Chương 1: Thế quái nào tôi lại thành ra như thế này?

Chap 06: Đèn Xanh Đèn Đỏ

2025-10-01

1

Bông hoa đẹp nở rộ trên mu bàn tay nhỏ của Keke được xem là một vật phẩm dị biến với hiệu ứng tăng sức mạnh.

Những vật phẩm này chỉ xuất hiện trong các hiện tượng Dị Thường, và hiệu ứng của chúng là không thể đoán được, nó có thể gây hại đến người sở hữu và ngược lại, mang lại lợi ích cho họ.

Tất nhiên, trước mắt của Keke, người sở hữu Hệ Thống, những hiệu ứng lẫn thông số của vật phẩm đều được chiếu trước mắt cô.

Thường thì, những vật phẩm như này được phân bố cho những ai tham gia vào hiện tượng Dị Thường.

Nên hiện tượng Dị Thường không chỉ thảm họa tự nhiên, mà còn có thể xem là cơ hội cho các thợ săn để sở hữu vật phẩm hiếm.

Vũ Khí mà Luo Keke có được ở kiếp trước, Hồng Hỏa, chính là một phần thưởng của một hiện tượng Dị Thường.

[Chứng Chỉ của Âm Ti] tăng cho Keke một điểm vào Khả Năng Chiến Đấu.

Mặc dù cơ thể của cô vẫn rất yếu, cô cảm nhận được luồn sức mạnh mới này. Điều đó làm cô khá hài lòng.

"Cho vật phẩm xịn như này vì làm xong câu hỏi đầu tiên thì quá hào phóng rồi đó. [Địa Ngục] chắc đang âm mưu gì rồi?"

Keke chuyển ánh nhìn sang các thí sinh khác frong phòng.

Vào lúc này, thì hầu hết các thí sinh đã hoàn thành câu hỏi đầu tiên.

Dùng con dao rọc giấy, họ nhanh chóng trích xuất máu của mình và dâng tế lên tờ giấy thi.

Tuy nhiên, Keke thấy rằng những người mà cô chỉ dẫn, tay họ không có bông hoa nào, cũng như vết thương tay họ vẫn chưa lành.

"Có vẻ như là ai hoàn thành câu hỏi đầu tiên mới được tặng."

Keke khẽ thở dài, nếu như bất cứ ai cũng nhận được bông hoa này thì mới đáng lo.

Không phải vì cô keo kiệt, cô chưa bao giờ như thế cả, mà là nếu ai cũng nhận được món quà tốt như này, nó có nghĩa là hiện tượng sắp có biến lớn.

Sau cùng thì, nỗ lực và phần thưởng là ngang nhau mà.

Lỡ đâu, nhiệm vụ sau mà yêu cầu họ giết quái hay diệt rồng,

Thì lúc đó chỉ có cô chỉ biết nói:

Chúng ta cook rồi.

Nửa tiếng đồng hồ trôi qua chóng vánh.

Khi đếm ngược trên tờ giấy chạm số không, cả nó lẫn những cây giao rọc giấy đều hóa thành tro và biến mất ngay lập tức.

Nhờ vào chỉ dẫn và cảnh cáo của Keke, không một thí sinh nào mất mạng ở câu hỏi đầu tiên.

Ngoại trừ vị giáo sư xấu số Mai Lin.

Sau đó, những thí sinh băng bó vết thương trên tay mình, ngồi vào ghế, chờ đợi bài thi tiếp theo.

"Luo Keke này, cảm ơn nhé."

Jiu Yuan, cậu thư sinh đeo kính, vẫy tay cảm ơn cô.

"Từ từ rồi hẵn vui sau. Trước hết thì chúng ta nên lo cho bản thân trước đã. Sống đi rồi muốn nói gì thì nói."

Keke cúi đầu xuống và nghịch với những ngón tay mảnh mai của mình.

Ban đầu cô còn tưởng Jiu Yuan là một thợ săn có kinh nghiệm.

Nhưng sau bài kiểm tra đầu tiên thì cô nhanh chóng nghĩ lại.

Chàng thư sinh này chắc chỉ là một người mới, còn chưa bao giờ chạm chán một hiện tượng Dị Thường bao giờ.

'Hàaaa... có vẻ như mình phải tự thân vận động rồi.' Keke thở dài thất vọng, nhận ra cô phải tự lập để sinh tồn rồi.

Sau một hồi im ắng thì hệ thống loa trong phòng thi lại phát ra một tiếng rè.

Một lúc sau, giọng nói quen thuộc bắt đầu phát ra từ nó.

"Chúc mừng các thí sinh đã vượt qua câu hỏi đầu tiên."

"Hiện tại, xỉ số thí sinh vẫn còn nguyên vẹn..... thật bất ngờ, có vẻ như chất lượng của các thí sinh năm nay không tệ đến thế."

"Sau đây thì, chúng ta sẽ bắt đầu câu hỏi thứ hai."

"Độ khó của câu hỏi này sẽ cao hơn so với câu hỏi trước."

"Nhắc nhở là: Những vật màu đỏ sẽ giúp các bạn sống sót trong câu hỏi này."

Sau khi thông báo được vài dòng thông tin đơn giản, chiếc loa lại chìm vào im lặng.

"Thông tin này như cho có vậy," Keke lẩm bẩm một mình.

Ngoài câu cuối có nhắc đến sự tồn tại của " vật phẩm màu đỏ" thì những thông tin khác là vô nghĩa.

Chỉ khi đó, Keke cảm thấy như bản thân bị trượt ngã, tí thì rơi xuống.

"Có gì đó đang diễn ra sao??"

Cô nhìn bản thân một cách khó hiểu. Rồi nhận ra không phải cô đang rơi, mà là cả căn phòng đang dần dần nghiêng xuống.

