Dạo gần đây tôi tìm được một ứng dụng SNS có chức năng gọi điện, khá hot trong một bộ phận giới trẻ. Ứng dụng này không có gọi video hay livestream, chỉ tập trung vào đăng bài và gọi thoại bằng âm thanh. Và tôi thì thường xuyên lên đây để tìm người nói chuyện cùng.
Cách thức đơn giản lắm.
Đầu tiên, chỉ cần đăng một bài có gắn hashtag “#Tsuwaaiteboshu”[note81032] viết tắt là “#tsuwabo”, kèm profile giới thiệu bản thân và nội dung muốn nói chuyện. Sau đó tìm kiếm “#tsuwabo” để xem có ai hợp không, rồi gửi DM làm quen.
Nếu hợp nhau, hai bên follow nhau rồi bắt đầu dùng chức năng gọi thoại để trò chuyện. Thế thôi.
Còn có cả chức năng lọc theo khu vực nữa, ví dụ như “người sống ở Kanto”, nên cũng hạn chế được tình trạng “không có chung chủ đề vì khác vùng sống”.
Nếu thấy trò chuyện vui thì lần sau chỉ cần nhắn “nói chuyện không?” qua DM là được.
Tuy nhiên, vì người tham gia đủ độ tuổi, sở thích, tính cách khác nhau, nên kiểu “Mình lại phải nói chuyện với người này lần nữa!” thực ra hiếm lắm. Đa phần là nói chuyện xong rồi lại chuyển sang người mới.
Ban đầu khi biết đến ứng dụng này, tôi đã nghĩ… “Kiểu gì cũng toàn bọn PR cho mấy site hẹn hò vớ vẩn thôi.” Thực tế thì cũng có thật, nhưng tôi thường chọn lọc profile và bài đăng để nhắm tới những người rõ ràng là học sinh mà liên lạc và trò chuyện.
"Đúng rồi đó, Mukku-san! Cỡ hai tháng trước, tớ có quen một bạn gái trên này, nói chuyện cực hợp luôn. Nhưng càng nói thì càng nhạt dần… tại vì cô ấy lớn hơn tớ hai tuổi, rồi cứ tỏ ra kiểu người đi trước, đối xử như em nhỏ ấy. Tớ thấy hơi chướng."
"À, cái đó thì dễ hiểu. Lớn tuổi hơn thì thường hay lộ cái vibe “người đã trải sự đời”, nhưng mà đối phương thì lại thấy khó chịu đúng không."
"Chuẩn luôn! Thế mới nói, con gái nói chuyện với nhau cũng chẳng dễ dàng gì."
Tôi và Yukipi-san cứ thế chuyện trò liên tục. Hình như cũng có trường hợp con gái nói chuyện với nhau, con trai nói với nhau, nhưng phổ biến nhất vẫn là nói chuyện khác giới.
"Con gái nói chuyện với nhau nhiều khi lại thành ganh đua. Tuần trước, tớ có nói chuyện với một bạn nữ bằng tuổi, mà nửa chừng lại lạc sang đề tài từng có bao nhiêu người yêu, phiền phức lắm. Mukku-san có gặp chưa?"
"À, tớ hiểu mà! Có lần bị đem điểm chuẩn ra so sánh, kiểu đó mệt thật sự."
Nghe vậy, Yukipi-san khẽ bật cười “fufu”.
"Mukku-san dễ nói chuyện thật đấy! Chẳng trách được nhiều người lại khen."
"Hả? Yukipi-san nghe từ ai vậy?"
"Có cô gái từng nói chuyện với Mukku-san rồi đăng bài giới thiệu cậu là đối tượng tsuwabo đáng thử đó! Mà trước hết thì account của cậu trông hiền lành vô hại ấy!"
"À… cũng có thể."
Trong khi nhiều tài khoản trông chẳng khác gì dạng hẹn hò trá hình, thì profile của tôi lại vô cùng đơn giản…
【Xin chào, tôi là Mukku, học sinh cấp ba. Tôi thích nói chuyện và lắng nghe. Rất mong được trò chuyện với mọi người.】
Đơn giản, an toàn, không gây nghi ngờ. Tôi còn up cả giọng mẫu của mình để người ta tiện lựa giọng hợp ý. Nhờ vậy mà không bị nhầm là nữ hay bị quấy rối linh tinh.
"Tớ còn đọc thấy trong bài đăng kia viết… “Rất dễ nói chuyện, giọng còn đẹp trai nữa” đó."
"Ơ… ai mà viết thế nhỉ, tò mò ghê."
"Fufu, thử tìm đi, chắc còn nhiều bài khác nữa. Mukku-san giờ nổi tiếng mà."
Đúng vậy. Trong cái cộng đồng siêu nhỏ bé gọi là “#tsuwabo”, tôi được biết đến như “người dễ nói chuyện, giọng hay, thân thiện”. Bình thường tôi chẳng thấy mình giọng hay gì cả, nhưng ngay cả Shizuku cũng từng bảo: “Lúc cậu nói chuyện điện thoại, giọng thấp xuống nghe cuốn lắm.” Vậy chắc cũng có phần thật.
Ở trường thì tôi là thằng ít nói, mờ nhạt đến chẳng ai để ý. Nhưng ít ra ở đây, tôi có thể làm “người nổi tiếng” và quan trọng hơn hết… tôi được nói chuyện với rất nhiều người!
Tất nhiên, lý do mọi người thích nói chuyện với tôi chắc không chỉ vì giọng.
Nhiều bạn nữ kể rằng con trai khi dùng #tsuwabo thường chỉ nhằm mục đích gạ gẫm hoặc hẹn hò, có người còn mở miệng đã xưng hô tự cao tự đại.
Còn tôi thì khác. Tôi chỉ muốn nói chuyện thôi!
Bởi vì… tôi vốn chẳng ghét hay sợ nói chuyện, vậy mà ở lớp thì không sao mở miệng được, về nhà cũng chẳng trò chuyện nổi với Chitose, còn bố mẹ thì đi làm về trễ, chẳng mấy khi gặp.
Thử nghĩ xem, trong hoàn cảnh đó, việc có thể thoải mái trò chuyện qua điện thoại tuyệt đến mức nào! Tôi không cần gì ngoài “cuộc trò chuyện”. Và vì thật sự muốn trò chuyện, nên tôi tôn trọng quyền riêng tư, không tò mò quá mức. Có lẽ nhờ vậy mà các bạn nữ mới đánh giá tôi không tệ…

