Chương 1:Sự Kiện kỳ quái, hiện tượng Dị Thường

Chap 16: Tiểu Thư Duy Nhất Của Gia Tộc Luo

2025-10-10

1

Sau khi hiện tượng Dị Thường kết thúc, nhiều chiêu trò đã được dựng lên để che mắt công chúng.

Ngọn lửa bất thình lình này là một trong những cách mà Dị Thường thường dùng để che giấu sự thật.

Ngọn lửa kinh hồn này đã nhấn chìm toàn bộ tòa nhà giáo viên.

Vô số lính cứu hỏa đã xông vào ngọn lửa chết người này, cố gắng cứu các học viên mắc kẹt bên trong nó.

Không may rằng, Emily biết rằng công sức của họ là công cốc.... bởi vì ngoài cô, Jiu Yuan và Alex, ba người sống sót, thì tất cả còn lại đã bị giết trong hiện tượng Dị Thường.

Sớm thôi, Emily đã được giải cứu khỏi ngọn lửa và được đưa đến nơi an toàn.

Ở đó, cô nhìn thấy Jiu Yuan và Alex đã được giải cứu như cô.

"Khụ... Bác à, bác có thể thả con xuống rồi, con vẫn ổn."

Emily nhẹ nhàng đẩy người lính cứu hỏa đang giữ cô ra. Rồi dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, cô đáp xuống một cách nhẹ nhàng.

"Cô bé à... cháu có thật sự ổn không? Bác nghĩ là cháu nên đi đến bệnh viện và kiểm tra sơ qua đi..."

Ông chú lính cứu hỏa lên tiếng hỏi cô trong lo lắng, nhìn cô một cách khó hiểu.

Trong mắt ông, nó rất là khó tin. Emily vừa mắc kẹt bên trong trận cháy đó trong 3 tiếng, ấy vậy mà cô không hề bị thương, mà quần áo của cô hoàn toàn lành lặn.

Hơn nữa, ông còn lo rằng cô đã hít phải khói độc, thứ mà sẽ khó lòng biểu hiện ngay lập tức.

"Con ổn mà thưa bác," Emily giải thích nhẹ nhàng, "Khi mà ngọn lửa xảy ra, cháu đã nấp vào một góc gần cửa sổ. Ở đó có rất nhiều bàn và ghế được làm từ vật liệu chống lửa, nên cháu vẫn bình an vô sự."

Emily thản nhiên nói dóc, mong rằng có thể giải quyết việc này nhanh chóng.

"Ừ thì.... thật không?"

Người lính cứu hỏa tất nhiên là không tin cô, nhưng nhận ra rằng Emily thật sự không có thương tích nào, ông không còn cách nào khác ngoài để cô đi.

"Vậy để ta giúp cháu liên lạc với gia đình."

Người lính cứu hỏa lôi chiếc điện thoại của mình ra, chuẩn bị nhập số điện thoại, thì Emily đã ngăn ông lại.

"Không cần đâu thưa bác. Ông ấy đã ở đây rồi."

Cô chỉ về một hướng.

Người lính cứu hỏa quay đầu về đó và thấy một người đàn ông già đang chạy về hướng này.

Mặc dù đang mặc một vest, di chuyển của ông vẫn nhanh nhẹn, dễ dàng luồn lách qua đám đông để tiến đến chỗ của Emily.

Một lát sau, người đàn ông đã đến trước mặt cô bé, thở một cách vội vã, mặt ông đỏ lên như khai rằng ông đã chạy trong bao lâu.

"Chú Yang..."

Nhìn thấy ông, Emily cúi đầu chào một cách lịch sự.

Người đàn ông đó không ai khác ngoài người quản gia trung thành của nhà Luo, chú Yang.

"Phù... Tiểu Thư Luo, cô ổn chứ?"

Chú Yang lau giọt mồ hôi từ trán. Biểu cảm lạnh lùng, khó đoán thường thấy của ông giờ lại tràn đầy sự lo lắng hiếm thấy.

Emily lắc đầu, ra hiệu rằng cô vẫn hoàn toàn ổn.

