Ôm chiếc sổ trong tay, Emily bỗng thấy đau đầu.
Bởi vì, ngoài những thứ viết trong cuốn sổ, thì cô còn thấy một bảng hệ thống hiện lên trên cuốn sổ.
[Chứng Minh Của Đại Học Âm Ti( Thẻ thông hành chính của Địa Ngục)]
[Cấp vật phẩm:1( không thể nâng cấp)]
[Mô tả: Một thẻ thông hành phổ biến dùng ở Địa Ngục, thường được triệu hồi bằng lệnh nhất định.]
[Hiệu ứng: Tăng cơ hội chạm chán hiện tượng Dị Thường lên 50%. Người sở hữu sẽ có cơ hội gặp hiện tượng Dị Thường liên quan đến Địa Ngục nhiều hơn.]
Không như hiệu ứng tăng chỉ số của [Chứng Chỉ Âm Ti], hai hiệu ứng của [Chứng Minh] gần như là hiệu ứng bất lợi.
Ai mà muốn tăng cơ hội gặp hiện tượng Dị thường chứ?
Hơn nữa, hiện tượng Địa Ngục Dị Thường thường sẽ nguy hiểm hơn so với những hiện tượng thông thường.
Trong khi Emily đang cảm thấy bối rối, cuốn chứng minh bỗng phực cháy, biến thành một nắm tro và hợp vào bông hoa trên tay cô.
"Thêm một nâng cấp à.."
Nhìn vào bông hoa đỏ nở rộ trên tay mình, Emily lẩm bẩm.
Một bông hoa Bỉ Ngạn Đỏ nở rộ, và trong trung tâm của nó, một nhánh hoa đã phát triển.
Sự tăng trưởng này làm cho hình ảnh của nó trông thật hơn, như một bông hoa thật sự đang nở trên tay cô vậy.
Emily nhìn nó, rồi nhận thêm thông tin đã cập nhật của nó thông qua bảng trạng thái.
[Chứng Chỉ Âm Ti( cơ bản)]
[Cấp vật phẩm:3( Có thể nâng cấp)]
[Mô tả: Một bản nâng cấp của Chứng Chỉ Âm Ti. người sở hữu sẽ nhận được sự chú ý của Địa Ngục.]
[Hiệu ứng: +2 Khả Năng Chiến Đấu, +1 Độ Thu Hút]
[Hiệu Ứng Đặc Biệt]
[1. Đưa Tiễn Của Địa Ngục: Người sở hữu sẽ gây thêm sát thương lên kẻ địch dạng linh hồn.]
[2. Hiệu ứng tạm khoá... mở khoá ở cấp cao hơn]
Cũng đáng chú ý là mặc dù Chứng Chỉ Âm Ti đã ở cấp 3, chỉ số tăng cường cơ bản của nó vẫn không tăng lên chút nào. Thay vào đó, nó lại mở khoá hiệu ứng đặc biệt mới.
Emily nhận ra là nó rất bình thường.
Thông thường thì, những vật phẩm nâng cấp có khả năng mạnh mẽ, nhung tốc độ nâng cấp của nó khá chậm.
Chỉ sau khi vượt qua những trận chiến dài hơi và vô số cuộc thám hiểm mà chúng có thể mở khoá toàn bộ sức mạnh của mình.
Nhưng, hiệu ứng đặc biệt này khá là thú vị.
Kẻ địch dạng linh hồn thì khá là bao quát.
Nhưng thực thể như linh hồn lang thang, bóng ma giận dữ và ác linh; tất cả bọn chúng đều được tính là dạng linh hồn.
Với Chứng Chỉ Âm Ti, đòn tấn công của Emily giờ gây thêm sát thương lên những thực thể như vậy. Hiệu ứng này có thể rất hữu dụng.
"Hmm... Có lẽ mình nên bắt đầu tìm thêm những hiện tượng Dị Thường liên quan đến linh hồn nhỉ?"
Emily thầm nghĩ trong đầu trước khi nhìn về phía Jiu Yuan và Alex.
Ngay lúc này, cả hai người họ đều nhận được chứng minh cũng như Chứng Chỉ Âm Ti của mình.
Tuy nhiên, Chứng Chỉ của họ hoàn toàn khác so với cô, từ ngoại hình cho đến hiệu ứng.
