Tập 07

Chương 197 : Thế giới trên bàn, thế giới bên ngoài.

2025-09-11

5

"T, Thiên Tài...!"

Kunon kinh ngạc thán phục.

[Đúng là sư phụ có khác, toàn những phát kiến phi thường.]

"Quá là đương nhiên luôn, tao mà lị. Nhưng mà lần này chú mày đã phạm sai lầm, một sai lầm cực kỳ nhỏ nhặt."

Vừa nói, Zeonly trưng ra cái bản mặt thất vọng khó ưa của hắn ta.

Vừa nãy Kunon đã được chiêm ngưỡng phiên bản thu nhỏ mà Zeonly tạo ra. Chính xác hơn, khi muốn triển lãm Ma Kiến Cụ thì có một thứ rất quan trọng.

Đó chính là địa điểm, nếu quá hẹp thì sẽ chẳng thể chiêm ngưỡng được. Vì vậy, Zeonly đã chuẩn bị một phiên bản thu nhỏ để đặt lên cái bàn.

Mà, chuyện đó cũng không hẳn là vấn đề. Nhóm của Kunon khi phát triển cũng hiểu phải tạo ra bản mẫu thu nhỏ, nhưng thứ tiếp theo thì lại rất khác...

"Con không ngờ là có thể tạo ra từ phía dưới được cơ đấy, đúng là điểm mù của con ạ."

Ma Kiến Cụ mà nhóm Kunon tạo ra là loại xây nhà từ dưới lên trên, vì vậy Thuật Thức cũng được khắc ghi ở phần móng.

Nhưng thứ của Zeonly lại có Thuật Thức xây từ trên xuống, cho nên đương nhiên là Ma Kiến Cụ cũng ở trên ngôi nhà.

Cũng chính là việc sau khi sử dụng xong có thể thu hồi lại Ma Kiến Cụ, bởi vì nếu nó xây dựng từ mặt hướng xuống dưới của Thuật Thức thì Ma Kiến Cụ sẽ luôn ở trên ngôi nhà.

Đúng vậy, ta có thể xây nhà từ phần nóc. Còn một người không hiểu rõ về Thổ Ma Thuật như Kunon và một người chưa thành thạo như Seraraphira, khi cả hai cùng kết hợp thì một lỗ hổng nhận thức bình thường như thế này lại có thể được tạo ra.

Rõ ràng là có thể bắt đầu từ chỗ nào cũng được miễn là xây được nhà, vậy mà hai con người cứ thích dựa theo quy củ xây từ phần chân lại coi đó như chân lý.

Với một kẻ già đời như Zeonly thì chỉ cần một ánh mắt thôi cũng có thể nhìn ra được.

[--- Nếu áp dụng kỹ thuật này thì bản giấy được khắc ghi Thuật Thức sẽ không yêu cầu vấn đề 'tính lâu bền' nữa.]

[Cảm giác như cách mạng kỹ thuật vậy, đúng là sư phụ có khác.]

"Căn nhà này cũng tuyệt ghê."

Ngôi nhà nhỏ được đặt trên cái bàn này thật khó tin là một tòa biệt thự làm hoàn toàn bằng đất.

Những đường vân gỗ đầy tinh tế như muốn tái hiện lịch sử cổ kính, nhưng toàn bộ đều được làm từ đất.

Độ tinh tế và tỉ mỉ của những đường vân này chân thực đến mức nếu không được giải thích thì sẽ chẳng ai biết cả. Một tuyệt tác khiến những người chứng kiến cũng không cảm thấy kinh ngạc nếu nó là nội thất đặt trong dinh cơ của quý tộc cao cấp.

[Trình độ của sư phụ giỏi ghê.]

[Hơn nữa đây là bản mini, nếu phóng to chắc cũng sẽ là một tòa biệt thự to lắm đây.]

"Nhà ở thì tao không làm đâu, cơ mà thấy nó thú vị quá nên đã chỉnh sửa thành ra thế này."

"Vậy ạ? Người có thể khiến nó trở nên vĩnh cửu không ạ?"

"Không được đâu, dù sao cũng chỉ là đất, chỉ cần qua vài ngày là tan thành mây khói ấy mà."

Ngôi nhà bằng đất này sẽ biến mất sau 2, 3 ngày.

"Người có thể kéo dài tuổi thọ của nó không ạ?"

"Nếu một chút thì được, tao cũng tìm ra những điểm cần cải tiến rồi.

Nhưng tao nghĩ chính vì tuổi thọ ngắn ngủi nó mới có giá trị đó mày. Về vấn đề tuổi thọ này, điểm yếu hay điểm mạnh của nó đều tồn tại, chính vì thế nó mới được sử dụng dễ dàng."

[Là vậy à?] – Kunon dần tiếp nhận.

