Phần mô tả của bài thi khá ngắn gọn nhưng lại rất dễ hiểu.
Tuy nhiên, khi tất cả các thí sinh nhìn vào yêu cầu của câu hỏi này, không một ai có thể giữ bình tĩnh.
Nó có ý gì khi yêu cầu " trích xuất 200 gram cơ thể" chứ?
"Cơ thể" là một từ có nghĩa rất rộng. Da, xương và nhiều bộ phận khác trên con người đều được tính là cơ thể.
Nhưng từ " trích xuất" làm yêu cầu này khó hiểu hơn bao giờ hết.
Keke ngay lập tức hiểu rằng câu hỏi đang yêu cầu họ phải làm gì.
Chúng đang yêu cầu các thí sinh phải tự khiến bản thân bị thương, cắt một phần của cơ thể họ và dâng nó lên cho hiện tượng Dị Thường làm vật tế.
Sớm sau đó, các thí sinh cũng dần dà hiểu được ý nghĩa của yêu cầu đó.
Bất thình lình, một tờ giấy A4 xuất hiện trên bàn của các thí sinh.
[Cân nặng hiện tại: 0 gram]
[Thời gian còn lại: 29 phút 59 giây]
Câu hỏi đầu tiên chính thức bắt đầu. Ngay khi nó vừa bắt đầu, không khí hoảng loạn bao quanh khắp căn phòng thi này.
Trên bục giảng, những thí sinh tìm thấy vài con dao rọc giấy, thứ được in những chữ [Địa Ngục] .
Chúng không nằm ở đó từ trước, mà xuất hiện cùng với hiện tượng Dị Thường lần này.
Chúng được dùng để các thí sinh trích xuất cơ thể của mình.
Không có nhiều dao rọc giấy lắm, nên chúng nhanh chóng bị lấy đi bởi những thí sinh.
Tuy nhiên, dù cho có lấy được con dao đi chăng nữa, không ai dám liều mà tự cắt bản thân.
Sau cùng thì, tự hại bản thân là điều mà không phải ai cũng dám làm.
Luo Keke không vội vàng, thay vào đó cô bình tĩnh quan sát, suy nghĩ cách để giải quyết vấn đề lần này.
"Chúng ta phải làm gì giờ, Jiu Yuan?"
Một thí sinh nữ nhanh chóng lấy được con dao hỏi Jiu Yuan, trưởng nhóm tạm thời.
Jiu Yuan trầm tư một lát rồi từ từ đứng dậy.
"Mọi người, hãy bình tĩnh lại.... nghĩ kĩ lại đi, tóc và móng đều được tính là cơ thể của bạn, cắt chúng đi sẽ không gây ảnh hưởng cho bạn đâu."
Jiu Yuan bình tĩnh lên tiếng, và những gì anh nói nghe rất có lý, khiến những học sinh đang hoảng loạn nhanh chóng bình tĩnh trở lại.
Họ nhanh chóng quay về chỗ ngồi, rồi bắt đầu dùng dao cắt sạch bộ tóc của mình.
Tuy nhiên, ngồi trong góc lớp, Keke lắc đầu một cách chán nản.
"Keke này, không phải là Jiu Yuan nói rất đúng sao?" Giọng của Hắc Keke vang trong tai cô.
"Hiện tượng Dị Thường không dễ để giải quyết như vậy đâu." Keke khẽ đáp lại.
Cái thứ tự nhận là [Địa Ngục] này muốn những thí sinh phải hiến tế, không đời nào chúng sẽ hài lòng bằng những thứ như này.
200 gram nghe có vẻ không nhiều, nhưng chắc chắn nó cũng không ít.
Đúng thật là tóc và móng được tính là cơ thể người, nhưng dù cho họ có cạo sạch đầu thì cũng không đủ yêu cầu.
Trong số người ở đây, chỉ có Keke cùng mái tóc trắng dài đến hông của cô mới có khả năng là đủ yêu cầu.
Tất nhiên, Keke không có ý định cắt tóc của mình. Nó quá rắc rối, và cô cũng có ý định khác.
Mọi chuyện đều đi theo hướng mà Keke đã tưởng tượng.
Một vài thí sinh nữ phát hoảng khi mà sau khi cắt đi mái tóc thướt tha của họ, nó vẫn không đủ yêu cầu, một số có cố lắm cũng chỉ được 100 gram.
