .”

Lắng nghe lời khai quá đỗi khó tin của Marcos, Yugo khoanh tay lại và rên rỉ.

Dù cho việc đó giải thích được thái độ kì lạ của cậu ta tối hôm qua, nhưng cũng vì vậy mà những bí ẩn tại nơi đây lại ngày một nhiều hơn nữa.

“Melt ở tại hai chỗ cùng một lúc . . . Chẳng lẽ đã có tới hai Melt tối qua sao? Nhưng tại sao mới được . . .?”

“Nhưng mà, điều đó cũng giải thích được một bí ẩn khác. Đó cũng là lý do vì sao Cyan và Egos tỏ vẻ quá mức thân thiết với tụi mình như vậy.”

“Ờ phải ha! Thằng cha Egos đó với bà, còn tui thì là tên còn lại. . . Giờ thì hiểu tại sao tụi nó hành xử như thể là bồ bịch gì của hai đứa tụi mình không bằng.”

Dân làng bị thay thế bởi ai đó. Một cậu bé đơn độc trốn thoát khỏi tai ươn. Hai Melt bị Marcos bắt gặp đêm qua.

Dù không thể đưa ra được một câu trả lời chính xác, nhưng . . . không còn nghi ngờ gì nữa, chắc chắn ngôi làng này có gì đó không ổn.

Và trong khi cả nhóm đang cố xác định nguyên do cho mọi chuyện là gì và suy nghĩ xem nên điều tra như thế nào, Precia, người đã cùng Yugo tìm ra Shiroi, đứng trước cửa phòng, trên tay đang cầm một chiếc nồi nhỏ.

“Yugo-kun~! Xin lỗi vì đến muộn như thế này~! Shiroi vẫn còn thức chứ?”

“À, em ấy hiện đang đi tắm cùng với Phi đấy chị . . .”

Precia bước vào phòng, và sau khi khóa cửa cẩn thật, cô hỏi thăm cậu bé lúc này đang được giữ bí mật.

Rồi cô mỉm cười khi nhìn thấy Shiroi và Phi bước ra khỏi nhà tắm.

“Ồ, hai đứa vừa mới tắm xong đấy à! Shiroi nè, nếu muốn thì em có thể ăn món này nhé!”

“Ể . . .? Cái này là . . .”

Vừa nói, cô vừa mở nắp nồi, và rồi một mùi hương ấm áp và dịu nhẹ lan tỏa khắp căn phòng.

Nhìn vào bên trong chiếc nồi, Shiroi nhìn thấy một món súp rau củ với đủ loại màu sắc, khiến bụng cậu bé réo lên một tiếng khá dễ thương.

“Ôi trời, em thật sự đang rất đói này. Chị biết rằng từ lúc trốn vào rừng đến giờ, em chưa hề có một bữa ăn tử tế nào cả. Vậy nên, cứ thoải mái đi, hãy ăn nhiều vào và cảm thấy tốt hơn nhé em!”

“C-cảm ơn chị . . .!!”

Shiroi cầm lấy một chiếc đĩa lớn, và bắt đầu dùng món súp rau củ.

Cậu bé dường như khá do dự trước muỗng đầu tiên, nhưng ngay khoảnh khắc em ấy cho vào miệng, cậu bé liên tục ăn một cách không ngừng nghỉ.

“Fufufu . . .! Thật là mừng vì chị đã chọn món súp dễ tiêu này. Chúng còn nhiều lắm, vậy nên cứ ăn từ thôi.”

“Dạ . . .!! Món súp này thật sự rất là ngon! Cảm ơn chị rất nhiều . . .!!”

Món súp của Precia đã làm dịu lại trái tim run rẫy trong nỗi sợ hãi và sự cô đơn suốt thời gian qua của Shiroi.

Món súp nóng ấy, không chỉ rất ngon miệng mà còn chứa đựng lòng tốt của Precia, khiến cho những giọt nước mắt vì hạnh phúc lăn dài trên hai gò má của cậu bé.

