"Nè nè Yuu-kun! Saui khi nhận được sô cô la tự làm, anh nghĩ sao? Có bất ngờ không?"
Trong ngày Valentine, Yuuka được bạn bè hỗ trợ, đã trao sô cô la tự làm cho tôi trong phòng học, dưới sự chứng kiến của mọi người.
Tôi nghĩ đó không khác gì tỏ tình công khai... nhưng Yuuka hình như muốn nghe cảm nhận. Đôi mắt em ấy sau cặp kính đang lấp lánh.
Trên đường về nhà, tôi thành thật bày tỏ suy nghĩ.
"Chắc chắn là bất ngờ rồi. Không ngờ Yuuka lại tâm sự với các bạn nữ trong lớp."
"Eh, là điều đó á!? 'Không ngờ em lại tự làm sô cô la!' ... kiểu vậy, anh không bất ngờ ư!?"
"Eh, vụ đó á!? Không có đâu! Yuuka nghĩ với sự kiện yêu quái dưới bếp đó, qua được mắt anh à!?"
"...Buu. Bị lộ rồi à..."
Yuuka phùng má ra vẻ không phục.
Đừng nói điều vô lý chứ, Yuuka.
"Thôi nào. Yuu-chan, không sao đâu. Chỉ riêng việc Yuu-chan trao sô cô la trong lớp, Sakata đã rất bối rối rồi. Thế là đủ bất ngờ mà!"
——Vừa nói với giọng điệu nhẹ nhàng.
Nihara-san đang đi bên cạnh Yuuka bỗng cười tươi.
"...Tôi thắc mắc nãy giờ. Tại sao Nihara-san lại đi cùng? Nhà Nihara-san không phải hướng này mà?"
Tôi chợt buông ra câu hỏi.
Khi tôi và Yuuka tan học cùng nhau, thường về riêng một đoạn... rồi gặp nhau khi không có người.
Không ngoại lệ, hôm nay cũng gặp nhau như vậy.
Nhưng không hiểu sao Nihara-san cũng đến... cùng với Yuuka.
"A. Vì mình ở đây nên cậu không thể thân mật với Yuu-chan, nên thấy ngượng ngùng à? Cứ tự nhiên đi! Dù có yêu đương thân mật cỡ nào, mình cũng không có vấn đề đâu!!"
"Tôi không nghĩ vậy!? Đừng nói như thể tôi là người ham muốn đến thế——"
"——A, cảm ơn Momo-chan! Eii, ôm anh nè!!"
Tôi vừa định phủ nhận phát ngôn kinh khủng của Nihara-san.
Thì Yuuka vừa cười vừa ôm chặt lấy cánh tay tôi.
...Người ham muốn ở đây này.
"Ahaha! Quả nhiên Yuu-chan siêu dễ thương mà! Sự ngây thơ thuần khiết của Yuu-chan... mình thích lắm!"
"...Ơ? Momo-chan, sao thế?"
Có lẽ vì để ý thái độ lúc này của cô ấy, Yuuka lập tức rời khỏi tôi, quay lại phía Nihara-san đang ở sau.
"...Xin lỗi. Chắc tý nữa cậu sẽ có tiệc sinh nhật với gia đình hay gì đó nhỉ? Mình sẽ về ngay nhưng... dù sao. Mình cũng... có một điều muốn nói với Yuu-chan."
"Ừm. Gì thế, Momo-chan?"
Yuuka vừa nhìn Nihara-san đang ngập ngừng, vừa mỉm cười hiền hòa.
Đáp lại Yuuka như thế... Nihara-san cũng mỉm cười.
"——Chúc mừng sinh nhật, Yuu-chan. Mình tuy nói chuyện không có chiều sâu, có lẽ không truyền đạt được nhiều... nhưng từ khi lên cao trung, được thân với Yuu-chan. Mình——thật sự mỗi ngày đều rất vui."
"Chuyện đó, mình cũng tương tự. Được thân với Momo-chan, mình thấy rất vui. Mình yêu Momo-chan nhất."
"...Ngại quá, Yuu-chan. Chết, muốn khóc mất... a, thôi! Yêu Yuu-chan nhất đấy!! Mình mà là con trai, nhất quyết sẽ không nhường cậu cho Sakata đâu!"
"Sao đột nhiên lại nổi lên tinh thần tranh giành với tôi vậy, Nihara-san."
Sau những trao đổi hoà nhã như vậy.
