"Này, này... ngươi đang xem thường ai thế hả?"
Tiyelu khoanh tay trước ngực tỏ vẻ không hài lòng, trông có vẻ phẫn nộ khi bị coi thường.
"Ngươi nghĩ ta tốn bao công sức để tạo ra Lulu rồi để cô ấy chạy đến lãnh địa loài người chỉ để chơi bời như ngươi sao? Ngươi nghĩ ta dành cả ngày lang thang trên phố dắt chim đi dạo, gây sự với người ta và tán tỉnh các cô gái sao? Ta chỉ đang đi điều tra thôi! Ta đã rất nỗ lực miệt mài để tìm hiểu nguyên nhân và hậu quả của chuyện này và để đưa ra cách giải quyết. Thật nực cười nếu ta thậm chí còn không biết tên của kẻ chủ mưu thực sự đằng sau chuyện này!"
"Ai mà suốt ngày lang thang trên phố dắt chim đi dạo và tán tỉnh các cô gái chứ? Ngươi làm như ta không đi làm việc đàng hoàng vậy?..."
Sau khi đáp trả tiểu thư hồ điệp với vẻ mặt như muốn nói "Ngươi đừng có nói lung tung", Willis trở nên hơi nghiêm túc.
"Vậy, ngươi đã tìm ra được điều gì từ cái tên Sylvester này? Kể cho ta nghe xem."
Nói đến người này, vẻ mặt của tiểu thư hồ điệp bỗng trở nên nghiêm túc. Suy nghĩ một lát, cô ấy nói ra một câu.
"Nghị hội Hoàng hôn, ngươi đã nghe qua cái tên này chưa?"
"Ồ?"
Khi nghe về tổ chức bí ẩn này một lần nữa, thứu mà cô chỉ nghe nói đến chứ chưa từng thực sự gặp mặt, rất nhiều thông tin về Hoán Ma giả hiện lên trong đầu cô. Làm cho Vilis ngay lập tức phản hồi với sự hứng thú khá lớn.
"Ý ngươi là Sylvester là sứ giả của Nghị hội Hoàng hôn à?"
Tiyelu nhướng mày ngạc nhiên.
"Ngươi thực sự biết đến chức danh Sứ giả của Nghị viên à? Có vẻ ngươi cũng biết khá nhiều về đám người đó đấy, giúp ta đỡ tốn nhiều nước miếng để giải thích... Cũng tốt thôi, dựa trên một số thông tin tình báo đáng tin cậy, ta nghi ngờ cái tên Sylvester này rất có thể là Sứ giả của Nghị viên tới từ Nghị hội Hoàng hôn. Cho dù không phải, thì hắn ta chắc chắn có liên quan đến tổ chức đó."
"Từ xưa đến nay, Nghị hội Hoàng hôn đã luôn tận tụy mở ra những lối đi giữa các thế giới, bất chấp hậu quả và ảnh hưởng của chúng. Tuy tổ chức này không được nhiều người biết đến, nhưng những cường giả thực sự ít nhiều bọn họ đều quen thuộc với đám người bí ẩn và đáng sợ này. Bọn chúng xuất hiện từ rất sớm, từ thời kỳ thần thoại, hàng ngàn năm về trước. Lai lịch của bọn chúng vô cùng thâm hậu. Ngay cả ta cũng không dễ dàng khiêu khích bọn chúng."
"Nếu Sylvester có liên quan đến Nghị hội Hoàng hôn, thì một trong những mục tiêu của hắn trong chuyến đi này chắc hẳn là mở ra cánh cổng đến Huyễn giới và kết nối nó hoàn toàn với thế giới thực. Trên thực tế, những hành động của hắn cho đến nay về cơ bản đã chứng minh điều này."
Lúc này, Tiểu Lam đang đứng nghe bên cạnh không nhịn được mà ngắt lời.
"Nhưng... tại sao tổ chức đó lại nhất quyết muốn mở cánh cổng lớn đến các thế giới khác? Bọn chúng muốn xâm lược thế giới của chúng ta sao?"
