――――Một video phơi bày do Kamagami đăng tải đã được tung lên mạng.
Vào một đêm, vài ngày sau khi chúng tôi nói chuyện ở 『60P Production』.
Video đã được đăng tải, tôi lẫn Yuuka đều biết rõ.
Nhưng, tôi thật sự không đủ can đảm để xác nhận nội dung.
Và, chỉ vài giờ sau khi đăng tải.
Phía vận hành MeTube đã xóa bỏ video.
Có lẽ là nhờ Rokujou, giám đốc công ty, đã âm thầm lo liệu trước. Tốc độ xóa bỏ nhanh đến mức kinh ngạc.
Dẫu vậy.
Sự thật rằng video phơi bày đã bị tung lên Internet, dù chỉ trong thời gian ngắn, vẫn không hề thay đổi.
Video không bị phát tán, gần như là không thể.
Cứ như thế, mối quan hệ giữa Izumi Yuuna và 'Tử thần lạc cõi tình'... đã trở thành chuyện được vô số người biết đến.
“U-nyaa-aa...”
Và rồi, hiện tại.
Yuuka đang cuộn chặt trong chăn.
Tôi đã thay xong đồng phục, ngồi bên cạnh và cứ thế nhìn em ấy.
“Ờm, Yuuka... chúng ta sẽ trễ giờ đó?”
“Biết vậy chứ... nhưng nặng nề quá... uể oải lắm... cứu em với...”
Giống hệt trẻ con làm nũng nhỉ?
À thì, tôi cũng hiểu cảm giác đó thôi. Dù sao thì, hôm qua vừa bị 'Kamagami' tung video bóc phốt mà.
Ngay cả bản thân tôi cũng chẳng thể nói rằng mình không hề chán nản.
...Thôi. Hôm nay nghỉ cũng chẳng sao cả.
“Được rồi, Yuuka. Vậy thì hôm nay chúng ta cùng nghỉ nhé? Ở trường cũng đâu có hoạt động gì đặc biệt――”
“Không――Em sẽ đi.”
Bộp! Tấm chăn bị hất tung.
Và rồi, vẫn nằm ngửa, chỉ ló ra khuôn mặt――đó là Watanae Yuuka. Chế độ đến trường.
......Chế độ đến trường!?
Đúng thế.
Không biết từ khi nào, hôn thê của tôi――đã chuyển sang chế độ đến trường với kính mắt, buộc tóc đuôi ngựa.
“Em sẽ đến trường. Em muốn đến trường.”
“Sợ, đáng sợ quá!? Vừa nãy còn càu nhàu không muốn đến mà, thế mà khi biến thành Yuuka đi học thì lại hăng hái... chẳng phải là hai nhân cách khác nhau sao!! Jekyll-Yuuka và Hyde-Yuuka đó hả!?”
“Không phải vậy. Từ lúc chui vào chăn, em đã mặc thế này rồi mà.”
“Nếu thế thì, chẳng khác nào một người hỗn loạn cả...”
Nghe tôi đáp lại, Yuuka hơi cúi đầu và nhìn lên.
Đôi mắt to, hơi xếch nhờ cặp kính.
Rồi Yuuka thủ thỉ với tôi:
“Em có cảm giác muốn nghỉ, nhưng cũng có cảm giác muốn đến trường.”
“Là sao cơ?”
“Đúng là em có chút chán nản vì video đó, nên cũng muốn nghỉ. Nhưng hôm nay sau giờ học, em vốn đã hẹn với các bạn cùng đi cà phê rồi. Thế nên... em cũng thấy vui, nên muốn đi nữa.”
À, ra vậy.
Dạo gần đây Yuuka bắt đầu thân thiết với bạn cùng lớp.
Muốn trân trọng những cuộc hẹn như thế, tôi có thể hiểu được.
“...Mà Yuuka này, sao từ nãy giờ em nói chuyện hơi khách sáo vậy? Lại đang chơi kịch bản tình huống à?”
“Kh-không phải cố ý đâu! Đeo kính vào thì, cách nói chuyện ở nhà và thói quen trước kia... cứ lẫn lộn, rồi thành ra vậy đó!”
Nói mới nhớ, gần đây ở lớp em ấy cũng nói chuyện kiểu vậy.
――Yuuka ở trường trước đây là mẫu nữ sinh trầm lặng, không nổi bật.
Ở nhà thì xưa nay vẫn vô tư và hay nhõng nhẽo.
Và rồi... Yuuka ở trường và ở nhà hợp nhất!!
Phiên bản mới được sinh ra, chính là――Hybrid Yuuka.