Nihara-san lấy từ trong cặp ra thứ gì đó giống sô cô la tự làm.
Vừa đưa cho Yuuka——vừa cười ngại ngùng.
"Mình cũng đã phát sô cô la bạn bè cho mọi người. Nhưng chỉ với Yuu-chan, đây là... sô cô la tự làm đặc biệt của Momo-sama! Sô cô la bạn bè là thứ tặng cho bạn bè đúng không? Nhưng mình nghĩ Yuu-chan không chỉ là bạn bè... mà là... bạn thân của mình!"
"Fuhehe... nhìn đi nhìn đi Yuu-kun! Không phải sô cô la bạn bè đâu, là sô cô la bạn thân đó!! Trông ngon quá. Nhưng tiếc quá không nỡ ăn. Unya"
Bên cạnh lúc tôi đang cài đặt ZUUM.
Yuuka cầm sô cô la tự làm của Nihara-san, đùa giỡn rất vui.
Nhìn Yuuka hạnh phúc, tự nhiên tôi cũng thấy vui.
Thật sự cảm ơn nhé, Nihara-san.
『...Sao Yuuka-chan lại hóa mèo thế? Chẳng lẽ đến level 17 thì tiến hóa thành Yuuka nyàn?』
Loài gì thế.
Con bé này nghĩ Yuuka là quái vật hay yêu quái à.
Cùng với mấy câu đùa, hiện lên màn hình ZUUM là... gia đình tôi.
Đứa em gái độc miệng Nayu và ông bố lúc nào cũng đùa giỡn.
"A, t... thưa bác! Đã lâu không gặp!! Hôm nay cảm ơn bác đã thu xếp thời gian!"
『Không có gì. Sinh nhật con dâu quan trọng của nhà bác mà, bác cũng muốn tham gia chứ? Xin lỗi vì chỉ có thể chúc mừng con từ xa nhé』
『Nhân tiện thì, với tên lừa đảo này chị không cần khách sáo đâu, Yuuka-chan. Thật đấy.』
『Nayu. Gọi là lừa đảo là thất lễ đấy. Lão cáo già này mới chuẩn.』
『...Ơ. Con trai và con gái ruột có hơi lạnh lùng với ta quá không?』
Trong lúc trình chiếu cuộc sống thường ngày lạnh lùng của gia đình Sakata, gia đình Watanae cũng đã kết nối ZUUM.
Phòng khách gia đình Watanae được hiển thị trên màn hình.
Hiện lên là Isami trong bộ đồng phục quản gia, phong cách đồ nam như thường lệ.
Và hình ảnh mẹ vợ trong bộ kimono, đang lóng ngóng.
『Xin lỗi mọi người vì trễ. Bố con cũng muốn tham gia nhưng... do công việc nên không sắp xếp được.』
『Thế à... bố vẫn bận rộn nhỉ.』
『"Chúc mừng, mong con có một năm tốt lành"——bố bảo mẹ nhắn cho Yuuka. À, bác ấy cũng gửi lời hỏi thăm Yuuichi-san nhé.』
『A, cảm ơn. Con cũng xin gửi lời hỏi thăm đến bác trai.』
——Và thế là.
Dù từ xa, gia đình Sakata và Watanae đã gặp mặt.
Và tiệc sinh nhật của Yuuka được tổ chức.
"Chúc mừng sinh nhật, Yuuka."
"Ehehe... cảm ơn. Em đã mười bảy tuổi rồi!"
『...Yuuka. Mới mười bảy tuổi nhé? Vẫn là vị thành niên đấy? Làm quá là không được đâu!?』
"Làm gì chứ!? Con không biết nhưng chắc là không làm đâu mẹ ơi!"
『Mẹ, mẹ. Bình tĩnh nào? Bố chồng cũng đang có mặt, thất lễ lắm.』
『Ahaha, không sao đâu. Từ trước giờ tôi không nghĩ Yuuichi có khả năng đó đâu. Nè, Yuuichi? Thằng quý tử của ta vẫn chưa bước lên bậc thang trưởng thành nào đúng không?』
"Hiểu rồi. Sinh nhật Yuuka sẽ là ngày kỷ niệm con tuyệt giao với bố!"
『Buồn cười thật. Tên là 'dân chơi số một' mà chả làm được gì.』[note80342]
"Ai là 'dân chơi số một'! Em lúc nào cũng... thôi, được rồi. Vì anh đã hiểu rõ Nayu rồi. Bình thường thì lạnh lùng nhưng khi đội tóc giả lại trở nên dịu dàng——là em gái tsundere của anh!'
