Giọng nói của loa phát thanh rất là bất thình lình và ghê rợn giữa chảo lửa.
Emily nhanh chóng dừng bước và im lặng lắng nghe những gì mà loa đã báo.
"Đến lúc này thì bạn đã gặp được một thí sinh khác rồi phải chứ?"
"Dưới sự sắp đặt của [Địa Ngục], các thí sinh sẽ được chia thành nhóm hai người, và bạn sẽ không gặp bất cứ một thí sinh nào khác."
"Hãy nhớ, thí sinh mà bạn gặp không phải là bạn đồng hành..."
"Mà là kẻ địch, kẻ đối đầu với bạn."
Giọng nói trong loa phát thanh bỗng trở nên đáng sợ.
"[Đại Học Âm Ti] chỉ chấp nhận kẻ có tài, không chứa chấp kẻ vô dụng."
"Nên, những gì bạn phải làm là...."
[Trong vòng 30 phút, dùng bất cứ cách nào để giết kẻ địch của bạn.]
[Sử dụng công cụ hay không.]
[Thông qua lừa học và kế hoạch.]
[Chỉ cần bạn giết được họ trong vòng 30 phút, bạn sẽ đỗ bài kiểm tra.]
Emily đứng hình.
Ngay khoảng khắc đó, một con dao dân dụng bất ngờ xuất hiện và rơi vào tay cô.
Cô nhìn qua nó và thông tin của nó hiện lên cho cô:
[Dụng cụ nhân giới - Dao cắt sinh mệnh]
[Cấp vật phẩm:1(không thể nâng cấp)]
[Mô tả: Một công cụ của Đại Ngục dùng để thu hoạch mạng sống, dù nò nhìn không bén nhưng lại có thể gây ra vết thương chí tử.]
[Hiệu Ứng: Vết thương gây ra bởi con dao này sẽ ngăn máu tụ đông và khó để chữa lành.]
Thứ "Dao cắt sinh mệnh" này khác biệt so với những con dao đỏ xuất hiện trong bài kiểm tra đầu tiên.
Những con dao đó chỉ là dao bình thường, nhưng con dao cô đang cầm lại mang một hiệu ứng đặc biệt.
Đây có lẽ là vũ khí mà [Địa Ngục] đã trao cho cô cho câu hỏi này.
Vào khoảng khắc đó, Jiu Yuan cũng bắt kịp với Emily.
"Huff... Emily..."
Thở một cách nặng nề, Jiu Yuan nghi hoặc, " Sao cậu lại dừng?"
Emily do dự một chút, rồi nhanh chóng giấu con dao cắt sinh mệnh sau lưng mình.
Nhờ vào môi trường thiếu sáng ở đây mà Jiu Yuan không nhìn thấy cô đang cầm cái gì.
"Không có gì đâu..."
Cô chững lại một nhịp, rồi cẩn thận hỏi," Anh có nghe được loa phát thanh nào không?"
"Phát thanh?"
Jiu Yuan lắc đầu rồi đáp lại, "Không. Sao mà ở đây lại có loa phát thành nào không?"
Emily xị mặt xuống, không thể đánh giá rằng Jiu Yuajn có đang nmoi1 dối hay không.
Nhưng hành vi của anh rất tự nhiên, không mang dáng vẻ đáng nghi nào.
Vậy là, Emily quyết định thử lòng anh.
Với một giọng nhẹ nhàng, cô nói," Tôi nhận ra rằng dòng dung nham dường như đang đuổi theo chúng ta, nên chạy cũng không giúp ích được gì."
"Nên ngồi xuống và nghỉ một chút đi"
Ngay khi cô vừa nói xong, Jiu Yuan lập tức ngồi xuống.
"Hà... Khoảng cách mà chúng ta đã chạy có khi bằng với cả năm tôi tập thể dục đấy."
Jiu Yuan ngồi xuống không chút phòng bị, cố gắng lấy lại hơi.
Emily từ từ tiến lại gần anh, tay siết chặt con dao cắt sinh mệnh.
Ngay cả khi đó, Jiu Yuan vẫn thiếu phòng bị.
"Phù....."
Emily thở ra một hơi dài.
Có vẻ như là Jiu Yuan thật sự chưa nghe bất kì phát thanh nào và không biết luật của câu hỏi này.
'Kì lạ... Sao có mỗi mình nghe được nhỉ?'
Emily thầm nghi ngờ.
Trong khi đó, dòng dung nham đang dần bao quanh họ.
Dòng dung nham nổ ra hơi nóng, sôi sục và nổ bong bóng.
"Emily này, sao không tận dụng cơ hội và hoàn thành câu hỏi này đi...." Hắc Emily thì thầm vào tai cô.
Với cương vị là Hệ Thống của cô, tất nhiên là Hắc Emily muốn cô vượt qua bài kiểm tra này và sống sót.
Emily rơi vào trầm tư, siết chặt con dao trên tay.
Cô chưa bao giờ mềm lòng cả.
Nếu Jiu Yuan là kẻ địch, hay anh đã khiến cô tức giận, thì cô đã tặng anh một phiếu chầu ông bà rồi.
Nhưng vấn đề là.... Jiu Yuan chỉ là người bình thường.
