Tập 07

Chương 196 : Tái ngộ, ngó lơ.

2025-09-10

6

Một năm và 6 tháng, Kunon đã rời khỏi Vương Quốc Huglia và tới đô thị ma thuật Dirasix.

Thời gian mà cậu chia xa Milica là khoảng một năm và hơn 6 tháng.

Milica • Huglia, đệ cửu công chúa Vương Quốc Huglia và là vị hôn thê của Kunon.

Là “người dưng” bên cạnh cậu lâu nhất, mặc dù chính cậu cũng khá ghét từ “người dưng” nhưng sự thật thì cô gái này không phải gia đình, cũng không phải người thân của cậu.

Milica là sự tồn tại như thế đối với cậu.

“--- Cái đó, tại sao em lại ở đây vậy? Em đã đến đây cùng sư phụ à?”

Trong một khoảng lặng khi mà ngôn từ không xuất hiện, cả hai cô cậu cứ thế mà ôm nhau một lúc rồi mới chịu rời tay.

Kunon đã dao động, cậu không thể biểu đạt bằng từ ngữ với những cảm xúc đầy biến động lúc này.

Không, thật ra tim đập nhanh đến mức khó nói nên lời.

Với cuộc tái ngộ không hề đặt lịch trước như thế này, cậu chưa hề chuẩn bị tâm lý trước.

“Vâng, em đã lấy hết dũng khí để đến gặp anh.”

Milica nói, cô cười đầy rạng rỡ.

[Đúng là lấy hết dũng khí thật ha.] - Kunon cảm khái.

Một hậu duệ hoàng gia như Milica không thể đến được chỗ này, bất chấp điều ấy, cô vẫn đến đây để gặp cậu.

[Liệu đã có sự tình gì, hay là...]

--- Dù với lý do gì thì quả thật hành vi này đúng là đầy quyết tâm thật.

Cặp đôi dù sao vẫn còn trẻ, họ không thể ôm nhau trước nhà mãi được.

Kunon sau đó đã dẫn những vị khách vào nhà, dù sao thì không chỉ có Milica, có cả thảy 4 vị khách cho ngày hôm nay.

Đầu tiên chính là Zeonly • Finroll, cậu đã gặp hắn vào lúc sáng sớm nên việc hắn tới đây cũng không khó hiểu lắm.

Tiếp theo chính là Kỵ Sĩ Dario • Sans, chính người đã đồng hành cùng Milica với tư cách vệ sĩ, hiện tại thì anh ta chỉ là một thường dân đẹp trai vác thanh kiếm lớn trên lưng thôi.

Và người cuối cùng chính là...

“Hình như chị là hầu gái của Milica điện hạ có phải không?”

“Vâng, tên tôi là Laura thưa ngài.”

“Thế ư, chị Laura.”

Tuy chỉ gặp nhau có 1 lần nhưng cậu vẫn nhớ như in, nhưng hiện tại thì để chuyện của cô ấy sang một bên đã.

Những thành viên cực kỳ thân thiết đã tới thăm khiến cậu hoài niệm đến mức phát khóc.

“Kunon, đám tụi tao không có thời gian đâu, bọn tao cần quay về ngay.”

Zeonly là người đầu tiên phóng tới và ngồi vào nơi đặt bàn ghế ở sân vườn, rồi mở miệng.

“A, vâng,... Hẳn là vậy ha.”

Ngay cả cậu cũng nhận ra rằng cuộc gặp gỡ này không hề tự nhiên. Việc Milica tới đây cũng khá là... khiến tim của cậu không thể ngừng đập nhanh vì bất ngờ.

Tạm gác lại chuyện của Milica, nói thẳng ra thì quá kỳ lạ khi Zeonly có thể đến được tận nơi này.

“Có ổn không khi thầy rời quốc gia như vậy?”

Zeonly là pháp sư hoàng gia, bình thường còn không thể rời khỏi hoàng cung, chứ đừng nói đến việc rời khỏi quốc gia, chuyện này là bất khả thi nếu nhìn từ lập trường của quốc gia.

Mà, ngược lại thì, có thể hiểu hắn ta có quá nhiều việc để giải quyết nên mới đến tận đây.

“Làm éo gì có vấn đề hả mày? Là mệnh lệnh từ bề trên đó, lần này tao không có trách nhiệm liên quan mọe gì hết.”

“Từ phía trên ạ.”

[Bề trên, thì chắc là đang nói đến Tổng Giám Rondimond à?]

“--- Chú mày không quan tâm đến mấy chuyện vòng vo nên vào thẳng vấn đề thôi.

Ma Kiến Cụ mà mày viết trong thư, Vương Quốc Huglia muốn độc quyền nó.”

“Ma Kiến Cụ” - cậu đã tạo ra một Ma Đạo Cụ có khả năng xây nhà chỉ bằng cách truyền ma lực vào.

“A, con đã ký hợp đồng với Công Hội địa phương khi cộng đồng phát triển nó rồi ạ.”

Hai con người không thích vòng vo tam quốc, cho nên Kunon cũng chả giải thích hay biện minh gì mà báo luôn tình hình thực tế.

Rằng “Hết cơ hội độc chiếm rồi”.