“...Sao lại nhìn chằm chằm em vậy? Xấu hổ lắm đó, Yuu-kun.”
“Không à. Trong manga có cái lý thuyết, hợp nhất thì sức mạnh tăng gấp đôi đấy. Đúng thật, khi kết hợp thì quả nhiên là mạnh hơn hẳn, anh đang nghĩ vậy thôi.”
“Anh đang nói gì vậy!? Chúng ta sẽ muộn học đó!?”
Khoan. Nếu muộn học thì đó là do Yuuka đấy?
Đang nghĩ thầm như thế trong đầu――Yuuka bật dậy, đối diện tôi.
Tuy nãy giờ trùm chăn, nhưng thực ra đã chuẩn bị gần xong rồi.
Ngoài áo vest chưa mặc, còn lại áo sơ mi và váy đã thay sẵn――.
“…? Yuu-kun, sao lại nhìn sang chỗ khác thế?”
“À, thì...”
Có lẽ do nãy giờ cựa quậy trong chăn quá nhiều.
Yuuka... lỡ hất váy lên cao quá rồi.
Cặp đùi căng tròn, vừa vặn, lộ ra rõ mồn một.
Còn áo sơ mi, không hiểu sao lại bung cúc.
Vì thế mà bờ eo thon, áo lót xanh nhạt, cùng bộ ngực nhỏ nhắn xinh đẹp――tất cả đều hiện rõ trước mắt tôi.
Thấy chưa? Tôi sao dám nhìn thẳng cơ chứ?
Nếu lỡ nhìn thẳng... tình trạng cơ thể sẽ khiến tôi không dám ra ngoài gặp ai mất. Chắc chắn.
“À, chẳng lẽ... vì lúc nãy em nói bị nhìn Yuu-kun thì xấu hổ? Ừm, vậy thì xin lỗi... nhưng mà, em thấy cô đơn lắm. Nhìn em đi mà.”
“Không phải thế. Không phải thế, mà là... muốn nhìn thì muốn, nhưng nhìn thì nguy hiểm...”
“Eii!”
Yuuka, như trong cơn sốt ruột, vội đặt tay lên má tôi.
Rồi kéo mạnh, bắt tôi quay sang.
Đập vào mắt tôi là Yuuka đeo kính, áo sơ mi mở bung, váy hất lên cao――đang nhìn ngước lên.
“Không được rời mắt khỏi em đâu... Yuu-kun.”
Hybrid Yuuka tung ra lời chí mạng khủng khiếp.
Trong đầu tôi như có gì đó vừa bùng nổ.
...OK, hiểu rồi. Tôi đã thua.
Thì ra còn có thứ quan trọng hơn cả việc đến trường.
Vậy nên, tôi nghe theo lời em ấy, chằm chằm nhìn vào Yuuka――.
“Ơ? ...A, ủa? Em chưa cài cúc... u-nya, váy nữa!?”
Đúng lúc đó.
Yuuka dường như nhận ra tình trạng của bản thân, liền ngồi thụp xuống.
Khuôn mặt đỏ bừng, ngước nhìn tôi.
Tôi thì nhìn lại, với tâm trạng “cũng không còn cách nào khác...”.
“...Yuu-kun, hư hỏng. Nhưng, nếu anh muốn nhìn đến vậy...”
Rồi Yuuka.
Chậm rãi ngồi thẳng lại――đưa hai tay ra sau đầu, khẽ vặn người.
Áo sơ mi càng bung rộng, để lộ bụng. Thậm chí, bờ nách khỏe mạnh cũng hiện ra.
Rồi, cọ sát hai đùi lộ ra từ chiếc váy hất cao.
Yuuka nháy mắt tinh nghịch――và nói.
“E-eii! Với tư thế gợi cảm... em sẽ hạ gục anh đó!”
Mới sáng sớm, nhờ có Hybrid Yuuka đại náo thiên không nên tôi suýt nữa thì chết vì nhức nhối.
Tôi cố gắng lấy lại bình tĩnh rồi cùng Yuuka rời khỏi nhà.
Dù chuyện chúng tôi đang hẹn hò đã trở nên công khai trong lớp... nhưng tất nhiên không thể để lộ là việc sống chung.
Để đánh lạc hướng, chúng tôi tách nhau ra khi ra tới đường lớn, rồi hẹn gặp lại ở cổng trường.
"À. Chào buổi sáng, Yuu-kun!"
Vừa qua cổng, Yuuka đeo kính chạy lại, tươi cười như cún con tìm thấy chủ.
