“Hôm nay tới đây thôi. Hẹn gặp mọi người trên stream tiếp theo.”
—Bye bye!
—Cảm ơn vì đã cố gắng
—Hôm nay anh đỉnh lắm!
—Mong stream sau của anh.
Đọc màn bình luận một lượt rồi tôi tắt phát sóng trực tiếp.
“Mình vẫn nổi tiếng trên internet phết đấy chứ.”
11:00 giờ tối.
Riho quan sát tôi từ cửa sổ phía sau lưng với một tay chống cằm cất tiếng.
“Ryuto ngoài đời thì bình thường mà khoác lên mình lớp skin 2D thế cũng được mọi người khen là đặc biệt sao?”
“Mình đánh giá một vấn đề qua góc nhìn chủ quan là không hay đâu.”
Tôi đáp trong khi dọn dẹp sau stream.
Đúng là vậy—Tôi hoạt động như một cá nhân trên nền tảng thực tế ảo.
Tôi bắt đầu sở thích này sau khi thành công đỗ vào cao trung đang học hiện tại.
Tôi vẫn luôn là một otaku nên tôi có thể học code lập trình và tạo hoạt ảnh nên tôi đã tự tạo ra một model thực tế ảo cho bản thân.
Tôi không biết vẽ minh hoạ nên tôi đã nhờ Himi hồi sơ trung (cô ấy rất giỏi trong lĩnh vực đó), để tạo ra một tạo hình nhân vật cực ngầu cho tôi.
Tôi thường livestream chơi game bắn súng góc nhìn thứ nhất.
Riho nói tôi nổi tiếng nhưng số người xem stream của tôi 200 là kịch. Thật sự không nhiều.
Còn tổng số subscribers thì hơn 7000 chút ít nên có thể nói tôi vẫn là nhà sáng tạo nội dung nhỏ.
“Chị sang bên đó một chút được không?”
“Em đi tắm đây.”
“À chưa tắm à…Vì thì tắm xong làm cũng được.”
Vậy là có vẻ như Riho định làm gì đó…..
….Ừm, khả năng cao là nhờ có sự cạnh tranh mới nổi với Rina-chan.
Trước đó chị ta hẳn đã có linh cảm về việc Rina-chan cũng sử dụng app thôi miên.
Nên khi chị ta nói rằng mình sẽ tăng cường tẩy não tôi lại rén đến vậy…..
Trước mắt thì vẫn nên đi tắm giải tỏa áp lực trong ngày đã.
Sau khi quay về phòng—
“Xong rồi ha?”
Riho đang ngồi trên giường tôi chờ đợi.
Chị ta đang mặc một chiếc áo dây mỏng và một chiếc quần đùi nóng bỏng.
…...Cửa sổ và rèm bị đóng kín để tránh Rina-chan nhìn trộm sao? Chiếm hữu thế.
“Em có chịu thay ga giường thường xuyên không đấy? Hơi mùi rồi đấy.”
Tôi hiểu nghĩa thực là, [Mùi của Ryuto thơm quá, xin em đừng thay ga mà.]
Hiện tại tôi có thể hiểu mọi lời Riho nói lúc sử dụng app thôi miên là đảo nghịch với những lời thật lòng trong lúc thôi miên tôi.
“Nào Ryuto…mất ý thức cho chị ngay lập tức.”
Riho rút điện thoại của mình ra.
Hiển nhiên trên đó là app thôi miên………
Thôi hết cứu…..diễn thôi.
Tôi bắt đầu về trạng thái chịu kiểm soát.
Ngay lập tức, Riho tạo một biểu cảm trông có vẻ hơi kỳ bí.
“Hehe, tối nay Ryuto phải ngoan nhé. Mà—có vẻ như Ryuto của chị bị dây bẩn bởi Rina rồi đúng không?”
Nói rồi chị ta đứng dậy khỏi giường và vuốt ve má tôi.
“Nãy chị tét đít con bé đó và tra hỏi, và em biết sao không? con bé cũng đang sử dụng app thôi miên.”
Rina-chan…đã bị phát hiện rồi…….
Tạm biệt em nhé Rina-chan…
“Và không chỉ hôn hít hay ôm ấp mà con bé ép em chạm vào ngực nó đúng không.”
Đúng vậy chị, em hoàn toàn bị ép…..
Ngực nhỏ cũng có điểm hay của nó….
“Em sờ ngực Rina thì sờ chị cũng được phải không?”
Ể?
Nói rồi Riho cởi chiếc áo dây có lót cúp ngực và giải thoát chúng.
Uầy, đây là…
“Nào, chạm vào chị đi Ryuto.”
À ừm….đây là lệnh, tôi bị ép nhé.
Do đó, để tránh không bị phát hiện là đang diễn. Tôi tận hưởng hai trái dưa hết mình.
“Hưuu…Hôm nay thế là đủ rồi. Ngủ ngon nhé. Em trở về bình thường được rồi.”
Riho dường như đã tận hưởng việc được tôi sờ nắn, nói vậy rồi mặc áo lại.
Tôi diễn như mình trở về bình thường.
“...Hmm, em vừa ngủ đứng lần nữa đấy à…?”
“Đ-Đúng vậy…”
“...Mà mặt chị sao đỏ thế?”
Tôi nhắc tới gương mặt đỏ chót vì thẹn của Riho sau màn thôi miên vừa rồi, trêu chọc chị ta như thể một đứa em xấu tính.
Chị ta sẽ trả lời sao đây.
“C-Chị tự tát mặt mình trong lúc em ngủ thôi…”
Vãi cả đạn…lý do vớ va vớ vẩn gì thế…
“Chị cũng về đây! Gặp em sau!”
Ồ, chị ta chạy rồi.
Riho bước qua cửa sổ và nhanh chóng rời đi.
Trời đất…Nhung mọi chuyện lắng xuống như vậy cũng tốt.
Cùng lúc đó, tôi nhìn sang cửa sổ phòng Rina-chan.
[Mông em đau.]
Con bé đứng đó, nhìn chằm chằm vào tôi không chớp mắt, điểm sáng trong mắt con bé đã biến mất….
Hết cứu….

