Tập 05 Khúc ca của thần thánh

Chương 02: Tạo vật của một vị Thần khác

2025-10-04

1

"Rời đi? Ừm... ý cô là...?"

Eilush sững sờ một lúc, như thể không phản ứng gì. Rồi cô phủi mông đứng dậy, kinh ngạc nhìn cô gái tóc đen.

Willis chỉ gật đầu với vẻ mặt thản nhiên.

"Đúng rồi, ý ta chính xác là vậy. Chúng ta không thể ở lại Thung lũng Nguyệt Ảnh mãi được. Nếu mọi việc suôn sẻ, ta dự định sẽ đi về phía Đông, vào lãnh địa của Cương Trảo, rồi từ đó sẽ tiến vào Đế quốc Thần Thánh và tiếp tục hành trình. Vậy nên, ta muốn hỏi xem cô có muốn đi cùng chúng ta không."

"Đế quốc Thần Thánh sao…?"

Sau khi suy nghĩ một lúc, Eilush nhìn những vật liệu thí nghiệm nằm rải rác khắp mặt đất xung quanh mình và có vẻ hơi do dự.

"Ừm, chuyện đó... cô có thể để tôi suy nghĩ được không? Cô biết chuyện chuyển chỗ ở mà..."

Trước khi cô gái Linh Ngẫu kịp nói hết lời, Willis đã gật đầu mỉm cười.

"Tất nhiên là không cần vội. Theo dự tính của ta, có một số việc cần làm sau đây sẽ mất ít nhất nửa tháng mới hoàn tất. Ta chỉ muốn nhắc nhở cô một chút, xét đến tình hình đặc biệt của cô mà thôi. Trước khi cô đi cứ cho ta một câu trả lời chắc chắc là được."

"Được rồi! Cứ nói thế này đi. Mau đưa con sói ngu ngốc này đi. Có nó ở đây, tôi không dám tháo đôi cánh bay ra để cải tiến chúng đâu..."

"Được rồi, được rồi, ta sẽ không làm phiền cô cải tiến phát minh đâu. Chỉ cần nhớ nghỉ ngơi một chút và đừng để lõi quá tải và đứng máy nữa là được~"

Giữa tiếng la hét "Phi phi phi! Cô đang nói nhảm nhí gì thế!" của những người sau, nữ mục sư mỉm cười tạm biệt Eilush và bước ra khỏi cửa, tay bế Novia.

“Ngao ngao?”

Đối mặt với làn gió thổi qua thung lũng, cô gái cảm thấy lồng ngực mình rung động. Cô chỉ biết cúi đầu, mỉm cười bất lực, xoa đầu con sói trắng đang nhìn mình với ánh mắt ướt át và háo hức, rồi nói với vẻ hơi ngượng ngùng.

"Đừng lúc ẩn lúc hiện nữa. Lắc người cũng chẳng ích gì. Ta biết em đói, nên ta sẽ đưa em về tìm mẹ ruột ngay, được không?"

“Gào!”

Theo đúng thỏa thuận, tiểu thư mục sư đến căn nhà của tộc trưởng và trả Novia về cho Lan Vương Vanessa, người đã chờ đợi trong lo lắng. Sau khi kiểm tra kỹ lưỡng và xác nhận không có tổn thương hay bất thường nào, cuối cùng cô ấy cũng cảm thấy yên tâm.

Hai người phụ nữ ngồi đối diện nhau. Tộc trưởng Vanessa, như thường lệ, đặt một chiếc cốc đồng trước mặt cô mục sư và rót đầy rượu ngon vào đó.

Nhân tiện, vì Willis trước đó đã nói rằng cô ấy không thích uống rượu, nên tộc trưởng đại nhân đã đặc biệt chuẩn bị sữa dê thơm ngọt cho cô ấy. Nghe nói sữa dê thơm ngọt này được lấy từ một loại ma thú tên là Dê Khô ở Dãy núi Vạn Ma.

Phẩm chất cá thể trung bình của loài dê này chỉ đạt cấp 1-2, sức chiến đấu cũng rất yếu, nhưng sữa dê chúng cho ra lại giàu dinh dưỡng, hương vị độc đáo, không chỉ được ca ngợi rộng rãi trong vùng núi mà còn thường xuyên được xuất khẩu ra nước ngoài, được coi là thức uống đặc trưng của Dãy núi Vạn Ma.

Mà được xem là tộc trưởng của tộc Nguyệt Ảnh, một trong Tam đại trụ cột, những gì Vanessa đặc biệt chuẩn bị đương nhiên là thứ tốt nhất.

“Hừm hừm… Tộc trưởng đại nhân lúc nào cũng làm nhiều món ngon cho ta như thế. Chuyện này làm ta hơi ngại, hehe…”

Nhìn cô gái tóc đen đang nhấm nháp sữa dê và nhét đầy bánh trứng và đồ tráng miệng vào miệng, người phụ nữ trẻ xinh đẹp với mái tóc dài màu xanh lam xám chỉ ngồi đối diện với cô, không chút do dự bế con sói con trong tay và mỉm cười.

"Tiểu thư Willis, ngài thật sự đã khách khí rồi. Ngài đã giúp chúng tôi rất nhiều. Chỉ là một chút đồ ăn thức uống thì có gì phải xấu hổ chứ? À mà, còn chuyện phía tiểu thư Eilush thì sao..."

"Nó đã thất bại."

Nghe cô mục sư trả lời không chút do dự, đôi mắt đẹp mang chút mong đợi của Vanessa hơi tối lại, cô ấy lặng lẽ gật đầu.

"Thật sao? ... Vậy, thật sự chỉ có thể..."

Hiểu ý cô ấy, Willis lắc đầu nói.

