Quyển 1: Hệ thống ma cà rồng

Chương 9: Hệ thống?

2025-09-07

12

Sau khi dọn dẹp hành lý xong, Quinn có nguyên một buổi chiều để tự do làm bất cứ điều gì mình muốn. Bây giờ vẫn còn sớm nên cậu có rất nhiều thời gian để khám phá trường.

Quinn hiện đang ở chung phòng với hai người người khác và thật ngạc nhiên là cậu biết cả hai. Một người là Vorden trong khi người còn lại là Peter. Trong phòng có ba cái giường đơn được đặt cách xa nhau nhưng dù thế thì căn phòng vẫn khá trống trải.

Còn có một cái bàn và một tủ quần áo ở bên cạnh giường mỗi người.

Học sinh được kỳ vọng sẽ dành phần lớn thời gian cho việc học tập và rèn luyện kỹ năng, không có thời gian cho vui chơi. Đó là lý do tại sao căn phòng chỉ có như thế.

“Các cậu muốn đi đâu không?” Vorden hỏi.

“Tớ vẫn đang sắp xếp đồ đạc, hai cậu cứ đi đi không cần chờ tớ đâu.” Peter trả lời.

Peter đã cởi mở hơn với cả hai, ban đầu cậu cực kỳ nhúc nhác và hầu như không nói lời nào, nhưng dần dần Peter đã bắt đầu thoải mái hơn, đặc biệt là khi ở cạnh Quinn, có lẽ vì cả hai đều là cấp 1.

“Tớ đang định đến thư viện,” Quinn trả lời, “Chắc là sẽ hơi nhàm chán với cậu.”

“Nhàm chán á? Tớ có thể biến bất cứ thứ gì thành thú vị mà, với lại đã lâu rồi tớ không đọc sách, tớ còn chẳng nhớ lần cuối mình đọc một cuốn sách là khi nào nữa.” Vorden nói rồi bật cười.

Cả ba cùng bật cười theo rồi Vorden và Quinn tới thư viện cùng nhau. Khi họ đến thì tầng một đã khá đông học sinh rồi. Quinn thấy có rất nhiều chiếc bàn tròn được trải rộng ra và các học sinh đang ngồi ở đó, ở giữa bàn có có một quả cầu phát sáng.

“Ahh, chắc cậu đang thắc mắc mấy quả cầu đó dùng để làm gì nhỉ?” Vorden nói, “Có vẻ thứ này không có ở trường bên ngoài. Nếu cậu chạm vào quả cầu đó, nó sẽ cho phép cậu tạo ra một không gian, trong không gian đó chỉ có những người được mời mới có thể nghe thấy nhau. Đây là cách mà mọi người có thể nói chuyện với nhau mà không làm phiền người khác."

"Công nghệ thực sự đã có những bước tiến lớn.”

Quinn và Vorden chọn một bàn có hai người khác đã ngồi sẵn. Đúng như Vorden nói, Quinn có thể thấy hai người họ đang nói chuyện với nhau nhưng không có bất kỳ âm thanh nào được phát ra. Quả cầu có vẻ chỉ có giới hạn trong một cái bàn. Khi bạn rời khỏi cái bàn đó thì mọi âm thanh bạn nghe sẽ trở lại bình thường.

Quuinn đi vòng quanh thư viện và chọn thật nhiều cuốn sách về năng lực. Hầu hết chúng đều mô tả về các loại năng lực khác nhau trên thế giới. Vorden không quá bận tâm, cậu chọn vài cuốn tiểu thuyết ngẫu nhiên để đọc.

Cả hai ngồi xuống bàn rồi Quinn bắt đầu đọc sách. Sau khi đọc rất nhiều sách, Quinn chẳng tìm được thông tin gì mới. Cậu đã biết gần hết các năng lực được ghi trong sách nhưng không có cái nào có vẻ liên quan đến năng lực của cậu.

Vorden chú ý đến đến các loại sách mà Quinn đã chọn.

“Sao cậu chọn mấy cuốn này vậy, cậu đang tìm kiếm gì à?”