"Trong hành trình đến đây, bọn tao toàn xài nó để có chỗ ngủ nghỉ đấy."

"Nhà một tầng đơn giản là kiểu sư phụ thích ạ?"

"Thay vì nói là thích, thì tao thấy tiện. Một ngôi nhà không mang theo phong cách nào hết, mấy ngôi nhà chú trọng thiết kế thì khó sống bỏ mọe ra."

Kunon và Zeonly cứ như thể không hết chuyện để nói, và Milica luôn ngắm nhìn hai con người đang vui ấy. Cứ như thể thế giới trên cái bàn là một thế giới khác vậy.

"--- Có thể cho tôi nói đôi lời được không ạ?"

Với một thế giới cách biệt mấy, lại có một nhóm người từ thế giới bên ngoài quan sát vào.

Kị sĩ Dario đứng gần đó với tư cách vệ sĩ, người hầu của Milica là Laura cũng đứng đợi bên cạnh.

Rinko – người mang trà ra, sau khi quan sát tình hình một lúc rồi tiếp xúc với cả hai.

"Dự định về bữa tối của mọi người như thế nào? Có muốn chuẩn bị ở đây không?"

Kunon đã giới thiệu với cô rằng 'đây là những người rất quan trọng với em đó' nhưng sau đó thì Rinko chẳng nghe thêm gì.

Chuyện cô nhận ra được chỉ sau khi quan sát Milica, chính là—

[Đây chính là vị hôn thê hoàng tộc trong lời đồn đây ư.]

Một cô công chúa hàng thật giá thật, quả thật cô gái này rất xinh đẹp.

[Lại có vẻ khỏe khoắn khó mà diễn tả thành lời.] – Rinko nghĩ.

Những cô gái quý tộc luôn mang lại cảm giác yếu đuối cần được bảo vệ, nhưng Milica lại mang đến cảm giác rất mạnh khỏe.

Mà, tạm bỏ qua một bên đã.

Trước mặt khách, với cương vị một người làm thuê, cô không thể tự tiện mở miệng bắt chuyện với Kunon.

"Aa, ... Nên làm gì đây? Laura-dono?"

Dario dẫu sao cũng chỉ là vệ sĩ, anh ta không có quyền quyết định lịch trình.

"Đúng vậy nhỉ, để tôi đi hỏi thử, xin hãy đợi một lát." – Laura trả lời.

Hiện tại thì Milica là người có quyền lên tiếng nhất ở đây, nhưng bây giờ hơi khó để mở miệng nên đành đợi cơ hội để hỏi thử.

"Tôi hiểu rồi --- A, cái này chỉ là 'độc thoại' thôi."

""?""

Rinko quay lưng về phía cả hai rồi bắt đầu làu bàu một mình một cách trắng trợn.

"Nếu như gặp lại người yêu sau thời gian dài xa cách, thì muốn ăn một bữa tối chỉ hai người với người ấy ghê. Ngoài việc đắm chìm trong công việc ra thì tôi muốn đối phương chỉ nhìn mình trong lúc ăn uống thôi."

[Hiểu rồi.] – Laura gật đầu.

[Ra đây là ý đồ của người hầu đối phương à?]

Laura có thể lý giải được.

Zeonly và Dario thì đã nhìn quen cảnh này trong thời gian dài, cho nên họ có thể hiểu được, có lẽ Milica cũng vậy.

Nhưng với một người chưa quen như Laura thì cô cảm thấy hơi kỳ lạ.

Tại vì, đúng vậy.

Theo như những gì 'rò rỉ' từ cuộc độc thoại của hầu gái đội bạn, thì đây cũng là cuộc tái ngộ sau khoảng thời gian dài giữa Milica và Kunon.

Ngay sau khi gặp lại, Kunon và Milica đã ôm chầm lấy nhau, cảnh tượng đó khiến tim cô thắt chặt lại.

Hai người như đang tìm đến nhau để bù đắp cho quãng thời gian không thể gặp gỡ, trông thật sự đầy xót xa.

Sự trẻ trung và non nớt của họ rực rỡ đến chói mắt.

Vậy mà khi kết thúc chuyện lại thành ra như thế này, Kunon bỏ qua Milica sang một bên, còn Zeonly thì không hề cho vị hôn thê có một chút thời gian nào cho người yêu của mình. Quá vô đạo bất lương.

Vậy thì Milica cũng sẽ làm điều tương tự. Đó chính là khuôn mặt cô hay thể hiện như mọi khi.

Đúng vậy, chắc rằng cô hầu gái bên kia cũng có chung cảm xúc với cô.

"Vậy thì xin hãy làm phần cơm tối cho 2 người."

Thế thì chỉ còn lại một lựa chọn duy nhất cho Laura mà thôi. Bây giờ Zeonly có thể mượn Kunon một lát, nhưng buổi tối thì sẽ tới lượt của Milica.