Chứng Chỉ của Jiu Yuan có hình dạng của một ngọn lửa nhỏ được in lên lòng bàn tay anh.
Trong khi đó của Alex thì lại mang hình dạng của Trăng Khuyết, hằn lên trên cổ.
Quan trọng hơn hết là, Chứng Chỉ của họ chỉ mới cấp 1.
"Jiu Yuan, Alex, hai người thấy như thế nào rồi?" Emilt tiến lại gần và hỏi nhẹ.
Do cả hai người họ đều không có hệ Thống, họ phải dựa vào trực giác mà đoán mò hiệu ứng của nó.
"Cái hình Trăng Khuyết này... nó làm tôi cảm giác mình đã trở nên mạnh hơn," Alex nói một cách thoải mái.
"Ngọn lửa này làm tôi cảm thấy đầu mình nhẹ hơn, như tôi suy nghĩ sắc bén và nhanh hơn," Jiu Yuan đáp.
Emily gật đầu, nhanh chóng kết nối thông tin của bọn họ lại.
Chỉ số của Alex ngiêng về sức mạnh, rất hợp cho cơ thể to và rắn chắc của anh.
Trong khi đó chỉ số của Jiu Yuan lại tăng cường khả năng tập trung tinh thần và năng lượng tâm linh của anh.
Nói chung là, hiệu ứng của họ không tệ chút nào.
Sau khi xác nhận lại nó, Emily vẫy tay vào họ để ra hiệu cho họ đứng lên.
"Chúc Mừng. Từ giờ cả hai anh đã chính thức trở thành Thợ Săn Dị Thường."
Emily cười nhẹ về phía hai người.
"Thợ Săn?"
Jiu Yuan và Alex nhìn lẫn nhau, bị bối rối bởi thuật ngữ kì lạ này.
Nhìn phản ứng bối rối của họ, Emily từ từ giải thích, "Những ai mà có kinh nghiệm trong hiện tượng Dị Thường sẽ mang sức mạnh kì lạ, như cái cái vết mà hai anh đang mang."
Cô chỉ vào Chứng Chỉ Âm Ti trên cơ thể họ.
"Với những kĩ năng lạ thường này, các anh có thể phản công lại các sự kiện Dị Thường trong tương lai. Tuy nhiên, những sự kiện này thường rất nguy hiểm, đó chính xác là tại sao chúng ta là được gọi là 'Thợ Săn'."
"Các anh sẽ phải từ bỏ cuộc sống cũ của bản thân đấy. Hiện tượng Dị thường sẽ mang muồn vàn khổ đau và khó khăn, nhưng cùng lúc đó, các anh sẽ mang trên mình thứ sức mạnh vượt xa nhân loại .. cùng với những kho báu hiếm có."
Emily nhanh chóng giải thích cho họ, rồi để họ từ từ suy ngẫm về thông tin này.
Rõ ràng là, những gì cô nói vượt xa những gì mà Jiu Yuan và Alex hiểu được. Họ nhìn vào cô ngơ ngác, một sự lo lắng tích tụ trong tim họ.
2 Phút sau, Alex cuối cùng cũng lên tiếng.
"Bạn học Emily.. tôi không muốn sức mạnh hay kho báu gì cả.... Nếu tôi không trực tiếp tham gia vào những hiện tượng Dị Thường, thì tôi có thể tránh né chúng được không?
Lau giọt mồ hôi trên trán, Alex hỏi với khuôn mặt đầy khó khăn và khó khăn.
Những ai mà đậu vào Đại Học Mo thường là học sinh đi đầu trong lớp của họ.
Họ có thể có 4 năm nhàn nhã trong Đại Học, rồi tốt nghiệp để trở thành một cá nhân đặc biệt trong xã hội, tận hưởng một cuộc sống ổn định, thoải mái.
Ừ thì, họ có thể sẽ không giàu nứt vách, nhưng nó sẽ đỡ hơn là nguy hiểm mạng sống của mình như một Thợ Săn.
Sau cùng thì, chỉ dựa trên hiện tượng Kiểm Tra Dị Thường này thôi đã khiến 90% lớp họ biến mất.
Alex không thể tưởng tượng ra tương lai nguy nào đang đợi anh. Anh càng không muốn trở thành 'Thợ Săn'.
Phản ứng của anh không làm Emily bất ngờ một chút nào.