Quinn nghĩ một lúc trước khi trả lời Vorden. Vorden có vẻ là người không giỏi về mặt học thuật nhưng dường như cậu ta vẫn khá am hiểu về các năng lực. Vì cậu ta cần phải biết về loại năng lực mình sẽ sao chép.

“Tớ đang cố quyết định nên chọn năng lực nào, vì tớ đã từ chối đề nghị của trường.”

“Ồ đúng rồi, tớ quên mất điều đó, tớ đã nghĩ cậu là người của tổ chức Pure, những người ghét năng lực. Nhưng có vẻ như cậu chỉ không muốn làm con chó trung thành của quân đội thôi.” Vorden trả lời, “Vậy có năng lực cụ thể nào mà cậu đang tìm kiếm không.”

“Không thật sự, tớ không có ý tưởng gì. Nhưng có một thứ có vẻ khá thú vị, cậu đã bao giờ nghe đến năng lực nào sẽ bị yếu trước ánh sáng mặt trời không?”

Vorden bật cười lớn.

“Cậu điên à, Tớ chưa từng nghe về năng lực nào như thế. Năng lực là thứ mà cơ thể chúng ta có thể học được. Đúng là mỗi người đều có giới hạn của mình, không thể học những kỹ năng mạnh hơn hoặc chỉ có thể học ít hơn những người khác, nhưng mà bị yếu đi dưới ánh sáng mặt trời á? Nghe có vẻ như cậu là ma cà rồng hay thứ gì đó tương tự.”

Quinn cảm thấy hơi xấu hổ phản ứng của Vorden. Đương nhiên, cậu biết đây là phản ứng bình thường khi hỏi một câu như vậy. Nhưng đó là sự thật, khi Quinn bị ánh sáng mặt trời chiếu trực tiếp thì tất cả chỉ số của cậu sẽ bị giảm một nửa.

Quinn tiếp tục tìm kiếm trong thư viện, hy vọng có thể tìm thấy thứ gì đó. Cuối cùng, cậu đã đọc tất cả sách về năng lực nhưng vẫn không tìm thấy gì cả. Sau đó, Quinn nhìn lên tầng trên nơi đang có một vài học sinh năm hai.

“Chắc là sẽ có gì đó ở trên đó nhưng mình không thể tưởng tượng được học viện sẽ xử phạt như thế nào nếu có ai đó phá luật.” Quinn nghĩ.

Khi tiếp tục tìm kiếm, Quinn bước chân vào khu tiểu thuyết và ngay lập tức bị thu hút bởi một cuốn sách có tiêu đề:

 “Sự thật về ma cà rồng.”

Quinn cầm lấy cuốn sách và lướt nhanh quá. Ma cà rồng là thứ trong truyền thuyết, thần thoại. Dù con người bắt đầu có sức mạnh, nhưng chưa từng có ai được xác nhận đã trở thành một ma cà rồng.

Quinn không thể không đọc cuốn sách. Dù khá xa vời nhưng biết đâu cậu tìm được thứ gì đó liên quan bên trong.

Sau khi đọc lướt qua quyển sách, Quinn thấy hầu hết mọi thứ đều vô ích. Nhiều thứ ma cà rồng có thể làm không liên quan gì đến cậu. Ma cà rồng cần uống máu người. Một vài con còn có thể biến thành dơi và tạo ra ảo ảnh. Họ còn thành thạo với kiếm thuật và thuật thôi miên trong khi Quinn không có bất kỳ khả năng nào kể trên.

Thứ duy nhất có liên quan là bị yếu dưới mặt trời. Cuối cùng, Quinn quyết định đóng sách lại và kết thúc ngày hôm nay. Có vẻ như cậu chẳng tìm thấy gì ở tầng một.

Ngay khi Quinn đóng quyển sách lại, một âm thanh quen thuộc vang lên.

*Ding

<Bạn đã có thêm hiểu biết về hệ thống>

<Bạn nhận được 10 điểm kinh nghiệm>

<15/100 Exp>

“Không thể nào như vậy được, chuyện này là thật sao?”