Đợi đã, nếu đúng là như vậy...
Một ý nghĩ tương tự vừa lóe lên trong đầu cô. Và trước khi cô mục sư kịp làm gì, những con sóng lớn đột nhiên ập đến trên bề mặt vốn yên bình của dòng sông Tinh Hà!
“Oa a!”
"Aaaa! Đồ ăn vặt của tôi! Chuyện gì đang xảy ra thế này?!"
Sóng vỗ liên tục khiến chiếc thuyền nhỏ họ đang ngồi lắc lư. Theresa vô thức khoa tay múa chân để giữ thăng bằng. Renne vốn đang ngồi bên mạn thuyền, đang vui vẻ ăn xiên thịt nướng và ngắm cảnh sông nước, vô tình làm rơi một nắm xiên tre trong tay xuống nước. Cô gái vội vàng phủi mông, bực bội đứng dậy và nhìn bốn phía quanh.
"Chủ nhân, dưới nước… có rất nhiều thứ đang tiến lại gần."
Tiểu long nương lặng lẽ di chuyển trước mặt Willis, bảo vệ cô từ phía sau, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào. Nghe cô rồng lẩm bẩm những lời này, nữ mục sư chỉ có thể cười khổ.
“Không phải chứ....... Chuyện này không thể nào xảy ra được…”
Khoảnh khắc tiếp theo, hàng trăm thân ảnh duyên dáng với những con sóng lấp lánh nhảy ra khỏi mặt nước, khuấy động những đám mây vàng trên bầu trời!
“Ta, nữ thần của ta ơi..........!”
Lão nhân đang chèo thuyền mở to hai con mắt, thậm chí lão không hề nhận ra mái chèo đã tuột khỏi tay mình trong cơn hoảng loạn, khiến con thuyền dần dừng lại. Lão già đứng đó, đờ đẫn, bất động, như thể bị trúng ma pháp hóa đá.
Trên sông Tinh Hà, một dòng du thuyền vô tận đang di chuyển qua lại, ít nhất hàng ngàn người đã chứng kiến cảnh tượng đáng kinh ngạc này cùng một lúc - hàng trăm Phi Tinh với đủ mọi kích cỡ bay lên trời, giống như một dải cầu vồng vàng rực treo lơ lửng trên mặt sông, rồi tản ra thành một bầu trời đầy sao, bao quanh một chiếc thuyền gỗ nhỏ bé, chúng đang nhảy múa vui vẻ trên không trung. Hơn mười giây sau, chúng rơi xuống mặt nước, tạo nên một tiếng "tõm".
"À... Lần này sẽ là một vấn đề lớn đây."
Cô gái tóc đen, có lẽ là kẻ đầu têu, im lặng ôm trán. Ngay cả khi tiểu thư Willis, người vốn đã quen với những cảnh tượng hoành tráng, cũng cảm thấy bản thân cô không biết phải làm sao vào lúc này. Suy cho cùng, đây là một tình huống khẩn cấp hoàn toàn bất ngờ đối với cô, hơn nữa cô lại đang ở trên mặt nước của một con sông dài, nên dù cô có muốn chạy trốn cũng rất khó khăn.
Bởi vì đàn cá Phi Tinh lớn kia không hề có ý định tấn công, nên mặt sông cuồn cuộn sóng dường như chỉ là hiệu ứng vô tình do chúng bơi theo tập thể gây ra. Mặc dù tiểu long nương đã cảnh giác, nhưng cô rồng không lập tức ra tay đánh trả, mà chỉ nhíu mày nhìn từng cái bóng to lớn dưới đáy sông.
Rõ ràng là những con cá Phi Tinh đó không rời đi, như thể có thứ gì đó đang thu hút sự chú ý của chúng.
"Đ-Đại nhân Willis, chuyện gì đang xảy ra vậy?"
Mà bên kia, Theresa đã kịp bám vào mạn thuyền một cách vội vã để giữ thăng bằng, đứng sững người khi nhìn thấy cảnh tượng hùng vĩ vừa mới khuất dần. Còn cô gái Renee tội nghiệp thì lại mang vẻ mặt muốn khóc nhưng không khóc được, như thể cô gái này vẫn còn lo lắng về bó thịt xiên lớn mà cô đã mua với "giá cao" trước khi lên thuyền nhưng chưa kịp ăn.
Leila bình tĩnh hơn, lặng lẽ đến gần nữ mục sư và thì thầm bằng giọng mà chỉ họ mới nghe thấy.
"Đại nhân Willis, ngài đã làm việc này sao?"
Cô gái tóc đen chỉ biết lắc đầu cười bất lực và đáp lại bằng giọng nhỏ tương tự.
"Nếu ta không nhầm thì theo một nghĩa nào đó, có lẽ chuyện này có liên quan đến ta, nhưng ta nên giải thích như thế nào nhỉ... đây thực sự không phải là ý định của ta..."
"Tôi hiểu rồi…….."
So với bản thân tiểu thư mục sư, Leila biểu hiện ngược lại bình tĩnh hơn một chút, như thể cô ấy không còn ngạc nhiên trước những chuyện như thế này nữa. Cô ấy chỉ nhìn lão ngư dân bên cạnh, người vẫn chưa hoàn hồn sau cú sốc, rồi nhanh chóng nhìn bốn phía xung quanh nói.
"Rất nhiều tàu thuyền đang tiến về hướng này. Có lẽ họ đã bị thu hút bởi những Phi Tinh lúc nãy. Đại nhân Willis, nếu muốn tránh rắc rối, chúng ta phải rời đi càng sớm càng tốt."