Chỉ vài phút trước còn ở cùng nhau, nhưng giờ Yuuka trông như mới gặp lần đầu vậy, thật dễ thương.
"Chào buổi sáng. Chào buổi sáng."
Nhưng tôi không thể nhìn thẳng vào Yuuka, liền vô thức quay mặt đi.
Nói thật chứ, trước khi ra khỏi nhà em ấy còn định dùng tư thế gợi cảm để hạ gục tôi.
Làm sao có thể đối diện bình thường được chứ?
Nếu làm được thì không còn là con người nữa, mà là quái vật.
"O-ha-yo. Chào! Chào? ...Eheー, o-ha-yo?"
Trong lúc tôi vật lộn với dục vọng bản thân, Yuuka lại tấn công tinh thần tôi bằng vô số câu thoại khác.
"Xin lỗi xin lỗi, Yuuka. Anh biết mà? Anh biết rồi… nên tạm thời bỏ qua màm chào đó được không?"
"OHAYO, YUUKA-CHAN DAYO!"
"Thôi đừng giả làm người ngoài hành tinh nữa!? Anh nghe thấy rồi mà!"
"...Em thì không nghe thấy đâu. Yuu-kun đã chào em đâu?"
"Ugh..."
"Không có câu chào buổi sáng. Em buồn lắm...có thể chết mất. Gué."
Yuuka đeo kính làm mặt chữ X rồi làm gương mặt giả chết.
Yuuka vốn lạnh lùng ở trường giờ đã hóa thành thiếu nữ ngây ngô kinh khủng.
Hiểu rồi. Anh xin lỗi ngay đây, đừng làm nữa nhé?
Gap moe như xé toạc tâm trí vì sự đối lập quá lớn, khiến tim tôi có thể ngừng đập vì sốc.
"Nào hai người! Đang làm gì ở đây vậy?"
Một cô gyaru bỗng vỗ mạnh vào lưng tôi, rồi ôm chầm lấy Yuuka.
Gyaru hướng ngoại này tên là Nihara Momono.
Là bạn thân của Yuuka, với sở thích bí mật là tokusatsu.
"Yuuka-chan... à không, cô bé dễ thương. Sao? Muốn giao du với chị không?"
"Kyaa, Momomo-chan trêu mình kìa. Mình đã quyết sẽ chọn Yuu-kun trong tim màー"
Hai cô gái vừa ôm vừa diễn trò, cười vui vẻ.
Nihara chau mày rồi vuốt mái tóc nhuộm nâu dài.
"Ahaha! Hôm nay Yuuka dễ thương quá. Vậy đi vào lớp cùng nhau nhé? À, Sakata cũng vậy."
"Đừng quá lấn lướt chứ? Coi thường tôi thế."
Cách tòm tem quen thuộc của Nihara khiến tôi cảm động.
Dù sao tôi cũng hơi chán nản vì vụ video 'Kamagami'.
Cảm ơn Nihara… thầm nghĩ vậy, tôi cùng Yuuka và Nihara tiến về lớp.
"Này Yuuichi! Chuyện hôm qua là sao hả!?"
Vừa đến sát cửa lớp, thằng bạn cờ hó của tôi, Masa, chạy như gió từ hành lang tới rồi tạt vào tấn công tôi.
"Guh!?"
"Kyaa, Yuu-kun!? Kurai-kun... được rồi. Hẹn lần tới gặp cậu ở tòa án nhé."
"Sợ quá!? Watanae-san! Nói vậy với biểu cảm đó thì không đùa được đâu!!"
"Người làm trò không nên đùa là Kurai đó chứ."
Nihara liền ra đòn chưởng vào đỉnh đầu Masa.
Masa nhắm mắt dưới kính gọng đen rồi quỳ xuống.
"Chà. Sáng sớm đã ầm ĩ thế... Thế chuyện hôm qua là gì?"
"Là cái gì thì mày đã rõ rồi chứ!! Kẻ quấy rối seiyuu, MeTuber 'Kamagami' đã đăng tải――đoạn video về Izumi Yuuna đó!"
『Kamagami』.
Nghe cái tên đó, tim tôi như lạnh lại.
"Hả, cái gì vậy? 'Kamagami' là ai cơ?"
Nihara chẳng hiểu gì hỏi Yuuka, mà Yuuka thì không nói được.
――――Lúc đó.
Cánh cửa lớp mở ra, vài người bạn chạy tới.
"Watanae-san! Này, Watanae-san có phải từng làm seiyuu không?"
"Vẻ ngoài khác hẳn giữa lúc ở trường và lúc làm seiyuu nhỉ. Không ngờ!"
