Trường cấp ba công lập Natsuhame của tỉnh mà tôi theo học không hề giống với mấy trường tư thục giàu nứt đố đổ vách thường thấy. Dù cho học vấn của chúng tôi thuộc hàng top, nhưng về mặt cơ sở vật chất thì chả có gì đáng để khoe cả.
Thế nhưng, tất cả đã thay đổi từ khi Kuroki Rui nhập học.
Từ đó, thứ gì lạc hậu của trường cũng bị thay tất. Cả cái phòng gym xập xệ cũng được tân trang lại, và sân thì được trải thêm cỏ nhân tạo.
Vì sao? Đơn giản thôi. Bởi vì Rui - một mỹ nhân tuyệt sắc với danh tiếng vang xa khắp các trường công lập - nhập học vào trường của chúng tôi, và vì thế mà các khoản đầu tư từ mọi nơi cũng theo đó mà đổ vào.
Và vì thế mà cả trường mới đi ra đưa tiễn đội điền kinh như thế này.
Trước khi Rui tới, những sự kiện mà nhà trường tài trợ bao gồm việc mượn một chiếc xe buýt cũ rích, gần như không chạy nổi của một công ty xe buýt địa phương, xe không điều hòa, như kiểu sắp đem đi bán đồng nát được rồi. Mà giờ, nhờ có Rui, chúng tôi được ngồi một chiếc xe buýt tư nhân rộng rãi, sáng bóng, điều hòa chạy hết công suất.
Thật sự thì……….. Kuroki Rui vạn tuế.
Quả là một thế giới vận hành bởi sức hút và tiền.
Chỉ có hai người trên thế giới này làm cho đám thường dân chúng tôi khắc sâu bài học đó vào trong tim: Ohtani……… và Kuroki Rui.
“Ryouta? Lên xe buýt đi kìa.”
“À ừ.”
Khi tôi còn đang mải đứng trầm trồ chiếc xe buýt - và đồng thời (lo lắng) cảm ơn Rui về danh tiếng của cổ thì Tanaka gọi tôi từ phía cổng.
Trong chiếc xe lạnh như băng, ghế được xếp thành hai hàng theo cặp. Nhóm bốn người chúng tôi ngồi ở phía sau, chia làm hai. Yuria và Airi ngồi ở đằng trước, còn tôi thì ngồi cạnh Tanaka ở đằng sau bọn họ.
“Airi mang theo đồ ăn vặt cho chuyến đi này! Cùng ăn thôi nào, Yuria!”
“Thôi, tớ vừa ăn sáng cho nên cũng không có hứng ăn vặt đâu…….. Này, Ryouta, cậu có kẹo cao su không?”
Yuria thò ra khỏi chỗ ngồi và hỏi tôi.
“Kẹo cao su? X-Xin lỗi, tớ không có.”
“Thật sao? Vậy tớ đoán là mình sẽ ăn của Airi vậy.”
Không có kẹo, nhưng có cao su, tôi suýt thì bảo vậy - nhưng mà tôi biết mình sẽ bị Yuria làm thịt nếu dám nói những lời đó ra.
Rui bảo tôi “Vẫn còn hình phạt đang chờ cậu đó, nhớ nhé?” và tôi đã nghĩ là 30 tháng Bảy sẽ là ngày mà tôi được thoát kiếp trai tân. Đó là lý do mà tôi mới cầm theo chỗ cao su đó…..
Và cuối cùng thì nó lại là một sự kiện bình thường của trường.
“Ha…… Thất vọng quá.”
“Ryoooooootha, nàm dì mờ thấp vọc vậy~?”
Tanaka vừa hỏi vừa nhai mực khô, giọng cổ bị bóp méo.
Nếu mà mọi thứ theo như tôi tưởng tượng, giờ phút này tôi đã đang ở trong một lớp học trống, chơi mấy trò SM hư hỏng với Rui rồi. Giờ thì tôi đang ở đây - ngồi kế bạn thuở nhỏ, một otaku đeo kính, nhai mực với một khuôn mặt trẻ con.
Ta nguyền rủa ngươi, hỡi người đàn bà gặm mực kia…….
“Nè! Làm gì mà mặt sưng sỉa hết cả lên thế? Đây là lần đầu tiên chúng ta ngồi cạnh nhau tính từ hồi cấp hai tới giờ. Đáng nhẽ cậu phải tỏ ra vui mừng chứ?”
Tanaka ngượng ngùng nói, tay nhét thêm miếng mực nữa vào trong mồm.
