Tập 05 Khúc ca của thần thánh

Chương 29: Trên đường phố của Thánh Tinh thành

2025-10-09

2

Người gửi tin nhắn cho Edwina chính là mẹ của cô và Frederica, Jacqueline Cecilia, người đứng đầu hiện tại của gia tộc Cecilia. Mặc dù tình hình cụ thể hơn không được nêu rõ trong tin nhắn, nhưng hiện tại chị gái cô vẫn chưa rõ sống chết ra sao. Còn Edwina, người luôn có mối quan hệ thân thiết với cô chị, tất nhiên cô ấy không thể tiếp tục chuyến du lịch nhàn nhã.

Hơn nữa, cô ấy cũng đã nghĩ đến việc tạm thời trở về quê hương trong thời gian tới, nên Edwina đã lập tức kể lại toàn bộ sự việc cho nữ mục sư và bày tỏ ý định rời đi. Willis đương nhiên không thể ngăn cản. Để tiết kiệm thời gian, cô cũng đặc biệt tặng cho tiểu thư Thánh Kỵ Sĩ một đôi cánh bay nhân tạo đã được cải tiến liên tục, đồng thời sai tiểu long nương đích thân đưa cô ấy đến biên giới Thánh Quốc.

Willis không chắc chắn lắm về những gì sẽ xảy ra sau đó. Trước mắt, cô và Edwina cũng không có phương tiện liên lạc ổn định và nhanh chóng. Nhưng trước khi rời đi, hai người đã thống nhất kế hoạch: Edwina sẽ trở về Thánh đô trước để gặp mẹ và người hướng dẫn của cô ấy. Đồng thời, tìm hiểu tình hình cụ thể của Frederica và lũ ác ma, rồi lên kế hoạch đối phó. Còn về phía tiểu thư mục sư sẽ đi từ Tây sang Đông. Cuối cùng, cả nhóm sẽ đến thành Thiên Sứ để tụ họp.

Chuyện ác ma xâm lược phía Đông của Thánh Quốc nói lớn cũng không lớn nhưng nói nhỏ cũng không nhỏ. Mặc dù Thánh Quốc dường như đã chịu tổn thất, nhưng nền tảng của quốc gia hùng mạnh nhất thế giới lại nằm ở đây. Đồng thời, tín ngưỡng của Nữ Thần Giáo đã ăn sâu bén rễ ở đây trải qua hàng ngàn năm để nuôi dưỡng. Thật ra, chỉ dựa vào một đám ám ma đột nhiên không biết nhảy ra từ đâu mà có thể gây lên sóng to gió lớn lay chuyển cả Thánh quốc là chuyện không quá thực tế.

Vậy nên Willis cũng không có vội vàng. Cô ấy không phải lính cứu hỏa, nên khi có chuyện gì xảy ra, cô cũng sẽ không vội vã chạy đến cứu trợ.

Thành thật mà nói, mặc dù Thánh Quốc cực kỳ tích cực hăng hái trong mọi hoạt động liên quan đến ác ma, nhưng dưới góc nhìn của một người quan sát từ bên ngoài, tiểu thư mục sư không cho rằng các ác ma nhất thiết phải đại diện cho cái ác thuần túy. Chẳng phải cái tên gác cổng Mẫn Trần kia cũng mang trong mình một nửa dòng máu của ác ma sao? Hắn ta có phải là một loại ác nhân hung ác bại hoại đâu?

Sức mạnh chỉ là sức mạnh và chủng tộc không thể đại diện cho tất cả. Đối xử với tất các sinh mệnh mà không cân nhắc đến các vấn đề chi tiết  là điều ngu ngốc nhất.

Thánh Tinh thành là nơi họ đang ở tuy không phải là tòa thành quan trọng trung tâm ở biên giới phía Tây của Thánh Quốc, nhưng nó vẫn cách Thành Thiên Sứ và vùng phía Đông xa xôi của Thánh Quốc một khoảng cách khá xa. Willis dự định ngày mai sẽ lên đường, đi qua ba thị trấn nhỏ. Trước tiên, họ sẽ đến thành Minh Quang, cách đó khoảng 1000 km theo đường thẳng, nơi nằm sâu hơn trong lãnh thổ của Thánh Quốc.