"Ai nha... đây là tất cả những gì chúng ta có thể làm bây giờ. May mắn thay, đây không phải là Vương quốc Thiên Thanh nên hầu hết cư dân ở đây đều không biết bay..."
Không nghĩ ngợi nhiều, Willis nhanh chóng ném vài đồng vàng vào giỏ cá bên cạnh, nháy mắt với tiểu long nương, rồi bế một cô gái tóc xanh bên cạnh, người còn chưa kịp phản ứng gì. Leila cũng nhanh chóng kéo tay áo em gái mình ra hiệu.
Mặc dù có những thứ như cánh bay nhân tạo, nhưng hiện tại không có thời gian để trang bị chúng cho Theresa một cách chậm rãi.
"Hả? Tiểu thư Willis?!"
“Phạch~”
Đôi cánh trắng thon dài mảnh khảnh dang rộng, vài cô gái nhanh chóng dùng thủ đoạn riêng của mình để cất cánh khỏi chiếc thuyền đánh cá. Với tốc độ siêu phàm, ít nhất cũng đạt đến mức Huyền Thoại, họ biến mất trên tầng mây chỉ trong nháy mắt.
Một lúc lâu sau, lão ngư dân đang chèo thuyền mới từ từ tỉnh lại sau cơn sốc. Ông lão nhìn mấy đồng tiền vàng vương vãi trong giỏ cá, như thể đã nhận ra điều đó từ lâu, vẻ mặt vẫn còn hoang mang.
“Nữ thần trên cao, lão già ta sẽ không phải là........ gặp được thiên sứ đại nhân sao............?”
………………………………………………..
Sông Tinh Hà rất rộng. Theo lời lão ngư dân, phải mất ít nhất một tiếng đồng hồ mới có thể vượt sông từ phía Đông sang phía Tây đến bờ bên kia. Tuy nhiên, do sự xuất hiện của đàn cá Phi Tinh đã gây ra tiếng động lớn, nên tiểu thư mục sư và nhóm của côphải nhanh chóng xách thùng bỏ chạy. Cuối cùng, họ đã bay đến bờ bên kia chỉ trong vài phút.
Mặc dù cô không thể vượt qua sông Tinh Hà theo cách gần gũi hơn với phong tục địa phương, nhưng ít nhất cô cũng được chứng kiến một số cảnh đẹp tuyệt vời. Tạm thời cô xem như có được có mất đi.
Sau khi đến bờ bên kia, hai cô gái tìm được một lùm cây tương đối vắng vẻ để hạ cánh. Willis buông cô gái đang cứng đờ trong vòng tay mình ra, mỉm cười ngượng ngùng.
"Xin lỗi, Theresa. Thời gian eo hẹp nên ta hơi thô lỗ một chút. Hy vọng cô không phiền."
"Hả? Chúng ta đến nơi rồi sao?"
Cô gái dường như vẫn chưa hiểu hết tình hình, từ từ đứng yên và dừng lại một hoặc hai giây trước khi đột nhiên phản ứng với vẻ mặt sốc.
"V-Vậy chuyện gì vừa xảy ra vậy?! Tại sao một bầy Phi Tinh lớn như vậy lại đột nhiên xuất hiện?! Không phải người ta nói rằng chúng rất hiếm thấy trong nhiều năm sao?!"
“Ahahaha…”
Willis gãi mặt xấu hổ, không giấu giếm gì cả mà quyết định nói ra sự thật về suy đoán của mình.
Sau khi nghe vậy, Leila gật đầu đầy suy tư nói.
"Hừm... lý do gần như đúng như tôi tưởng tượng, thưa đại nhân Willis. Đế quốc Thần Thánh khác biệt so với bất kỳ nơi nào khác. Đây là trụ sở của Nữ thần giáo, nơi sùng bái ánh sáng phổ biến nhất. Thật lòng mà nói, ngay cả khi không giải phóng sức mạnh Thánh Quang của mình, chỉ riêng sự hiện diện của ngài cũng đã quá nổi bật ở đây rồi. Có lẽ ngài sẽ khó mà giữ được sự kín đáo như trước nữa."
“Cô nói cũng đúng.........”
Mặc dù cô đã cân nhắc đến khả năng xảy ra những vấn đề tương tự trước khi đến đây, nhưng sự phấn khích ngay sau khi đặt chân đến quốc gia này vẫn là một thử thách quá lớn đối với trái tim của tiểu thư mục sư.
Mặc dù Phi Tinh là sinh vật rất kỳ lạ và hiếm gặp, nhưng có lẽ có khá nhiều sinh vật như vậy nhạy cảm với nguyên tố ánh sáng ở Thánh Quốc. Với khả năng tương thích max của Willis đối với nguyên tố ánh sáng, nếu cô ấy không muốn trở thành tin tức lớn ở bất cứ nơi nào cô đến, thì cô ấy phải nghĩ biện pháp giải quyết mới được.
"Ừm……….."
Hả? À đúng rồi, nhắc mới nhớ...
Willis thò tay vào khoảng không, tìm kiếm một lúc rồi nhanh chóng lấy ra một chiếc mặt nạ cáo nhỏ màu trắng dễ thương.
Khi Hiểu Quang nhìn thấy thứ này, lông mày cô rồng nhíu lại nói.
"Chủ nhân, đây không phải là..."
Tiểu thư mục sư gật đầu đầy vui mừng, như thể cô ấy đột nhiên nghĩ ra điều gì đó thú vị.
"Hừm, [Mặt nạ Ngự Hồ], có vẻ như... đã đến lúc bắt đầu kế hoạch mà chúng ta đã đề ra trước đó rồi~"

