Trận chiến nảy lửa! Yugo vs Issac

Chương 146: Issac bại trận?

2024-10-31

10

3!

                                 

“Tao, mà thua á . . .? Mày . . . kêu tao . . . đầu . . . đầu hàng sao? Đừng có giỡn mặt với tao? Mọi chuyện vẫn chưa kết thúc đâu! Đừng hòng nghĩ rằng mày đã thắng rồi đấy!”

Nổi khùng lên vì lời yêu cầu đầu hàng đến từ Yugo, Issac tấn công cậu bằng cặp song kiếm trên tay gã, nhưng . . . Yugo đã né được nó một cách dễ dàng, để rồi đáp lại lời của Issac trong khi gã ngã người về phía trước.

“Cậu không nhận ra sao, Issac? Cậu đã hết hơi rồi.”

“Mày . . . mày đang nói về cái gì vậy hả . . .?!”

Dù bản thân đang thở hổn hển, gã vẫn không hiểu Yugo đang muốn nói về điều gì.

Trong khi biểu cảm của cậu ta dần trở nên bối rối và thiếu kiên nhẫn, Yugo tiếp tục:

“Issac . . . Tôi hỏi cậu, liệu cậu có còn di chuyển được như lúc bắt đầu trận đấu được nữa không? Tôi thì không nghĩ như vậy. Cậu đã lãng phí thể lực của mình nhiều hơn cậu nghĩ đấy.”

“Thể . . . thể lực sao? Không đời nào có chuyện như thế được. Bởi vì tao . . .!!”

Issac cố phủ nhận những lời của Yugo, nhưng rồi khi nhận thấy đôi cánh tay của mình đang run rẩy trong khi cầm kiếm, gã buộc phải công nhận rằng Yugo đã đúng.

Mồ hôi thì nhễ nhại, trái tim thì đang đập nhanh như thể muốn nổ tung bất kì lúc này, còn hơi thở thì càng lúc càng trở nên khó khăn hơn . . . Những dấu hiệu tàn nhẫn ấy đang cố chỉ ra rằng cậu ta đã đến giới hạn của mình rồi.

“Không đời nào . . . !? Không thể như vậy được . . .!! Tại sao, tại sao vậy chứ . . . !?”

. . . Issac có hai điều bất hạnh. Thứ nhất là, cậu ta đã coi thế giới này như thể là thế giới trong trò chơi [Luminous History].

Mặc dù trong game có những khái niệm như HP(Health Point hoặc Hit Point – Điểm sinh lực tùy) hay MP(Magic Point hay Mana Point – Điểm ma lực), nhưng Stamina, hay thể lực, thì lại không có.

Nhân vật trong game có thể chiếu đấu bao nhiêu lâu cũng được miễn là vẫn còn HP, và có thể tung ra bao nhiêu chiêu thức tùy ý nếu như điểm MP vẫn chưa cạn.

Nhưng . . . khi được chuyển sinh đến thế giới này, Issac là một con người bằng xương bằng thịt.

Không cần biết chỉ số và kĩ năng của cậu ta có tốt đến đâu, nếu cậu ta tung ra hết sức mình và liên tục tung ra các chiêu thức hầm hố, kiệt sức là điều chắc chắn sẽ diễn ra.

Vậy nên, điều bất hạnh đầu tiên của Issac chính là đã áp dụng lẽ thường trong game vào thực tế.

Vậy còn cái thứ hai thì sao?

Điều bất hạnh thứ hai, đó là . . .  cậu ta quá mạnh.

Nếu như Issac được chiến đấu với một đối hủ mạnh mẽ hơn bản thân mình, cậu ta đã có thể nhận ra giới hạn của bản thân sớm hơn.

Có thể di chuyển được trong bao lâu trước khi hoàn toàn kiệt quệ? Hay là, bản thân có thể tung ra được bao nhiêu chiêu thức lớn trước khi gục ngã hoàn toàn? Nếu như được đấu với kẻ mạnh hơn, cậu ta đã có thể có cơ hội học được những điều đó trong trận đấu.