Thành Minh Quang[note81722]này là điểm dừng chân không thể bỏ qua trong kế hoạch du lịch của họ. Đây là tòa thành thị lớn nhất ở phía Tây của toàn bộ lãnh thổi Thánh Quốc, nơi đây được mệnh danh là [Tây đô] và bổ sung cho thành Thiên Sứ ở khu vực phía Đông

Mà...trụ sở chính của thương hội Linh Ẩn cũng ở đó.

"Người sáng lập từ 300 năm trước, không rõ tên, không rõ  thân phận, không rõ lý do... Chuyện gì đang xảy ra với người này vậy?"

"Đại nhân Willis, ngài đang lẩm bẩm điều gì vậy?"

Giọng nói trong trẻo, chất vấn bên tai cắt ngang dòng suy nghĩ của nữ mục sư. Cô quay đầu, gõ nhẹ vào đầu cô gái tóc trắng, giọng nói hơi giận dữ vang lên từ dưới lớp mặt nạ.

"Không phải ta đã nói rồi sao? Ta bảo cô gọi ta là Hy trong những tình huống thế này kia mà? Đừng nghĩ ta chỉ đùa cho vui. Kế hoạch của ta còn chưa bắt đầu, nếu bị người khác phát hiện thì phiền phức lắm."

"Ô ô... Xin lỗi, tiểu thư Hy..."

Tiểu thư Renee bị đánh mạnh đến ôm đầu, vẻ mặt thiếu nữ vừa đáng thương vừa ủy khuất. Thấy cô ấy như vậy, Willis không biết nên nói thêm gì nữa, cô chỉ biết lắc đầu bất lực, rồi thản nhiên chỉ vào một quầy thịt nướng cách đó không xa trên phố.

"Thôi nào, chúng ta đi kiếm gì ăn trước đi. Đi lâu thế này chắc cô đói lắm rồi phải không?"

"Oa! Giờ ngài nhắc đến thì chuyện tôi có đói đúng là sự thật!"

Thời gian bây giờ mới qua buổi sáng và vừa mới vào trưa bởi vì bọn họ sẽ phải rời đi vào ngày mai nên Willis đang đi dạo trên đường phố của Thánh Tinh thành cùng Renee, để mua một số đồ dùng cần thiết mà họ có thể cần trên đường du lịch.

Tiện thể, nếu cả nhóm cùng ra ngoài một lúc, thỉnh thoảng bọn họ sẽ phát sinh đủ loại phiền phức khó nói, hơn nữa Willis còn muốn giảm bớt hình ảnh cố định của nhóm năm người bọn họ trong mắt người ngoài. Cho nên, hiện tại tiểu thư mục sư thường chỉ tùy tiện dẫn theo 1-2 người đi ra ngoài làm việc, mà hôm nay lại đúng lúc là Renee.

Mặc dù cô nhóc này rất giống chị gái Leila về ngoại hình, vóc dáng và các chi tiết khác, nhưng tính cách và khí chất của hai người lại rất khác nhau. Nếu Leila mang đến cho người ta ấn tượng về trưởng thành, điềm tĩnh và cứng cỏi, thì Renee tuy trông có vẻ hoạt bát, nhưng thực ra cô nhóc này lại có phần nhút nhát, tính tình ôn hòa, lười biếng và không thể cưỡng lại sự cám dỗ.

Trong một số trường hợp ít quan trọng hơn, thỉnh thoảng cô ấy lại chểnh mảng và nhờ chị gái giúp giải quyết một số vấn đề. Sự khác biệt về tính cách này cũng thể hiện rõ qua chức nghiệp mà mỗi người đã chọn.

Hơn nữa, cô nhóc Renee này cũng hơi tham ăn. Khác với tiểu thư mục sư thích đồ ngọt, mặc dù cô nhóc này cũng dịu dàng và dễ thương, nhưng cô ấy lại đặc biệt thích ăn đồ nướng cay nóng hừng hực. Hầu như lần nào ra ngoài, cô ấy cũng mua vài xiên thịt nướng tương tự. Thói quen này gần như đã trở thành biểu tượng cá nhân của cô nhóc này.

