Tập 07 : Hẹn hò, lĩnh vực tri thức mới.

Chương 205 : Thời gian bữa sáng.

2025-09-21

7

Milica đã nói với cậu là sẽ đến đây từ buổi sáng, và cả hai đã hứa với nhau sẽ cùng nhau ăn sáng.

"--- A, điện hạ, chào buổi sáng."

Sáng sớm, Kunon đã lo dậy sớm rồi bắt đầu hoạt động của mình.

Tuy chỉ được một giấc ngủ ngắn do hành vi thức khuya hôm qua, nhưng ai bảo là có chuyện đại sự đâu. Đó chính là lời hứa với vị hôn thê... Cũng có, trước đó thì cậu phải viết báo cáo trong tối hôm qua, cho nên cậu mới đặt cái bàn ở bên ngoài, rồi vừa tắm ánh nắng ban mai vừa làm việc.

Tối hôm qua, cậu đã đứng cạnh ghi chép lại những hành động mà Zeonly đã làm với con Orge, hiện tại chính là thời điểm viết lại cho ngay ngắn, sạch sẽ.

"Chào buổi sáng, Kunon-kun... Anh đang học à?"

"Xin lỗi, anh đã làm xong rồi, --- chị Rinko ơi--- phiền chị chuẩn bị bữa sáng ạ--"

Lên tiếng nhờ cô hầu gái có mặt trong nhà, Kunon mời Milica ngồi xuống ghế.

Cậu đã viết xong bản báo cáo, cũng đã thêm vào những suy đoán và dự đoán.

--- Chuyện hôm qua rất đáng tham khảo.

Zeonly đã dùng toàn bộ phương pháp để có thể công kích được con Orge vô hình ấy.

"Dự định trong ngày hôm nay của anh như thế nào?"

"Dĩ nhiên là trống rồi, bởi vì bên cạnh là ghế đặc biệt dành cho em đó."

Đúng vậy, đòn công kích đã có hiệu lực, dù cho bề ngoài trông có vẻ như đó chỉ là ma thuật nhỏ bé bắn vào nơi không có gì.

Nhưng con Orge đã phản ứng lại.

[Quả nhiên là do ma thuật cuối cùng ư?]

[Hay chỉ là 'giọt nước tràn ly'?]

"Dirasix có địa điểm tham quan nào tốt không ạ?"

"Nhà Kịch Huyền Ảo nổi tiếng toàn thế giới chăng? Nơi đó có nhiều liên hệ đến ma thuật lắm đó."

"A, em biết. Em từng được mời tham gia sự kiện trong Vương Thành nên có xem qua."

"Hể, anh không thể nhìn thấy nên chẳng hứng thú mấy, cũng chưa đi xem lần nào."

[Là do ảnh hưởng từ ma thuật? Hay là nó tức điên lên vì có người 'chọc chó'?]

[Hay là cả hai ta?]

Dù không biết rõ nhưng chính con Orge đã biểu hiện phản ứng, cho nên---

"--- Aa, Kunon-kun, cảm ơn cậu vì buổi tối hôm qua."

Đối với người phụ nữ xinh đẹp mang bữa sáng đến, Kunon chỉ trả lời ngắn gọn : "À, vâng."

Một nửa dùng để suy nghĩ, nửa còn lại dùng để đối đáp với Milica, tự nhiên xuất hiện một đối tượng hội thoại mới thì cậu khó mà trả lời bình thường được.

[--- Cho nên con Orge đã chiếm lấy cơ thể của quý bà này.]

Rồi sau đó đuổi theo cả hai một cách điên cuồng.

"--- Linh hồn, ác linh, hay bất cứ thứ gì. Dù là gì đi nữa, mấy thứ vô hình không thể can thiệp vật lý kiểu đó chả có gì lạ. Tao sẽ lôi nó ra cho bằng được."

Zeonly đang tràn đầy động lực, và dù có làm gì cũng không ai có thể ngăn cản lại được, cho nên Kunon quyết định lấy bút và giấy ra.

Nếu cậu không thể ngăn cản sư phụ mình thì việc cậu nên làm chỉ có một mà thôi - cậu sẽ ghi chép toàn những gì mà mình đã thấy.

"--- Thế thì, không biết thứ gì mới có hiệu quả đây?"