『Hả, hả!? Ai tsundere!? Chỉ lạnh lùng như da nhím thôi!!』
Gia đình Sakata & Watanae như thường lệ, mỗi người nói điều mình thích.
Yuuka và Isami đang cố gắng ngăn mẹ vợ.
Tôi và Nayu đang tranh cãi vô nghĩa.
『Sao tự cao thế? Bực mình thật. Em đã nói từ xưa, em thắng áp đảo Nii-san mà? Trong trận chiến tên.』
『Lại nữa rồi, trận chiến tên... mỗi lần cãi nhau từ nhỏ, em toàn nói thế. Tên anh có chữ "Nhất" còn Nayu là "Na Do Tha" nên mới thắng đúng không? Trận chiến đó không có ý nghĩa gì đâu?』[note80343]
『Có ý nghĩa chứ. Tỷ, triệu, kinh, giai, cứ tăng dần rồi đến na do tha, bất khả tư nghị, vô lượng đại số... nè, mạnh gấp 10^60 lần anh đấy』
Không biết nữa.
10^60 hay gì, hoàn toàn không hiểu.
Trong lúc chúng tôi cãi nhau những chuyện anh em ước định từ nhỏ như vậy………….
『...Chị là! Ma pháp thiếu nữ Yuuka-chan!! Chakyin, bang. Ác nhân Isamin! Nhận lấy đi, Yuuka-chan flash!! Bibabiba-』
『Onee-chan! Isami cũng muốn làm ma pháp thiếu nữ!! Ueeen, không muốn bị bibabiba nữa!!』
『Gyyaaaaaaaaaaaaaa!?』
『Uwaaaaaaaaaaaaaa!!』
Vừa nghe thấy giọng hai bé gái từ màn hình ZUUM của gia đình Watanae.
Yuuka và Isami, chị em hòa thuận bất thường——vội hét toáng lên.
『Mẹ, mẹ đang chiếu gì vậy!? Dừng lại đi, moooo!! Xấu hổ lắm đó!!』
『Ufufu... bất ngờ chưa? Là video lúc Yuuka và Isami còn nhỏ. Mẹ muốn cho hai đứa đã lớn thấy rằng cũng có thời điểm như thế... nên đã chuẩn bị bất ngờ.』
Bất chấp tiếng hét của hai con gái, bác gái vẫn cười tươi.
Sự quan tâm đến bất ngờ của Yuuka là được di truyền từ bác gái...
『Không phải bất ngờ, mà là khủng bố! Mẹ, hãy thiêu hủy ngay!! Hoặc xóa phần của con đi, chỉ để phần của Yuuka thôi!』
『Tại sao!? Định nắm quá khứ đen tối của chị để làm gì xấu hả Isami-!!』
『Chị nghĩ em là ai, Yuuka!? Em chỉ nghĩ nếu dùng giọng nói ngây thơ của Yuuka nhỏ thay cho bài hát ru... thì có thể mơ thấy Yuuka thôi. Fufu... chakyin. Bibabiba-』
『A! Kìa, đó! Đã chế nhạo chị đúng không!! Nhất định là chế nhạo! Chị giận rồi đấy, Isami!!』
Cuộc cãi vã vô nghĩa của chị em Watanae cũng không thua kém tôi và Nayu.
Quả nhiên gia đình nào, anh chị em cũng cãi nhau ngu ngốc.
——Ừ thì.
Dù bữa tiệc sinh nhật chỉ mang tính danh nghĩa, trở nên hỗn loạn như thường lệ.
『Yuuka-san. Chúc mừng sinh nhật lần nữa. Ôi, xin lỗi vì thằng quý tử không đáng tin của bác... nhưng mong rằng con sẽ ở bên Yuuichi lâu dài.』
『Yuuka. Chúc mừng sinh nhật... dù xa cách, bố mẹ lúc nào cũng yêu quý con. Hãy chú ý sức khỏe nhé?』
『Yuuka-chan. Chúc mừng chị, thật đấy. Ờm... em sẽ lại đến chơi. Nếu Nii-san làm chuyện ngu ngốc, em nhất định sẽ xử tử hình. Vì vậy, từ giờ trở đi——hãy mãi là chị dâu tuyệt vời của em.』
『Yuuka, chúc mừng sinh nhật. Vì có Yuu-niisan nên chắc sẽ ổn thôi... nhưng nếu có gì khó khăn, hãy nói bất cứ lúc nào. Dù thế nào, em cũng là đồng minh của Yuuka. Hãy cùng Yuu-niisan trải qua một năm hạnh phúc nhé——Onee-chan.』
Cuối cùng, khi nhận được lời chúc từ mọi người, Yuuka... đã cười rất vui.