Thói quen này cũng chỉ có thể được cải thiện đôi chút khi cô ấy ở bên Willis. Còn cô chị gái Leila kia cũng không có cách nào làm gì với thói quen của cô nhóc này.

"Ông chủ, ông chủ! Cho ta mười xiên thịt dê nướng!"

Trong khi lên tiếng chào hỏi một cách hào hứng bằng ngôn ngữ chung của con người mà cô không thông thạo lắm, cô gái Bạch Vũ nhìn chằm chằm vào những xiên thịt màu vàng nhạt trên vỉ nướng đang tỏa ra mùi thơm nồng nàn của thịt dê, rồi nước miếng của cô gái chảy xuống mà không chút lịch sự.

Sau đó, cô gái đeo mặt nạ cáo trắng bên cạnh lại nhẹ nhàng gõ đầu cô nhóc này lần nữa.

"Cô muốn nhiều như vậy, có ăn hết được không đó? Đợi lát nữa chúng ta còn có ăn cơm trưa đấy, thực sự là... Ông chủ, cho cô ấy chỉ năm xiên thôi. Đừng cho cay quá, chọn loại nào đó thanh đạm hơn một chút."

“Ể…!?”

"Được rồi! Các cô gái, vui lòng đợi một lát!"

Chủ quầy thịt nướng là một ông chú con người, trông khoảng bốn mươi tuổi, mặt mũi có chút hung tợn. Mặc dù trông ông chú này có vẻ hơi đáng sợ, nhưng thực ra ông ấy lại rất tốt bụng và cởi mở. Sau khi nhận đơn, ông chú không chút do dự, chỉ mỉm cười cầm lấy năm xiên thịt dê lớn, phết mỡ rồi đặt lên giá nướng đang cháy, rồi xử lý nướng nhanh.

Bên cạnh quầy thịt nướng còn có vài khách hàng khác cũng đang chờ đồ ăn ra lò. Họ thuộc nhiều chủng tộc kỳ quái khác nhau, nhưng chủ yếu đều là độ tuổi thanh niên. Họ đang đứng ở khu vực riêng của mình, không nói chuyện hay làm phiền nhau, chỉ im lặng chờ đợi món ăn.

Có lẽ vì Willis và Renee là những khách hàng mới, hoặc có lẽ vì bộ trang phục vu nữ độc đáo và chiếc mặt nạ cáo nhỏ của Willis, cùng với đôi cánh trắng cuộn tròn phía sau của Renee trông rất bắt mắt, nên chủ quầy thịt nướng đang bận rộn với công việc cũng chủ động trò chuyện với họ.

"Hai cô gái trông không giống người bản xứ Thánh Quốc chúng tôi. 

Bạch Vũ Dực nhân rất hiếm thấy ở đây, chủng tộc này... tôi nhớ bọn họ phổ biến hơn ở phía cực Nam. Chẳng lẽ các cô đến Thánh Tinh thành để đi du lịch sao?"

Xen như ông chủ rõ ràng đã cố ý chọn ra vài xiên thịt đặc biệt lớn, tiểu thư bạch hồ cũng không để ý đến sự nhiệt tình của ông chú này, cô đáp lại bằng một nụ cười nhẹ rất nhanh từ dưới mặt nạ truyền ra.

"Đúng vậy, phong tục và tập quán của Đế quốc Thần thánh rất thú vị, nó khá khác biệt so với những nơi khác."

Nghe vậy, ông chủ cười toe toét đầy tự hào nói.

"Đúng vậy. Dù sao thì, Thánh quốc của chúng ta cũng được Nữ thần điện hạ phù hộ. Nữ thần Ánh sáng là đấng toàn năng, không gì không thể. Dĩ nhiên, Người có thể ban cho những ai tin vào Người được sống và làm việc trong hòa bình, an lạc, không bị bệnh tật và tai ương. Hahahaha!!!"

Ghi chú

[Lên trên]
Note: Minh Quang = 明光 - ở đây có nghĩa là Sáng Rực - cũng là danh hiệu của 1 trong 3 Thánh nữ
Note: Minh Quang = 明光 - ở đây có nghĩa là Sáng Rực - cũng là danh hiệu của 1 trong 3 Thánh nữ