Nói vậy, Zeonly bắn ra ma thuật mà không thèm báo trước.

Từ sỏi, bụi đất, từ trường, cho đến Ma Thạch bị nhiễm độc.

"Này, ráng mà nhìn cho kỹ vào, chỉ có mày mới nhìn thấy được nó thôi."

Kunon vừa ghi chép lại những ma thuật do Zeonly phóng ra vừa đáp :

"Con sẽ quan sát nghiêm túc ạ."

Dù cậu còn chẳng hề hướng mắt nhìn về người sư phụ kia, ai bảo thị giác của cậu chẳng liên hệ gì đến trước sau trái phải trên dưới gì cơ chứ.

Nơi cậu hướng mặt tới thường sẽ về hướng đối phương hoặc phạm vi cụ thể có ai đó, vì nếu không làm như vậy mà đột nhiên mở miệng thì một là bất ngờ, hai là họ sẽ bơ.

"Sao rồi, có biến hóa gì không?"

"Không ạ."

Con Orge không hề có phản ứng với những đòn công kích của Zeonly, cậu nghĩ do những đòn công kích ấy không hề có tác dụng.

[Không, vốn dĩ nó là một tồn tại không phản ứng với tác nhân bên ngoài mà.]

"Hmmm..., tao đã thử hết mọi ý tưởng trong đầu rồi đó, không có tác dụng à?"

Một chuỗi ma thuật được phóng đi, tuy chỉ trong thời gian ngắn nhưng đó chính là hơn 20 thủ đoạn khác nhau.

Độ phong phú của khiến người ta chỉ có thể cảm thán : "Quả là Zeonly có khác".

Dù vậy thì tất cả chúng đều vô dụng.

"Ý tưởng còn lại, chỉ có chừng này thôi."

Kunon hít một hơi sâu, trong đêm tối, con hẻm đã mất đi toàn bộ các loại nguồn sáng.

Song--- với thị giác vượt qua khuôn khổ trắng đen thông thường, Kunon lại nhìn thấy nó rõ hơn bao giờ hết.

"Bóng tối...!?"

Dưới chân của con Orge như bị xâm nhiễm bởi bóng tối, nó bay vụt lên như muốn nuốt trọn.

'Bóng tối hình tứ giác', 'chiếc hộp' - nhưng chẳng cảm nhận được tý ma lực nào từ nó cả.

[Mình từng nhìn thấy nó rồi.]

[Không còn nghi ngờ gì nữa...]

Con Orge đã bị bóng tối nuốt chửng.

Tuy vậy, theo những gì cậu nhìn thấy được thì... Con Orge đã thoát khỏi nó trong khoảnh khắc.

".... Ể?"

Trong khoảnh khắc ấy, con Orge xuất hiện sau khi thoát khỏi bóng tối dường như đã thay đổi cơ chế của chính nó, rồi hướng về phía này.

Nó với cơ thể bán trong suốt và con mắt trắng dã ấy - hướng về phía này.

Mà thật ra thì nó đang 'lườm'.

"Sao thế Kunon? ... A?"

Zeonly đã kịp bắt lấy khoảnh khắc Kunon đang bất ngờ, cùng lúc ấy người phụ nữ sau lưng hắn ta đột nhiên đứng lên, hắn nhận ra người phụ nữ nằm ngủ ở lề đường này.

Mắt người phụ nữ ấy nhắm lại, đứng đấy mà không có ý chí của bản thân, cứ như người bị mộng du vậy.

Nhưng rõ ràng với đôi mắt nhắm nghiền và dáng đi loạng choạng ấy lại hướng về phía con Orge.

"....."

Kunon hoàn toàn bất ngờ trước phản ứng của con Orge, nên không hề nhận ra.

"Na, này..."

Zeonly cảm thấy chút dao động khi thấy thằng đệ tử của mình phản ứng với một thứ gì đó cực kì rõ ràng, nên hắn cũng không kịp ngăn chặn bước di chuyển của người phụ nữ.

[--- Ông đây có cảm giác chuyện gì đó rất tồi tệ sẽ xảy ra!]

Trực giác đã mách bảo cho Zeonly dù cho hắn chẳng nhìn rõ được chuyện gì.

"Kunon! Mày mau rời khỏi chỗ này!"

"Ể!?"

Kunon bị nắm tay rồi được kéo ra ngoài ngõ hẻm một cách bạo lực.

