Chương 1:Sự Kiện kỳ quái, hiện tượng Dị Thường

Chap 13: Vô Số Dị Thường, Mưu Kế Bất Tận

2025-10-07

3

"Sự thật của câu hỏi này?"

Câu trả lời của Emily khiến Jiu Yuan đứng hình. Anh bối rối hỏi, "Ý em là... cái câu đã bị che đi trên tờ giấy, em đã hiểu ra?"

"Bingo~ Câu trả lời chính xác, nhưng không có phần thưởng đâu nhe."

Emily búng tay, nâng nhẹ mép váy như hành lễ, mặc kệ dòng dung nham đang cuộn trào đằng sau cô.

"Nhưng..." Jiu Yuan do dự một chút rồi nói, "Không phải là bài phát thanh bảo chúng ta chỉ có thể hoàn thành câu hỏi này bằng cách giết nhau sao?"

"Đúng không?"

Emily cười nhẹ và nói, "Và ai bảo anh là mọi lời của bài phát thanh phải đúng thế?"

"Ý em là?!"

Mắt Jiu Yuan mở to vì sốc. "Bài phát thanh đang.... lừa chúng ta ư?"

Từ lúc bắt đầu bài thi thì Jiu Yuan đã ghi nhớ tất cả mọi thông tin liên quan đến bài thi.

Là một người mới chạm chán hiện tượng Dị Thường lần đầu tiên, Jiu Yuan đã tin rằng mọi luật lệ và lời nói là thật và không dám làm trái lại chúng.

Và ngay lúc này Emily lại bảo là bài phát thanh đã đánh lừa mọi người. Anh cảm thấy điều đó rất khó tin.

"Bác bỏ ý nghĩ của tôi nhanh thế."

Emily cảm nhận được suy nghĩ của Jiu Yuan. Cô bé nhỉ con này nghịch ngợm chiếc dao trên tay trong khi nói, "Anh còn nhớ luật được nêu ra ở lần phát thanh đầu tiên không?"

"Lần phát thanh đầu tiên?"

Jiu Yuan suy nghĩ một lúc, lấy lại giọng mình và cố gắng nhớ lại đống luật ấy từng lời.

"Thứ nhất... luật đầu tiên.. luôn tuân thủ quy định và yêu cầu được miêu tả trên giấy thi. Nếu bạn vi phạm, bạn sẽ chịu trách nhiệm."

"Trí nhớ tốt đó, luật thứ hai là gì?"

Emily nhìn anh đầy hứng thú.

"À.. để anh nhớ lại."

Jiu Yuan nhắm mắt lại. Sau một thoáng chốc, anh lặp lại luật thứ hai, từng chữ một.

"Luật thứ hai... giọng nói bảo là bài phát thanh sẽ chỉ phát một lần và không bao giờ lặp lại luật lệ. Nếu bạn nghe thấy nó lần thứ hai, hãy xem nó như không tồn tại.."

"Nó chỉ phát một lần!"

Mắt Jiu Yuan mở to khi anh vừa hiểu được mấu chốt của luật lệ.

"Chính xác, anh tìm được điểm mù của luật rồi đấy."

Emily vỗ đôi tay bé nhỏ của mình và chúc mừng anh. Nhưng đối với Jiu Yuan, màn vỗ tay này như đang móc mỉa anh.

Như thể cô đang cười nhạo anh vì lí lẽ của anh không giỏi như cô bé.

Sau khi vỗ tay xong, Emily tiếp tục hỏi, "Nói tôi nghe, anh đã nghe loa phát thanh mấy lần rồi?"

"Tính cả cái mới nghe thì là ba cái"

Lần này thì Jiu Yuan không cần phải nghĩ. Anh khai thật ra như thể anh sợ Emily sẽ đánh giá anh.

"Đúng rồi đó, ba cái." Emily gật đầu.

Ba bài phát thanh diễn ra, một cái trước câu hỏi thứ nhất, trước câu hỏi thứ hai, và trong khi diễn ra câu hỏi thứ ba.

Câu thứ ba là câu đã yêu cầu họ giết lẫn nhau.

"Lần phát thanh đầu tiên đúng là hoàn toàn thật."

"Nhưng lần thứ hai thì chỉ có nửa đúng nửa sai."

Emily bình tĩnh phân tích, "Trong câu hỏi thứ hai, nó đã bảo là 'Vật phẩm màu đỏ giúp chúng ta thoát khỏi nguy hiểm.' "

"Đúng thật là những cái bàn và ghế màu đỏ đã giúp chúng ta sống sót. Nhưng yếu tố giúp chúng ta phá hủy bức tượng là Chiếc Kim Nước màu Xanh của tôi."

Emily bình tĩnh phân tích, không để sót chi tiết nào.

"Theo logic đó thì lần phát thanh thứ ba.. sẽ là sai hoàn toàn!"

Cô bé dừng lại một lát, rồi cẩn thận lặp lại từng chữ: "Chính xác hơn là, cái thứ được gọi là 'thông tin' mà nó đưa ra... có thể trái ngược với những gì yêu cầu."

"Ngược lại à.."

Jiu Yuan lẩm bẩm lại câu nói đó trong miệng.

