Chương 1:Sự Kiện kỳ quái, hiện tượng Dị Thường

Chap 21: Mạo Hiểm Giả Bán Thời Gian Mạnh Nhất

2025-10-16

6

Sau khi dặn dò xong, Quản gia Yang rời khỏi biệt thự.

Là quản gia trưởng của gia tộc Luo, ông có vô số việc phải làm hằng ngày; không thể lúc nào cũng ở bên cạnh Emily.

Ngay khi quản gia Yang vừa đi khỏi, một cô hầu gái với nụ cười tinh nghịch rón rén sau lưng Emily.

Không cần quay lại, Emily đã biết đó là ai – Hầu gái trưởng Aya.

“Ahem, Chị Aya… chị cần gì sao?”

Emily ho nhẹ hai tiếng, ngắt ngang hành động lén lút của cô hầu gái.

Aya chớp mắt ngạc nhiên một chút rồi mỉm cười, lấy từ sau lưng ra một chiếc lược và nhẹ nhàng nói: “Tiểu thư Emily, tôi đến để chải tóc giúp cô.”

Rõ ràng là cô ấy đã có chuẩn bị từ trước.

“Không cần đâu.”

Emily đáp ngay không chút do dự.

Rồi như sực nhớ ra điều gì đó, cô bé nhỏ nhẹ hỏi: “Hầu gái trưởng, em có thể hỏi chị một chuyện được không?”

“À… tất nhiên rồi, cứ nói đi.”

Thấy Emily có điều muốn hỏi, Aya đoán là chuyện nghiêm túc, liền lập tức nghiêm chỉnh lại thái độ, không còn đùa giỡn nữa.

“Là về… con dao găm nhỏ bị lấy đi hôm qua ấy ạ. Chị có biết quản gia Yang đã để nó ở đâu không?” Emily dè dặt hỏi.

Thanh dao găm Hồng Hoả là vũ khí cá nhân và cũng là báu vật quan trọng nhất của Emily. Dù thế nào cô cũng không thể để mất nó.

“Dao găm?”

Aya ngẩn ra một lúc, rồi nhanh chóng hiểu ra và đáp: “Cô đang nói đến lưỡi dao nhỏ màu bạc trắng ấy hả?”

“Vâng, nó đó!”

Emily gật đầu lia lịa.

Aya nghĩ một lúc rồi mỉm cười: “Vậy thì em tìm đúng người rồi… Hôm qua, sau khi quản gia Yang lấy con dao, ông ấy định ném nó đi. Nhưng chị thấy nó đẹp nên đã giữ lại.”

“Vậy bây giờ con dao nhỏ đang ở chỗ chị.”

Emily sững người một lúc, rồi ngập ngừng nhìn Aya bằng ánh mắt khẩn cầu, thì thầm: “Chị Aya… chị có thể trả lại nó cho em được không ạ…?”

Aya xoay nhẹ chiếc lược trong tay, mỉm cười tinh nghịch: “Không vấn đề gì đâu, tiểu thư Emily. Nhưng đổi lại… em có nên ngoan ngoãn để chị chải tóc cho một chút không?”

Emily cắn răng, phồng má: “…Hầu gái trưởng, xin chị hãy giữ phẩm giá của mình. Em tuyệt đối không đồng ý với yêu cầu vô lý như vậy đâu!”

Năm phút sau…

“Ahh, dễ chịu thật đó…”

Aya thở dài hài lòng, xoa tay khoái chí rồi đặt chiếc lược gỗ lên bàn.

Trong khi đó, Emily thì gục đầu xuống ghế, ánh mắt vô hồn nhìn lên bầu trời xanh.

“Thấy chưa, Emily, tóc đuôi ngựa một bên đáng yêu quá đi chứ?” Aya nhẹ nhàng vuốt đuôi tóc trắng của Emily, gương mặt đầy tự hào.

“Chị hài lòng rồi chứ? Trả dao cho em đi.”Emily yếu ớt nói.

“Tất nhiên rồi.”

Aya gật đầu, quay về phòng lấy con dao găm bạc trắng – Hồng Hoả – và đưa lại cho Emily.

Emily lập tức chạy vội về phòng, để lại Aya còn ngẩn người đứng đó.

Cô bé thật sự không muốn ở gần hầu gái trưởng thêm một giây nào nữa!

“Ờ…”

Gãi đầu, Aya lẩm bẩm: “Tiểu thư Emily chạy nhanh thật… mình còn muốn hỏi nguồn gốc con dao đó nữa cơ mà.”

Emily về tới phòng và khóa chặt cửa.

Sau khi chắc chắn không có ai xung quanh, cô nhẹ nhàng vuốt ve thanh dao găm Hồng Hoả.

“Giờ thì bé đã lấy lại được vũ khí rồi, Emily, bé định tham gia hiện tượng Dị Thường à?”

Giọng của Hắc Emily vang lên nhẹ nhàng bên tai.

“Ừ, nghỉ ngơi đủ rồi. Đã đến lúc quay lại công việc.” Emily đáp, rồi đặt con dao găm bên cạnh.

