Cặp đùi của Yuria…… được thỏa thuê sờ mó.
Và nếu như cô ấy nói là lần sau tiếp tục…… vậy chả phải là lần tới cổ sẽ cho tôi được nhét thứ còn dâm hơn nữa vào giữa chúng sao?
“Này, Ryouta, có đang nghe không đấy?”
“Hở? À, x-xin lỗi.”
Tôi đang lạc lối trong suy nghĩ đen tối về cặp đùi của Yuria thì Airi bất ngờ gọi tôi trong khi đang lọ mọ giữa các kệ hàng.
Chúng tôi đang đi lại quanh cửa hàng lưu niệm.
“Trời ạ, vì Tanaka đã chén hết đồ ăn vặt của tớ cho nên tớ phải mua thêm đây. Ryouta, nghiêm túc vô!”
“Nghiêm túc……? Chỉ là đồ ăn vặt thôi mà.”
“Chúng là đồ ăn vặt quan trọng! A- cái này!”
Airi đột nhiên nhận ra thứ gì đó và tiến lại gần.
“Nhìn nè, nhìn nè! Nơi này có cả bánh pudding hình ngực!”
Vừa cười, Airi vừa cầm chiếc pudding lên và lắc cho bộ ngực của mình nhảy theo điệu bánh.
“Chà, táo bạo hơn tớ tưởng đó! Cậu nghĩ Tanaka có cười nổi không khi mà tớ tặng cậu ấy cái đó?”
Chỉ tưởng tượng việc Tanaka nhận được chiếc pudding hình ngực từ mỹ nhân ngực khủng Airi….. nước mắt của tôi bỗng dưng tuôn trào.
Đúng là ngây thơ vô số tội - hoặc trong trường hợp của Airi thì là ngây thơ song vếu bự.
“Được rồi, tớ hiểu rồi. Tanaka sẽ vui lắm đó.”
“C-Chờ chút. Nếu cô ấy từng đó tuổi rồi mà vẫn thấy phấn khích trước pudding ngực thì sẽ rất đáng quan ngại đó.”
Cảm thấy tội lỗi với Tanaka (ngực phẳng), tôi cố ngăn cản một thảm kịch đang trên bờ hiển hiện.
“Cậu là người đang thiếu nghiêm túc đó. Ai đời lại phấn khích ra mặt chỉ vì một chiếc pudding hình ngực.”
“T-Tớ đang nghiêm túc đó! Với lại, cậu là kẻ nổi hứng lên chỉ vì một chiếc bánh đó! Cậu lúc nào cũng là một tên biến thái vậy!”
Airi trêu chọc tôi như một con nhóc hư đốn, cười nhạo tôi với với nụ cười nhếch mép đầy vênh váo.
Cái đồ…… oắt con phổng phao!
Nhưng mà tôi không đời nào bị khiêu khích đâu.
Tôi không còn là một tên trai tân tầm thường nữa (ý nghĩa không rõ).
Tôi được vùi mặt vào ngực của Airi, cảm nhận cặp ngực trần của Yuria ở hồ bơi, và được nhận những bức selfies ướt át, siêu dâm đãng từ Rui sau mỗi buổi tập…. Tôi là một tên trai tân thượng đẳng.
Nói cách khác……… tôi là vô địch. Giờ phút này, tôi là kẻ hạnh phúc nhất thế gian.
“Hah……. đừng làm như thể tớ sẽ phấn khích chỉ vì một bộ ngực giả như vậy.”
“K-khoan đã, thật sao? Tớ cứ nghĩ là với cậu thì ngực gì cũng quẩy.”
“Ha…… Tớ được ngắm ngực Airi mỗi ngày. Cậu nghĩ hàng giả có giá trị gì trong mắt tớ không?”
“...........Hử?”
Mồm tôi đi hơi xa, thành ra Airi đột nhiên đông cứng lại với biểu cảm kinh ngạc trên mặt.
“Ngực tớ……. ý-ý tớ là, tớ bảo là cậu có thể nhìn, nhưng…. Ryouta, cậu thực sự….”