“Nghe này, Tanaka. Như tớ đã nói từ trước - hôm nay phải là ngày mà tớ thoát kiếp trai tân. Tớ đến đây với suy nghĩ rằng đây là cơ hội duy nhất trong đời. Và giờ thì sao? Đi dã ngoại? Ai mà không rầu cho được!”
“Ôi, Ryouta, cậu chả thay đổi tí nào. Để tớ hỏi - sao cậu nghĩ là Rui lại lừa cậu?”
“Hử? Vì sao….?”
“Đơn giản thôi. Cậu trông như là kiểu người sẽ bùng mấy sự kiện như này. Nên trừ khi cổ bẫy cậu bằng thứ gì đó dâm đãng, cậu sẽ chả đời nào tham dự đâu.”
Cổ nghĩ mình là loại người đó à…..?
Nếu mà cô ấy hỏi thẳng thì tôi vẫn sẽ tự nguyện đi mà…….
“Nhưng đó chỉ là giả thuyết của tớ thôi. Tớ hiểu rõ Rui mà, cậu ấy có thể quá ngại để nói mấy thẳng câu như ‘Tớ muốn cậu đến cổ vũ cho tớ’.”
“Hử? Tại sao?”
“Hừ. Cậu chả hiểu gì cả. Đó là lý do mà cậu chỉ là một tên otaku đụt và hướng nội thôi đó.”
“Cái gì cơ!? Giờ đến cả cậu cũng gọi tớ như thế? Đừng trách thằng này lấy cậu ra để bóc tem đó!?”
“Ể! L-Lấy tớ ra!? K-Không thể nào! Không đời nào! Nhưng mà…….. trừ khi Ryouta quỳ xuống cầu xin tớ và tự nhận là bản thân rất muốn, vậy có lẽ tớ sẽ suy xét?”
“Nghe được đấy nhỉ! Như thể tớ sẽ phải cầu xin cậu vậy!”
“Này. Im lặng coi. Xe buýt sắp đi rồi.”
“X-Xin lỗi….”
Cái lườm của Yuria khiến cả hai đứa chúng tôi lập tức co người lại.
“Haaa……. Tanaka, đổi chỗ nào. Airi nói là cậu ấy sẽ chia đồ ăn với cậu.”
“Thật sao!? Yay!”
Tanaka, người đang ngồi trên ghế phía lối đi, vui vẻ đổi chỗ với Yuria. Giờ thì Yuria đang ngồi cạnh tôi.
Yuria sao………
“Được rồi, Ryouta…… Giải thích về “trò biến thái” giữa Rui và cậu vừa nãy đi- chi tiết vào.”
Cổ lườm tôi, đôi mày nhăn lại.
Ôi không. Cô ấy đang rất giận….
“Yuria này? Có khi nào là cậu đang…… giận không?”
“Hử? Không, không hẳn.”
Không thật thì tôi đội đầu xuống đất. Cổ chắc chắn có giận!
“Ý tớ là….. tớ chỉ tò mò thôi. Kiểu, cuộc trò chuyện kỳ quặc đến mức nào mà dẫn tới chơi SM?”
A……… Có lý.
Rui lúc nào cũng tỏ ra ngây thơ trước mặt Yuria và Airi.
Nhưng mà Rui thực sự là một con người khác. Mỗi ngày gửi tôi một tấm ảnh rốn của cổ. Có mấy bức thì còn siêu táo bạo nữa, như đang thử thách giới hạn sức chịu đựng của tôi vậy…
Khi mà tôi suy tư, hình ảnh Rui trong đầu vụt một cú đau điếng lên người tôi.
Ực……..
Vì tôi không sơ múi được gì nên giải pháp duy nhất hiện giờ là tưởng tượng cảnh chơi SM trong đầu. Đó là lời nguyền của việc còn trinh sao……..?
“Ryouta, cậu lại nghĩ mấy thứ biến thái nữa phải không?”
“Cái - K-Không, tớ không có! Thô lỗ quá!”
“Cấm chối. Cậu lúc nào cũng cười đầy dị hợm mỗi khi có suy nghĩ bẩn thỉu.”
Chết tiệt…….. không ngờ là nó lại hiện lên mặt rõ tới thế……
Biểu cảm của Yuria càng lúc càng căng hơn.
T-Thôi thì…. Tôi cũng nên ngừng suy nghĩ về bản thân mà bắt đầu bảo vệ danh tiếng của Rui đi!
