Quinn cảm thấy mọi chuyện thật nực cười. Rõ ràng Jane đã có mọi thông tin về cậu từ trường cũ. Họ đều biết rằng cậu chưa từng có bất kỳ năng lực nào trước đây. Vấn đề là Quinn đang đắn đo không biết mình nên lựa chọn thế nào.
Trước khi đến trường quân sự, cậu đã tự tìm hiểu một chút. Quinn biết được rằng quân đội sẽ cung cấp một cuốn sách năng lực cho mỗi học sinh không có năng lực. Và tất cả cuốn sách đều có cùng một năng lực, sách năng lực hệ Đất.
Lý do họ làm như vậy là để các học sinh không sở hữu năng lực sẽ mang ơn quân đội. Không những thế quân đội còn nắm giữ hầu hết các cuốn sách năng lực hệ Đất. Điều đó có nghĩa nếu bạn muốn tăng sức mạnh của bản thân. Bạn cần phải trung thành với quân đội, và đổi lại, họ sẽ cho bạn thêm sức mạnh.
Trước khi Quinn phát hiện ra năng lực của mình, cậu từng nghĩ đây là lựa chọn tốt nhất cho bản thân. Dù cậu không muốn vào quân đội sau hai năm huấn luyện, cậu vẫn sẽ có năng lực Đất. Nó sẽ giúp cậu tìm được việc làm dễ hơn, vì năng lực hệ đất khá hữu dụng trong việc xây dựng.
Nhưng bây giờ có một vấn đề là Quinn đã có một năng lực rồi, điều đó có nghĩa cậu không thể học sách năng lực hệ Đất. Cuốn sách sẽ trở nên vô dụng. Không chỉ thế, Quinn khá chắc rằng quân đội sẽ giám sát tất cả học sinh mà họ đã phát sách năng lực cho, điều đó có nghĩa là giáo viên sẽ mong đợi cậu sử dụng năng lực hệ Đất vào lần tới họ thấy cậu.
Quinn hít một hơi sâu rồi trả lời.
“Em không có năng lực.”
Người đàn ông đội mũ trùm đứng bên cạnh Jane lặp lại các hành động trước đó rồi lấy ra một cuốn sách đưa cho cô. Sau đó, Jane đưa cuốn sách đó cho Quinn.
Quinn nhận lấy cuốn sách từ tay Jane. Đột nhiên, một thông báo mới hiện ra.
<Không thể học năng lực này>
<Bạn có muốn chuyển đổi cuốn sách thành 10 điểm kinh nghiệm không?>
Quinn đã dự đoán trước được dòng thông báo đầu tiên, nhưng thông báo thứ hai khiến cậu thật sự bất ngờ. Cậu cảm thấy bị cám dỗ bởi mong muốn chuyển đổi cuốn sách thành điểm kinh nghiệm nhưng cậu biết nếu làm vậy sẽ nảy sinh nhiều nghi vấn.
“Em xin lỗi, nhưng em không muốn cuốn sách này,” Quinn nói khi trả lại cuốn sách cho Jane.
Những học sinh xung quanh và Jane đều cảm thấy sững sờ. Jane chưa từng gặp trường hợp nào như vậy trước đây. Trong suốt 5 năm làm việc với tư cách là người hướng dẫn, đây là lần đầu tiên cô thấy ai đó không có năng lực từ chối nhận cuốn sách mà họ được tặng.
“Xin chờ cô một lát.” Jane lùi ra xa khỏi đám học sinh, đủ xa để họ không thể nghe thấy bất kỳ điều gì.
“Vâng, vâng, cậu ta từ chối nhận sách năng lực, tôi nên làm gì đây?” Jane nói vào chiếc tai nghe của mình.
“Cho cậu ta làm bài kiểm tra.” Giọng nói của một người đàn ông bí ẩn vang lên từ đầu dây bên kia.
Sau khi cúp máy, người đàn ông cảm thấy Quinn là một học sinh thú vị. Ông ta bắt đầu kiểm tra thông tin của Quinn và nếu những gì ông ta thấy là thật thì cậu học sinh này không có năng lực và có vẻ nhưng cũng không có quan hệ gì với tổ chức Pure.
“Để xem cậu sống sót được bao lâu trong thế giới tàn nhẫn này, Quinn” Ông ta nói.
Quay lại khu vực kiểm tra, Jane kết thúc cuộc gọi với cấp trên và bắt đầu bước về phía nhóm học sinh.