Ngay sau đó---

"----"

Một tiếng ẦM phát ra, rồi sau đó có vô số mảnh vỡ bay về phía cả hai, đây là kết quả khi người phụ nữ nội trợ xinh đẹp kia vung tay một cách hời hợt khiến bức tường bị phá hủy.

"--- Nhà ngươi dừng lại ở đó cho ông đây!"

Người phụ nữ bước đi đầy chậm rãi nhưng lại tỏa ra một áp lực cực kì đáng sợ.

Zeonly theo như phản xạ đã cảnh cáo rồi phóng ra lồng đất để thử phong sát, đó là Trung Cấp Ma Thuật mà Zeonly cực kì kiêu ngạo - Thổ Cương Hạm, là một loại thổ ma thuật dùng đất để tạo lồng giam nhằm mục đích bắt giữ.

Chiếc lồng đó rất rắn chắc, ngay cả khi là ma thuật được giải phóng trong tình huống nguy cấp thì với hơn 30 tầng trọng tấu thì ma vật cũng chịu trói thôi.

Kunon đã khá khó khăn khi cố phá hủy nó, nhưng---

"----"

ẦMMM

"Hả...?"

"Ể...?"

Hai sư đồ há hốc mồm, bởi vì cả hai đều biết nó cứng cáp đến mức nào.

Nó đã bị phá hủy chỉ với 1 cú vung tay, và cánh tay đó chẳng phải của ma thuật sư hay gì, chỉ là từ một người phụ nữ nội trợ xinh đẹp mà thôi. Một cách nhẹ nhàng.

".... Này tức là bị Orge nhập xác rồi hả mày?"

"Thật khó khăn cho con để tìm kiếm ra lí do khác phù hợp hơn..."

Chuyện chính là như vậy.

Một con Orge hiền lành, hướng nội, không gây hại đến người hay gia súc - nhờ pha 'chọc chó' của Zeonly mà nó đã quạo, rồi nhập vào ký chủ gần nó nhất.

Cũng chính là tại nơi này, và sau khi mượn cơ thể của người phụ nữ kia, cũng chính là hiện tại, nó đang tiến về phía này.

"--- Chạy nhanh con mọe nó lên!"

"--- Vâng ạ!"

Vừa nói xong, hai sư đồ chạy thục mạng.

Người phụ nữ đã có chồng kia cũng đuổi theo.

Vừa nhớ lại ký ức tối hôm qua, Kunon vừa tổng hợp lại bản báo cáo.

Dù rất muốn viết ra hết toàn bộ nội dung tối qua, nhưng cậu sợ phải trưng ra khuôn mặt thiếu ngủ cho Milica thấy, nên đã ưu tiên cho việc nghỉ ngơi trước.

Sau đó chính là buổi sáng hôm nay.

"Anh có thêm một người hầu ạ?"

Người phụ nữ kia sau nổi cơn thịnh nộ nay lại chẳng nhớ gì, chính cô là người đem tới và đặt bữa sáng trên bàn.

Vì hôm qua không nhìn thấy mặt người này nên Milica đã hỏi đầy vu vơ.

"Không, cô ấy đã gặp khó khăn vào tối qua nên anh đã dẫn cô ấy về nhà, chỉ thế thôi."

"Aa, hóa ra là vậy.... Ơ, .... Khoan đã?"

Milica nhận ra một điều :

"chẳng phải đây chính là 'dẫn nhân tình về nhà' hay sao? Kunon-kun dắt phụ nữ về nhà ư?" - cô đã lẩm bẩm nó với giọng cực kì nhỏ để Kunon không nhận ra.

"--- Nào, ta ăn cơm thôi. Xin phép dùng bữa."

Dường như Kunon đã không nghe thấy.

"Nhìn nè nhìn nè! Miếng thịt xông khói dày như thế này luôn! Em nghĩ như thế nào về độ dày này!? Nói sao đây ta.... Em có thấy độ dày tầm chừng này là hợp lý không!?"

Nếu mà vẫn nghe thấy hết, vậy mà còn có thể vô tư tươi sáng như thế thì thật là đáng nể.

"Ừm, đúng vậy, em nghĩ cứ mãi như thế này là tốt nhất."

Mà, dù sao thì đây cũng là thời gian cho bữa sáng.