“Nhưng trước khi tham gia hiện tượng Dị Thường, tôi phải gia nhập 【Hiệp hội Mạo Hiểm】 trước đã.”

Hắc Emily khẽ hỏi: “【Hiệp hội Mạo Hiểm】… là tổ chức mà kiếp trước bé từng tham gia đúng không?”

“Đúng rồi…”

Emily gật nhẹ, rồi im lặng.

Tên đầy đủ của 【Hiệp hội Mạo Hiểm】 là “Liên Hiệp Mạo Hiểm Giả Xử Lý Hiện Tượng Dị Thường Hành Tinh Xanh”, một tổ chức bán chính phủ trực thuộc các chính quyền thế giới.

Mục đích là tuyển chọn những cá nhân tài năng trong dân chúng, tổ chức họ lại để xử lý các Hiện Tượng Dị Thường đe dọa xã hội loài người.

Tuy nhiên, nói thật thì Emily không thích tổ chức này.

“Haizz… Nếu không vì nguồn tin tình báo của bọn họ thì tôi cũng chẳng buồn tham gia.” Emily ngồi trên giường, mặt đầy bất mãn.

“Sao vậy?” Hắc Emily tò mò hỏi.

Emily im lặng một lúc rồi bắt đầu giải thích: “Chắc cô chưa biết, sau khi gia nhập Hiệp hội Mạo Hiểm, có hai loại hợp đồng để ký.”

“Một là ‘Hợp đồng Tự Do’. Có thể tự do nhận hay từ chối nhiệm vụ của hiệp hội, rất linh hoạt. Nhưng sẽ không có lương hay phúc lợi đảm bảo.”

“Còn loại kia… là ‘Hợp đồng Ràng Buộc’, cái mà tôi 'vô tình' ký hồi kiếp trước.”

Gương mặt Emily trở nên chua chát: “Ký cái đó rồi thì bất cứ lúc nào hiệp hội giao nhiệm vụ, tôi đều phải làm. Nếu từ chối, họ sẽ trừ lương và điểm thành tích!”

“Vì vậy mà tôi làm việc 365 ngày một năm, không ngày nghỉ, tăng ca liên tục… Có ngày còn phải xử lý hơn mười hiện tượng Dị Thường!”

Nghe đến đây, Hắc Emily không nhịn được nữa mà bật cười.

“Cơ bản là lao động hợp đồng ép buộc,” cô trêu. “Mạo hiểm giả bán thời gian mạnh nhất lịch sử.”

Emily giơ hai tay nhỏ lên, bất lực nói: “Điều tệ nhất là lương thì bèo bọt, nên tôi còn phải nhận thêm nhiệm vụ ngoài để kiếm chút tiền tiêu vặt.”

“Đáng thương thật đấy… bé bắt đầu khiến tui thấy tội nghiệp rồi đó |・ω・)” Hắc Emily cười khúc khích.

Nhưng sau lời kể của Emily, một câu hỏi khác lại hiện lên trong đầu cô.

“Khoan đã, Emily, chẳng phải lúc đó bé là mạo hiểm giả mạnh nhất sao? Nếu muốn xé hợp đồng thì dễ như chơi. Tại sao lại cam tâm làm ‘con culi ’ cho hiệp hội?”

Hắc Emily hỏi với vẻ thật sự không hiểu.

Nghe vậy, Emily bỗng trầm mặc. Cô cúi đầu, tâm trạng dường như chùng xuống.

Một lúc lâu sau, cô mới ngẩng đầu lên, chậm rãi nói từng chữ với giọng đầy quyết tâm:

“Vì một cô gái… một cô gái ngốc nghếch.”

“Một người phụ nữ, dù là sinh vật Dị Thường, vẫn lựa chọn bảo vệ loài người… và đã chết vì điều đó.”

Nói xong, căn phòng rơi vào yên lặng.

Hắc Emily hiểu rằng, đó là một trong những vết thương sâu nhất của Emily.

Nhưng giờ đây, họ đã quay ngược thời gian trở về hai năm trước.

Điều đó có nghĩa là Emily có đủ cơ hội để hoàn thành những điều cô từng thất bại trong kiếp trước.

Và để làm được điều đó, cô phải mạnh hơn nữa.

Nửa tiếng sau, Emily chuẩn bị ít nước uống và lương khô bỏ vào Nhẫn Không Gian, sẵn sàng cho cuộc thám hiểm sắp tới.

Cô buộc chắc dao găm Hồng Hoả vào đùi.

Khi mọi thứ đã xong, Emily gọi cho Jiu Yuan và Alex, hẹn gặp nhau ở trung tâm thành phố.

Bạn đồng hành đáng tin cậy là tài sản quý giá nhất của một mạo hiểm giả.

Dù hai người kia hơi ngố một chút, nhưng họ đáng tin, và với những người như vậy, Emily sẵn sàng chỉ dạy vài điều.

Sau khi hoàn tất mọi chuẩn bị, Emily hít một hơi sâu, bước ra khỏi căn phòng màu hồng của mình.

“Đi thôi. Đã đến lúc làm việc chăm chỉ để trở thành người mạnh nhất thế giới.”