Tập 05 WN [ĐANG TIẾN HÀNH]

Chap 148: Hài lòng

2025-10-01

1

Ngày Valentine đã kết thúc, và cuộc sống lại quay trở về như trước đây, nhưng dạo gần đây Shi-chan có gì đó lạ lắm.

Thực ra là không phải theo cái kiểu nghiêm trọng hay gì, chỉ là có sự khác thường ở đó thôi.

Tôi không biết tôi mới nói gì, nhưng thực sự cảm nhận của tôi thì đúng như thế.

Ví dụ là cuộc trò chuyện trước lúc đi ngủ hôm qua với Shi-chan.

“Làm sao bây giờ, Takkun, hình như em bị bệnh rồi.”

“Hả? Em ổn chứ?”

“Không, chắc em không ổn đâu…..”

“Ủa, có phải em bị cảm hay gì không!?”

“Không phải, em đang bị…. bệnh thích Takkun.”

“Ơ, bệnh đó là gì?”

“Vì thế nên đơn thuốc của em chính là ảnh của Takkun.”

“Hả?”

”Chụp em một bức của Takkun đi.”

“Không, anh có hơi ngại….”

”Chụp em một bức của Takkun đi.”

Thế là trước lời nói đó của Shi-chan thì tôi cũng phải chụp bức selfie đầu tiên trong đời để gửi cho em ấy.

Nhân tiện thì tôi bấm chụp tận 10 lần.

Thực sự thì dù chụp bao nhiêu thì trông vẫn như nhau cả nên cũng khá thất vọng. Thế là tôi tìm thử bức nào trông ổn nhất để gửi, trông Shi-chan lúc đó rất vui và lập tức vui vẻ trả lời lại tôi.

Trong cái tình huống mà Shi-chan trông thích thú với bức ảnh đó của tôi đột nhiên khiến tôi cảm thấy bật cười, cơ mà vấn đề không nằm ở đó.

Kể từ ngày Valentine lúc đó thì Shi-chan càng trở nên chủ động hơn, thấy em ấy thay đổi thế tôi cũng lấy làm vui.

- Đúng vậy, nếu phải nói thì bây giờ Shi-chan đang vô cùng hạnh phúc.

Sau giờ học

Sau khi kết thúc cả một ngày học thì tôi cùng Shi-chan về nhà.

Shi-chan bên cạnh tôi vừa đi vừa mỉm cười một cách rạng rỡ, không ngờ chỉ đi chung thế này mà em ấy cũng đã vui thế rồi.

“Này, Takkun, anh thích ăn dâu hay là socola hơn?”

“Hả? Ừm, chắc là socola.”

”Thế à, socola nhé! Em cũng thích socola!à nói về socola thì có quán cà phê mới mở trước ga đấy, nghe nói ở đó có mon parfait socola ngon lắm!”

Vừa nói, mắt Shi-chan liền sáng lên và nở một nụ cười tươi rói, em ấy nhìn tôi như mong đợi một điều gì đó.

“- Thế à? Vậy mình đi thử xem nhé?”

“Thật sao!? Tuyệt vời!”

Shi-chan ôm chầm lấy tôi với khuôn mặt vui vẻ như thể đang muốn tôi nói ra câu đó vậy.

Thực lòng tôi không thể nói tôi bị ép phải nói thế, nhưng thấy Shi-chan vui thế thì cũng đủ làm tôi hài lòng rồi.

“Nếu câu trả lời là dâu thì sao?”

”Quán đó cũng có parfait dâu ngon lắm đó!”

“À, anh hiểu rồi.”

Tóm lại là dù có chọn cái gì thì cũng thế cả.

Nhưng với tôi thì việc Shi-chan muốn đi đâu cùng tôi thế này thì cũng vui lắm chứ.

Tôi nghĩ thỉnh thoảng mình cũng nên theo ý em ấy nhỉ, thế là tôi cùng Shi-chan cùng đi về quán đó.

“Chào mừn--- Hể!?”

Lúc bước vào bên trong thì một nhân viên nữ tầm tuổi sinh viên nhìn chúng tôi một cách ngạc nhiên.

Cũng không có gì lạ vì giờ đang có sự xuất hiện của một thiên thần chính hiệu thì ai mà không ngạc nhiên cho được.

Với vẻ mặt đầy sự căng thẳng thì chị nhân viên đó dẫn chúng tôi đến một bàn ở chỗ góc.

