Chương 1:Sự Kiện kỳ quái, hiện tượng Dị Thường

Chap 14: Hoàn Thành Bài Thi, Nhưng Muốn Bỏ Học

2025-10-08

5

Thời gian cho câu hỏi thứ ba nhanh chóng trôi qua.

Điều đáng chú ý là Emily đã khám phá ra một cái gì đó kì lạ: Khi thời gian đếm ngược chỉ còn 10 giây, toàn bộ môi trường xung quanh ngập trong dung nham, không chừa lại một chỗ trống nào.

Dòng dung nham sôi ùng ục, hơi nóng liên tục toả ra. Toàn bộ khu vực thi trở nên nóng bức vì hơi nóng khắc nghiệt.

Mặc dù cô biết là dòng dung nham này vô hại, nhưng chứng kiến khung cảnh hoang tàn này vẫn khiến tim của Emily đập liên hồi.

"Chỉ còn một phút là xong.." Emily bình tĩnh đếm ngược thời gian trong đầu mình.

"Ba...Hai...một"

Bzzzz~

Khoảng khắc thời gian đếm ngược kết thúc, Emily cảm giác được hơi nóng xung quanh đang dần dịu lại.

Thế chỗ cho nó, một làn gió thổi qua cơ thể nhỏ nhắn của cô bé, nhẹ nhàng đung đưa mép váy của cô.

Rắc....

Một âm thanh giòn rụm phát ra, dòng dung nham bắt đầu chìm xuống đất, như là sàn thi đã kích hoạt một hệ thống thoát nước.

Một lát sau, tấ cả dấu vết của dung nham đã biến mất, và toàn bộ phòng thi một lần nữa bị nhấn chìm vào bóng tối.

Sau đó, Tầm nhìn Emily tối lại, khiến cô phải dịu mắt của mình.

Phựt!

Giây tiếp theo, bóng đèn trên đầu cô bật lên bất ngờ.

Mắt Emily mở to, dường như nhận ra rằng cô đã quay trở lại lớp học.

Bên cạnh cô là Jiu Yuan, cũng choáng ngợp và choáng váng như cô.

"Chúng ta đã... hoàn thành bài thi này sao?" Jiu Yuan do dự hỏi.

Emily gật nhẹ. :"Tôi nghĩ là vậy."

"Nhưng..tất cả mọi người đâu?"

Jiu Yuan nhìn xung quanh, nhưng không thấy một ai cả.

Không gian rộng lớn, sáng sủa này chỉ bao gồm hai người họ.

Emily nhận ra điều đó, buồn bã khi nghĩ đến điều mà cô không muốn phải nói ra.

Khoảng 10 giây sau, một dáng vóc to lơn, cứng rán bất ngờ xuất hiện từ hư không và nhanh chóng ngã nhào xuống.

"Argh..!"

Người đàn ông to lớn ngã một cách năng nề, co ro trên sàn trong khi rên rỉ đau đớn.

"Là Alex kìa!"

Jiu Yuan ngay lập tức nhận ra anh và hối hả chạy lại giúp anh.

"Anh ổn không, Alex?"

"Tôi.. tôi ổn.."

Alex vẫy tay từ chối, rồi ép bản thân đứng dậy đầy khó khăn.

Vào khoảng khắc đó, Emily nhìn thấy một thứ đáng chú ý: một cao dao dân dụng găm trên ngực của Alex.

Con dao không đâm sâu lắm, dường như chỉ cắt ngang da anh, nhưng máu cứ chảy không ngừng chảy ra đã nhuộm ướt áo anh.

"Alex, chuyện gì đã xảy ra với anh?"

Emily tiến lại gần, chỉ vào con dao trên ngực anh và hỏi với một giọng nhỏ.

"Argh... Chỉ là kém may mắn. Tôi đã gặp một tên khốn mà," Alex tức giận nói, lắc đầu liên tục.

Sau đó, anh tường thuật lại mọi thứ cho họ.

Tình huống của Alex cũng không khác gì họ. Anh cũng bị lạc vào khu vực tăm tối đó và chạm trán với một thí sinh khác.

Cũng như hai người, Anh cũng nghe được yêu cầu của cái loa về việc giết lẫn nhau.

Nhưng Alex là một người chính trực. Mặc cho ngoại hình của anh, anh lại có một trái tim nhân hậu. Tất nhiên, anh không có ý định tấn công người đồng hành cùng mình.

Thêm nữa, nhờ vào ngoại hình to lớn của mình, thí sinh còn lại không có ý định tấn công trước nữa. Theo ý của Alex, họ quyết định không tấn công lẫn nhau.

Cùng nhau, họ dao quanh khu vực, né xa dòng dung nham đang dần tiến đến.

Trong một thoáng thì không có gì xảy ra.

Tuy nhiên, khi mà thời gian càng trôi đi, nhiều và nhiều dung nham xuất hiện thêm, bắt Alex và người đồng hành của anh co ro trên một khu vực nhỏ bé.

Sớm thì khu vực đứng được của họ bị bào mòn, chừa lại một khoảng nhỏ.

Khi chỉ còn 30 giây trước khi bài kiểm tra kết thúc, Alex và người thí sinh kia chỉ còn đang đứng trên một mảng bé bằng một bàn tay.

Chỉ khi đó mà người thí sinh kia lôi con dao ra và phóng về chỗ của Alex mà không báo trước.

Alex không phản ứng kịp thời và bị đâm vào ngực.

May thay, nhờ vào cơ thể săn chắc của mình, và cộng thêm sức của người kia quá ít mà. Không thì anh có thể đã chết ngay tại chỗ.