Thái độ của Tiyelu có vẻ dịu dàng với cô gái slime hơn nữ mục sư, cô ấy lắc đầu nhẹ.
"Ta vẫn chưa tìm ra câu trả lời rõ ràng cho việc này. Thực ra, trong hàng ngàn năm qua, đây không phải lần đầu tiên Nghị hội Hoàng hôn làm điều tương tự. Tuy kết quả mỗi chuyện đều khác nhau, nhưng chưa từng có cuộc xâm lược quy mô lớn nào của bất kỳ thành viên Nghị hội nào. Thỉnh thoảng có một hoặc hai cái tên đã bị đẩy lùi thành công bởi những thế lực ngầm hùng mạnh ở thế giới này. Vì vậy, có lẽ bọn chúng không có ý định này, mà đang có những âm mưu khác."
"Ừm, có một điều ta lo ngại. Như người ta vẫn nói câu tục ngữ: ”không lợi lộc không dậy sớm”[note81069]. Có lẽ phương hướng chung của Nghị hội Hoàng hôn đúng như ngươi mô tả. Nhưng xét về mặt cá nhân, ta không nghĩ Sylvester có thể chịu đựng được lâu như vậy và phải trả giá đắt như vậy cho một mục tiêu chưa được tiết lộ trong một nghìn năm."
Cô mục sư nhìn chằm chằm vào tiểu thư hồ điệp bên cạnh bằng đôi mắt màu xanh bạc vô cảm.
"Ta nghĩ hắn ta chắc hẳn đang có ý đồ khác, Tiyelu. Ngươi thừa biết câu trả lời rồi. Nói cho ta biết đó là gì đi."
“………….Ta có thể coi đây là điều kiện để ngươi giúp ta không?”
"Điều đó tùy thuộc vào loại thông tin mà ngươi cung cấp và liệu nó có xứng đáng với giá tiền cho ta hay không. Nhưng đừng lo, ta không bao giờ có thói quen lợi dụng người khác."
Có thể thấy bí mật này thực sự rất quan trọng với Tiyelu, nhưng tình hình... rõ ràng không lạc quan như vẻ bề ngoài của cô ấy. Tiểu thư hồ điệp do dự hồi lâu, nhìn Willis, rồi nhìn Tiểu Lam, cuối cùng chỉ có thể nghiến răng nói.
"Tốt thôi, ta sẽ nói cho ngươi biết, nhưng ngươi phải hứa sẽ giữ bí mật tuyệt đối và không tiết lộ cho bất kỳ bên thứ ba nào. Ta muốn ký khế ước bảo mật với ngươi!”
Nữ mục sư nhìn chằm chằm vào vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc và chân thành khác thường của tiểu thư hồ điệp một lúc, rồi giả vờ do dự suy nghĩ.
"Khế ước?... Ừ, cũng được thôi, Tiểu Lam."
"Vâng, thưa Đại nhân Willis."
Không cần ai phải nói ra, cô gái slime tự biết bản thân cô ấy không đủ tư cách để biết bí mật này. Cô ấy chỉ để lại vẻ mặt hơi lo lắng rồi tạm thời rời đi. Willis cũng tùy tiện thiết lập một kết giới để ngăn chặn rò rỉ thông tin, rồi cô quay sang nhìn Tiyelu, người dường như đang suy nghĩ điều gì đó.
"Như vậy được không? Nói cho ta biết ngay đi, đừng để ta phải khó chịu vì tò mò."
"Không được. Trước tiên ngươi phải ký khế ước bảo mật với ta đã."
"Được rồi, được rồi. Vậy thì ta phải làm như thế nào đây?"
Bởi vì vẻ mặt Tiyelu trông có vẻ nghiêm túc trước nay chưa từng có nên Wilis cũng không muốn đùa giỡn với cô ấy nữa. Người trước gật đầu, cô ấy lập tức đưa ngón tay ra. Một luồng sáng màu bạc lóe lên, một giọt máu từ từ nổi lên dưới ánh sáng.
"Ngươi cũng lấy một giọt máu ra đi."
