Ngày hôm đó, đã có lời đồn được phát tán, với nội dung là “Kunon đã có vị hôn thê.”
"--- Ể~ giỡn hả!?"
"--- Kunon-kun á!?"
"--- Đã có vị hôn thê rồi hả!?"
Có rất nhiều học sinh bị sốc. Càng hiểu thì lại càng cảm thấy sốc.
Chàng trai bô bô cái miệng lại nói đến con gái, chàng trai phân biệt đối xử giữa nam và nữ một cách quá đáng... lại có vị hôn thê.
Không, thật ra thì cũng không lạ lắm. Dù sao thì ai nhìn vào cũng biết cậu thuộc dòng dõi quý tộc, không thì cũng là con nhà đại gia. Mà đã là người như vậy thì có vị hôn thê cũng chẳng lạ gì.
Chỉ là—có vài cô gái đã hiểu nhầm.
“--- Aa, Kunon-kun đang tuyển hậu cung.”
Bởi cử chỉ và lời nói của cậu, những lời thao thao bất tuyệt ấy lại cứ như đang mời chào nữ tính vậy. Rồi từ đó hiểu lầm này lại củng cố thêm hiểu lầm khác.
Cho nên đa số các cô gái sẽ nói ra một câu như thế này sau khi nghe lời đồn:
"--- Tớ nghĩ tuyệt đối cậu ta đã để ý đến tớ rồi..."
Mà, bình thường tra nam vậy thôi, chứ cái thái độ cợt nhả ấy không khiến cô gái nào tưởng là thật cả.
‘Kunon-kun không hề nghiêm túc tý nào.’ — cảm nhận chung của nhiều cô gái.
Được khen thì ai mà chẳng thấy vui cơ chứ, dù cho chỉ là vài câu bông đùa đi nữa. Mọi người không khó chịu khi được đối xử như phái yếu, dù cho đối phương có hơi cợt nhả chút.
Nói đúng ra thì cũng có người từng nghĩ: ‘Ước gì cậu ấy nghiêm túc hơn thay vì cợt nhả như thế.’ — hoặc những suy nghĩ tương tự.
--- Và, cả ngày hôm nay mọi người đều bàn luận sôi nổi về chuyện này.
Còn Kunon thì lại đắm chìm vào một chủ đề khác.
"Cô Satori ơi, chào buổi sáng ạ."
Việc đầu tiên cậu làm trong buổi sáng chính là tới thăm cô Satori.
"Chào buổi sáng, Kunon-kun. Sáng sớm mà em đã đến rồi à?"
Giờ học vẫn chưa bắt đầu, nên cô Jennie vẫn đang chuẩn bị.
"Chào buổi sáng thưa cô Jennie. À, hôm nay cô phơi bày khuôn mặt xinh đẹp cứ như vết dầu bảy sắc nổi trên mặt nước ấy, có ổn không ạ? Cô sẽ khiến những học sinh nhìn đắm đuối đấy ạ."
[Vết dầu nổi trên nước có phải là từ để khen người khác không vậy?]
"Không thành vấn đề."
Jennie, sau khi đã quen với câu bông đùa của học trò cũ, liền trả lời lại ngay. Hành vi và lời nói kỳ lạ của cậu không phải bắt đầu dạo gần đây.
Cho nên cô không cần phải để ý hay đáp lại từng câu một.
"... Ơ, cô ấy không có ở đây ạ?"
Đây là phòng nghiên cứu của cô Satori, vậy mà bóng dáng chủ nhân căn phòng lại không thấy đâu.
"Ừm, vụ của Thánh Nữ... À, Kunon-kun chưa nghe nói gì à?"
"Dạ?"
“Vụ của Thánh Nữ” — chỉ nghe được đoạn đầu thôi cũng khiến Kunon cảm thấy hứng thú rồi.
"Là vụ gì ạ? Có lẽ em đã nghe... À không, em nghĩ là mình chưa nghe ạ."
Ở ngôi trường này, khi nhắc đến Thánh Nữ thì chỉ có Reyes — cô bạn cùng lớp của cậu thôi.