"Bạn trai đó là Sakata đúng không? Tuyệt quá! Có fan nổi tiếng vậy!!"
Tiếng xì xào vang lên.
Cố hít một hơi mà không khí nặng nề không lọt vào phổi.
Masa đưa điện thoại cho tôi xem.
Trên đó là đoạn video bóc phốt mà 'Kamagami' up hôm qua――đoạn video đã được cắt.
"...Cái này là sao?"
Trong video có hình Yuuka.
Yuuka đeo kính, buộc tóc đuôi ngựa, diện đồng phục, phiên bản Yuuka ở trường.
Dưới đó có caption: 'Seiyuu: Izumi Yuuna'.
Trong video còn có Raimu thường phục, với caption 'Seiyuu: Shinomiya Ranmu'.
Họ còn chèn caption: 'Fan của Izumi Yuuna: Tử thần lạc cõi tình' ghép vào tôi, dù có che mờ vài phần.
"Video 'Kamagami' đã bị xóa nhưng――những kẻ thấy video đó đã cắt và đăng tải lại. Mọi người trong lớp xem rồi nhận ra đó là Watanae-san… khi tôi tới thì tin đồn đã lan rồi."
Lời Masa bắt đầu mờ dần với tôi.
Tôi bị xô sang một bên.
Yuuka vội chạy như muốn trốn đi.
"Watanae-san!?"
"Đợi đã, nàyー"
"――――Này! Mấy người, đủ rồi!!"
Nihara gắt mắng cả lớp ầm ĩ.
Masa lập tức hỗ trợ tôi.
Cảm ơn hai người.
Sau khi cảm ơn bạn bè, tôi đuổi theo Yuuka.
Tôi phi ra khỏi trường, đi tìm bóng dáng Yuuka.
Tìm vào lối nhỏ, tôi thấy Yuuka ngồi bệt xuống.
"Yuuka!"
Tôi chạy tới, Yuuka đứng dậy và lao vào lòng tôi.
"...Xin lỗi, Yuu-kun. Bỏ chạy như vậy, làm anh lo rồi. Chỉ là, tự nhiên em nhớ về mấy chuyện trước đó."
――――Hồi sơ trung năm hai.
Vì một lí do vớ vẩn kiểu 'không vừa mắt', Yuuka từng bị một số bạn nữ bắt nạt.
Kể cả những người bạn thân cũng dần xa lánh em ấy.
Bị tổn thương, cuối cùng Yuuka không thể đến trường nữa.
Bị cả lớp nhìn bằng con mắt khác――cảnh tượng đó chắc chắn đã khơi lại ký ức kinh hoàng kia.
Tôi hiểu.
Vì... tôi cũng đã từng có cảm giác như vậy.
――――Tháng mười hai năm ba sơ trung.
Tôi tỏ tình với người mình thích lúc đó――Nonohana Raimu, rồi bị từ chối.
Một kẻ nào đó tình cờ thấy rồi đem chuyện đó đi kể khắp nơi.
Ngày hôm sau, chuyện tôi bị từ chối lan khắp lớp.
Rồi tôi trở thành trò cười.
Bầu không khí vừa rồi trong lớp... giống cảnh tượng đó.
Muốn hét lên tới mức không chịu nổi.
"...Như bị nhốt trong căn phòng kính vậy."
Yuuka run rẩy nói vậy.
"Mọi người nhìn thấy nhưng không thể đến gần... Một căn phòng kính cô đơn. Có khi nào, em sẽ lại chỉ biết khóc ở chỗ đó như hồi sơ trung?"
"Anh sẽ không để chuyện đó xảy ra đâu."
Nhìn thấy Yuuka yếu mềm bất thường, có gì đó nóng bỏng dâng trào trong tôi.
"Dù chuyện gì xảy ra, chỉ mình anh, sẽ không rời khỏi Yuuka. Anh tuyệt đối không để em cô đơn. Anh không muốn thấy Yuuka khóc nữa."
"Nè nè, Yuuichi-kun. 'Chỉ mình anh' là sao hả, 'chỉ' gì cơ?"
――Lúc đó.
Một giọng người lớn quen thuộc vang lên.
Cả hai quay lại cùng lúc về hướng tiếng nói.
Người đứng đó là một phụ nữ trông chững chạc, tóc ngắn bob――Hachikawa Kurumi.
"Chị cũng có mặt nè? Chị cũng sẽ mãi ủng hộ Yuuna. Chị tuyệt đối không để em cô đơn đâu. Vì chị――là manager mà."

