Toàn tập

Chương 16 Cảm tạ vì đã đứng lên vì em

2025-10-19

1

Tôi quyết định không cảm ơn Riho trực tiếp vì đã trừng phạt gã lẳng lơ, tuy nhiên cũng không nên ngó lơ hoàn toàn.

Nên vào tối hôm đó—

“Riho này, nếu chị không phiền để em massage cho chị nghen?”

“...Ể?”

Sau bữa tối, tôi trò chuyện như vậy với Riho qua cửa sổ, nghe vậy chị ta hiện vẻ bối rối.

“S-Sao lại là massage?”

“Thì gần đây chị giúp đỡ các câu lạc bộ thể thao tập luyện phải không? Nên em nghĩ chị có thể mỏi sau đó.”

Tôi không thể nói rằng tôi mình đã nhìn lén cảnh Riho đứng lên vì tôi trước lời nhạo báng của gã đó, nên thay vì cảm ơn tôi đáp ứng Riho thứ chị ta thích nhất.

“Hmm…Ra vẻ cao thượng. Em đây là muốn đụng chạm cơ thể chị chứ gì? Biến thái quá à.”

Riho vẫn đang giấu đi cảm xúc thật lòng cho tôi. Nên nếu dịch đúng suy nghĩ chị ta thì câu vừa rồi là [Còn gì tuyệt hơn thế nữa, làm ơn sờ nắn cơ thể chị đi]

“Mà, nếu chị không thích thì thôi, em sẽ giả như mình chưa từng nói như vậy.”

Dù hiểu rõ cảm xúc thật lòng của Riho, tôi vẫn muốn trêu chọc chị ta.

Nghe vậy, Riho ra vẻ hơi bối rối.

“Không, chị đâu có nói là không muốn thích đâu. Em rất muốn đúng không, thế cũng được, chị đành phải rộng lượng tối nay vậy.”

Chị ta nói vậy.

Hầy…Thật sự thiếu trung thực.

Chẳng biết còn mấy mống con gái tsundere như vậy nữa.

Trong khi tôi còn mải nghĩ như vậy, Riho đã ngay lập tức nằm sấp lên giường.

…Muốn đến vậy cơ à?

Nào, sang phòng Riho thôi.

Nhân tiện, Rina-chan đang đi dự tiệc sinh nhật của bạn hay làm gì đó mà giờ vẫn chưa về. Nên chắc là sẽ không sao đâu.

“Được rồi, chúng ta cùng bắt đầu thôi.”

Tôi bước sang phòng Riho và quỳ gối xuống cạnh giường.

“C-Chị không cho phép chạm vào nơi lạ đâu.”

Nếu dịch đúng thì nó nghĩa là tôi nên chạm vào nơi lạ….

Mà, đây là vì cảm ơn chị vì đã đứng lên cho thằng này, nên trước sau gì chị cũng được cái đó thôi.

Dù sao thì, mở đầu tôi massage bình thường.

Riho dường như đã tắm xong, cơ thể chị ta toát lên một hương thơm cuốn hút.

Chị ta đang mặc một chiếc áo phông hở eo và một chiếc quần ngắn nóng bỏng.

Ngay cả tư thế nằm sấp của chị ta hiện tại cũng thật damdang.

Riho có trái đào căng mẩy không kém gì ngực. Có lẽ nhờ tập luyện đều đặn nên nó không hề bị chảy xệ, sẽ hỗ trợ chị ta rất nhiều sau này khi sinh con. Thật sự săn chắc như tôm luộc vậy.

Trong khi mắt vẫn dán chặt vào phần mông căng lên dưới lớp vải, tôi tăng thêm lực vào vai và eo chị ta.

“Nnnn….♡”

Một tiếng rên nhẹ khẽ vang lên. Có lẽ vì không muốn lộ bản chất trước mặt tôi, Riho đang cố hết sức nén lại từng cơn rên rỉ.

Nếu là vậy…chúng ta tiến xa hơn chút ha.

Cùng chạm vào nơi kỳ lạ như mong muốn của chị ta thôi chứ?

—Nhất Riho đấy nhé.

—Bóp.

“Kyahhh…Này, sao em lại chạm vào chỗ đó thế?”

Chuẩn, tôi đang xoa mông của Riho.

Kuh…độ đàn hồi tuyệt đối.

Cái cảm giác chạm vào bờ mông chắc nịch này qua lớp vải thậm chí có thể nhỉnh hơn phần ngực.

“...Nếu không thích thì chị cứ kháng cự nhé…?”

Tôi nói phòng trường hợp Riho không muốn.

Tuy nhiên,

“Hmph…em thích làm gì thì làm…”

Rốt cuộc, Riho chọn ngoan ngoãn mà không phản kháng.

Ừm….Biết ngay.

Bởi lẽ chị ta là một ả biến thái yêu tôi say đắm, còn gì tuyệt hơn việc được người mình thương chạm mông mình.

Nên tôi không ngần ngại mà tiếp tục chơi đùa với chúng theo ý muốn.

Chạm vào cảm giác thật sự tuyệt quá. Tôi không chịu được mất.

“Hmm…mmmm…♡”

Riho mặt khác đang úp mặt sâu vào trong gối, gắng gượng kìm nén từng tiếng rên rỉ lọt ra ngoài.

Chị ta đang bồn chồn, hai đùi không ngừng cọ xát với nhau.

Tình huống này…thật đáng lo ngại.

Khi tôi tiếp thêm lực vào phần đùi trong, Riho sẽ run rẩy nhiều hơn nữa, với tôi điều này thật khiêu gợi.

Không ổn…tiếp tục thế này, thần trí tôi sụp đổ mất.

Tôi di chuyển tay mình xuống phần sau đầu gối và bắp chân, trở lại một buổi massage thông thường.

Từ đó, tôi tiếp tục sử dụng ngón tay của mình và những khu vực bị cứng vì luyện tập.

“Được rồi…khá hơn chưa?”

Buổi massage kết thúc sau khi tôi hoàn thành xoa bóp toàn bộ mu bàn chân.

Cuối cùng Riho cũng chịu từ từ ngồi dậy.

“...Cảm ơn em. Vừa rồi tuyệt lắm.”

Nói rồi, chị ta tóm lấy chiếc điện thoại của mình ở cạnh giường.

Và—

“Vậy—Tới lượt chị♡”

…….Trên màn hình, app thôi miên đã được kích hoạt.

Cái này…ừm, có thể nói là tôi đã đoán trước được.

Mà bị thôi miên rồi, chấp nhận số phận…..

Và thế là tôi, bị “ép” phải tiếp tục màn diễn vô hồn ấy, đành cam chịu nằm im để những ngón tay tấy mơn trớn khắp cơ thể mình, kéo dài sự hành hạ trong một cơn giày vò như sống dở chết dở... Tôi ghi lại đây để đời sau còn biết