“Tại sao lúc nào cũng phải là máu vậy?…”
Dù nói như vậy, nhưng tiểu thư mục sư thực ra đã đọc hầu hết các quy trình ký kết khế ước ở thế giới này từ sách. Vì vậy cô liền thành thật lấy ra một con dao ngắn bình thường ở cấp Thánh khí, gỡ bỏ sự bảo vệ của [Vũ y Glaria], cẩn thận cắt một vết cắt nhỏ trên ngón tay. Cuối cùng bao phủ giọt máu có đỏ pha lẫn chút vàng rỉ ra bằng năng lượng rồi để nó nổi lên.
Khi vết thương xuất hiện, thanh máu biểu thị lượng HP trên bảng điều khiển của Willis cũng dao động trong giây lát, nhưng nó ngay lập tức được phục hồi tự động. Vết máu thoáng qua cũng đã biến mất.
"CMN, tình trạng cơ thể của ngươi là như thế nào vậy? Hồi phục nhanh quá!"
Tiyelu vừa dùng ma pháp chữa trị vết thương trên tay, trợn tròn mắt, kinh ngạc nhìn cô gái tóc đen trong khi cô ấy vẫn đang lẩm bẩm "Ai da, đau quá, đau quá!", nhưng thực tế chẳng có vết sẹo nào cả. Vẻ mặt cô ấy càng thêm kỳ quái.
"Chuyện này không cần thiết...Ngươi cần biết nhiều để làm gì chứ? Chẳng phải chúng ta đang lập khế ước sao? Làm nhanh cái tay lên."
"Hừ, nếu ngươi đã không muốn nói thì thôi. Hung dữ làm cái gì chứ? Mau lặp lại theo ta!"
……………………………………………
Khoảng mười phút sau, kết giới ánh sáng bao phủ bên trong dần tan biến, thân ảnh Willis và Lulu lại xuất hiện ở vị trí cũ. Tiểu Lam vẫn đang lo lắng chờ đợi bên cạnh đã vội vã chạy tới.
"Đại nhân Willis, cuộc thảo luận này kết thúc rồi chứ? Trông ngài có vẻ hơi kỳ quái. Có chuyện gì đã xảy ra vậy?"
"À... không sao đâu, không sao đâu. Ta chỉ hơi giật mình khi biết tới một bí mật động trời thôi."
Trên thực tế, ngoài những lý do vừa được nữ mục sư đã nói ra, còn một lý do quan trọng hơn nữa là cô vừa nói xong những gì Tiyelu đã dạy. Đây là một đoạn văn dài về việc họ phải tuyên thệ với thế giới,bla bla bla..... Sau khi ký vào khế ước bảo mật, cô thấy cảm giác hoàn thành khế ước không xuất hiện một cách bình thường.
Theo miêu tả trong sách, nó phải có tác dụng tương tự như một khế ước ép buộc. Ý nghĩ vi phạm khế ước lẽ ra phải xuất hiện, đó chính là lúc ý nghĩ [Kể bí mật này cho người thứ ba] xuất hiện. Đó hẳn phải là một cảm giác kỳ quái. Lẽ ra cô mục sư phải cảm nhận rõ ràng cảm giác bị kiềm chế đó. Nhưng thành thật mà nói...
Một chút cảm giác bị kiềm chế cũng không hề có. Chuyện quái gì thế này?
Hiển nhiên là hai giọt máu đã hòa làm một, bay lên trời, chúng đã hình thành hoa văn. Đây chắc hẳn là dấu hiệu cho thấy khế ước đã được thiết lập. Chẳng lẽ đã có sai sót ở bước nào đó sao?
Cảm thấy khó hiểu, cô mục sư vô thức liếc nhìn cô hồ điệp đang có vẻ mặt buồn bã như thể vừa tiết lộ một bí mật lớn. Như đã cảm nhận được ánh mắt liếc tới của cô. Cô ấy lập tức trừng mắt nhìn cô với ánh mắt hung dữ.
"Nhìn cái gì? Rõ ràng là ta đã nói cho ngươi hết bí mật rồi, giờ thì quay lại làm việc thôi! Để ta nói rõ trước, ngươi không thể nuốt lời được đâu!"

