Tập 04 Tìm kiếm dấu vết Vạn Ma

Chương 170: Mở màn cuối cùng

2025-09-28

7

Tuy có chút nghi ngờ về sự tồn tại của khế ước, nhưng bản thân Willis cũng không phải là người thích tiết lộ các bí mật. Vì cô đã hứa với Tiyelu, nên cô chắc chắn sẽ không nói cho bất kỳ ai biết chuyện này.

Suy cho cùng, chuyện này liên quan đến rất nhiều người, nếu không xử lý thỏa đáng, toàn bộ Dãy núi Vạn Ma sẽ rơi vào cảnh hỗn loạn, thậm chí nơi này có thể gặp phải tai họa thảm khốc.

Tiếp theo, đã đến lúc cô phải hướng đến [Thánh địa] thực sự.

Theo Tiyelu đã nói, những không gian mà cô ta đã triệu hồi ở những nơi khác thực chất chỉ là hình ảnh phản chiếu của thánh địa. Còn nơi thực sự ẩn giấu bí mật to lớn đó thực chất không nằm ở thế giới này.

Đúng vậy, khu vực trung tâm của toàn bộ Dãy núi Vạn Ma - Thánh Địa, về cơ bản là một cánh cổng thông giữa [Huyễn giới] và thế giới thực được xây dựng trên nền tảng tới từ không gian Thần quốc của Ma Thần. Kết giới mà người ngoài nhìn thấy ở thánh địa thực chất là một rào cảo không thể phá vỡ giữa hai thế giới.

Tổng cộng có hai cánh cổng để ra vào.

Một là cánh cổng dẫn đến vùng thánh địa được canh giữ bởi [Người gác cổng] Mẫn Trần. Tiyelu gọi nó là [Cổng Ngoài], nằm ở một không gian đặc biệt giữa [Huyễn giới] và thế giới thực.

Thứ hai là thánh địa. Không gian này vốn đã nằm trong [Huyễn giới], nhưng nó lại đóng chặt lối đi thực sự giữa hai thế giới. Đó là nơi Tiyelu canh giữ [Cổng Trong]. Đồng thời, cô ấy có sự phân công công việc rõ ràng với Mẫn Trần.

Do đó, lối đi bí mật của Đỉnh Linh Điệp có thể bỏ qua [Người gác cổng] và đi thẳng vào [Huyễn giới] thực sự.

Đương nhiên, dưới tình huống bình thường, cho dù tiến vào như vậy, người vào cũng sẽ lập tức phải đối mặt với vị quản lý hùng mạnh của Thánh Địa. Chân thân của Tiyelu cũng không phải là không có khả năng phòng ngự.

Đây là những điều mà Mẫn Trần đã nói với Willis ở Dãy núi Vạn Ma. Còn bây giờ với sự bổ sung thêm thông tin của cô gái bướm này, chúng đã được giải thích chi tiết hơn.

“Chính là chỗ này. Phía dưới đây là lối đi bí mật dẫn đến vùng Thánh địa."

Dưới sự dẫn đường của Tiyelu, ba người đến một vách đá cao chót vót trên đỉnh Linh Điệp. Cô hồ điệp chỉ vào vách đá bên dưới, nơi bị mây mù bao phủ, chỉ cần nhìn xuống cũng làm người bình thường cảm thấy chóng mặt, rồi ra hiệu cho hai cô gái kia nhìn kỹ hơn.

"Cổng thông đạo... thật sự có thể tồn tại dưới hình dạng này sao? Lu…đại nhân Tiyelu, có chuyện này tôi không hiểu lắm. Cổng Ngoài do đại nhân [Người giữ cổng] canh giữ là nơi bất khả xâm phạm. Tại sao ngài lại để một cửa sau như thế này ở Đỉnh Linh Điệp, để cho bọn trộm lợi dụng vào thời điểm này?"

Nói xong, cô gái slime vô thức lùi lại vài bước. Dù sao thì, ai biết lối đi dưới vách núi có cần phải kích hoạt điều kiện đặc biệt nào không. Nếu vô cớ ngã xuống, ngay cả một sinh vật có sức kháng sát thương vật lý cao mà không biết bay như Tiểu Lam cũng chỉ sợ bị ngã đến thịt nát xương tan.

