Ngũ Thế Diệt Thần là kỹ năng mà Keke đã chui rèn và phát triển khi đối đầu với vô số hiện tượng Dị Thường. Nó là kỹ năng độc nhất của cô.
Nó cũng là thứ đã giúp cô đạt được danh hiệu thợ săn mạnh nhất hành tinh Xanh.
Mấu chốt của kỹ năng này nằm ở " Điều khiển nguyên tố."
Trong mắt Keke, thế giới được cấu thành từ vô số nguyên tố khác nhau.
Nước, lửa, gió, sấm và kim loại; những nguyên tố này tạo nên nền tảng chính của sự sống.
Một khi đã thành thục điều khiển những nguyên tố này, cô sẽ mang trong mình thứ sức mạnh ngang hàng với thần, ma, và thứ sức mạnh của thiên đường và trái đất.
Cũng nhờ thứ kỹ năng có khả năng diệt cả thần đó, giải quyết những sinh vật Dị Thường trở nên nhẹ nhàng với cô.
Do đó, khi so với võ thuật cổ đại của Nước Yan, thứ được dựa trên đấm đá và năng lượng tự nhiên trong cơ thể, sức mạnh đặc biệt của Keke lại được dựa trên dạng ma thuật bí ẩn.
Tất nhiên, sẽ không có phân biệt giữa những người mang kỹ năng; chỉ có vấn đề với ai là người dùng chúng.
"Nhân tiện thì, Ngũ Thế Sát Thần của mình chỉ mới cấp một...."
Ở cấp một, cô chỉ có thể sử dụng được một nguyên tố, ngay cả khi thế, cô cũng không thể sử dụng những đòn thế mạnh mẽ được.
Giới hạn của nó là rất lớn.
Nhưng khi nhận ra thời gian đang dần vơi đi, Keke không còn cách nào khác ngoài ngiến răng và thử.
Tốt nhất là nên liều một lần.
Keke dơ bàn tay ra, tập trung sức mạnh linh hồn của mình.
"Hỡi Nguyên Tố, đáp lại lời gọi của ta, một lần nữa." Cô khẽ thì thầm.
Buzz!
Trong tức chốc, một cảm giác rung nhẹ chảy ra đầu ngón tay của Keke.
Khi đó, một giọt nước cô đọng trong suốt cô đọng lại trên tay cô.
Nó là một giọt nước trong veo với không một vết bẩn.
Một chút mồ hôi chảy từ trán cô trong khi cô nhìn về phía giọt nước.
"Là nước đầu tiên à, dễ đoán thật...."
Dù nhìn cô cỏ vẻ đã thấm mệt, Keke vẫn nhìn thành quả một cách thờ ơ.
Giữa những nguyên tố, thì nước có bản chất nhẹ nhàng nhất và là nguyên tố đại diện của con người.
Tuy nhiên, với bản chất nhẹ nhàng thì cũng có nghĩa chúng có khả năng tấn công yếu nhất
Tạm thời thì, Keke chỉ có thể điều khiển nguyên tố này, cô cũng không còn lựa chọn nào khác.
Cô siết tay một cách nhẹ nhàng, từ từ dùng lực lên nó.
"Cô đọng, Mũi Tên Nước!"
Dưới chỉ dẫn của Keke, giọt nước kia từ từ trở thành một mũi tên trong suốt.
Tuy nhiên, mũi tên này vẫn quá bé, chắc chỉ mới to bằng nhón trỏ của cô.
Gọi nó "Mũi Tên Nước" là hơi sai, "Kim Nước" nghe đúng hơn nhiều.
Sức mạnh của cô đòi hỏi cả tinh thần lẫn thể lực, triệu hồi cây Kim Nước bé xíu này đã khiến cô kiệt sức.
"Đây là....phép thuật?"
Jiu Yuan nhìn vào cây Kim Nước trước mặt, sự khó hiểu phản lên khuôn mặt anh.
"Đúng rồi đó."
Keke không có thời gian giải thích cho anh. Cô giữ cây kim lơ lửng trên đầu mình và từ từ nghĩ cách để dùng nó phá hủy bức tượng.
Cô đã có vũ khí. Giờ thứ cô thiếu là cách để phá hủy bức tượng kia.
Cô bé bắt đầu nhớ lại những gợi ý mà loa phát thanh và tờ giấy đã đưa ra.
Trước đó, loa phát thanh đã thông báo rằng:
[Trong khuôn viên trường, những vật màu xanh được xem là cấm kị, trong khi vật màu đỏ lại được ưu ái. Hãy nhớ điều nãy kĩ càng. Tránh xa màu xanh, sử dụng màu đỏ.]