"Nếu như thông báo giả bảo chúng ta phải giết lẫn nhau, thì yêu cầu chính xác sẽ là ngược lại so với giết nhau?" Emily hỏi lại anh.

"Giúp đỡ lẫn nhau?"

Jiu Yuan nhìn ngơ ngác về phía Emily, bàng hoàng trước lí lẽ khó hiểu của cô.

"Chính xác. Giúp đỡ lẫn nhau. Cùng nhau sống sót."

"Nếu như tôi đoán không lầm, thì câu hỏi thứ ba sẽ là..."

[Trong vòng 30 phút, dùng mọi cách để #######(sống sót)]

Giải thích được yêu cầu,Emily thở dài một cách thoải mái.

Nhưng Jiu Yuan lại không hề thoải mái như vậy.

Bởi vì dòng dung nham vẫn đang xâm lấn, cắt đi chỗ đứng ít ỏi của họ và khiến họ co rụm lại đến một tảng đá nhỏ, dung dịch nóng chảy từ từ bò đến chân họ.

"Quý cô bé nhỏ tôi... tôi hiểu ý em là gì, và tôi đồng tình với ý kiến của bạn.."

"Nhưng dòng dung nham này thì không hề đùa được đâu, nó có thể giết được chúng ta đấy!"

Jiu Yuan lau giọt mồ hôi trên trán anh, mặt đầy hoảng hốt.

Khi dòng dung nham ngày càng tiến lại gần, Emily suy nghĩ một chút, rồi từ từ tiến đến dòng dung nham.

"Emily à, em đang cố làm gì vậ-"

Jiu Yuan cố ngăn cô lại, nhưng trong khoảng khắc tiếp theo, Emily bình tĩnh đặt tay của mình lên dung dịch nóng chảy này.

Ùng Ục...Ùng Ục...

Dòng dung nham sôi sùng sục liên tục, bóp méo không khí trên nó bằng nhiệt độ chết người.

"Ít nhất là cả ngàn độ C.." Emily thầm nghĩ.

Ngay cả vậy, cô nhấn bàn tay nhỏ nhắn của mình vào nó.

Sss....

Jiu Yuan nhắm chặt mắt lại, không thể chịu được việc nhìn thấy tay cô bé biến thành một mảng đen.

Tuy nhiên, nửa phút trôi qua và anh vẫn không nghe thấy gì.

Âm thanh đau đớn và khóc lóc anh tưởng tượng không bao giờ xảy ra.

Khi Jiu Yuan mở mắt ra, anh đã nhìn thấy thứ mà cả đời anh cũng không quên được.

Emily đã nhấn toàn bộ tay của mình vào dòng dung nham, nhẹ nhàng khuấy nó như một ly nước cam khổng lồ.

Làn da mượt mà của cô không có một ảnh hưởng nào.

Sau đó, cô bé dần rút tay mình lại.

Jiu Yuan nuốt nước bọt và nói trong bàng hoàng, "Dòng dung nham... cái thứ này là giả luôn hả?"

Đây là lời giải thích duy nhất mà anh có thể nghĩ ra. Trừ khi Emily Luo là một con quái vật, thì không có lý nào mà người bình thường có thể khuấy dung nham cả ngàn độ được?!

"Dung nham này có lẽ là thật. Còn tại sao nó không ảnh hưởng chúng ta thì.... tất cả tôi có thể nói là, đừng dùng lẽ thường tình mà đánh giá chất lỏng của Thế Giới Dị Thường."

Emily khẽ giải thích, "Có lẽ là nó có hiệu ứng đặc biệt làm nó không thể gây hại cho con người, nhưng lại có thể đốt những thứ khác."

Nói thế rồi, Emily tháo giày mình ra và bước đôi chân trần của mình xuống dòng dung nham.

"Tuy nhiên, nếu chúng ta thực sự hại nhau, thì có thể hiệu ứng của dòng dung nham sẽ thay đổi.. và nó có thể bắt đầu làm hại chúng ta"

Đó là "luật" của Thế Giới Dị Thường.

Trải nghiệm thứ vô hại nhưng chết người nhìn như dung nham này tạo ra cảm giác không thật chút nào.

Emily có thể cảm nhận được dung dịch nóng chảy đang bao quanh chân cô, tỏa ra hơi nóng.

Nhưng hơi nóng này nằm ở mức chấp nhận được, không gây khó chịu nhiều.

"Xuống đây, nó hoàn toàn ổn mà."

Emily vẫy tay với Jiu Yuan.

Jiu Yuan do dự một lúc, nhìn mặt đất dưới chân dần bị ăn mòn bởi dòng dung nham. Anh ngiếng răng, bước chân vào dòng dung dịch đó.

Như Emily đã đoán, dòng dung nham cũng không làm hại anh.

Nhìn vào phản ứng thất thần của Jiu Yuan, Emily không nhịn được mà khẽ cười.

"Thế Giới Dị Thường là một nơi mà thật giả đan xen. Một người mới như anh sẽ không thể nào bắt kịp với những trò của chúng đâu~"

"Đúng vậy nhỉ..." Jiu Yuan lau giọt mồ hôi trên trán, bất lực trả lời.

Ghi chú

[Lên trên]
Chân loli ~
Chân loli ~