Nhưng, cơ hội đó đã không bao giờ đến. Cùng với hỏa lực cao và khả năng cơ động của mình, tất cả những yếu tố khác của cậu ta đều đã được cường hóa lên nhiều lần, đến mức mà cậu ta có thể dễ dàng hạ gục kẻ địch chỉ trong một nốt nhạc.

Chính vì như vậy mà Issac đã không thể biết được giới hạn thể chất của chính mình. Cậu ta không hề biết bản thân có thể chiến đấu đến đâu trước khi hoàn toàn kiệt sức.

Sức mạnh của cậu ta vốn là một đặt ân được một vị thần linh nào đó ban cho để chuyển sinh. Không giống như Yugo, người đã liên tục rèn luyện và trao dồi năng lực của bản thân mình, vì quá kiêu căng và ỷ lại vào món quà trời ban này mà Issac đã không chịu luyện tập để mạnh hơn. Có thể coi đây cũng là một bất hạnh khác của Issac cũng được.

Khoảnh khắc Issac nhận ra sự thật đó, trái tim của cậu ta dần trở nên hỗn loạn.

Và, cũng giống với Zenon, một khi tinh thần bị tổn thương, cơ thể của cậu ta cũng nhận phải tác động tiêu cực tương ứng. Với Issac thì, cái cơ thể vốn đã kiệt quệ của cậu ta càng trở nên nặng nề thêm nữa, trong khi mức độ mệt mỏi thì lại càng lúc càng tăng lên.

“Chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt . . .!”

“. . . Hãy kết thúc chuyện này tại đây thôi, Issac. Tôi không muốn làm tổn thương cậu nhiều hơn nữa.”

Sức mạnh của Issac vốn đã lên đến đỉnh điểm trong trận đấu này. Nhưng, ngay khoảnh khắc Yugo vượt qua được combo chiêu thức chết người mà cậu ta vô cùng tâm đắc, thì cơ hội chiến thắng đã trở về con số không tròn trĩnh.

Bản thân Issac cũng hiểu được, rằng cậu ta sẽ không thể nào đánh bại được Yugo ngay cả khi tiếp tục đi nữa.

Tuy nhiên, cái tôi ngạo mạn càng lúc càng gia tăng của cậu ta không thể nào chấp nhận được thất bại đang gần kề ngay trước mắt này.

“Đừng có giỡn mặt với tao . . . Đừng hòng giỡn mặt với tao thêm nữa! Tao là kẻ mạnh! Tao không thể nào thua được! Tao, tao . . .! Với thanh kiếm này trong tay, tao là kẻ mạnh nhất! Không ai có thể đánh bại được tao cả, và tao sẽ có thể làm những gì mà tao muốn! Là tao, chính tao là người sẽ ghi danh mình vào sử sách của thế giới này, với tư cách là một người anh hùng cô độc! Tao không thể bại trận tại đây được! Tao sẽ thắng! Tao sẽ không thua! Tao không muốn thua! Tao không muốn thua, tao không muốn thua, tao không muốn thua, TAO KHÔNG MUỐN THUAAAAAAAAAAAAAAAA!”

“Issac . . .?”

Yugo cảm thấy lo lắng cho Issac, người lúc này đang liên tục hét lên như thể đang hóa rồ, nhưng . . . bên dưới lớp mũ bảo hộ, vẻ mặt của cậu ngay lập tức thay đổi ngay khi nhìn thấy cặp song kiếm mà Issac đang cầm lúc này đang được bao bọc trong một luồng ma lực nhuộm đỏ màu máu.

“Không thể nào . . .!?”

Cậu biết về thứ ma lực quen thuộc ấy. Không đời nào cậu quên được mối đe dọa mang hình hài của một món vũ khí vào lần đó.

Tại sao? Làm thế nào mà . . . ? Vô sô câu hỏi hiện lên trong đầu Yugo, nhưng bản năng đã mách bảo cậu phải ngay lập tức quay người lại và hét lên.

“Tất cả mau nằm xuống!!”

Yugo dốc hết hơi để hét lên như thế, khiến cho những người bạn của cậu không khỏi cảm thấy bối rối.

Nhưng rồi liền ngay sau đó, nguồn ma lực được giải phóng từ cặp ma kiếm trên tay Issac đột ngột bùng nổ, gây nên một chấn động kinh hoàng lan khắp cả đấu trường.