Họ vẫn cần thêm 100 gram nữa.
Nếu như những cô gái với mái tóc dài của mình còn không đủ. Thì những đứa con trai cùng với mái tóc ngắn cũng không có đường thoát.
Bầu không khí hoảng loạn lại một lần nữa nhấn chìm căn phòng.
Ngay cả Jiu Yuan cũng phát hoảng, cắn chặt răng mình rồi nhìn vào bài thi trước mặt.
Ngay lúc đó, Keke đứng dậy. Hành động bất thình lình của cô khiến cả căn phòng chú ý.
"Cô bé này tính làm gì đây?"
Mọi người nhìn cô một cách khó hiểu.
Dưới ánh mắt của mọi người, Keke từ từ tiến lại chỗ Jiu Yuan.
Jiu Yuan nhìn chằm chằm vào cô, quên đi tình trạng hoảng hốt khi nãy của mình khi đứng trước cô bé xinh xắn này.
'Cô bé này dễ thương quá!.. nhưng cô bé cần cái gì ở mình..?'
Tim Jiu Yuan đập loạn nhịp, quên mất rằng anh cũng đang ở trong hiện tượng Dị Thường.
"Bạn học Jiu Yuan," Keke lên tiếng, giọng cô có phần dịu dàng và từ tốn, mang theo không khí ngọt ngào.
"Cho tôi mượn con dao rọc giấy một lát."
Ngay cả khi không dùng kĩ năng " Ngoại Hình Vô Đối" của mình, sức hút tự nhiên và giọng nói ngọt ngào của cô cũng khiến người khác chối từ.
"Đư-Được thôi, của em đây, tiểu muội," Jiu Yuan run rẩy đáp.
Câu "Tiểu muội" đó tí thì làm cô ngất tại chỗ. Cô từng là Siêu chiến binh mạnh nhất đó!
Keke cắn môi nhẹ, rồi từ từ trả lời Jiu Yuan:"Bạn học à, tôi nghĩ bạn nên gọi tôi bằng tên,'Luo Keke'. Đó là sự tôn trọng tối thiểu đó."
Cô tỏ ra khó chịu, nhưng trong mắt mọi người thì cô bây giờ nhìn như một bé gái dễ thương.
"Đư-Được thôi! Luo Keke!"
Jiu Yuan giật bắn lên vì bất ngờ, rồi nhanh chóng đưa cô cây dao rọc giấy.
Keke nhanh chóng trở lại chỗ ngồi của mình.
'Ngay cả khi lúc dỗi nhìn cũng dễ thương ghê' Jiu Yuan thầm nghĩ.
Nhưng những gì Keke làm tiếp theo làm mọi người ngơ ngác.
Keke cầm con dao lên, đặt lưỡi của nó lên bàn tay nhỏ nhắn còn lại, và-
"Này Keke, bé thật sự định cắt tay à? Không sợ đau hả?" Hắc Keke nhắc nhẹ cô.
"Có gì phải sợ cơ chứ?" Keke đáp." Khi còn là Vua Thợ Săn, tôi bị thương và ăn đòn nhiều hơn cả ăn cơm. Chút vết thương này có là gì với tôi?"
Sau đó, không do dự, cô ấn lưỡi dao xuống và cắt một đường mạnh.
Rạchhh.
Bàn tay nhỏ của cô bị cắt một đường, máu đỏ chảy dần xuống tờ giấy thi.
Ngay lúc đó, một cơn đau làm Keke choáng váng, không như những gì cô nghĩ.
Nước mắt tụ lại trên mắt cô.
"Đau, Đau quá...!"
Không chịu được đau, Keke khẽ kêu lên những tiếng rên nhỏ.
Hành động đáng thương của cô làm mọi người trong phòng rủ lòng thương.
"Hắc Keke này... sao nó lại đau vậy?" Keke nhanh chóng cầu cứu. Cái này cô không nghĩ đến, sao cô lại chịu đau tệ đến vậy?
"Hàaa.... Keke này, bé liều lĩnh quá nha," Hắc Keke nhắc nhở cô." Giờ em là một cô bé rồi. Cơ thể của em không chịu đau như trước được nữa đâu."