“Đ-Để tớ nói cho mà nghe - tớ hiểu nhầm về việc chơi SM sáng nay cũng là do Rui không thèm giải thích gì về việc chúng ta sẽ làm. Cậu ấy chỉ bảo tớ đến trường vào thứ Tư. Thế thôi!”
“Ừ, nhưng nó chả liên quan gì tới SM cả. Người bình thường chả ai nghĩ như vậy cả.”
Không chối được.
Nhưng mà…….Auuuu.
“Ryouta này…… Giữa cậu với Rui có gì mà phải giấu chúng tớ không thế?”
“Ặc….”
Đến tận bây giờ, tôi vẫn giữ kín được bí mật của mọi người trong tầm kiểm soát. Nhưng mà giờ…….. đây có lẽ tình huống nguy kịch nhất rồi.
Nếu mà cứ tiếp tục, Rui sẽ lộ ra là một kẻ cầu toàn hơi biến thái khi mà liên tục gửi ảnh rốn chỉ để quyến rũ tôi!
T-Tôi nên làm gì đây………!?
“- Hừm. Ichinose, cậu vẫn còn phải học nhiều lắm.”
Khi mà tôi đang cuống cuồng hết cả lên, giọng Tanaka vang lên từ hàng ghế phía trước.
T-Tanaka!?
“Với tư cách là một người hiểu rõ Ryouta, tớ có thể dễ dàng nhìn thấu cậu ta.”
“Cái gì? Vậy sao cậu không giải thích gì, Tanaka?”
Khoan đã……. Có khi nào cổ cũng biết về chiến thuật quyến rũ bằng rốn của Rui?
“Hehe….. Nói đơn giản thì……”
Không! Nếu mà cô ấy tiếp tục nói, đời tôi đi tong mất!
“Dừng lại! Tana-”
Tôi cố ngăn cổ lại trước khi cô ấy phun ra một tràng giải thích dài từ cuốn “Từ điển Tanaka”, nhưng mà-
“Ryouta là loại trai tân cô độc mà sẽ cho rằng lời mời của những cô nàng xinh đẹp cũng đồng nghĩa với việc họ muốn ngủ với cậu ta!”
“““Hở?”””
……………Cổ đúng là một con ngốc mà.
“Thật ra thì, không nên mong đợi cái gì bình thường từ cậu ta cả.”
“..........T-Thật sao?”
Tanaka giải thích với một điệu cười vênh váo. Yuria thì nhìn tôi như thể tôi là người ngoài hành tinh, trong khi Airi đang mải mê với mấy thanh socola mà cổ đã mua cả bịch.
“C-Chà……..đúng là như vậy. Đừng coi thường bộ não của một thiếu niên còn trinh, Yuria.”
Tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài diễn vai trai tân đáng thương - tất cả là vì Rui.
Chứ không phải là tôi thực sự nghĩ là mình sẽ có cơ may với tất cả những lời mời đâu! Chắc thế……..hi vọng là vậy…….
Tuy nhiên, đến cuối cùng thì, sự hiểu nhầm kỳ lạ của Tanaka đã cứu tôi một vố……. nhưng mà đừng mong tôi tha thứ cho cổ.
“V-Vậy thì……..Ryouta, cái lần mà tớ mời cậu đi xem phim đó…….”
“Hở?”
“C-Cậu có nghĩ là…… sẽ có khả năng…… có chuyện gì đó phát sinh chăng?”
Yuria khẽ hỏi, môi cô ấy hơi run. Mặt cô ấy đỏ nựng như trái chín, và cổ đang cố hết sức để giấu đôi má đằng sau bàn tay mình.
“Hử? À, không, ý tớ là……… thì, có thể có một chút…..”
“........Hừm.”
“...........”
“...........”
Ừ, tôi sẽ không đời nào tha cho Tanaka đâu.
Không do dự nữa, tôi sẽ không bao giờ tha cho Tanaka.
Trong sự yên tĩnh nặng nề ấy, xe buýt tiếp tục lăn bánh tới địa điểm diễn ra sự kiện của Intern High.
Chết tiệt, Tanaka……! Chỉ vì cậu nói nhăng nói cuội đó.
Tôi không phải là thánh - tôi đã làm nhiều điều đáng nghi - nhưng dù cho là vậy, góc nhìn méo mó của Tanaka về tôi như này đi quá xa rồi đó.
Chà……… dù sao thì, tôi cần thay đổi bầu không khí này.
“A! Nghĩ lại thì, Rui đâu rồi?”