Thôi chết… Nãy giờ tôi toàn làm trò đen tối với Yuria không, thành ra bầu không khí khiến não tôi đi hơi sai. Nói ra điều mà tôi thường chỉ giữ trong đầu - chả khác gì là đang quấy rối tình dục cả.
“X-Xin lỗi, Airi. Tớ không có ý-”
“Cả của…… tớ……”
“Hở?”
“Ngực tớ……. cậu sẽ…… chén chúng vào một ngày nào đó chứ?”
Với đôi má ửng đỏ ngượng ngùng, Airi thì thào như đang nói thầm vào tai.
Khoảnh khắc mà tôi nghe thấy thế, vô số khung cảnh dâm đãng được chiếu lên trong não tôi.
Quá nóng bỏng….. Tôi không chịu nổi nữa!
Thư viện não bộ của tôi tra cứu từ khóa “Airi + Ngực + Chén” xuất ra một núi những chồng sách mỏng trên kệ.
“.......R-Ryouta, đồ ngốc! Cậu vẫn…. chưa được đâu!”
“Hở?”
“Tớ bảo là cậu được phép nhìn, nhưng…… chén chúng thì….. không được.”
“Ừ….”
Một Airi ngây ngô và dễ thương như mọi ngày lại hiểu ý nghĩa của “chén” - chỉ càng khiến cho điều đó càng hấp dẫn hơn nữa.
Và cứ thế, tôi bị bảo là “khoan đã” bởi Airi, tạm hoãn lại giấc mơ được ngấu nghiến bộ ngực vĩ đại của cô ấy.
Cuối cùng, tôi vẫn phải mua chiếc pudding hình ngực….. và cùng ăn với Tanaka.
Khi tôi quay trở về xe buýt, tôi đẩy hết nửa cái pudding còn lại cùng chiếc thìa về phía Tanaka trong khi con mắm vẫn đang ngồi thản nhiên đọc BL.
“Tanaka. Tớ mua chiếc pudding ngực khoái khẩu của cậu này.”
“Ư, đây là quấy rối đó! …… Mà, tớ sẽ nhận vậy.”
Tanaka nhận chiếc pudding từ tay tôi, đưa ngón tay lên xoay vòng đấy quyến rũ trên đỉnh nhìn như núm vú của chiếc bánh, rồi đánh chén với cái nhìn thỏa mãn.
Cổ đúng là một đứa biến thái mà.
Lườm về phía cô ấy, tôi quay trở về chỗ ngồi.
Khi chúng tôi quay trở lại, Yuria đã chuyển lên ngồi phía trước cạnh Tanaka, nên là tôi đã ngồi cạnh Airi ở sau bọn họ.
Cô ấy từng nhắc về việc đổi chỗ với Airi, nên chắc là đã làm vậy rồi.
Cá nhân thì, tôi muốn chơi tới bến (xe) với Yuria, nhưng mà….. đành chịu thôi vậy.
Lần kế, tôi sẽ đắm mình vào cặp đùi đó tiếp……. hẹ hẹ hẹ hẹ.
‘Hehehe……. Vừa ăn pudding ngực vừa đọc BL tuyệt quá, Ryouta.”
Khi mà tôi đang đắm mình trong tưởng tượng, giọng nói ghê rợn của Tanaka vang lên từ ghế trước.
“Đừng có mà đọc BL trên xe. Nếu mà là hàng 18+ là cậu xong đời đó.”
“Không phải! Đây chỉ là một quyển 15+ trong sáng mà thôi! Chậc, tớ vừa mới tới đoạn mà anh ấy nhét cái *** vào cái ***, nên đừng quấy rầy!”
15+ thời nay lạ quá vậy?
Tôi nghĩ đó cũng là do thời thế thay đổi thôi khi mà manga của con gái càng lúc càng trở lên táo bạo rồi.
“Ryouta này, *** là gì vậy?”
“Đừng hỏi tớ. Nếu mà cậu tò mò thì hỏi Yuria đi.”