Nghe vậy, sắc mặt Tiyelu chỉ bình thản nhếch miệng.

"Ừm... thực ra cũng chẳng có gì ghê gớm cả. Nói thẳng ra, ta không thể hoàn toàn tin tưởng hắn. Mẫn Trần là bán Ma Nhân. Mà nói đến từ ‘Ma’ này ở đây không phải là ma vật, mà là ác ma. Hơn nữa, xuất thân của hắn cũng rất kỳ quái. Tuy ta không có thành kiến phân biệt chủng tộc, nhưng nếu bốn cánh cổng dẫn vào Thánh Địa đều bị hắn chặn hết rồi. Lỡ như có một ngày tên này có ý đồ xấu thì chẳng phải sẽ khiến ta và Thánh Địa bị kẹt lại sao?"

"Giống như lời cái tên kia vẫn thường hay nói: [Không nên có ý định làm hại người khác, nhưng phải cảnh giác với người khác]. Đây là điều mà ai cũng ngầm hiểu."

"Này, khoan đã... Tiyelu, ngươi vừa nói Mẫn Trần là bán Ma Nhân sao? Ngươi chắc chứ?"

Cô hồ điệp không rõ vì sao mà quay đầu và liếc nhìn Willis, người đột nhiên kêu lên "Con mịa nó!", mà không hề có ý định che giấu hay phủ nhận.

"Đúng vậy, Mẫn Trần là bán Ma Nhân. Không phải ta đã bảo hắn chạy đến gặp mặt ngươi rồi sao? Chẳng lẽ hắn không có nói qua với ngươi à?"

“Khục........ Có lẽ hắn quên không nói rồi.”

Bán Ma Nhân....... Người xuyên không......... Nguyệt thần chi lệ.......... Đao khách...........

Hóa ra là hắn, quả nhiên chính là hắn.........

"Được rồi! Đừng chần chừ nữa! Tuy tạm thời chưa có gì xảy ra, nhưng việc này liên quan đến Nghị hội Hoàng hôn và Sylvester đã lên kế hoạch từ lâu rồi. Không ai có thể đảm bảo chuyện gì sẽ xảy ra đây. Nhanh chóng lên đường đi!”

Sau khi thúc giục lớn tiếng vài lần, Tiyelu dường như đột nhiên nhớ ra điều gì đó và nhanh chóng bổ sung.

"À, đúng rồi, chỉ có Willis mới có thể vào một mình. Huyễn giới khác với thế giới thực. Những sinh vật bình thường không thể chịu đựng nổi hoàn cảnh khắc nghiệt ở đó. Ngay cả Tiểu Lam cũng không thể chịu nổi. Vậy nên ngươi nên ở bên ngoài với ta và chuẩn bị trước cho tình huống xấu nhất có thể xảy ra."

"Chuyện này... Đại nhân Willis, ngài nghĩ sao?"

Không trả lời với Tiyelu ngay, Tiểu Lam chỉ liếc nhìn nữ mục sư với ánh mắt dò hỏi. Tiểu thư mục sư gật đầu nói.

"Cứ làm theo lời cô ấy. Huyễn giới quả thực là một nơi đầy rẫy nguy hiểm. Ta đã biết được điều đó từ một số nguồn tin tình báo. Đi một mình sẽ thuận tiện thi triển quyền cước dễ dàng hơn. Đừng lo, ta sẽ ổn thôi."

“………….Được, tôi sẽ làm theo ý của ngài.”

Nhìn thấy cô gái slime nói vậy nhưng trong mắt lại tràn đầy lo lắng, Willis mỉm cười, xoa mái tóc dài như thạch có chút cảm giác lạ lẫm của cô bé , rồi nhẹ nhàng nói.

"Đừng như vậy mà. Trông ta thế thôi chứ ta rất mạnh đấy, ta cũng sẽ không làm gì liều lĩnh đâu. Dù có thất bại, ít nhất ta cũng có thể giữ được tính mạng. Mà ngươi không có niềm tin vào đối tượng mình gửi tính ngưỡng sao?”

[Ngoài ra, sau khi ta rời đi, ngươi sẽ...]