Tất nhiên thì Alex ngay lập tức quay đi và phóng đi, bước vào dòng dung nham chỉ để phát hiện ra là nó không gây hại cho anh.

Nhận ra điều này, anh phóng đi một cách nhanh chóng. Thí sinh còn lại, nhận thấy anh còn an toàn, quyết định đuổi theo anh.

Nhưng ngay khi họ bước xuống dòng dung nham, họ gào lên trong đau đớn.

Dòng dung nham chết người ngay lập tức biên chân họ thành than đen. Ngã nhào trong đau đớn, họ bị chìm xuống dòng dung nham. tan chảy thành một nhúm than.

Alex đứng bất động, ngơ ngác trước cảnh tượng đó, cho tới khi ba mươi giây sau thì anh được dịch chuyển về đây.

"Chính xác như mình nghĩ ha..."

Emily gật đầu rồi tự nói với bản thân, "Chỉ nhưng kẻ tấn công bạn đồng hành của mình mới bị dòng dung nham đốt chết..."

"Làm cách nào mà bọn tôi biết được nó đang nói dối chứ?"

Alex thở dài rồi rút con dao cắm trên ngực mình ra, mặt anh chứa đầy luyến tiếc. "Nếu như bọn tôi biết được.. thì có lẽ cả hai đã sống được."

"Anh sẽ không làm gì được đâu," Emily khẽ lắc đầu. "Khi mà sống còn trở thành tất yếu, thì con người để lộ bản chất thật của mình mà."

Cô bé nhỏ nhắn nhìn xung quanh rồi thì tầm, "Có vẻ như chỉ có ba chúng ta sống sót."

Sau khi Alex quay trở lại, không một ai xuất hiện cả.

Điều đó có nghĩa là... tất cả thí sinh còn lại đã chết.

Một số chết vì đã giết nhau, số còn lại thì bị dung nham đốt chết....

Jiu Yuan khuỵ xuống, run rẩy không ngừn, cơ thể anh run lên vì sợ hãi và tiếc nuối.

Chỉ hai tiếng trước, lớp học này có đến 31 thí sinh.

31 con người đầy sức sống, vậy mà sau bài thi này, chỉ có ba người sống sót

Emily nhẹ nhàng vỗ lưng của anh, dịu dàng trấn tĩnh anh lại.

"Đây là sự thật hiện hữu của hiện tượng Dị Thường mà. Bất cứ ai chưa từng trải qua nó sẽ không bao giờ hiểu mạng sống đáng giá như nào."

"Anh cần phải thích nghi nhanh đấy.." Giọng của Emily đầy ngọt ngào.

Giọng nói của cô đi vào tai anh. Anh hít một hơi dài, từ từ đứng thẳng lại, nhìn chính chắn hơn trước.

Ngay lúc đó, một âm thanh rè rè phát ra từ hệ thống phát thanh.

"Chúc mừng! Emily Luo, Jiu Yuan, Alex Chenlong! Bạn đã thành công vượt qua bài kiểm tra của [Đại Học Âm Ti] và được chính thức công nhận là một học viên của [Đại Học Âm Ti] !"

"Cả ba đều rất may mắn! trong lịch sử thì tỉ lệ đầu vào của bài thi này thấp đến 1%, nhưng ba người các bạn đã vượt qua cùng nhau. Trên danh dự của [Đại Học Âm ti], tôi khâm phục bạn!"

"Trở thành học viên của [Đại Học Âm Ti] đi kèm với nhiều lợi ích. Bạn cũng được hưởng quyền lợi để trải nghiệm những sự kiện 'thú vị'. Chúng tôi mong chờ nỗ lực trong tương lai của bạn~"

Giọng nói trong loa chứ đầy sự phấn khích, dường như rất hài lòng với kết quả của họ.

"Ugh..." Emily lắc đầu, thủ thỉ với bản thân, "Tôi không muốn phải đi học đâu, có cách nào để nghỉ học không?"

"Bé có thể cầu xin cái loa ấy," Hắc Emily gợi ý ngang ngược. "Khoe cái mặt dễ thương nhất của bé. Có lẽ nó sẽ thương hại bé mà cho bé đi  ^ω^."

"..Bỏ đi."

Emily nhanh chóng từ bỏ ý kiến.

Hiện tượng Dị Thường không phải là thứ mà có thể đàm phán được. Luật lệ của chúng luôn là số một, không bao giờ đám phán được.

Sau Bài phát thanh, một cuốn sổ màu đỏ xuất hiện trên tay họ, từ từ bay vào tay họ một cách nhẹ nhàng.

Emily chớp lấy cuốn sách và thẩm định nó, dòng chữ đầy nghệ thuật in rõ ràng trên nó:

[Chứng Minh Của Đại Học Âm Ti]

Không chần chừ, cô bé nhỏ nhắn lật nó ra, cẩn thận đọc nội dung của nó:

[Chúc mừng bạn đã thành công nộp học vào Đại Học Âm Ti.]

[Làm ơn đợi đến sự kiện Địa Ngục tiếp theo, nơi mà môn học chính và phụ sẽ được chọn cho bạn.]

[Bạn sẽ nhận được nhận được lợi ích của Đại Học Âm Ti trong khi phải chịu trách nghiệm tương đương với lợi ích.]

[Một cuộc sống yên bình sẽ trôi khỏi tầm tay bạn; luôn trong trạng thái sẵn sàng.]

[Chúc may mắn, Địa Ngục sẽ luôn là hỗ trợ 'đắc lực' nhất của bạn.]