“Sao lại là tớ? Cậu là con trai mà, giải thích đi.”
“Chậc, sao cũng được! Tớ tra là được chứ gì!”
“‘ Đừng!!’”
Yuria và tôi đồng thanh hét lớn để cản cô ấy lại.
Tra nó sẽ khiến cô ấy bị đầu độc mất.
“Ahahaha, mà cậu biết đó, được đi xe buýt cùng mọi người như này cũng vui phết!”
……………. Tôi thấy hỗn loạn thì hơn.
“Tớ ước gì Rui cũng đi cùng.”
Airi nói bằng giọng đượm buồn.
“.......Tớ hy vọng là Rui chiến thắng giải đấu ngày hôm nay.”
“Chắc chắn rồi! Nếu mà lần này cậu ấy chiến thắng cả hai vòng chạy cá nhân, cậu ấy sẽ có chuỗi thắng năm lần liên tiếp từ hồi cấp hai tới giờ!”
“Năm lần liên tục? Thật hả?”
Tôi biết là Rui tuyệt vời, nhưng…. không ngờ là lại tuyệt đến thế.
Tôi biết là cô ấy xuất hiện trên chương trình Quái Kiệt Tương Lai với tư cách một ứng cử viên tham dự giải Olympic, nhưng mà- chà.
“Khoan, cậu học cùng cấp hai với cậu ấy mà, Ryouta, vậy mà cậu vẫn không biết? Lúc nào cậu ấy cũng được vinh danh hết.”
“Tớ biết là Rui nổi tiếng, nhưng mà….”
“Thôi nào! Ryouta là kiểu sẽ chả thèm để ý mới điều đó đâu!”
Tanaka nhảy vào vạch trần câu chuyện của tôi như thể là nó liên quan tới cổ vậy.
“Số hiệu học viên của Ryouta là ở gần hàng trước ở hồi cấp hai, nên là vào buổi sinh hoạt trường, tất cả những gì cậu ấy làm là ngó trộm váy của các bạn nữ khi họ bước lên bục. Tớ biết - số của tớ ở ngay sau cậu ta.”
“Này! Tanaka! Đừng có mà bịa chuyện!”
“Woa, Ryouta này, cái đó thật sự rất đáng kinh tởm đó……. Cái đó chỉ có mấy lão dê già mới làm thôi.”
“Ryouta….. tởm quá.”
Kể cả Airi - luôn vui tươi và Yuria cũng phải sững người.
Không! Tớ thực sự không có làm vậy đâu!
“Tanaka chỉ bịa chuyện thôi! Tớ lúc nào cũng ngủ gật ở buổi sinh hoạt vì phải dậy sớm quá!”
Đúng rồi….. Đây là cơ hội để tôi phản công.
“Với lại, Tanaka! Cậu lúc nào cũng lợi dụng danh nghĩa con gái của mình đó nhé - như là ngửi tóc của các bạn nữ khác lúc học thể dục rồi khoe khoang về việc mình có thể phân biệt hãng nước hoa của họ!”
“Eo, tởm quá đó…… thật đó à, Tanaka?”
“Tanaka này……. sao cậu có thể làm mấy cái điều ghê rợn tới vậy.”
“S-Sao tớ tự nhiên lại thành đối tượng ném đá thế này?”
Ánh nhìn phán xét của Airi và Yuria chĩa về phía Tanaka.
“À, còn có một lần Tanaka từng thó quần lót của tớ-”
“Dừng! Thôi bới móc quá khứ đen tối của tớ ngay! Tớ thừa nhận là mình vừa bịa chuyện, được chưa?”
Mặt đỏ au và mắt rưng rưng, Tanaka cầu xin tôi dừng lại.
Cuối cùng thì tôi cũng dạy con nhỏ biết tuốt này một bài học được rồi. Quá đã.
“Chà, tớ biết ngay Ryouta sẽ không phải là loại người nhàm chán đến nỗi nhìn trộm dưới váy mà. Tớ là người ủng hộ số một của cậu ta đó!”