Cảm nhận được những suy nghĩ giống như lời sấm truyền đến từ phía bên kia của tín ngưỡng, một ánh sáng vàng lóe lên trong mắt cô gái slime. Cô gái từ từ ngoan ngoãn  cúi đầu xuống trong sự dịu dàng và ngưỡng mộ.

"Ừm... Tôi hiểu rồi, thưa đại nhân Willis. Vậy thì, Tiểu Lam sẽ ở bên ngoài chờ người chiến thắng trở về."

"Haha, được rồi, vậy thì ta đi đây!"

Mỉm cười vẫy tay, nữ mục sư tóc đen mặc áo choàng trắng sải bước trong làn gió lạnh buốt của núi rừng. Cô nhảy vọt lên, thân hình nhanh chóng biến mất trong biển mây mù.

……………………………………………..

Ở một thế giới khác.

"Huyễn giới... Haha, cuối cùng ta cũng đến đây rồi. Mọi thứ sẽ kết thúc ở đây."

Sylvester Bulwer, được biết đến với cái danh xưng là Hoán Ma Luyện kim sư, đứng dậy, phủi bụi trên tấm áo choàng. Trên khuôn mặt hắn ta được che phủ bởi một chiếc mặt nạ che một nửa khuôn mặt kỳ quái đã nở một nụ cười sảng khoái.

“Ừm…”

Một tiếng thút thít dễ thương vang lên bên cạnh hắn. Cô gái tên Eileen, cũng vừa rơi xuống đất, từ từ đứng dậy và ngơ ngác nhìn xung quanh.

"Đây là... A! Syl, chúng ta đến nơi chưa?!"

Sylvester quay lại và đưa tay ra cho cô gái.

"Đúng vậy, Eileen. Sau bao nhiêu nỗ lực, cuối cùng chúng ta cũng đã đến được bước cuối cùng. Nào, chúng ta hãy cùng nhau bước đi, mang theo sức mạnh vĩ đại đã bị chôn vùi hàng ngàn năm và thực hiện những ước nguyện ấp ủ bấy lâu nay của mỗi người."

"Nói như vậy... Syl này, ngươi nghĩ chúng ta thực sự có thể làm được không, ngay cả khi..."

Không nói nhiều, Hoán Ma giả chỉ ôm lấy cơ thể mảnh mai của cô gái và khích lệ cô nồng nhiệt.

"Chắc chắn sẽ thành công. Ta tin tưởng ở ngươi."

"Nhưng trước khi đến đó, nhớ đừng đi quá xa ta. Pháp tắc của Huyễn giới khác với thế giới thực, có vô số thứ đáng sợ ở đây. Chỉ có trong phạm vi thần khí của Ma Thần mới có thể bảo vệ ngươi an toàn."

"Tất nhiên là ta nhớ kỹ rồi."

Sau đó, hai bóng người cô đơn liền cùng nhau bước đi trên vùng đất hoang vắng.

……………………………………………

"Hmm...mình tới nơi chưa?"

Một bóng người màu trắng rơi xuống từ cánh cửa vô hình trên bầu trời, giữa lúc rơi, nó dang rộng đôi cánh trắng muốt tuyệt đẹp để giữ thăng bằng. Trong khi từ từ rơi xuống, Willis lơ lửng, tò mò nhìn quanh.

Đây là một vùng đất hoang vắng.

Khắp nơi đều giống nhau, không có dấu hiệu của sự sống hay con người sinh sống. Chỉ có điều ở phía xa, một ngọn núi cao trông rất giống đỉnh Linh Điệp nhô lên từ mặt đất, sừng sững như một tảng đá trấn giữ vùng đất trời.

Ở phía bên kia ngọn núi, xa hơn nữa, bầu trời hiện ra một khung cảnh đầy màu sắc sặc sỡ và kỳ ảo.

Willis biết rằng đây là một cảnh tượng đáng kinh ngạc chỉ có thể xuất hiện khi nguyên tố ma lực được lấp đầy trong không khí đến mức cực độ.

Đúng vậy, đây chính là thánh địa và [Huyễn giới]. Nơi mà nó đã bảo vệ trong hàng ngàn năm qua.