Không những là anh chưa bao giờ đổ lỗi cô, mà anh còn liều mạng để giúp cô trong câu hỏi thứ hai.
Cô không thể khiến bản thân giết anh đươc.....
"Nhưng khi bé đến để ám sát tui thì bé không nương tay luôn mà.."
Hắc Emily nói với tông giọng bất mãn.
"Cô là một thực thể cấp SSS, một phần thưởng truy nã treo trên bảng của Hiệp Hội Thợ Săn. Nếu tôi để cô đi, thì cô sẽ huỷ diệt thành phố Mo rồi nhỉ? Sao lại giống nhau được?"
Emily trả lời với thái độ nhàn nhã.
"Hmph."
hắc Emily khịt mùi rồi không nói thêm gì.
Emily nhìn vào Jiu Yuan trước khi cất con dao cắt sinh mệnh đi.
Vào khoảng khắc đó, một làn gió mạnh quét qua không gian tối đó, mang theo hơi nóng chết người và không khoan nhượng tạc thẳng vào mặt họ bằng hơi nóng.
Dòng dung nham tiếp tục mở rộng, nhanh chóng bào mòn chỗ đứng của họ.
Jiu Yuan thấp thỏm cái chân của mình rồi nhanh chóng lùi lại, cố gắng né tránh dòng dung nham nóng chảy.
Nhưng Emily khong lùi lạ, mà thay vào đó, cô tiến lên gần mép cái hồ dung nham.
Phất phơi tay mình trên dòng dung nham, cô cảm nhận được lượng nhiệt độ chết người.
'Dòng dung nham này là thật, không phải là ảo ảnh.'
Hiện tượng Dị Thường có thể lừa thính giác và thị giác của họ, nhưng cảm giác từ tay cô chắc chắn là thật.
Cô lùi lại và đi về phía Jiu Yuan.
"Vậy thì chúng ta làm gì đ-"
Jiu Yuan bắt đầu nói, nhưng chưa được nữa câu thì biểu cảm anh đông cứng.
Ngay khi đó, với một ít sự bất ngờ, anh nói, "Emily... tôi nghĩ là tôi vừa nghe bài phát thanh."
"...!"
Tim của Emily chững lại một nhịp khi mà sự bất an chạy qua cơ thể cô.
"Nó đã nói gì?" Cô hỏi nhẹ nhàng, hít một hơi thật sâu.
"Bài phát thanh nói..." Jiu Yuan nhìn cô với biểu cảm khó khăn. Sau khi do dự một lát thì anh cuối cùng cũng nói.
"Nó bảo tôi phải giết em.. Nói rằng đó là cách vượt qua bài kiểm tra."
Giọng của Jiu Yuan chứa đầy sự ngay thẳng và chính chực khi anh nói.
Emily nhìn anh một cách vô hồn rồi từ tốn hỏi, "Vậy thì.... Anh sẽ làm gì? Anh sẽ giết tôi ư?"
Jiu Yuan im lặng một lát, rồi đưa cho cô con dao cắt sinh mệnh.
"Làm như tôi làm được ấy..."
Anh dừng lại, gãi đầu một cách ngại ngùng, rồi cười tươi. "Bạn Học Emily, tôi sẽ không bao giờ làm hại một cô bé xinh đẹp đâu."
"Nhưng nếu anh không hoàn thành câu hỏi thì anh sẽ thất bại đó. Anh không sợ chết hả?" Emily cười rồi nhận lấy con dao của anh.
Jiu Yuan thở dài rồi đáp, "Tất nhiên là tôi sợ rồi. Ai mà không sợ chết chứ?"
"Nhưng nếu sống sót đồng nghĩa với việc từ bỏ nhân tính và hãm hại người đã cứu tôi thì.. tôi không làm được."
Gặng ra một nụ cười, Jiu Yuan nhìn vào cô bé dễ thương trước mặt và trêu cô, "Mà nói thì, ai lại làm hại một cô bé dễ thương như em chứ?"
Má của Emily đỏ lên một ít, nhưng cô nhanh chóng bình tĩnh lại.
"Nếu như tôi nói là tôi muốn sống, rằng tôi sẽ giết anh để sống thì anh nghĩ gì?"
Cô khép tay lại và cười tinh nghịch với anh.
"À thì.."
Jiu Yuan cứng người lại, rồi thở dài và cúi đầu với cô.
"Vậy thì tôi sẽ giao mạng mình cho em, cô bé Emily Luo dễ thương. Xem nó như là lởi cảm ơn vì đã cứu tôi hai lần."
Giọng anh bình tĩnh, ánh mắt của anh chứa sự than thản.
Emily bật cười ngay tức khắc.
"Nếu tôi giết anh, thì cả hai chúng ta sẽ thất bại câu hỏi này."
Cô nhắm mắt lại và cười với anh.
"Hả? tại sao?" Jiu Yuan thắc mắc.
Emily ném con dao vào dòng dung nham. Ngay lập tức, con dao bị biến thành tro.
"Tôi nghĩ là tôi hiểu ra rồi."
"Tôi đã hiểu được lời giải đằng sau câu hỏi cuối cùng rồi."
Nụ cười của Emily dần biến mất khi cô hướng mặt về phía dòng dung nham nóng chảy.
Bài phát thanh dường như là giả rồi.