Không phải là nghiêng!...mà là nó đang đảo lộn!

Chỉ trong thoáng chốc, toàn bộ căn phòng đảo ngược chiều.

Sàn gỗ trở thành nóc nhà, còn nóc nhà kính ở phía trên vì trở thành sàn nhà.

Keke dựa vào bức tường, từ từ trượt xuống cho đến khi cô chạm được vào sàn kính, không bị ảnh hưởng gì hết.

Những thí sinh khác thì không may mắn như vậy, một số rơi thẳng xuống sàn, mặc dù không gây thương tích nghiêm trọng, nhưng cơn đau làm họ rên rỉ một lát.

Trong phút chốc cả căn phòng chỉ toàn tiếng rên rỉ vì đau đớn.

Nhưng thảm họa mới bắt đầu thôi.

Sau đó thì những những chiếc ghế nằm trên trần bắt đầu rơi xuống từng từng cái một do tác động của trọng lực.

Bất ngờ là mặc dù chúng rất nặng, khi chạm vào mặt đấy thì lại không gây âm thanh nào hết 

Như kiểu chúng vừa rơi vào nước vậy, chúng từ từ chìm xuống sàn kính, biến mất không dấu vết.

Chỉ một vài chiếc bàn và ghế có màu đỏ nằm lại trên mặt kính.

Sau đó, sàn ghỗ ở trên bị bóp méo, dần trở thành một bức tượng hình người.

Bức tượng có hai chiếc sừng dê trên đầu, và một thân thể màu đỏ máu. Nó nhìn như một con quỷ theo miêu tả từ thần thoại phương tây.

Trên mặt của nó chỉ có một viên kim cương màu đỏ sáng bóng, tỏa ra ánh sáng đỏ đáng ngờ.

Một lúc sau, nó quay lưng về phía các thí sinh, tay cầm viên phấn và viết 1 lên chiếc bản đen.

"Cái này là sao? Đừng nói là nó đang cố dạy chúng ta toán đó?"

"Sao bé suốt ngày né tránh môn Toán vậy Keke?"

Giọng của Keke vảng lên trong đầu cô.

"Nếu như tôi nói là tôi chưa bao giờ vượt qua một bài kiểm tra Toán từ lúc tôi học tiểu học thì cô có tin không?"

Keke khép chặt môi mình, chịu đựng sư trêu chọc của Hắc Keke.

Sau khi viết "1" lên bảng, bước tượng quỷ đứng im.

Sau đó, một tờ giấy A4 xuất hiện từ hư không, rơi vào tay của mọi người.

Keke nhẹ nhàng đón tờ giấy của mình và cẩn thận đọc nó.

[Chúc mừng bạn đã vượt qua câu hỏi đầu tiên. Nó có nghĩa là bạn đã một bước gần hơn để được công nhận rồi.]

[Tiếp theo đây là câu hỏi thứ hai của bài thi.]

[Trong vòng 5 phút, dùng mọi cách để phá hủy bức tượng.]

[Những luật lệ tiếp theo là bắt buộc, xin hãy nghe theo]

[1. Bức tượng sẽ thi thoảng quay đầu trở lại. Hãy ẩn nấp hoặc chịu kết quả tương xứng.]

[2. Nếu bức tượng nhìn vào bạn, hãy đứng im. Nếu bạn di chuyển, chịu kết quả tương xứng.]

[Bài kiểm tra sẽ kéo dài trong 30 phút, nếu như các bạn không hoàn thành nó trong thời gian quy định, các bạn sẽ bị loại.]

[Bài kiểm tra sẽ bắt đầu trong 1 phút. Hãy sẵn sàng.]

Keke đứng im một lát rồi nhanh chóng nhấc váy mình lên và chạy đến một chiếc bàn màu đỏ.

Cô đã hiểu rõ được câu hỏi thứ hai là gì.

Những luật trên đều có thể tóm tắt bằng một trò chơi:

Đèn Xanh Đèn Đỏ

Đây là là thứ tạo nên câu hỏi thứ hai.

Luật của lần này rất đơn giản.

Một người đóng vai là kẻ quan sát, trong trường hợp này là bức tượng quỷ, sẽ quay mặt vào tường. Những người lại sẽ vào vai người chơi, bắt đầu ở một vị trí rất xa.

Mỗi lần mà kẻ quan sát hoàn thành câu nói " 3, 2, 1 ai di chuyển là chết" họ sẽ quay đầu lại. Bất cứ ai đang di chuyển sẽ bị loại.

Mục tiêu của người chơi là chạm vào lưng của kẻ quan sát. Ai làm được điều đó sẽ được xem như chiến thắng.

Luo Keke từng chơi cho này khi cô còn bé ( giờ vẫn bé) , nhưng do ốm yếu và suy dinh dưỡng mà cô luôn thua cuộc.

Nhưng thắng hay thua không quan trọng, khi cô nghĩ về những ký ức tuổi thơ đó, cô không khỏi cảm thấy ấm áp trong tim.

Sau khi cô trở thành một Thợ Săn thì cô chưa có dịp để quay lại nơi mình từng sống.

"Thời gian thay đổi tất cả mọi thứ nhỉ..." cô lẩm bẩm.

Nhưng giờ không phải là lúc để ôn lại kỉ niệm đẹp, cô sốc lại tinh thần rồi tập trung vào bức tượng trước mặt.

Một phút chuẩn bị đã trôi qua nhanh chóng.

Cùng với tiếng phấn viết lên bảng giữa tĩnh lặng, câu hỏi thứ hai của bài kiểm tra đầu vào của [Đại Học Âm Ti] chính thức bắt đầu.