Tất cả đang trên đường đến xem Rui thi đấu - nên nói chuyện về cô ấy cũng là bình thường thôi.
“Rui? Cậu ấy ở sẵn nơi tổ chức sự kiện rồi. Đội điền kinh có lịch riêng. Chờ chút…… Đừng nói là cậu ấy chả nói gì với cậu đấy?”
“Thật. Tớ chả biết gì cả.”
“Trời ạ, cậu ấy đúng thật là……”
Yuria thở dài như không thể tin nổi, nhưng mà một nụ cười nhẹ cuối cùng cũng quay trở lại trên gương mặt của cô ấy.
“Biết ngay mà….. Rui có thể như thế lắm.”
“Như nào?”
“.........A, đừng để ý. Quên hết những gì tớ nói đi. Dù sao thì, Ryouta - đừng đi chụp lén mấy bạn nữ đội điền kinh nhé?”
“Đến tớ cũng không làm mấy trò đó đâu!”
“Hê. Tớ biết. Tớ chỉ đùa thôi.”
“Đồ tồi tệ……”
Mọi chuyện trở lên khá ngượng ngùng do mấy đề tài…. nhạy cảm ban nãy, nhưng mà Yuria từ từ cũng đã quay trở lại bình thường.
“Này, Yuria - Airi cũng muốn ngồi với Ryouta nữa, chúng ta đổi chỗ được không?”
“Ừ, ừ. Nhưng mà đợi đến điểm dừng nghỉ tiếp theo thì hẵng đổi chỗ nhé?”
“Yay!”
Yuria đồng ý sẽ đổi chỗ với Airi sau.
Đầu tiên thì Tanaka là người ngồi cạnh tôi…… nhưng mà, cô ấy im lặng khi đang ăn, nên sao cũng được.
Tuy nhiên, chiếc xe buýt này - vẫn còn mới, nhưng ghế ngồi cảm giác khá chật chội. Nếu mà Airi ngồi cạnh tôi thì…….Ực.
Ngay bây giờ, chiếc đùi bự của Yuria đang chạm nhẹ vào chân tôi…… Có khi nào tí nữa tôi sẽ có cơ hội được vô tình đụng vô ngực không……?
“Mà này, Ryouta.”
“.....! C-Cái gì?”
Tôi chìm sâu vào suy nghĩ không trong sáng - đùi Yuria cọ vào chân tôi, khả năng chạm vào ngực của Airi - và giọng nói của cô ấy vang lên khiến tôi bất ngờ.
Chết tiệt, cô ấy phát hiện ra là tôi đang cố dịch chân lại gần à!?
“Cậu biết đó, Ryouta, Rui thích cậu, Airi thì rất thân với cậu….. và cậu cũng gần gũi với tớ nữa nhỉ?”
“Hở? Ừ thì đúng….”
Tự nhiên cổ nói gì vậy…….?
“Vậy nên……. cậu cũng phải có hứng thú với một đứa trong đám bọn tớ chứ nhỉ?”
“Hả?”
Tôi? Hứng thú với Rui…..hoặc Yuria…… hoặc Airi?
“Nói thẳng ra đi - Ryouta, cậu thích ai?’
“C-cái đó…….”
Cô ấy tự nhiên hỏi một câu khó đỡ quá.
Cổ muốn tôi…………. chọn ra người tôi thích nhất trong ba vị mỹ nhân?
Không thể nào!
Tôi không thể nào chỉ chọn một được.
Tôi muốn ngắm rốn Rui mỗi ngày, và nếu có thể, tôi muốn chạm ngón tay mình vào nó nữa.
Với bộ ngực khủng bố của Airi, tôi cảm giác rằng mình phải đảm nhận trọng trách được chứng kiến nó sẽ trưởng thành đến mức nào.
Và với cặp đùi đầy đặn của Yuria - tôi ước gì mình được kẹp giữa chúng đến cuối đời.
Chỉ chọn một thôi sao………. điều đó là bất khả thi.
Với lại, chỉ vì tôi làm thân với ba người họ không có nghĩa là họ sẽ muốn ở trong mối quan hệ kiểu đó với tôi.
Vì Yuria là người hiểu rõ tôi nhất, nên nếu như mà tôi quỳ gối và cầu xin, biết đâu cổ sẽ đồng ý kẹp đầu tôi giữa cặp giò đó…………..
“Này, Ryouta, đừng có đột nhiên im lặng vậy.”
“Ơ, không, ý tớ là…….tớ, ờ…..”