"May quá... thật sự là may quá..."

Chú Yang thở dài nhẹ nhõm, mặt đầy hạnh phúc. "Miễn là cô ổn thưa tiểu thư Luo. Nếu như có chuyện gì xảy ra với cô thì quản gia già này phải giải thích với Gia chủ Luo và bà Mi như nào nữa..."

Gia chủ Luo và Bà Mi, tất nhiên là cách goi tên của cha mẹ của Emily Luo rồi.

Mặc dù họ thường làm việc xa nhà gần cả năm, họ vẫn rất quan tâm và yêu thương cô.

Emily khẽ gật đầu rồi nhẹ nhàng bảo ông, "Chú Yang, hãy về thôi, cháu mệt rồi...."

Nó không phải là nói điêu. Sau khi phải trải qua ba câu hỏi kia, cô hoàn toàn kiệt sức.

Sự kết hợp của căng thẳng tinh thần và thể chất yếu ớt của cô đã làm cô gái bé nhỏ này nhìn như sắp gục ngã.

Chú Yang đứng im một lúc, rồi đồng ý không do dự: "Được thôi thưa tiểu thư Luo. Tôi sẽ sắp xếp một buổi gặp mặt riêng với bác sĩ cho cô...."

Chỉ như vậy, Chú Yang đã sẵn sàng rời khỏi Đại Học Mo cùng với Emily.

Ngay khi đó, một người đàn ông mặc đồng phục cảnh sát tách khỏi đám đông, chặn đường của họ.

"Đây là giấy phép công an của tôi."

Người đàn ông đứng trước quản gia Yang và lấy ra một huy hiệu từ túi ông ấy, đưa ra trước mặt quản gia.

Trên huy hiệu ấy, một vài chữ cái ngăn nắp đập vào mắt quản gia:

[Đơn vị Đảm Nhiệm: Trụ Sở Cảnh Sát Tỉnh Thành Phố Mo]

[Tên: Shen Yi]

[Chức Vụ: Chỉ Huy]

Bên dưới của nó là dấu in của cảnh sát.

Ở đất nước Yan này, cảnh sát được chia thành ba cấp bậc, và Chỉ Huy là mức cao nhất.

Người đàn ông Shen Yi này là một trong số ít đơn vị cấp cao của Thành Phố Mo.

"Anh muốn gì?"

Quản gia Yang nhướng chân mày lên, nhìn thẳng vào ánh mắt Shen Yi mà không để lộ chút sợ hãi nào.

"Làm ơn đừng hiểu lầm thưa ông..."

Shen Yi cất huy hiệu của mình đi và ra hiệu với quản gia rằng  ông không có ý xấu nào.

"Quý cô nhỏ này là một người sống sót của sự kiện này. Theo luật lệ được đưa ra, cô bé cần phải đến chỗ bọn tôi để tiến hành lấy lời khai," Shen Yi giải thích một tông giọng bình tĩnh.

Quản gia Yang gật đầu, biết rằng Shen Yi không hề sai.

Tuy nhiên khi ông quay đầu nhìn Emily, ông thấy được ánh mắt cầu xin của cô.

"Chú Yang à... cháu mệt rồi. Cháu không muốn đâu...."

Emily làm nên khuôn mặt mệt mỏi, con mắt của cô rơm rớm nước mắt nhìn ông.

[Kĩ Năng Ngoại Hình Vô Đối(Cấp 5) đã tự động kích hoạt.]

"Emily à, chỉ là một chuyến đi đến đồn cảnh sát thôi mà. Sao phải làm như vậy?"

Giọng của Hắc Emily vang lên trong đầu cô.

"Cô bị đần hả? Cô quên mất bây giờ tôi là cái gì rồi hả?" Emily phản kháng âm thầm trong đầu của cô.

"Tôi là thực thể cấp SSS rồi. Tôi cần phải tránh tiếp xúc với mấy tay chính quyền càng nhiều càng tốt. Nếu chúng phát hiện ra tôi là ai thì cả hai chúng ta sẽ xanh cỏ đấy (ー_ー;)."