“Tớ cũng biết đấy nhé! Ý là, chúng mình từng ngủ qua đêm với nhau rồi mà! Tớ biết thừa là nói dối rồi!”
Sao họ tự nhiên lại tự biện hộ như thế vậy? Tôi không hiểu……
“Dù sao thì, Ryouta này? Tanaka trộm đồ lót của cậu là sao vậy?”
“Hở? À, không có gì to tát đâu.”
“Đó chính xác là điều mà cậu không nên nói đó!”
“Tanaka, im lặng. Nói tiếp đi Ryouta.”
Yuria, ngồi kế bên tôi, bịt miệng Tanaka lại khi mà cổ đang lẩm bẩm điều gì đó, xem chừng là đang cầu xin tôi.
Nhưng mà do cổ bêu xấu tôi trước, nên không nhân từ gì cả.
“Đó là hồi nghỉ hè ở năm hai tại trường cấp hai của bọn tớ. Tanaka ghé qua và chúng tớ đã xem một bộ phim tình cảm tại nhà…..”
‘“Chỉ hai người?”’
Airi và Yuria đồng thời hét lên với biểu cảm kinh ngạc.
“Gì cơ? Tớ vừa nói gì kỳ lắm à?”
“...........Không có gì. Tiếp đi.”
“Đ-Được rồi.”
Họ tự nhiên cư xử kỳ quặc quá…..
“Bọn tớ đang xem phim thì đột nhiên, Tanaka dựa sát vào gần tớ. Tớ bị giật mình và làm đổ đồ uống lên người cậu ấy. Nên là tớ phải kiếm bộ quần áo của bà chị để thay, nhưng mà cậu ấy lại bảo, ‘Chị ấy thể nào cũng nổi giận nếu tớ mặc đồ lót của bà ấy, nên tớ sẽ dùng tạm của cậu,’ và cậu ấy thực sự mặc cái của tớ! Thật sao? Tớ thà bị bà chị xé xác còn hơn là cho cậu ta mặc đồ lót của mình!”
Tôi kể như chuyện hài, nhưng mà ánh nhìn của Airi và Yuria nghiêm túc đến lạ.
“Sao vậy? Biểu cảm kiểu gì vậy?”
“Haha…. buồn cười thế. Này, Tanaka…….. lát nữa tớ muốn nói chuyện riêng với cậu.”
“Airi cũng thế……… được chứ?”
“Ừ-Ừm……”
Tôi không hiểu gì cả, chỉ biết là Tanaka trắng bệch tới nỗi đến ma còn bị dọa sợ.
………………………………………
Giải chạy điền kinh của Inter High đổi vị trí hằng năm tới mỗi khu vực khác nhau. Năm thì ở Hokkaido, năm thì Okinawa……. nhưng năm nay, nó được tổ chức tại Kanto.
Thú thực thì, nếu mà nó được tổ chức ở Hokkaido hay Okinawa, nếu mà Rui bảo “Cậu sẽ bị trừng phạt - gặp tớ ở sân bay,” tôi vẫn sẽ phóng vọt ra mà không chút do dự.
Chỉ bởi vì tôi đã hiểu lầm và tưởng rằng bản thân sắp được chơi SM với cô nàng.
Dẹp cái ảo tưởng của một otaku sang một bên, vì năm nay là ở Kanto, từ trường chúng tôi - trường Natsuhame Central - chỉ cách nơi đó một chuyến đi tàu cao tốc, nên là rất nhiều học sinh đã tới cổ vũ.
Khiđến bãi đỗ xe của sân vận động, chúng tôi ra khỏi xe buýt và đi theo giáo viên giám sát theo một hàng, đi theo cặp 2-2 tới khán đài.
“Cậu chỉ đến vì Rui thôi phải không?”
“I-Im đi! Cậu làm như mình khác vậy - cậu cũng để ý Kuroki phải không?”
“Chuẩn rồi.”