"Ơ... cảm ơn mọi người! Hôm nay là một ngày rất hạnh phúc——nên từ ngày mai chị sẽ cố gắng vui vẻ nhiều hơn!!"
Hôm nay——tôi thực sự nghĩ Yuuka đã có một bữa tiệc sinh nhật tuyệt vời.
Đắm chìm trong dư âm sau ngày Valentine đầy biến động và bữa tiệc sinh nhật ồn ào của Yuuka.
Tôi và Yuuka trở về phòng, trải futon.
"Ehehe. Hôm nay cảm ơn vì nhiều thứ nhé, Yuu-kun! Hôm nay là ngày vui nhất trong lịch sử ngày 14 tháng 2 luôn."
Ngồi xếp bằng lên futon đã trải xong, Yuuka vừa lắc lư cơ thể vừa vui vẻ nói.
Mái tóc đen mượt cũng lắc lư theo.
Mùi hương cam quýt thoang thoảng.
Trong lúc đó, tôi——quay lưng lại với Yuuka.
"...Ơ? Yuu-kun, đang làm gì thế-?"
Hình như không hài lòng với hành động của tôi.
Yuuka từ phía sau nói với giọng bất mãn.
Nhưng cố tình lờ Yuuka đi... tôi di chuyển đến bàn, mở ngăn kéo.
"Chờ đã, Yuu-kun. Là sinh nhật đấy. Anh hãy quan tâm cô gái sinh nhật nhiều hơn đi chứ. Muu..."
Lấy sinh nhật làm lá chắn, Yuuka nói những lời đáng yêu.
Vừa nghĩ đến hôn thê dễ thương quá đỗi của mình——.
——Tôi quỳ xuống trước mặt Yuuka.
Đưa ra hộp nhẫn màu hồng.
"...Eh? A, cái đó... eh? Eh? Cái, cái này... eh?"
"...Quà bất ngờ của anh. Có bất ngờ không?"
Có lẽ vì quá ngạc nhiên, Yuuka hoàn toàn không thốt nên lời, thay vào đó lắc đầu lia lịa.
Nhìn Yuuka như vậy khiến bản thân không nhịn được cười... tôi từ từ mở hộp nhẫn.
Trên đế là chiếc nhẫn tỏa sáng ánh bạc.
"Lúc anh nhận lời khuyên từ Nihara-san, mọi thứ đã trở nên lộn xộn... nên anh đã tự suy nghĩ. Với lại, đã đính hôn rồi... nên nếu là nhẫn thì sao. Đồ đắt tiền thì hoàn toàn không với tới được."
"..."
"...Ơ. Nếu em không thích, từ chối cũng không sao đâu? Dù đã mua rồi, nhưng nghĩ lại thì, lấy cái này làm quà tuổi mười bảy có hơi nặng nề nhỉ.
"...Ngốc. Vui——là rõ chứ..."
Nước mắt từ mắt Yuuka rơi xuống.
Yuuka lấy hai tay che mặt, khóc nức nở.
"...Không có sinh nhật nào vui như thế này đâu. Yuu-kun... yêu anh nhất. Yêu anh... vui quá..."
Rồi sau một lúc.
Yuuka bỏ tay xuống——với đôi má ướt đẫm nước mắt, cười tươi.
"Cảm ơn, Yuu-kun. Nè, anh đeo cho em... nhẫn đính hôn nhé."
"Ừ, ừ..."
Tôi đặt tay mình lên bàn tay phải Yuuka đưa ra.
Và đưa chiếc nhẫn bạc lên ngón áp út mảnh mai đó.
"Em nghĩ. Em sẽ không bao giờ quên chuyện hôm nay. Từ giờ, chắc sẽ có nhiều chuyện vui hơn——nhưng tuyệt đối, em sẽ không quên đâu."
Yuuka thì thầm, nhìn chằm chằm ngón áp út với ánh mắt trân trọng.
Em ấy thực sự——dễ thương quá đỗi mà.
————Chúc mừng sinh nhật, Yuuka.
Cảm ơn vì em đã được sinh ra.
Anh cũng chắc chắn... sẽ không quên chuyện ngày hôm nay.