"Nhưng Sức mạnh tinh thần của em là 20 mà đúng không?"
"À thì... chỉ số đó không giúp được nhiều lắm. Nó chỉ giúp em chịu Áp Lực tốt hơn thôi, không giúp làm giảm nỗi đau Vật lí."
"Haizzz.."
Keke thở nhẹ rồi cố gắng chịu đau mà siết tay lại, khiến nó chảy thêm máu xuống tờ giấy thi.
Thú vị là, khoảng khắc những giọt máu rơi xuống tờ giấy, chúng nhanh chóng tan biến.
Điều này khác hẵn với mọi người, khi mà tóc và móng của họ vẫn nằm trên tờ giấy thi.
Với mỗi giọt máu rơi xuống, con số trên tờ giấy thay đổi.
[Cân nặng hiện tại:101 gram]
Đây là cách thức mà Keke đã nghĩ ra.
Thật ra cả Jiu Yuan lẫn những người khác đã bị lừa, "cơ thể" là một từ có nghĩa rộng. Hầu hết mọi người đều chọn hướng an toàn mà cắt tóc và móng.
Nếu như ai đó can đảm hơn, thì họ sẵn sàng bỏ một ngón tay hoặc 1 phần bàn tay.
Nhưng những gì [Địa Ngục] muốn là [Máu].
Trong cơ thể con người, thứ có nhiều nhất chính là máu.
200 gram máu sấp xỉ 190 mili lít , một lượng máu không nguy hiểm để mất.
Sớm sau đó, Keke ngay lập tức đạt được yêu cầu.
Dưới ánh mắt bất ngờ của mọi người, tờ giấy thi từ từ bay lên, cháy thành tro, rồi biến thành một màn sương.
Điều đó chứng tỏ là cô đã hoàn thành câu hỏi, và là người đầu tiên hoàn thành nó.
"Máu mới là câu trả lời đúng," Keke lên tiếng, rồi quăng con dao trở lại chỗ của Jiu Yuan.
Dưới sự hướng dẫn của cô, những thí sinh khác nhanh chóng cầm dao lên và cắt tay của mình.
"Bé vừa ngầu ghê luôn nha Keke" Hắc Keke khen nhẹ. Nhưng sau đó giọng cô nghiêm lên:" Thế giờ bé định cầm máu kiểu gì đây?"
"À quên..."
Keke đứng hình, nhìn xuống bàn tay bé nhỏ của mình.
Tay của cô đã tái màu đi do mất máu. Dù vết thương không sâu, nhưng ở đây không có băng gạc cũng như cồn. Và cô không muốn băng tay mình bằng thứ gì đó kì lạ.
Trong lúc cô hoảng hốt, tro tàn của tờ giấy thi bay lên, bao quanh bàn tay bị thương của cô.
Ngay đó, chúng hình thành nên một bông hoa đỏ thẫm.
Từ hình dáng của nó, cô đoán nó là Hoa Bỉ Ngạn Đỏ-Red Spider Lily, hay còn được gọi là Hoa Kền Kền đỏ.
Người xưa thường kể rằng những bông hoa này thường mọc trên mộ người đã khuất, dẫn dắt họ về thế giới bên kia. Như đại diện cho chữ [Địa Ngục] vậy.
Khi mà bông hoa hình thành trên tay cô, vết thương trên lòng bàn tay đóng lại, như chúng chưa từng bị cắt vậy.
Và Keke cũng cảm thấy bản thân trở nên mạnh hơn.
Cô nhìn xung quanh một cách bất ngờ. Nhưng các thí sinh xung quanh đang tập trung vào câu hỏi của họ mà không để ý đến cô.
Keke nhìn vào đóa hoa trên tay mình, ngay khi cô vừa chạm mắt vào nó, một bảng trạng thái xuất hiện trước mặt cô.
[Chứng chỉ của Âm Ti(tập sự)]
[Cấp của vật phẩm:1( dạng tích lũy nâng cấp)]
[Mô tả: Nó được truyền rằng Địa Ngục chỉ trao chứng chỉ cho những cá nhân mà nó công nhận. Chứng Chỉ của Âm Ti tăng cường khả năng vật lí của người sở hữu.]
[Hiệu Ứng: Khả Năng Chiến Đấu +1]