Cô bé nhỏ nhắn thở dài rồi từ tốn nói, "Tôi sợ là... Anh không có quyền từ chối đâu."
"Tại sao?" Alex hỏi trong bối rối.
Chỉ vào Chứng Chỉ Âm Ti , Emily giải thích, "Đây không chỉ là nguồn sức mạnh của anh đâu, mà còn là một dấu ấn."
"Những ai đã sống sót trong hiện tượng Dị Thường sẽ bị 'nguyền rủa' bởi Dị Thường. Ngay cả khi anh không tìm chúng, chúng cũng sẽ đến tìm anh."
"Và, Anh cũng không có lựa chọn khác. Nếu anh không cố gắng để trở nên mạnh hơn, thì sớm hay muộn thì một hiện tượng Dị Thường sẽ giết anh."
Giọng của Emily nhẹ nhàng và dễ chịu.
Nhưng ngay cả thế thì nó cũng không khiến cảm giác tuyệt vọng tích luỹ trong Alex vơi đi.
"Anh có câu hỏi, bạn học Emily."
Jiu Yuan, người đã giữ im lặng nãy giờ, bỗng lên tiếng: "Với nhiều cái chết như vậy, cảnh sát sẽ chắc chắn tham dò chúng ta khi chúng ta thoát khỏi đây... thậm chí có thể coi ta là thủ phạm. Chúng ta phải làm gì giờ?"
Có lẽ là do Chứng Chỉ của anh đã có tác dụng, mà suy nghĩ của anh đã sắc bén hơn, và nỗi lo của anh là chính đáng.
Nhiều học sinh Triết Học đến từ nhà có điều kiện. Với nhiều cái chết không rõ nguyên nhân như vậy thì gia đình họ sẽ không để chuyện này tên.
"Cái đó thì.. anh không cần phải lo về nó."
Emily nhìn về phía cảnh của đóng chặt của căn phòng và nói từ tốn, " Đã đến lúc chúng ta rời đi rồi. Một khi chúng ta bước ra ngoài, thì 'hiện tượng' sẽ chắc chắn chúng ta sẽ không bị ảnh hưởng."
Jiu Yuan và Alex đứng hình trong chốc lát, và nhận ra là cuối cùng họ cũng có thể rời khỏi nơi quái gở này.
Không chần chừ, sau khi trao đổi thông tin liên lạc, họ chạy vội về phía cảnh cửa và mở nó ra.
Bên Ngoài, không còn làn sương chết chóc nữa, chỉ còn lại ánh sáng chói loà.
Cả hai nhìn nhau chắc chắn, gật đầu rồi bước ra cùng nhau.
"Phù..."
Emily thở ra một hơi thoải mái, rồi từ từ bước ra ngoài sảnh thi.
Cạch!
Khoảng khắc cô bước ra ngoài, Emily cảm thấy như thế giới đang xoay vòng quanh cô.
Tầm nhìn cô mờ đi, và sau đó, Vụt!, một làn gió nóng hổi thổi vào mặt cô, làm cho ý thức cô mờ dần.
Chân cô run rẩy, và cô chút thì ngất xỉu trên sàn.
"Nhanh! Đưa cô bé này ra khỏi đây"
"Ngọn lửa này đã chảy trong ba tiếng, và chúng ta cuối cùng cũng đã tìm thấy người sống sót!"
"Thật là một phép màu! Cô bé dường như vẫn an toàn!"
Một tràng âm thanh tràn vào tai của Emily.
Vô số cánh tay nhanh chóng đỡ lấy cơ thể của cô.
Cô cố mở mắt, rồi chỉ nhìn thấy khói bụi dày đặc trước mắt. Đằng sau cô, sảnh thi đã hoàn toàn chìm trong biển lửa.
Một vài lính cứu hoả, bọc trong đồ bảo hộ, cẩn thận nhấc cơ thể nhỏ bé của cô và nhanh chóng đưa cô ra khỏi nơi đó.
Khi họ thoát khỏi toà nhà giáo viên, Emily bắt gặp một màn hình to lớn gắn trên tường, chiếu lên tin tức.
[Đại Học Mo gặp vụ hoả hoạn ngàn năm có một. Vô số đã bị thiêu chết. Nguyên nhân vẫn đang được điều tra]
Emily nhanh chóng nhắm mắt lại.