Rồi nó lại được nhắc lại như sau:
[Vật màu đỏ giúp những thí sinh vượt qua nguy hiểm ở câu hỏi thứ hai.]
Bởi vì những luật lệ này, Keke đã vô tình rơi vào bẫy, tưởng nhầm rằng những chiếc ghế và bàn màu đỏ có thể phá hủy bức tượng.
Nhưng thực tế cô đã bỏ lơ một chi tiết quan trọng.
"Những vật màu xanh là cấm kị, những vật màu đỏ được ưa thích...]
Bức tượng quỷ này chắc hẳn là một tạo tác của Địa Ngục
Nếu như Địa Ngục ưa thích màu đỏ, sao chúng lại sợ nó?
Khi đó, chìa khóa để phá hủy bức tưởng nằm ở thứ mà Địa Ngục chối bỏ, những vật màu xanh.
Đôi khi, những thợ săn không nên tuân theo luật của hiện tượng Dị Thường một cách mù quáng.
Chỉ khi suy nghĩ đúng đắn thì mới có khả năng sống sót.
Keke chia sẻ ý nghĩ của mình với Jiu Yuan và A Wei.
Jiu Yuan gật đầu đồng thuận, nhưng rồi hạ giọng hỏi, " Tôi đồng ý với bạn, nhưng....:
"Bạn học Keke này, tôi có một câu hỏi. Chúng ta có thể tìm một vật màu xanh ở đâu bây giờ?" Jiu Yuan do dự trước khi hỏi nhẹ nhàng.
"À thì..."
Keke đứng im trong thoáng chốc, suy nghĩ một cách sâu sa.
Chỉ khi cô đang khó khăn nghĩ ra giải pháp, cô lướt thấy dải băng trên đùi mình và bông hoa xanh nằm ở trên nó.
"Cái này dùng được này!"
Nhẹ nhõm, Keke cầm bông hoa lên.
Dải băng này vốn được dùng để giấu con dao của cô, nhưng trước khi rời khỏi nhà, quản gia Yang đã tịch thu nó và thay thế nó bằng bông hoa này.
Cô chưa bao giờ nghĩ có ngày nó sẽ có ích như vậy.
Cô bứt những cánh hoa ra, nghiền chúng thành một vũng màu, rồi trộn nó vào mũi kim nước.
Vũng màu nhanh chóng tan vào mũi kim, tạo nên một mũi kim màu xanh nhẹ.
"Giờ thì chúng ta đã có cách."
Keke hít một hơi dài, rồi từ từ điều khiển mũi kim.
"Bạn học Keke, cậu định tấn công vào đâu của nó?" Jiu Yuan hỏi.
"Con mắt pha lê của nó."
Keke trả lời một cách thẳng thắn.
Nếu cô đoán đúng, viên pha lê nằm trên mặt bức tượng là lõi của nó.
Tấn công vào đó chắc hẳn sẽ cho ra kết quả tốt nhất.
Tuy nhiên, điều khiển mũi kim một cách hiệu quả là điều mà cô không thể làm một mình, cô cần sự trợ giúp của Jiu Yuan.
"Jiu Yuan, anh có cái gương hay cái gì phản chiếu được không?" Keke hỏi.
"Ừ thì... tất nhiên là không rồi." Jiu Yuan đáp thản nhiên. "Tôi là con trai cơ mà, sao tôi lại phải mang theo một cái gương bên mình chứ?"
A Wei ngồi lắng nghe nãy giờ, lưỡng lự một lát rồi lôi từ túi một chiếc gương nhỏ cho Keke.
"Đây."
Jiu Yuan nhìn một cách khó hiểu." A Wei, sao anh lại mang theo một cái gương?"
"Nó là một món quà được tặng từ thằng bạn chó của tôi" A Wei gãi đầu ngại ngùng. "Anh ta bảo tôi rằng nếu như tôi có muốn tỏ tình với ai đó thì hãy nhìn vào cái gương này mà nghĩ lại."
"Bạn của anh tệ thật đó. Nếu đó là tui thì tui sẽ tặng anh một phiếu giảm giá chỉnh hình mặt."
Hắc Keke bình luận một cách mỉa mai, nhận xét mặt A Wei.
Tất nhiên là Keke mặc kệ lời móc mỉa của Keke. Cô cảm ơn A Wei, rồi đưa chiếc gương cho Jiu Yuan.
"Tôi cần anh giúp."
Đối mặt với cô bé nhỏ nhắn kiên định, Jiu Yuan không chần chừ.