“Xin lỗi vì đã để mọi người chờ,” Jane nói. “Vì em không nhận sách năng lực nên chúng tôi vẫn sẽ yêu cầu em làm một bài kiểm tra như bình thường.”
Quinn cảm thấy toàn bộ chuyện này đúng thật sự là một trò cười. Nếu họ đã biết Quinn không có năng lực thì kết quả của bài kiểm tra đã quá rõ ràng rồi. Có thật là cần thiết phải kiểm tra không? Có lẽ lý do duy nhất là họ muốn Quinn cảm thấy nhục nhã và nhỏ bé. Cuối cùng, cậu sẽ lựa chọn gia nhập quân đội và cầu xin sách năng lực từ họ.
“Mời em đi theo cô.”
Sau đó, Jane dẫn Quinn đến một khoảng đất trống rộng hơn. Quinn thấy nơi này có những hố lớn trên mặt đất, các vết cháy và nhiều thứ khác. Tất cả đều là vết tích do các học sinh làm kiểm tra trước đó gây ra.
“Hãy phá hủy các mục tiêu sắp xuất hiện trước mắt em càng nhanh càng tốt.” Jane nói, “Bài kiểm tra sẽ lập tức bắt đầu.”
Khi Jane vừa nói xong, ba mục tiêu hiện lên ngẫu nhiên trong sân. Chúng là những tấm bảng kim loại với chấm đỏ ở giữa.
Khi Quinn cố gắng tìm kiếm mục tiêu, mọi thứ trước mắt cậu trở nên mờ mịt. Quinn nhận ra thị lực của cậu không còn tốt nữa.
“Có phải là vì mình đang ở dưới ánh sáng mặt trời không?” Quinn nghĩ.
Quinn không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chậm rãi đi đến và đánh vào từng mục tiêu, và đương nhiên điều này khiến cho thời gian hoàn thành của cậu rất chậm.
Còn hai bài kiểm tra nữa mà Quinn phải hoàn thành. Bài kiểm tra tiếp theo là kiểm tra sức mạnh, Quinn được yêu cầu phải đấm vào một cái máy giống như một cái trống khổng lồ. Quinn dồn hết sức và tung ra một cú đấm mạnh nhất có thể vào cái trống. Cái trống run lên và phát ra một tiếng động nhỏ, sau đó hiện lên một con số ở giữa.
“5 điểm sức mạnh,” Jane nói khi ghi chú vào máy tính bảng của mình.
Khi đến bài kiểm tra cuối cùng, họ mang ra một cỗ máy khác. Cỗ máy này là một khối cầu lớn với nhiều lỗ trên bề mặt. Khi bài kiểm tra bắt đầu, cỗ máy sẽ bắn ra những cái gai hologram về phía thí sinh. Tất cả những gì Quinn cần làm là tránh bị những gai này đâm trúng.
Máy bắn sẽ tiếp tục tăng tốc độ và bắn ra nhiều gai hơn cho đến khi trúng mục tiêu. Cuối cùng, Quinn bị trúng một cái gai và bài kiểm tra dừng lại.
“5 điểm nhanh nhẹn.” Jane nói khi cô ghi chú vào máy tính bảng.
Quinn nghe thấy những con số mà Jane vừa đọc và cậu bắt đầu nghĩ liệu có sự liên quan gì giữa điểm số mình đạt được với chỉ số trên hệ thống không. Bài kiểm tra trước đó là kiểm tra sức mạnh và Quinn được 5 điểm, giống với điểm chỉ số trên hệ thống. Sau đó là bài kiểm tra tốc độ và điểm số là 5 cũng giống như trên hệ thống.
Điều đó có nghĩa là nếu Quinn làm bài kiểm tra vào buổi tối thì tất cả điểm số của cậu sẽ gấp đôi. Điều này còn có nghĩa là khi cậu lên cấp, cậu luôn có thể nâng cao điểm số của mình. Năng lực của cậu có vẻ giống như một năng lực có thể tiến hóa được nhưng kèm theo một số nhược điểm nhất định.
“Như dự đoán,” Jane nói, “Đáng tiếc, cấp độ sức mạnh hiện tại của em là 1.”
Quinn siết chặt tay rồi quay lại đứng cùng những học sinh khác. Cậu biết những ngày tháng phía trước sẽ rất khó khăn với một người cấp 1 như mình, nhưng điều đó sẽ không kéo dài lâu nữa đâu.

