Xin lưu ý: Trong bản eng không có tiêu đề mỗi chương nên những tiêu đề này được đặt dưaj theo cảm nhận của riêng tôi
Giờ thì cùng thưởng thức nào
==========================
Chap 1: Cách mà người bạn thuở nhỏ đánh thức vào buổi sáng
"Amane-kun... cậu đã dậy chưa vậy?"
Có vẻ như cậu ấy vẫn còn đang ngủ.
Tôi tự hỏi có phải hôm qua cậu ấy lại thức khuya để chơi game không.
Tôi, Tachibana Saori, bắt đầu 1 buổi sáng như thường ngày bằng cách gọi Takamine Amane dậy.
Cậu ấy nói "Cậu không cần phải đánh thức tớ dậy đâu!" . Nhưng với tôi, nó là điều không thể.
Tôi yêu Amane-kun.Vậy nên tôi rất muốn được chăm sóc cho Amane-kun.
Được rồi, vậy hôm nay mình nên chọc cậu ấy như thế nào đây nhỉ?
Ngày hôm qua tôi đã chơi đùa với phần dưới của cậu ấy.
Tôi vẫn không thể quên cái cảnh đó...
Nhưng hôm qua, Amane-kun đã phát hiện ra và mắng tôi 1 trận để lần sau tôi không tái phạm nữa!. Vậy nên tôi sẽ không làm nó nữa, đấy là cho đến ngày hôm nay.
Vậy nên hôm nay cứ từ từ thong thả thôi
Tôi trèo lên giường của Amane-kun và tiến đến phần dưới của cậu ấy.
Ah... cái thứ bé nhỏ đó của Amane-kun đang thực sự chạm vào phần dưới đó của tôi... Điều này có thể làm tôi trở nên tinh nghịch hơn.[note53744]
Amane-kun vẫn chưa có dấu hiệu nào là sẽ thức dậy... Khoan, có phải cậu ấy đang đổ mồ hôi?
Chắc chắn là trong phòng này có hơi nóng 1 tí. [note53746]
"Tớ sẽ lau mồ hôi cho cậu và làm cho cậu thật sạch sẽ, Amane-kun."
Lick, lick
Amane-kun thật ngon miệng
Còn có ai trên đời này kể cả mồ hôi cũng ngon tuyệt như Amane-kun không nhỉ?[note53747]
Lick, lick,Lick, lick
"Nn... Saori...?"
"Chào buổi sáng, Amane-kun?"
Lick, lick
Amane-kun, cậu là tuyệt nhất.
"Hahaha, Sa-Saori!! Cậu đang làm gì vậy!"
"Cậu đang đổ mồ hôi mà, nên tớ đang lau người cho cậu thôi"
"Lau người...ah..."
"Ara... Cái đó của cậu đang dần lớn lên này."
"Chỉ là 1 vấn đề sinh lý buổi sáng rất đỗi bình thường mà thôi. ..."
"Là lỗi của tớ vì đã để nó xảy ra mà nhỉ? Cậu có muốn làm nó ngay bây giờ không?"
Thật chứ, cái đó của Amane-kun cũng đang chạm vào phía dưới của mình mà và tôi... không thể chịu đựng hơn được nữa...
"Cậu nói cái gì vậy? Điều đấy sẽ không bao giờ xảy ra! Vì thế nên tớ dậy đây!"
Amane-kun ra khỏi futon với một chút ngượng ngùng.
Tôi thấy rằng cậu ấy không vui vì tôi làm nó to như vậy rồi.
Amane-kun, tớ sẽ mãi chờ đợi cậu đó.