"Cứ chỉ dẫn đi Keke!"
Keke khẽ gật đầu. "Từ đây đến chỗ bức tượng, mũi tên của tôi sẽ mất khoảng 10 giây."
"Trong 10 giây đó, tôi phải giữ sự tập trung của mình vào vị trí của bức tượng và tôi phải liên tục di chuyển tay của mình để điều khiển nó."
"Nên tôi không thể đứng trước mặt nó. Tôi sẽ ngắm vào nó thông qua phản chiếu của chiếc gương."
Cô kể hết trong một hơi: "Nhiệm vụ của anh là giữ cố định chiếc gương, đối diện với bức tượng, và cho tôi một góc nhìn cố định."
Keke hướng dẫn một cách chi tiết. Tuy nhiên Jiu Yuan lại bắt đầu hoảng loạn.
Nhưng đã đến mức này là đã không còn đường lui rồi. Nếu họ không liều mạng một phen thì tất cả sẽ đi tong.
Cuối cùng thì Jiu Yuan cũng đồng ý với yêu cầu của Keke.
Ngay lúc này, thời gian trên đồng hồ chỉ còn một phút.
Jiu Yuan hít một hơi thật sâu, đợi khi bức tượng quay đầu đi trong khi đếm ngược trước khi đứng dậy.
Anh đứng vững, tay cầm chắc chiếc gương.
Nhờ vào phản chiếu, Keke bình tĩnh điều khiển chiếc Kim tiến lên.
Ngay lúc này thì bức tượng đã quay đầu ở tốc độ chóng mặt, một giây cho mỗi lần.
Nó đôi khi còn bỏ qua một vài số và viết, quay đầu trở lại liên tục, không cho những thí sinh thời gian để thở.
Chiếc kim xanh nhạt từ từ tiến lại gần bức tượng, và nếu ai đó nhìn kĩ sẽ thấy nó đang từ từ tăng tốc.
"Nhanh lên...Bạn học Keke..."
Jiu Yuan đầm đìa mồ hôi, ngiếng chặt răng.
Tốc độ của bức tượng lại tăng tốc, quay đầu mỗi nửa giây. Ở tốc độ này, Jiu Yuan còn không có thời gian để nấp nữa.
Không còn đường lui; anh đặt hết hi vọng lên Keke.
Tuy nhiên, tình huống của Keke cũng gặp trở ngại.
Điều khiển cây kim dường như đã rút cạn tinh thần và thể lực của cô.
Tầm nhìn của cô nhòe đi.
Cắn nhẹ vào đôi môi mình bằng chiếc răng nanh nhỏ trong miệng, cô giữ cho bản thân tỉnh táo hết mức có thể.
Sau cùng, khi chỉ còn 20 giây đếm ngược, Keke đã khiến mũi kim nằm trước mắt con quỷ.
"Phùuu..."
Cô hít một hơi thật mạnh, rồi dang tay ra hiệu, đâm chiếc kim vào viên pha lê.
XOẸT!
Chiếc kim đâm vào mắt của bức tượng mà không gặp vấn đề gì.
Khoảng khắc nó bị đâm, bức tượng đứng im. Đôi mắt pha lê từng là màu đỏ dần chuyển xanh.
Ngay khi mất hết màu đỏ. Bức tượng phát ra tiếng nứt và bắt đầu vỡ thành từng mảnh.
Cùng với đó, tất cả những tờ câu hỏi cũng tan biến cùng nó.
Câu hỏi thứ hai đã được giải quyết.
Keke thở ra một hơi dài rồi ngã xuống một chiếc lưng bàn.
Cô bé cẩn trọng này nhận thấy mảnh vỡ của bức tượng từ từ bay về chỗ cô.
Sau đó nó tan biến, rồi hòa nhập vào bông hoa bỉ ngạn xanb nằm trên tay cô.
Bông hoa nở rộ, một vòng hoa mới mọc lên ở vùng viên của cánh hoa.
Nhìn vào nó, Keke nhận ra bảng trạng thái đã cập nhật:
[Chứng Chỉ của Âm Ti(tập sự)]
[Cấp vật phẩm:2( có thể nâng cấp)]
[Mô tả: một bản nâng cấp của Chứng Chỉ Âm Ti. Người sở hữu chúng được đánh giá là kẻ có tiềm năng bởi Địa Ngục.]
[Hiệu ứng: Khả năng chiến đấu +2
Độ Thu Hút +1]
[Hiệu ứng đặc biệt: đã bị khóa. Được mở khóa sau nâng cấp tiếp theo.]