“A, mà, tao cũng không bất ngờ lắm.”

Dù không biết Zeonly muốn đáp án như thế nào, nhưng hắn đã cười tủm tỉm.

“Để phát triển hay phát minh thứ gì đó tại nơi này, một là tiền, hai là thỏa mãn lòng hiếu kỳ về tri thức thôi, éo có cái thứ ba.”

“Dạ, một phần cũng vì điểm tín chỉ nữa ạ.”

“Muốn hiểu thêm về ma thuật”, “muốn thử nghiệm thêm”, tiến lên con đường phía trước với sự dẫn lối từ con tim hiếu kỳ, cứ thế mỗi ngày đều có những thứ mới mẻ được tạo ra.

Trường ma thuật chính là 1 nơi như vậy, ít nhất thì Kunon đã cho rằng như thế.

“Sau khi tốt nghiệp ấy, tận đáy lòng tao luôn cảm thấy cái việc phục vụ quốc gia hay là cống hiến đất nước phiền vãi ra. Dù có bảo tao nghĩ cho đất nước thì tao cũng có biết éo đâu.”

Đúng là những lời có thể nói ra từ miệng Zeonly, cá là những người đứng đầu quốc gia mà nghe được chắc cũng giận tím người.

“Thế người cùng chú mày cộng đồng phát triển ấy? Là ai? Ở đâu?”

“Là con gái của một quý tộc đế quốc Ashion ạ.”

“Thế thì tham vọng độc quyền của Vương Quốc Huglia toang rồi, haha, đáng đời.”

Zeonly cười khá vui, Kunon đã nhìn ra điều đó.

[--- Có lẽ sư phụ đã có nhiều khúc mắc với họ lắm.]

Chỉ có một vài người có khả năng khiến Zeonly hành động, và khả năng cao chính là mệnh lệnh từ hoàng tộc.

Sau khi tự mình hiểu ra đến mức ấy, cậu quyết định không động chạm thêm vào vấn đề này nữa, nếu biết thêm nữa thì chính cậu cũng sẽ bị cuốn vào mất.

“Người để ý đến Ma Kiến Cụ đến vậy ư?”

“Ừa, nó thú vị vãi, đến mức được ông đây trực tiếp khen thì khả năng kiếm tiền từ nó cũng không vừa đâu.”

[Nó tuyệt đến mức được cả sư phụ trực tiếp khen cơ á?]

“Nhưng sư phụ dễ dàng nghĩ ra ý tưởng này mà nhỉ?”

“Không, tao gặp điểm mù rồi.”

Zeonly trả lời cho câu hỏi của Kunon.

“Bởi vì tao có thể dễ dàng xây nên những căn nhà, nên không có lý do gì để tao thiết kế một Ma Đạo Cụ như thế cả.

Ừ thì đấy, với những kẻ không có trình độ như ta mới cần thứ này.”

Là một Thổ Ma Thuật Sư quá ưu tú, với khả năng kiến tạo bất cứ ngôi nhà nào mà chẳng tốn sức nên hắn không thể nhìn ra giá trị nào nằm trong đó cả.

“Việc sở hữu Thuật Thức đơn giản cũng tốt nữa, giờ nó là đồ chơi hoàn hảo mà cả đám pháp sư hoàng gia đang nghịch đấy. Bởi vì nó có thể biến đổi thành mọi hình dạng theo ý thích, tao cũng tạo vài tờ mang tới đây.”

“Có thật không ạ!? Ngôi nhà tự tay do sư phụ chế tạo á!? Con muốn xem!”

Đúng như dự đoán, Zeonly học tập vô cùng nhanh và đã thúc đẩy nó đến mức độ áp dụng thực tế.

[Không biết sẽ là kiểu nhà nào đây ta?] - thật khó để không ôm theo sự hiếu kỳ về nó.

“Chẳng thay đổi gì cả.”

Kunon và Zeonly bàn luận sôi nổi, bỏ qua nhóm của cô sang một bên, dường như trong tâm trí của cậu lúc này đã quên mất rằng mình còn có một vị hôn thê hơn một năm không gặp.

Thật giống với hồi ở Vương Quốc Huglia, dù cho có khác biệt về địa điểm, thời gian và tình hình đi nữa thì bản thân Kunon vẫn chưa hề thay đổi.

[Anh ấy đã cao lên rồi, cũng bắt đầu ra dáng người lớn phết.]

[Nhưng bên trong vẫn hệt như ngày ấy.]

--- Vào lúc này, trong trí óc của Kunon không tồn tại Milica.

Giống hệt với lúc ấy, dù vậy thì cũng không sao.

Ở bên cạnh, nhìn ngắm một Kunon chìm đắm trong ma thuật - đối với Milica ngày ấy cũng đủ rồi.

Quả nhiên thứ hấp dẫn với Kunon chính là những thứ liên quan đến Ma Thuật.

Sau đó, Milica xác nhận lại thêm một lần nữa.

[Vị trí hiện tại của mình thế này là tốt rồi.]

Nhất định, cô sẽ luôn bên cạnh ngắm nhìn Kunon chìm đắm trong ma thuật, từ nay và mãi mãi về sau.