"Đừng lo. Dù Eilush có không xử lý được thì ta vẫn ở đây. Thực ra, ta có một ý tưởng có thể giải quyết tận gốc vấn đề của các người. Ban đầu ta định làm ở Trấn Ma thành, nhưng nơi này phù hợp hơn. Tuy nhiên... ta không thể đảm bảo là khả thi nếu không thử, nên ta muốn xin ý kiến của cô, tộc trưởng đại nhân."

"Ồ? Ngài dã có ý tưởng gì khác sao? Nếu mọi chuyện đã đến nước này rồi thì ngài đừng ngại lên tiếng?"

“Ừm…”

Đặt chiếc cốc đồng trên tay xuống, cô gái mặc áo choàng trắng trầm ngâm một lúc rồi nói một cách thăm dò.

"Tộc trưởng Vanessa, cô nghĩ gì về sự xuất hiện của tạo vật của một vị thần khác trên vùng đất của Ma Thần?"

"Một sáng tạo của một vị thần khác?"

Đại nhân Lang Vương hơi kinh ngạc, cô ấy há miệng như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lại nhìn đứa trẻ trong lòng đang vui vẻ uống sữa mẹ, chỉ im lặng nói.

"Ngài có thể cho tôi biết đó là vị thần nào không?"

"Ừm...đó là một vị thần đã thất lạc từ lâu. Kể cả bây giờ nói ra tên thật của vị thần đó cô cũng không rõ ràng, nhưng cô có thể gọi cô ấy là Nữ thần Sinh mệnh."

“Sinh mệnh........?”

Đúng như dự đoán, Vanessa có vẻ hơi bối rối và khó hiểu trước danh hiệu này, nhưng có lẽ vì Willis, cô không nghi ngờ quá nhiều và chỉ nói ra một cách đầy suy nghĩ.

"Nghe như đây là thần của Phe Trật Tự vậy? Nhờ tổ tiên của tôi, Nguyệt Ảnh Lang Thần, tôi biết một chút về di sản của các vị thần cổ xưa, nhưng tôi chưa bao giờ nghe nói đến sự tồn tại của một nữ thần tên là [Sinh Mệnh]. Tiểu thư Willis, ngài có chắc đây là tên thật của cô ấy không?"

Cũng không giấu giếm quá nhiều, cô gái tóc đen gật đầu nói.

"Ừm, có vẻ như tộc trưởng Vanessa khá am hiểu về chuyện này. Đúng vậy, Nữ thần Sự sống chính là thần của Phe Trật Tự. Việc cô chưa từng nghe đến tên Người cũng dễ hiểu thôi, vì Người là một vị thần mới sinh ra cách đây không lâu."

"Tuy ta hiểu rõ tất cả những điều này, nhưng nếu không có sự đồng ý của thần linh, ta không thể tiết lộ tất cả... Nhưng ta có thể cam đoan một điều: Sáng tạo này của Nữ Thần Sinh Mệnh sẽ không gây tổn hại gì đến Dãy núi Vạn Ma. Ngược lại, nó không chỉ có thể giải quyết những vấn đề các người đang gặp phải, mà còn có thể nuôi dưỡng thế giới, mang đến cho các người những phúc lành to lớn."

Nói xong, Willis lại cười ngượng ngùng.

"Ta chỉ lo lắng về vấn đề tín ngưỡng thôi. Suy cho cùng, nhóm ma vật các người đều tin vào Ma Thần. Ta luôn cảm thấy làm thế này có hơi... hehe..."

"“Thì ra là thế, tôi hiểu rồi."

Vanessa dường như đã cân nhắc rất lâu trong đầu về những ưu và nhược điểm. Cô ấy do dự rất lâu nhưng cuối cùng cũng gật đầu.

"Được rồi, với tư cách là đại diện của Nguyệt Ảnh tộc, tôi hoàn toàn tán thành. Tuy nhiên, chuyện này có liên quan đến rất nhiều người và Liên Minh Vạn Ma không phải là thế lực duy nhất nắm quyền. Ngay cả khi không xét đến thái độ của Cương Trảo và Sí Vũ, vẫn có một vấn đề mà tiểu thư Willis có lẽ vẫn phải..."

Cô mục sư hiểu ý của người phụ nữ trẻ xinh đẹp mà không cần cô phải giải thích.

"Tộc trưởng đại nhân đang nói về phía của Tiyelu à? Quả thật, cô ấy là người bảo vệ và cai quản chân chính của Dãy núi Vạn Ma. Tín ngưỡng của cô ấy vào Ma Thần còn sâu hơn hẳn những ma vật khác... Thôi kệ. Dù sao thì ta cũng dự định sẽ sớm đến đó xử lý một số việc, nên ta cũng sẽ nhắc đến chuyện này."

Như thể nhẹ nhõm thở lại, Vanessa cúi đầu xuống, mặt lộ vẻ vẻ xấu hổ.

“Chuyện này thật sự đã làm cho tiểu thư Willis chê cười rồi. Ngài là đại ân nhân của Dãy núi Vạn Ma. Ngài mất công đến đây để giúp chúng tôi, nhưng ngài vẫn...?"

"Haha~ Không sao đâu, không sao đâu. Thực ra ta cũng không phải là người vô tư hoàn toàn. Ta cũng chẳng hứng thú với nhiều thứ lắm và đây là một trong số đó. Vậy nên, tộc trưởng đại nhân cũng không cần phải lo lắng đâu."

Tiểu thư mục sư uống hết sữa dê trong cốc, lau miệng và lại mỉm cười.

"Ngoài ra, có lẽ lần này ta nên mang Novia đi cùng..."

“Được, tôi hiểu rồi. Tiểu thư Willis, với tư cách là một người mẹ không đủ tư cách. Con gái tôi đành phải nhờ đến ngài rồi."