Có lẽ vì ở đấy chúng tôi sẽ khó bị nhìn thấy hơn nên chị ấy mới chu đáo làm thế cho chúng tôi.

“Takkun, anh định chọn món nào?”

“Anh sẽ gọi món parfait socola như nãy mới nói.”

”Vậy em chọn món parfait dâu nhé♪.”

Thế là sau khi chọn đồ xong thì chúng tôi cùng ngồi xuống bàn và nói chuyện trong lúc chờ parfait đến.

“À, Takkun, cảm ơn anh vì bức ngày hôm qua nhé♪.”

“Hể? Em không thấy nó có kì cục sao? Đấy là lần đầu anh chụp ảnh selfie nên có hơi ngại một tí.”

“Vậy à, vậy là em đã có được lần đầu của Takkun rồi! Hehe! Hơn nữa cũng có gì kì đâu, trông anh đẹp trai lắm!”

Shi-chan mỉm cười hạnh phúc cùng với đôi má ửng hồng khiên em ấy trở nên rất đáng yêu.

Vì ngồi ở đối diện em ấy thì tôi có thể thấy sự dễ thương và ngại ngùng đí, và nó khiến mặt tôi dần nóng bừng.

Trong khi chúng tôi đang ngồi nói chuyện về câu chuyện đó của Shi-chan thì parfait mà chúng tôi đặt đã được mang đến.

“Ưm, ngon quá!”

“Của anh cũng ngon lắm!”

Lúc thử một miếng thì tôi nhận ra parfait này đúng là ngon hơn những gì tôi được nghe đồn.

Có lẽ là do lớp socola ở trên rất đậm đà và hương vị của nó thực sự khiến người ta phải thán phục về độ nổi tiếng của nó.

“Takkun này, cho em thử một miếng nhé?”

Có lẽ đây chính là ý định từ đầu của em ấy.

Em ấy thích thú nói thế như thể rất mong chờ ngày hôm nay rồi rướn người về trước, mở cái miệng nhỏ xinh đó và nói “A~”

Thế là tôi múc một thìa parfait rồi đút cho em ấy ăn.

“Thế nào?”

“Ưm, ngon quá đi!”

Có lẽ là do quá ngon nên Shi-chan để hai tay lên má và lắc lư với vẻ thích thú.

“Vậy thì đây là để đáp lại đây, nào, a~ “

Rồi Shi-chan múc một thìa parfait dâu của em ấy và đưa chop tôi.

Thực ra tôi cũng đã đoán được chuyện này sẽ xảy ra nên tôi ngoan ngoãn nhận lấy nó.

Món parfait dâu của Shi-chan có vị chua ngọt rất là ngon.

“Sao ạ?”

“Nó ngon lắm!”

Tôi mỉm cười đáp lại với Shi-chan đang ngóng chờ nghe cảm nhận của tôi rằng nó ngon lắm.

Có lẽ vì thế mà em ấy càng trở nên vui hơn, trông y như thiên thần giáng thế vậy.

Chắc thế nên tôi luôn nghĩ là tôi đã nhận được quá nhiều từ Shi-chan, nên tôi đoán tôi cũng nên đáp lại gì đó.

“Này, Shi-chan.”

”Sao vậy ạ?”

“Cuối tuần này em đến nhà anh chơi được không?”

“Hể, được ạ?”

“Ừ, mẹ anh cũng muốn gặp em lắm đó.”

Đúng, mẹ tôi giờ đã là fan ruột của Angel Girls nên bà cũng có hơi sốt sắng không biết một cựu thành viên của Angel Girls là Shi-chan đến chơi.

Dù điều đó cũng khá quan trọng nhưng tôi nghĩ mình đã nhận được nhiều thứ từ gia đình Shi-chan nên thi thoảng tôi cũng muốn chủ động mời em ấy đến.

“H-Hả? M-Mẹ anh á, thật sao!? Được, em sẽ đến! Em nhất định sẽ đến!!”

Shi-chan hăng hái nói thế, hai tay giơ lên cao như đang tự cổ vũ bản thân vậy.

Tôi thực sự vui vì em ấy đang dần trở nên khá thân thiết với cả mẹ tôi.

Rồi trong khi cùng nhau ăn parfait thì chúng tôi đã quyết định cuối tuần này Shi-chan sẽ đến nhà tôi chơi.