"...À ừ cũng đúng."

Sau khi nghĩ kĩ lại thì Hắc Emily đồng ý và giữ im lặng.

Nghe thấy Emily cầu xin, Quản gia Yang đứng ra che chở cho cô, nói với Shen Yi:

"Thưa cảnh sát, tiểu thư của tôi hiện tại đang rất mệt mỏi. Ngoài ra, cô ấy còn rất trẻ. Cô ấy vừa sống sót khỏi một vụ hỏa hoạn tàn khốc. Sao anh lại muốn cô ấy phải trải qua nó lần nữa bằng cách lấy lời khai?"

Lí lẽ của Quản gia Yang rất thuyết phục và chắc chắn.

"Hmm.... có lẽ ông đã đúng. Nhưng luật là luật. Tôi không thể thay đổi cũng như làm trái lại nó."

Shen Yi gãi đầu khó khăn. Ông không muốn phải làm cô bé dễ thương này buồn, nhưng tai nạn này quá thảm khốc. Nếu ông không nhanh chóng giải quyết nó, ông sẽ không thể nào gánh chịu hậu quả.

Nhìn vào Shen Yi vẫn không nhúc nhích dù chỉ một chút, Quản gia Yang do dự một lúc. Sau đó, ông âm thầm giải tán đám đông, để lại mỗi Shen Yi.

"Tiểu thư của tôi đây thuộc nhà 'Luo'."

Quản gia Yang hạ giọng, nhấn mạnh từng chữ.

"Nhà Luo?"

Shen Yi đứng hình một lúc, mắt ông mở to, "Ý ông là Nhà 'Luo' đó à?"

"Chính xác như những gì ông nghĩ đó." Quản gia Yang gật đầu và thêm vào, "Tiểu Thư Emily đây là cô con gái duy nhất của gia đình Luo ấy. Tôi mong ông hiểu điều đó là gì."

Shen Yi thở dài nặng nề, lau đi giọt mồ hôi lo lắng từ trán mình. Ông nhỏ giọng lại và nói, "Vậy tiểu thư đây là người thừa kế của gia tộc Luo.. thứ lỗi cho tôi, tôi đã quá nghiêm nghị rồi."

Khi đó, Shen Yi ngay lập tức né sang một bên.

Quản gia Yang cúi đầu lịch sự, cầm tay của Emily lên và nói, "Tiểu Thư Emily, đi thôi."

"Mm..."

Emily trả lời nhẹ nhàng, giấu đi khuôn mặt đáng thương và lấy lại sự bình tĩnh của mình.

Tuy nhiên, bên trong tim cô lại có rất nhiều câu hỏi.

'Gia đình Luo này là cái gì?"

Cô đã lắng nghe cuộc đối thoại của hai người họ.

Các đơn vị cảnh sát của nước Yan được biết đến bởi sự nghiêm khắc và công bằng của họ.

Nói không điêu khi có thể bảo họ là hệ thống cảnh sát trên toàn hành tinh.

Và ngay cả như vậy, người nghiêm khắc như Shen Yi cũng phải từ bỏ khi Quản gia Yan nhắc đến nó.

'Gia tộc Luo... con gái duy nhất của gia tộc Luo...'

Có lẽ nào danh tính hiện tại của cô đang nắm giữ bí mật động trời nào không?

Emily thật sự không biết. Dù có cố gắng nhớ lại đến mức nào đi chăng nữa, cô cũng không nhớ một chút gì về "gia đình" hay "cha mẹ" cả.

Những gì cô biết là cha mẹ cô là doanh nhân luôn làm việc xa nhà quanh năm. Họ chưa bao giờ kể cho cô về tính chất công việc của mình.

Ban đầu, cô còn tưởng là họ làm bên xây dựng...

Nhưng bây giờ thì danh tính của cô khác xa những gì cô đã nghĩ.

Ghi chú

[Lên trên]
Hôm qua sủi do quên sạc pin điện thoại nên nay 2 chap
Hôm qua sủi do quên sạc pin điện thoại nên nay 2 chap