Hai cậu trai năm nhất phía trước chúng tôi, cà vạt đỏ các kiểu, đang có một cuộc trò chuyện đậm nét tình yêu thanh xuân.
Thơm phức mùi nước hoa, tóc tai chải chuốt bằng keo vuốt - cái kiểu trai đẹp hướng ngoại điển hình.
Quá muộn rồi hậu bối. Rui và anh đã ở trong một mối quan hệ kiểu đó rồi (trừng phạt các kiểu ấy).
Cứ chau chuốt và tự tin vào nhé, Rui và anh đã đi xa tới nỗi mà mấy cậu không thấy nổi đâu.
“Hừm……. Chiến thắng đã nắm chắc trong tay tôi rồi.”
“Ryouta. Làm gì mà mặt mũi kênh kiệu như thể ‘bạn trai ngồi sau’ thế?”
Tanaka, bước đi cạnh tôi, khó tin nhìn tôi.
“Thì, ý là…… Trong khi mà mọi người tới đây vì Rui, tớ là người duy nhất đã làm đủ trò ấy ấy với đó đó cùng cậu ấy.”
“Ấy ấy và đó đó? Chậc, cậu lúc nào cũng ảo tưởng như vậy. Rồi sẽ có ngày cậu phải hối hận thôi………. Mà thôi, bỏ đi, cậu đã sẵn thế rồi. Ngay lúc này luôn.”
“Im đi. Tớ thực sự nghĩ là mình sắp được chơi SM đó.”
Tanaka lúc nào cũng thích đào bới mấy cái hiểu nhầm đáng xấu hổ của tôi thôi.
Thực sự thì……. đúng là phiền phức mà.
“Khoan, hử!? Ryouta!”
“Hở? Lại gì nữa hả, Tanaka? Kiếm được cái thuyền BL ngon hay gì?”
“Đừng làm như thể tớ là hủ nữ vậy! Không phải thế!”
Tanaka chỉ về phía đầu hàng, muốn hướng sự chú ý của tôi về một thứ.
Gì nữa?
Tôi nhìn về hướng mà cổ đang chỉ.
Ở đó - khoác lên mình bộ đồng phục trường chúng tôi - là một cô gái với mái tóc dài, ướm đỏ.
Chà…….. Ai vậy nhỉ? Xinh quá đi mất…..
“Đó có phải là Himesaki Nozomi không? Em ấy cũng tới để cổ vũ Rui sao?”
“H-Himesaki? Tên gì mà……….. căng thế?”
“Đừng có thô lỗ thế! Em ấy tuyệt lắm đó, biết chưa?”
Người mà Tanaka đang nói tới - Himesaki - thực sự rất xinh đẹp, đủ để khiến một người như Tanaka rung động. Cô ấy nổi bật hẳn ra khỏi đám đông.
Thân hình thon thả, nhưng mà mũi cô ấy cao với những đường nét sắc sảo và đôi mắt to tròn khác xa với người Nhật thường thấy.
Mái tóc hơi đỏ được búi một nửa , và y như tên, cô ấy trông như một nàng công chúa.
“Đáng yêu phết….. mà ai vậy?”
“Đó là Himesaki! Cậu chưa từng nghe tới à?”
“À, xin thứ lỗi. Tớ chỉ có hứng thú với gái 2D thôi.”
“Ừ nhỉ. Tớ đã mong đợi gì vậy. Trời ạ……”
Tanaka đấm nhẹ vào tôi rồi nói tiếp.
“Himesaki là học sinh năm nhất. Năm ngoái em ấy vẫn sống ở nước ngoài bởi vì công việc của cha mẹ, nhưng mà giờ em ấy đã về Nhật Bản và chuyển vào trường chúng ta học! Trong đám năm nhất, em ấy được điểm cao lắm, và có tin đồn em ấy là một quái vật sắc đẹp sánh ngang với Kuroki!”
Quái vật, sắc đẹp, là cái quái gì? Biệt danh vô nghĩa quá…….. Xem chừng Tanaka chỉ bịa cái tên đó ra thôi.