Cậu hay gặp cô ấy, vì lý do công việc hay trao đổi thông tin.
Cơ mà có chuyện gì to đến mức khiến cô Satori cũng phải đích thân đi một chuyến thì chuyện đó khá quan trọng, và nếu như vậy thì khả năng cao là cậu chưa nghe rồi.
"Vừa nãy, các giáo viên đã bàn tán sôi nổi lắm đó. Rồi cô nghe được ‘Thánh Nữ vừa nghĩ ra một ma thuật thú vị.’"
[--- Mình để ý chủ đề này rồi.!]
"Vậy em đi một chút ạ!"
Thánh Nữ sở hữu Quang Thuộc Tính — một thuộc tính hiếm có và vẫn còn nhiều thắc mắc chưa có lời giải.
Vậy mà Thánh Nữ lại sáng chế ra một loại ma thuật mới đầy thú vị, nghe thôi cũng thấy hứng rồi. Với một người như cậu thì không để ý mới là lạ.
Cho nên cậu cần phải đi.
"A, Kunon-kun. Chẳng phải em có chuyện muốn—"
"Em tới đây để bàn về điểm tín chỉ ạ! Xin phép thất lễ ạ!"
Có quá nhiều việc phải làm, cho nên cậu muốn dứt điểm vấn đề điểm tín chỉ càng nhanh càng tốt.
Đó chính là lý do cậu đến đây.
Cơ mà cô Satori không có ở đây thì khỏi bàn, hơn nữa hiện tại cậu rất quan tâm đến ma thuật của Thánh Nữ — quá quan tâm đến nỗi chẳng thể nghĩ đến chuyện gì khác.
Tuy vừa mới đến nhưng cậu đã phắn khỏi phòng nghiên cứu của cô Satori ngay lập tức.
"--- Tớ cũng chẳng biết, cơ mà cô Sleya và thầy Keavin cứ làm ầm ĩ lên."
Ngay khi cậu tới thăm phòng của Thánh Nữ, thì đã bắt gặp cô đang ghi chép và quan sát các chậu cây.
Vẫn là phong thái ấy, vẫn là cái thái độ ‘mặc kệ’ Kunon.
Tuy cậu có cảm giác số lượng các chậu cây đã tăng lên, nhưng cậu không có bằng chứng — có lẽ đây chỉ là ảo giác.
"Tớ có thể hỏi cậu xem là ma thuật nào không!? Tớ đang rất hứng thú với nó!"
"Được thôi." — Thánh Nữ đáp lại đầy thoải mái.
"Các giáo viên đã bảo tớ vẫn chưa phải lúc để kể cho mọi người biết, tuy vậy—"
Rồi, cô hướng mặt về phía Kunon.
"Bởi vì nó không hẳn là không liên quan đến cậu đâu."
"...?"
[Không hẳn là không liên quan? Rốt cuộc là sao?]
[Hiện tại thì kệ thắc mắc đó đi, nếu cô ấy chỉ cho mình thì không hỏi lý do cũng được.]
"Đặc tính của Kết Giới của tớ đến giờ không cần giải thích thì cậu cũng biết mà nhỉ?"
"À, ừm. Chống ma thuật và sở hữu Sức Mạnh Trù Phú, nhỉ?"
"Tuy cũng có những thứ khác, nhưng đại khái thì cậu đáp đúng."
Kết Giới bảo vệ thực vật bên trong, rồi Sức Mạnh Trù Phú sẽ giúp thực vật trưởng thành.
Không chỉ vài cây thực vật đơn giản, mà cả Linh Thảo cũng thúc đẩy được — một đặc tính khá mạnh mẽ.
Kunon đã ghen tị với đặc tính hack game ấy.
"--- Lần này, tớ đã nghĩ ra phương án ban tặng Sức Mạnh Trù Phú cho đất đai. Tuy vẫn còn nhiều hạn chế, nhưng cây cối hay hạt giống có thể phát triển mà không cần tớ bên cạnh."