“Chậc……. Tớ đoán là cậu đang nghĩ về việc mình sẽ làm tình với ai nhỉ?”
“K-Không! Tớ không có!”
Tôi không đi xa đến vậy, nhưng mà tôi cũng đã nghĩ về mấy thứ khá kích thích, nên là tôi cũng không chối hoàn toàn được.
“Tớ đang hỏi là cậu muốn hẹn hò với ai. Tớ nói trước là không phải kiểu quan hệ để làm mấy điều đen tối đâu đấy?”
“Ừ-Ừ…… Cậu nói đúng.”
“Khoan, vậy cậu thực sự có những suy nghĩ đen tối về bọn tớ à?”
“Chà….. hơi hơi. Nếu mà tớ được kẹp giữa cặp đùi của Yuria, vậy thì có lẽ tớ sẽ chọn cậu………..”
“............!”
Vì tôi có thể mở lòng với Yuria, tôi thành thực đáp.
Dù cho cô ấy có là người bạn tâm giao tốt nhất của tôi…… có lẽ kể cả là cô ấy thì điều đó cũng quá kinh tởm rồi…….
“Nếu mà tớ kẹp cậu bằng đùi……. cậu sẽ chọn tớ sao?”
“Hở?”
“‘Hở?’ cái đầu cậu ấy! Tớ đang hỏi là cậu sẽ chọn tớ không nếu tớ làm thế!”
Yuria chỉ vào giữa chân mình bằng móng tay dài của cổ và véo cái đùi đầy đặn, mọng nước đó như thể đang nhấn mạnh những gì mình nói.
Ngón tay cô ấy từ từ chìm sâu vào lớp thịt căng mọng đó.
Quyến rũ quá rồi đó (không cần phải giải thích thêm gì cả).
“C-Cậu thực sự….. sẽ làm vậy sao?”
“………Ừ. Nếu mà tớ làm vậy, cậu sẽ chọn tớ chứ?”
Yuria nắm lấy tay tôi và kéo nó lại gần cặp đùi mềm mại đó.
N-Nó sắp xảy ra rồi….. Tôi sắp được chạm vào cặp đùi huyền thoại của Yuria.
Tuần nay tôi đã được cảm nhận bộ ngực trần của cô ấy, và giờ thì tôi sắp được chạm vào đùi nữa…… T-Tôi sắp…..!
“Ryouta……”
“Y-Yuria -?”
Khoảnh khắc mà tôi chạm vào cặp đùi ấm áp của Yuria-
“Được rồi, mọi người chú ý!” Chúng ta sẽ tạm dừng nghỉ 10 phút ở khu dừng nghỉ! Hãy nhớ quay trở lại vào 11 giờ!”
Tự dưng……. chiếc xe buýt dừng lại.
Chết tiệt. Suýt thì được….
“Ryouta! Đi mua đồ ăn vặt thôi!”
Airi quay phắt ra sau từ chiếc ghế phía trước, Yuria và tôi bất giác tách ra.
“Hửm? Hai cậu bị sao vậy? Sao mặt đỏ hết rồi.”
“À! Ừ được.”
“R-Ryouta chỉ đang vô cùng hào hứng để mua đồ lưu niệm thôi! Nên là nhanh lên nào!”
“Ừ-Ừ. Đi thôi, Ryouta.”
Bị thúc giục bởi Airi, tôi mới rời khỏi xe. Tuy nhiên Yuria lại ghé sát vào tai tôi.
“Này…….. Tớ sẽ làm nốt việc còn dang dở vào lần tới. Vậy nên……. cậu cũng hiểu mà, phải không?”
“Hở? Đ-Được thôi…..”
Tôi cũng không chắc ý cô ấy là gì khi nói “cậu cũng hiểu mà”, nhưng……làm nốt việc còn dang dở sao?
Dâm đãng quá……….
Tôi vừa có một giao hẹn tình tứ với Yuria.
“Chàààààààààà! Bãi đỗ xe rộng quáááááááááááá!”
Thoát khỏi xe buýt, Airi hào hứng bật nhảy tại gần cổng.
Như một lẽ thường tình, bộ ngực cũng nảy như điên theo mỗi bước bật.
Trời ơi……. bổ mắt quá đi mất.
“Ryouta này….. cậu đang có biểu cảm của một kẻ biến thái đó.”
“Tanaka…. Tớ chỉ đang…… rất vui mà thôi.”
“H-Hở?”
Lại một lần nữa, Tanaka - người mà chả biết đầu cua tai nheo như nào cả - đang nhìn đần thối ra.