Tuy nhiên, em ấy vẫn có một thân hình đẹp - không cầu kỳ, mà với những đường nét sắc sảo, em ấy làm tôi liên tưởng tới Rui.
Y như Rui, nếu mà có ai đó bảo rằng em ấy là người mẫu hay thần tượng, tôi cũng tin sái cổ.
“Hử………. không ngờ là trường mình có người như thế đó. Cậu biết nhiều phết đấy, Tanaka.”
Airi, bước theo sau chúng tôi, lên tiếng khen Tanaka.
Cẩn thận, khen nhiều quá là cổ được đà đó-
“Hehe! Do mắt nhìn phụ nữ của tớ tinh lắm! Airi đương nhiên là người dễ thương nhất rồi~!”
“C-Cảm ơn……ahahaha…….”
Airi cảm thấy khó chịu thấy rõ rồi kìa.
Tanaka…….lại nữa rồi. Tôi không biết mình còn gọi con mắm này là bạn thân tiếp được không.
“Yuria, cậu biết gì về em ấy không?”
“Tớ từng nghe Rui kể về em ấy rồi…… nhưng mà đây là lần đầu tiên tớ tận mắt thấy em ấy.”
“Hở? Từ Rui? Tại sao?”
“Cái gì đó về việc em ấy sẽ trở thành đối thủ cạnh tranh hội học sinh vào mùa thu này…..”
“Đối thủ cạnh tranh hội học sinh? Nhưng mà em ấy là năm nhất mà? Sao làm được vậy?”
“Bình thường thì chủ tịch hội học sinh phải thuộc năm hai, nhưng mà luật cũng cho phép năm nhất tham dự nếu như họ không tham gia vào câu lạc bộ nào khác. Họ cũng có thể tham gia vào hội đồng.”
Đối thủ……của Rui……. trong cuộc bầu cử hội học sinh….
Làm tôi nhớ - Rui từng đề nghị cho tôi vào ghế hội phó.
Tôi vẫn đưa ra câu trả lời…..
Một kẻ như tôi liệu có thể kham nổi việc làm hội phó với một năm nhất đáng yêu và nổi tiếng ứng cử làm hội trưởng?
“Sao vậy, Ryouta? Làm gì mà mặt buồn thiu vậy.”
“Hở?”
Khi mà tôi đang chìm trong suy tư, Tanaka tiến lại gần và hỏi.
“K-Không! Không có gì! Tớ chỉ đang nghĩ là mình đang rất thèm được chơi mấy trò dâm đãng với Rui thôi!”
‘“Ryouta!’’’
Ba ánh nhìn giận dữ bắn về phía tôi từ cả ba hướng.
Chết tiệt…………. Chỉ vì cái lời bào chữa kỳ quặc đó! Tất cả là tại Rui!
Bỏ cải mộng tưởng được chơi SM sang một bên, tôi thực sự nên suy xét về việc làm phó hội trưởng thôi………
“.........Chậc.”
“Hửm? Sao vậy, Yuria? Cậu lườm gì thế?”
“.............Không có gì.”
Yuria trông như có điều muốn nói - nhưng cuối cùng lại từ bỏ.
Tôi không biết tại sao, nhưng có khả năng là do tôi ngắm mỹ nhân tóc đỏ kia hơi lâu.
Hử? Chờ chút……..
Bỏ việc liệu tôi có đủ tư cách làm hội phó không sang một bên - nếu mà mỹ nhân tóc đỏ đó gia nhập hội học sinh, vậy chả phải là tôi - hội phó - sẽ có cơ hội được gần gũi với ẻm sao……..
“.........Không tệ. Không thực tế, nhưng cũng không tệ.”
“Ryouta, cậu lại bày ra cái vẻ mặt kỳ quặc đó rồi kìa? Biểu cảm cứ thay đổi xoành xoạch từ u ám sang biến thái. Thú thật là khá đáng quan ngại đó.”
Tanaka, như mọi khi, nhìn có vẻ khó chịu.

