Tôi lặng lẽ nhìn vào mắt Lilith.
Thánh kiếm Lilith là đồng đội cùng khóa của tôi với Cecil và Bumpy, nhưng thành thật mà nói, trong hiệp sĩ đoàn, cô ấy là một trong những hiệp sĩ mà tôi cảm thấy khó đối phó nhất. Một bên, Lilith thề trung thành tuyệt đối với Cecil, nhưng đồng thời lại luôn tỏ ra thù địch với tôi, đúng là một con người phiền phức.
Nhưng những gì Lilith nói lại nằm ngoài mọi dự đoán của tôi.
“Tôi được lệnh nếu tìm thấy phải lập tức đưa anh đến chỗ Cecil-sama.”
“Vậy thì mọi chuyện đơn giản rồi. Tôi cũng có chuyện muốn nói với Cecil đây.”
“Nhưng tôi không thể để anh gặp Cecil-sama được.”
“Tại sao?”
Lilith bất ngờ ra chiêu nhanh như chớp, khiến tôi cũng theo phản xạ lập tức rút kiếm và nhảy lùi lại. Ngay sau đó, nhát chém của Lilith lao tới. Tôi vừa đỡ đòn của cô vừa hét lên.
“Cô làm cái quái gì vậy?”
“Tôi chỉ muốn xác nhận thôi.”
“Xác nhận?”
“Một trong những kẻ xâm nhập vào lâu đài đá hôm trước chính là anh, đúng không, Leon?”
Thấy tôi im lặng không trả lời, Lilith tiếp tục.
“Tư thế cầm kiếm, thói quen né đòn, động tác của anh thì lẫn đi đâu được? Dù có là kẻ vô dụng đi nữa thì một cựu thánh hiệp sĩ lại đi ăn trộm quả đúng là kỳ tích đấy Leon.”
Tôi và Lilith dù sao cũng là đồng môn, chúng tôi đã đấu tập với nhau vô số lần. Quả thật với Lilith, dù tôi có che mặt thì cô vẫn có thể nhận ra tôi qua thói quen dùng kiếm của mình.
“Cecil có nhận ra không?”
“Không, mỗi lần nhắc đến anh, chỉ số thông minh của Cecil-sama liền tụt xuống chỉ bằng một đứa nhóc.”
Mỗi khi nhắc đến tôi, chỉ số thông minh của Cecil liền tụt xuống bằng một đứa trẻ con? Tôi không hiểu cô ấy nhắc đến chuyện gì cả.
“Dù sao thì, Lilith, cô định bắt giữ tôi ngay tại đây sao? Lúc này tôi không thể giơ tay chịu trói được đâu.”
Nói rồi tôi chĩa mũi kiếm về phía Lilith, nếu có thể thì tôi không muốn phải đối đầu với các thánh hiệp sĩ một chút nào, nhưng giờ đây không còn lựa chọn nào khác. Cánh tay thuận của Lilith đang được băng bó, trông khá đau đớn, có lẽ là do vết thương ở dưới tầng hầm lâu đài đá. Đối đầu với một Lilith bị thương, tôi vẫn còn một chút cơ may chiến thắng.
Thế nhưng, Lilith lại bất ngờ thu kiếm vào vỏ.
“Chiêu vừa rồi chỉ để xác nhận thôi. Tôi không có ý định thực sự giao đấu với anh. Điều tôi muốn nói là, để anh gặp Cecil-sama sẽ không có lợi cho vương đô.”
“Ý cô là sao?”
“Cecil-sama đang có ý định từ chức đoàn trưởng thánh hiệp sĩ đoàn.”
“Vậy ra chuyện hôn lễ giữa Cecil và hoàng tử Raymond là thật sao?”
Lilith lắc đầu với vẻ ngao ngán.
“Dĩ nhiên là không! Dù không nói ra, nhưng Cecil-sama hoàn toàn không có ý định kết hôn với hoàng tử Raymond. Ngài ấy định rằng, ngay khi tìm thấy anh, Cecil-sama sẽ bỏ lại tất cả để chạy trốn cùng anh. Việc Cecil-sama thường xuyên đến căn cứ này cũng là để chuẩn bị cho việc đó. Và anh cũng hiểu việc này sẽ gây thiệt hại lớn thế nào cho vương đô, đúng không?”
Tôi hoàn toàn không lường trước được chiều hướng này, nên không thể tiếp thu câu chuyện ngay lập tức. Tại sao Cecil lại phải từ chức đoàn trưởng để bỏ đi cùng tôi chứ?
Lilith tiếp tục.
“Tôi không quan tâm việc anh gia nhập cái gọi là Thương hội Michino hay hắc hội gì đó. Nhưng nếu trong anh còn sót lại chút lòng chính nghĩa, tôi mong anh đừng đến gặp Cecil-sama nữa. Cecil-sama là một tồn tại không thể thiếu đối với thánh hiệp sĩ đoàn.”
Lilith còn nói thêm rằng đây cũng không phải chuyện xấu đối với tôi.
“Nếu anh hứa không đến gặp Cecil-sama, tôi sẽ bỏ qua chuyện anh xâm nhập lâu đài đá lần trước, và che dấu cả cho việc anh gia nhập hắc hội nữa.”
Nói rồi, Lilith cúi đầu thật sâu.
Tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ có ngày Lilith cúi đầu trước tôi. Nhưng những gì cô ấy nói cũng có lý. Việc tôi và Cecil tái hợp như ngày xưa là điều không thể được nữa rồi. Tôi là một kẻ dị giáo, còn cô ấy là thánh nữ.
Chúng tôi giờ đây đã thuộc về hai thế giới khác nhau rồi. Và tôi hiểu rõ hơn ai hết rằng hiệp sĩ đoàn cần Cecil đến mức nào. Nếu thiếu Cecil, cán cân quyền lực giữa thánh hiệp sĩ và hắc hội sẽ sụp đổ, và cục diện vương đô sẽ hoàn toàn thay đổi.
Tôi tra kiếm vào vỏ.
“Nếu đã như vậy, tôi không cần gặp Cecil cũng được. Nhưng tôi có chuyện muốn nói với cô ấy. Lilith, cô có thể truyền đạt lời tôi đến cô ấy không?”
Lilith ngẩng đầu lên.
“Tất nhiên rồi.”
“Là về đoàn phó Nadale, ông ta có mối quan hệ mờ ám với hắc hội. Và tôi có thể khẳng định rằng Nadale chính là một kẻ dị giáo. Lãnh đạo cấp cao của thánh hiệp sĩ đoàn có biết về việc này không?”
Trong lúc Lilith còn đang trợn tròn mắt, bên ngoài hang động bỗng vang lên tiếng hét của các hiệp sĩ.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
trans: Một chương viết tệ nhất của tác giả từ trước đến giờ, lý do khiên cưỡng, chiêu trò câu drama rẻ tiền và cố gắng hợp lý hóa cái việc Leon và Cecil không thể gặp nhau, nhưng thực ra rất ngu đần, khiến cho độc giả sau cái chương này lại mất cả thiện cảm với nhân vật Lilith. Bởi vì cái lý do Lilith đưa ra đần đến nỗi chúng ra có cảm tưởng như cô này yêu Cecil theo kiểu lé biên, căm ghét Leon và tìm đủ lý do để tách 2 người họ ra còn mình sẽ được độc chiếm Cecil vậy. Có lẽ đây cũng là lý do chính khiến càng về sau tác giả càng không biết gỡ nút thắt này thế nào nữa và cuối cùng là ...... <(")