Nhìn thấy cậu bé đang dùng bữa một cách hạnh phúc . . . Precia không khỏi nở nụ cười khi nhìn Shiroi tận hưởng món ăn do mình chuẩn bị.

Và trong khi nhìn cô như thể đang nhìn thấy một nữ thần của lòng bác ái, Yugo lên tiếng.

“Precia-senpai, chị thật sự rất tốt bụng đấy. Em không thể tin được rằng chị lại lo lắng cho em ấy đến nhường này . . .”

“Không phải vậy đâu mà, chị chỉ làm những gì mình có thể mà thôi. Với lại, chị cũng thích ngắm nhìn mọi người tận hưởng những món ăn do mình nấu một cách ngon miệng nữa. Nếu tận hưởng những món ăn ngon có thể thắp sáng những trái tim đang ngập chìm trong bóng tối, chuyện đó chẳng phải quá tuyệt vời rồi hay sao? Dẫu cho thế giới này vẫn còn đầy rẫy rối ren, nhưng . . . chị muốn một ngày nào đó có thể nấu ra những món ngon khiến cho mọi người trên thế giới này có thể nở nụ cười hạnh phục. Đó là ước mơ của chị.”

“Làm cho mọi người trên thế giới này có thể nở nụ cười hạnh phúc . . .! Đó thật sự là một ước mơ siêu cấp tuyệt đỉnh luôn đấy chị!”

“. . . Yugo, cậu có thể đi sửa lại vốn từ vựng của mình được không? Cậu đang làm hỏng cậu chuyện về ước mơ tuyệt vời của chị ấy đấy!”

Precia mỉm cười ngượng ngùng khi kể về ước mơ của mình, còn Yugo thì liên tục ca ngợi cô với hai đồng tử lấp lánh ánh sáng.

Như Marcos nói, vốn từ vựng của cậu chàng thật sự rất tệ, nhưng biểu cảm và sự ngưỡng mộ ước mơ cao cả và đẹp đẻ ấy của chàng ta là thật.

“Như một ai đó đã từng nói rằng, thời gian dùng bữa là khoảng thời gian thần thánh nhất . . . là khoảng thời gian mà thiên sứ sẽ hạ phàm. Và khi nhìn thấy mọi người tận hưởng những món ăn mà mình nấu và cùng nhau tạo nên những kí ức đẹp đẽ, người đã nấu những món ăn đó cũng sẽ cảm thấy vô cùng hạnh phúc, em nói đúng chứ!?”

“Fufufu . . . ! Cảm ơn em. Chị thật sự ngại lắm đấy, nhưng dù sao thì rất vui vì em đã hiểu được điều đó, Yugo.”

“C-cho em xin thêm ít súp nữa!”

“Ôi trời ạ. Em đã ăn hết rồi sao? Ô kê, để chị múc thêm cho em nhé~!”

Shiroi tận hưởng những món ăn của cô từ tận đáy lòng mình. Nhìn thấy điều đó, Precia phục vụ cậu bé trong khi nở nụ cười hạnh phúc.

Precia nấu ăn rất giỏi, nhưng . . . Điều đó không thực sự làm nổi bật hương vị của rau củ.

Precia nghĩ đến việc nấu một bữa ăn ấm áp để giúp cậu bé đang run rẩy bất lực trong rừng cảm thấy dễ chịu hơn. Cô chuẩn bị một món ăn nhẹ nhàng để không làm đau bụng cậu, và đảm bảo nấu thật nhiều để em ấy có thể ăn no.

Chính sự dịu dàng và chu đáo đó đã đưa tài nấu nướng của cô lên một tầm cao mới.

Nếu Yugo phải mượn lời của người đàn ông mà cậu đã trích dẫn trước đó. . . Dù gia vị và nguyên liệu có ngon đến đâu, vẫn có một thứ vượt lên trên tất cả, đó là tình yêu của người nấu ăn.

Yugo cảm thấy những lời đó thật đúng khi nhìn nụ cười của Shiroi, và gật đầu thật sâu trong cảm xúc trước tài nấu nướng tuyệt vời của Precia, cứu vãn được trái tim của cậu bé đã bị cuốn vào tình huống bất thường kia.